Sủng
948 Truyện
Sắp xếp theo
3.8
Vào 1 đêm mưa lọ Nguyên Lân phát hiện ra cô bạn học cùng lớp ăn mặc kín mít của mình vậy mà lại có vòng một tròn trịa và đầy đặn dã man
Ngoài trời đang mưa lớn, từng hạt mưa rơi xuống, đập vào cánh cửa sổ lớp học làm vang lên âm thanh tí tách.
Bình thường mỗi ngày sẽ có hai người trực nhật, nhưng cộng sự của Bạch Tiểu Đường tan học liền chạy mất, bỏ lại một mình cô làm công việc của hai người, cho đến khi mọi người trong lớp khác tan học cô mới chậm chạp khóa cửa phòng học rồi rời khỏi trường.
Chiếc ô nhỏ màu trắng của Bạch Tiểu Đường đã dùng được mấy năm, dính một lớp màu vàng cũ kỹ càng khiến nó bất lực trong cơn mưa lớn. Bạch Tiểu Đường nép mình dưới ô khó khăn đi, lúc đi qua con hẻm hẹp gần nhà cô không chút do dự lựa chọn đi đường tắt.
Con hẻm này vừa hẹp vừa sâu, trước kia ngay cả đèn đường cũng không có, cũng may mấy năm gần đây quản lý thành phố để ý đến khu phố cổ này, cuối cùng cũng lắp đặt đèn đường.
Dáng người thiếu nữ nhỏ nhắn, ở trong ngõ hẹp giống như một con chuột bạch linh hoạt tránh khỏi những đồ vật linh tinh—— cô thường từ chỗ này đi đường tắt về nhà, sớm đã quen đường.
Nhưng mà hôm nay con hẻm nhỏ quen thuộc lại chất một đống đồ đạc, không biết bị ai làm cho lộn xộn, Bạch Tiểu Đường đang chạy bất ngờ không kịp đề phòng liền vấp một cái.
Nhưng không đến mức té ngã, cô vội vàng vịn tường quay đầu lại nhìn thấy bên cạnh đống rác có một người ngã xuống.
Một người có chút quen mắt.
Ngoài trời đang mưa lớn, từng hạt mưa rơi xuống, đập vào cánh cửa sổ lớp học làm vang lên âm thanh tí tách.
Bình thường mỗi ngày sẽ có hai người trực nhật, nhưng cộng sự của Bạch Tiểu Đường tan học liền chạy mất, bỏ lại một mình cô làm công việc của hai người, cho đến khi mọi người trong lớp khác tan học cô mới chậm chạp khóa cửa phòng học rồi rời khỏi trường.
Chiếc ô nhỏ màu trắng của Bạch Tiểu Đường đã dùng được mấy năm, dính một lớp màu vàng cũ kỹ càng khiến nó bất lực trong cơn mưa lớn. Bạch Tiểu Đường nép mình dưới ô khó khăn đi, lúc đi qua con hẻm hẹp gần nhà cô không chút do dự lựa chọn đi đường tắt.
Con hẻm này vừa hẹp vừa sâu, trước kia ngay cả đèn đường cũng không có, cũng may mấy năm gần đây quản lý thành phố để ý đến khu phố cổ này, cuối cùng cũng lắp đặt đèn đường.
Dáng người thiếu nữ nhỏ nhắn, ở trong ngõ hẹp giống như một con chuột bạch linh hoạt tránh khỏi những đồ vật linh tinh—— cô thường từ chỗ này đi đường tắt về nhà, sớm đã quen đường.
Nhưng mà hôm nay con hẻm nhỏ quen thuộc lại chất một đống đồ đạc, không biết bị ai làm cho lộn xộn, Bạch Tiểu Đường đang chạy bất ngờ không kịp đề phòng liền vấp một cái.
Nhưng không đến mức té ngã, cô vội vàng vịn tường quay đầu lại nhìn thấy bên cạnh đống rác có một người ngã xuống.
Một người có chút quen mắt.
3.1
Thể loại: Hiện đại, truyện ngắn, nữ sủng nam, nữ truy nam, có H, ngọt sủng, HE.
Câu chuyện đơn giản, ngọt ngào về cô gái mạnh mẽ tình cờ “nhặt” được một cậu trai và đem lòng yêu cậu ấy đến tận xương tủy.
— Cậu bé như hoa như ngọc, là bảo bối để cô nâng niu trong lòng bàn tay trọn đời.
Câu chuyện đơn giản, ngọt ngào về cô gái mạnh mẽ tình cờ “nhặt” được một cậu trai và đem lòng yêu cậu ấy đến tận xương tủy.
— Cậu bé như hoa như ngọc, là bảo bối để cô nâng niu trong lòng bàn tay trọn đời.
9.8
—Sau khi chết đi tham dự hôn lễ của bạn trai cũ là trải nghiệm như thế nào?
——Ấy, tôi có một câu chuyện nè, có muốn nghe kể không?
——Ấy, tôi có một câu chuyện nè, có muốn nghe kể không?
4.6
1.
Bạn cùng phòng bị người ta trêu đùa tình cảm đến độ đau lòng vật vã, chẳng thiết cơm nước, tinh thần xuống dốc không phanh.
Cố Kỳ không thể tiếp tục trơ mắt nhìn bạn mình như vậy nữa, quyết tâm phải đòi lại công bằng cho bạn hiền.
“Tôi cũng muốn xem thử cô ta ghê gớm đến mức nào mà có thể khiến cậu mê đắm đến thế.”
Sau này, có một ngày Cố Kỳ dồn Lục Phán Phán vào góc tường, mặt dày nỉ non: “Chị à, chị cũng hôn tôi một cái đi.”
Sau đó nữa….
“Thật ra tôi biết rõ, khi ấy cậu đưa dù cho tôi không phải là vì muốn bắt chuyện với tôi.” Lục Phán Phán nói: “Cậu chỉ là đang muốn giành lại củ khoai nướng cuối cùng đó mà thôi.”
Cố Kỳ: “KHÔNG! KHÔNG PHẢI! KHÔNG PHẢI VẬY ĐÂU!”
Nghĩ tới đây Lục Phán Phán tự thấy buồn cười.
Cô đứng dậy, đưa củ khoai lang nướng đến trước mặt Cố Kỳ.
“Bây giờ tôi trao cho cậu thêm một cơ hội lựa chọn nữa, giữa tôi và khoai lang nướng, cậu chọn bên nào?”
2.
Lục Phán Phán không biết tin đồn từ đâu xuất hiện, bảo cô trăng hoa thành thói, chỉ cần là đàn ông hợp gu thì cô nhất định sẽ không buông tha.
Vậy nên mỗi lần Cố Kỳ nhìn thấy cô, bất kể là cô đang làm gì, anh cũng đều cảm thấy thực ra cô đang ủ mưu để trèo lên giường mình.
Mất điện, ánh đèn vụt tắt, Lục Phán Phán hoảng loạn ôm lấy cánh tay Cố Kỳ.
Anh lạnh lùng đẩy tay cô ra: “Tôi không phải kiểu người tùy tiện.”
Sau này, cũng là Cố Kỳ: “Thực ra tôi không phải người.”
- ----
- Thi đấu bóng chuyền, nhiệt huyết thể thao.
- Tình chị em
- Quản lý dẫn đội VS Chủ công
- Nữ chính không hề trêu đùa tình cảm của bất kỳ ai.
- Nam chính vừa quyến rũ vừa mạnh mẽ.
Nhân vật chính: Lục Phán Phán – Cố Kỳ
Nhân vật phụ: Hứa Mạn Nghiên – Hoắc Tu Viễn
Bạn cùng phòng bị người ta trêu đùa tình cảm đến độ đau lòng vật vã, chẳng thiết cơm nước, tinh thần xuống dốc không phanh.
Cố Kỳ không thể tiếp tục trơ mắt nhìn bạn mình như vậy nữa, quyết tâm phải đòi lại công bằng cho bạn hiền.
“Tôi cũng muốn xem thử cô ta ghê gớm đến mức nào mà có thể khiến cậu mê đắm đến thế.”
Sau này, có một ngày Cố Kỳ dồn Lục Phán Phán vào góc tường, mặt dày nỉ non: “Chị à, chị cũng hôn tôi một cái đi.”
Sau đó nữa….
“Thật ra tôi biết rõ, khi ấy cậu đưa dù cho tôi không phải là vì muốn bắt chuyện với tôi.” Lục Phán Phán nói: “Cậu chỉ là đang muốn giành lại củ khoai nướng cuối cùng đó mà thôi.”
Cố Kỳ: “KHÔNG! KHÔNG PHẢI! KHÔNG PHẢI VẬY ĐÂU!”
Nghĩ tới đây Lục Phán Phán tự thấy buồn cười.
Cô đứng dậy, đưa củ khoai lang nướng đến trước mặt Cố Kỳ.
“Bây giờ tôi trao cho cậu thêm một cơ hội lựa chọn nữa, giữa tôi và khoai lang nướng, cậu chọn bên nào?”
2.
Lục Phán Phán không biết tin đồn từ đâu xuất hiện, bảo cô trăng hoa thành thói, chỉ cần là đàn ông hợp gu thì cô nhất định sẽ không buông tha.
Vậy nên mỗi lần Cố Kỳ nhìn thấy cô, bất kể là cô đang làm gì, anh cũng đều cảm thấy thực ra cô đang ủ mưu để trèo lên giường mình.
Mất điện, ánh đèn vụt tắt, Lục Phán Phán hoảng loạn ôm lấy cánh tay Cố Kỳ.
Anh lạnh lùng đẩy tay cô ra: “Tôi không phải kiểu người tùy tiện.”
Sau này, cũng là Cố Kỳ: “Thực ra tôi không phải người.”
- ----
- Thi đấu bóng chuyền, nhiệt huyết thể thao.
- Tình chị em
- Quản lý dẫn đội VS Chủ công
- Nữ chính không hề trêu đùa tình cảm của bất kỳ ai.
- Nam chính vừa quyến rũ vừa mạnh mẽ.
Nhân vật chính: Lục Phán Phán – Cố Kỳ
Nhân vật phụ: Hứa Mạn Nghiên – Hoắc Tu Viễn
4.2
Thể loại: đô thị, mối tình đầu, nữ chính có bệnh tâm lý, từng bước chữa lành, Happy Ending
Nam chính: Thẩm Phong, xuất thân trong gia đình quân đội, giám đốc công ty đầu tư mạo hiểm
Nữ chính: Doãn Tang, cô gái mồ côi người dân tộc Miêu, nhà văn, chủ một xưởng thêu thủ công
- --------------
Năm 14 tuổi, Doãn Tang được ông nội Thẩm đem về Bắc Kinh từ làng của người Miêu, nhận cô là cháu gái, nuôi cô ăn học.
Cũng năm 14 tuổi, Doãn Tang bắt đầu yêu Thẩm Phong. Anh chính là mặt trời rực rỡ chiếu sáng những tháng ngày ảm đạm của thiếu nữ người Miêu đang lạc lõng ở nơi phố thị.
Thẩm Phong năm 19 tuổi không ngừng tự nhắc nhở bản thân rằng anh không thể cũng không bao giờ yêu một thiếu nữ như Doãn Tang, không phải vì anh câu nệ xuất thân, nhưng là vì trong mắt anh, Doãn Tang còn quá nhỏ, cũng quá tuỳ hứng để hiểu được tình yêu nghiêm túc là như thế nào.
Cuối cùng, Doãn Tang và Thẩm Phong vẫn bị số phận cột chặt bằng một tờ giấy kết hôn, mà với Doãn Tang, đây là kết quả của một quá trình ủ mưu và đánh cược đầy may rủi.
Thế nhưng Doãn Tang không ngờ, bên trong sự tỉnh táo của Thẩm Phong lại là tình cảm sâu đến mức không ai ngờ tới, nó bị che giấu dưới lớp vỏ bình tĩnh. Thẩm Phong đi từ sự chán ghét khi bị một đứa con gái người Miêu gầy gò suy dinh dưỡng chen ngang vào cuộc sống bằng phẳng, cho đến sự sợ hãi khi nhận ra mình vô thức chăm sóc cho người con gái ấy, cuối cùng là sự đầu hàng khi đối diện với tình cảm của chính mình.
Cả câu chuyện là quá trình cả hai dần lấy lại sự cân bằng cho cuộc hôn nhân của chính mình. Thẩm Phong dành tất cả sự kiên nhẫn để bao dung và che chở cho Doãn Tang, cũng dành tất cả sự chân thành để chữa lành những tổn thương tâm lý mà cô đã một mình chịu đựng.
“Tang Tang, không cần biết trước đây giữa chúng ta là do định mệnh hay do hiểu lầm, con đường anh và em đã đi qua quả thật rất dài, cũng rất long đong. Trên đoạn đường này, em không dễ chịu, anh cũng chẳng vui vẻ. Nhưng cũng do anh, anh không đủ thông minh để nhận ra tình cảm anh dành cho em, coi như anh gieo gió gặt bão, tự làm tự chịu. Cho đến khi anh nhận ra, thì giữa chúng ta đã có quá nhiều khúc mắc. Có lẽ anh hơi vội vàng, muốn nhanh chóng tháo gỡ những khúc mắc này trong thời gian quá ngắn, bây giờ anh sẽ bình tâm suy nghĩ lại phương thức giải quyết chúng.”
“Doãn Tang, trong hai người nhất định phải có một người chịu cúi đầu. Anh cao hơn em, nếu anh không cúi đầu thì còn phải chờ em nhón chân đến khi nào?”.
Nam chính: Thẩm Phong, xuất thân trong gia đình quân đội, giám đốc công ty đầu tư mạo hiểm
Nữ chính: Doãn Tang, cô gái mồ côi người dân tộc Miêu, nhà văn, chủ một xưởng thêu thủ công
- --------------
Năm 14 tuổi, Doãn Tang được ông nội Thẩm đem về Bắc Kinh từ làng của người Miêu, nhận cô là cháu gái, nuôi cô ăn học.
Cũng năm 14 tuổi, Doãn Tang bắt đầu yêu Thẩm Phong. Anh chính là mặt trời rực rỡ chiếu sáng những tháng ngày ảm đạm của thiếu nữ người Miêu đang lạc lõng ở nơi phố thị.
Thẩm Phong năm 19 tuổi không ngừng tự nhắc nhở bản thân rằng anh không thể cũng không bao giờ yêu một thiếu nữ như Doãn Tang, không phải vì anh câu nệ xuất thân, nhưng là vì trong mắt anh, Doãn Tang còn quá nhỏ, cũng quá tuỳ hứng để hiểu được tình yêu nghiêm túc là như thế nào.
Cuối cùng, Doãn Tang và Thẩm Phong vẫn bị số phận cột chặt bằng một tờ giấy kết hôn, mà với Doãn Tang, đây là kết quả của một quá trình ủ mưu và đánh cược đầy may rủi.
Thế nhưng Doãn Tang không ngờ, bên trong sự tỉnh táo của Thẩm Phong lại là tình cảm sâu đến mức không ai ngờ tới, nó bị che giấu dưới lớp vỏ bình tĩnh. Thẩm Phong đi từ sự chán ghét khi bị một đứa con gái người Miêu gầy gò suy dinh dưỡng chen ngang vào cuộc sống bằng phẳng, cho đến sự sợ hãi khi nhận ra mình vô thức chăm sóc cho người con gái ấy, cuối cùng là sự đầu hàng khi đối diện với tình cảm của chính mình.
Cả câu chuyện là quá trình cả hai dần lấy lại sự cân bằng cho cuộc hôn nhân của chính mình. Thẩm Phong dành tất cả sự kiên nhẫn để bao dung và che chở cho Doãn Tang, cũng dành tất cả sự chân thành để chữa lành những tổn thương tâm lý mà cô đã một mình chịu đựng.
“Tang Tang, không cần biết trước đây giữa chúng ta là do định mệnh hay do hiểu lầm, con đường anh và em đã đi qua quả thật rất dài, cũng rất long đong. Trên đoạn đường này, em không dễ chịu, anh cũng chẳng vui vẻ. Nhưng cũng do anh, anh không đủ thông minh để nhận ra tình cảm anh dành cho em, coi như anh gieo gió gặt bão, tự làm tự chịu. Cho đến khi anh nhận ra, thì giữa chúng ta đã có quá nhiều khúc mắc. Có lẽ anh hơi vội vàng, muốn nhanh chóng tháo gỡ những khúc mắc này trong thời gian quá ngắn, bây giờ anh sẽ bình tâm suy nghĩ lại phương thức giải quyết chúng.”
“Doãn Tang, trong hai người nhất định phải có một người chịu cúi đầu. Anh cao hơn em, nếu anh không cúi đầu thì còn phải chờ em nhón chân đến khi nào?”.
3.2
Tác giả: W Tòng Tinh/Kháng Bệnh Độc Khẩu Phục Dịch
Nhân vật chính: Dương Hà Hàn X Tô Tiếu Ương
Tag: Đoản văn, 1v1
Giới thiệu
Tôi là thầy bắt ma chuyên nghiệp.
Hôm nay tôi nhận được một đơn hàng đặc biệt.
Sở dĩ nói đặc biệt là vì lần này vị khách mời tôi đến không phải để bắt ma mà chỉ muốn tôi kiểm tra xem trong nhà anh có ma không.
Nhân vật chính: Dương Hà Hàn X Tô Tiếu Ương
Tag: Đoản văn, 1v1
Giới thiệu
Tôi là thầy bắt ma chuyên nghiệp.
Hôm nay tôi nhận được một đơn hàng đặc biệt.
Sở dĩ nói đặc biệt là vì lần này vị khách mời tôi đến không phải để bắt ma mà chỉ muốn tôi kiểm tra xem trong nhà anh có ma không.
3.5
1. Đường Thời Ngữ xuất thân từ Hầu phủ, cẩm y ngọc thực được cha mẹ yêu thương, nhưng bông hoa đào thối bằng thạch da chó lại nhiều đến đếm không xuể. Một trận gió bão biến thành nhà tan cửa nát, nàng cũng chết thảm dưới đao, thi thể không còn.
Sau khi trọng sinh, nàng quyết định tránh xa và không trêu chọc nam nhân nữa.
2. Bên cạnh nàng có một thiếu niên, ánh mắt trong trẻo, ngây thơ trong sáng.
Thiếu niên luôn cười đến rạng rỡ, nhưng khi xoay người lại, lặng lẽ lau đi máu tươi trên đầu ngón tay, ánh mắt nhìn tử thi trên mặt đất lạnh thấu xương như băng, tàn nhẫn vô tình.
*
Sau đó, thiếu niên cuối cùng cũng hiện nguyên hình. Hai mắt hắn đỏ thẫm ngăn người lại, bàn tay dính máu run rẩy muốn khẽ vuốt ve hai má nàng, rồi lại sợ làm bẩn nàng. Thiếu niên nóng nảy, nỉ non bên tai nàng, khàn khàn khắc chế sự cố chấp điên cuồng:
“Nàng thích ai hãy nói cho ta biết.”
“Ta đi giết hắn.”
Cho đến sau này, Đường Thời Ngữ mới biết thiếu niên làm bạn với nàng hai đời, một đời duyên cạn, một đời viên mãn.
Hắn lấy huyết nhục làm ô, xương vụn trải đường, chỉ cầu nàng vĩnh viễn không trải qua mưa gió, đi đến cuối đời này.
Tình yêu kiềm chế, độc chiếm, thâm tình/ Tiểu Bạch cẩu thích giả vờ vô tội.
Nhìn xuống thế gian, thiện lương và lạc quan/ Trải qua gió tuyết nhưng vẫn ấm áp như mặt trời nhỏ trước đây.
Sau khi trọng sinh, nàng quyết định tránh xa và không trêu chọc nam nhân nữa.
2. Bên cạnh nàng có một thiếu niên, ánh mắt trong trẻo, ngây thơ trong sáng.
Thiếu niên luôn cười đến rạng rỡ, nhưng khi xoay người lại, lặng lẽ lau đi máu tươi trên đầu ngón tay, ánh mắt nhìn tử thi trên mặt đất lạnh thấu xương như băng, tàn nhẫn vô tình.
*
Sau đó, thiếu niên cuối cùng cũng hiện nguyên hình. Hai mắt hắn đỏ thẫm ngăn người lại, bàn tay dính máu run rẩy muốn khẽ vuốt ve hai má nàng, rồi lại sợ làm bẩn nàng. Thiếu niên nóng nảy, nỉ non bên tai nàng, khàn khàn khắc chế sự cố chấp điên cuồng:
“Nàng thích ai hãy nói cho ta biết.”
“Ta đi giết hắn.”
Cho đến sau này, Đường Thời Ngữ mới biết thiếu niên làm bạn với nàng hai đời, một đời duyên cạn, một đời viên mãn.
Hắn lấy huyết nhục làm ô, xương vụn trải đường, chỉ cầu nàng vĩnh viễn không trải qua mưa gió, đi đến cuối đời này.
Tình yêu kiềm chế, độc chiếm, thâm tình/ Tiểu Bạch cẩu thích giả vờ vô tội.
Nhìn xuống thế gian, thiện lương và lạc quan/ Trải qua gió tuyết nhưng vẫn ấm áp như mặt trời nhỏ trước đây.
3.6
Ngủ một giấc dậy thì Kỷ Thuỵ đã xuyên không về 22 năm trước.
Cô không có tiền, không có điện thoại di động, cũng không tìm thấy ba mẹ vốn vẫn chưa kết hôn.
Sau ba ngày lang thang, cô quyết định đi đến nhờ cậy chú nhỏ không có quan hệ họ hàng, cũng chưa từng gặp mặt lần nào, Tạ Uyên, đại thiếu gia giàu nhất thành phố này.
“Cháu đến từ 22 năm sau, chú sẽ mất tích một cách bí ẩn vào một năm sau, trước khi chú mất tích thì sẽ để lại toàn bộ tài sản của mình cho cháu… một đứa bé còn chưa chào đời.”
Đối mặt với người đàn ông tuy tàn tật nhưng lại vô cùng đẹp trai, nắng mưa thất thường trong truyền thuyết này, vẻ mặt Kỷ Thuỵ chân thành:
- Chú có tin không?
Người đàn ông im lặng một lúc:
- Tôi tin, với tư cách là người thừa kế tài sản của tôi, cô có thể giúp tôi một việc được không?
Kỷ Thuỵ: “Chú nói đi”.
Người đàn ông chỉ vào trung tâm mua sắm đối diện với tòa nhà văn phòng: “Đó là trung tâm mua sắm của đối thủ cạnh tranh của tôi, nó sẽ chính thức khai trương sau ba ngày nữa…”
Kỷ Thuỵ: “Hiểu rồi.”
Năm ngày sau
Người đàn ông hỏi thư ký tại sao trung tâm thương mại đối diện đột nhiên hoãn thời gian khai trương lại.
Thư ký: “Anh còn nhớ cô gái bị bệnh tâm thần lúc trước không?”.
Người đàn ông: “Làm sao?”
Thư ký: “Vào ngày khai trương, cô ấy đã dùng tấm lụa đỏ mà người ta cắt băng khánh thành để lấy trộm đi cây phát tài duy nhất trong trung tâm thương mại.”
Người đàn ông:…
#Đưa cô gái tâm thần trở về đây#
#Hạt giống kinh doanh tốt như vậy, không bồi dưỡng cẩn thận thì thật đáng tiếc#
…
Sau một khoảng thời gian sống chung, trong lúc vô tình thì Tạ Uyên đã phát hiện ra một lá thư tình còn chưa viết xong trên bàn của Kỷ Thuỵ
Tối hôm đó, anh gọi cô vào phòng và nghiêm túc tỏ vẻ rằng bọn họ không thể nào có kết quả.
Kỷ Thuỵ: “Chú hiểu lầm rồi, cái đó không phải viết cho chú.”
Tạ Uyên mỉm cười: “Vậy thì tốt.”
Anh quay đầu giẫm bức thư tình, xé nát nó thành từng mảnh rồi vứt vào cống thoát nước.
Kỷ Thuỵ: Gần đây chú nhỏ càng ngày càng trở nên kì lạ.
…
Điểm nổi bật: Không có quan hệ huyết thống, không có quan hệ họ hàng, không có sổ hộ khẩu, chú nhỏ là một cách xưng hô lịch sự, sự chênh lệch tuổi tác giữa nam và nữ chính là sáu tuổi.
Cô không có tiền, không có điện thoại di động, cũng không tìm thấy ba mẹ vốn vẫn chưa kết hôn.
Sau ba ngày lang thang, cô quyết định đi đến nhờ cậy chú nhỏ không có quan hệ họ hàng, cũng chưa từng gặp mặt lần nào, Tạ Uyên, đại thiếu gia giàu nhất thành phố này.
“Cháu đến từ 22 năm sau, chú sẽ mất tích một cách bí ẩn vào một năm sau, trước khi chú mất tích thì sẽ để lại toàn bộ tài sản của mình cho cháu… một đứa bé còn chưa chào đời.”
Đối mặt với người đàn ông tuy tàn tật nhưng lại vô cùng đẹp trai, nắng mưa thất thường trong truyền thuyết này, vẻ mặt Kỷ Thuỵ chân thành:
- Chú có tin không?
Người đàn ông im lặng một lúc:
- Tôi tin, với tư cách là người thừa kế tài sản của tôi, cô có thể giúp tôi một việc được không?
Kỷ Thuỵ: “Chú nói đi”.
Người đàn ông chỉ vào trung tâm mua sắm đối diện với tòa nhà văn phòng: “Đó là trung tâm mua sắm của đối thủ cạnh tranh của tôi, nó sẽ chính thức khai trương sau ba ngày nữa…”
Kỷ Thuỵ: “Hiểu rồi.”
Năm ngày sau
Người đàn ông hỏi thư ký tại sao trung tâm thương mại đối diện đột nhiên hoãn thời gian khai trương lại.
Thư ký: “Anh còn nhớ cô gái bị bệnh tâm thần lúc trước không?”.
Người đàn ông: “Làm sao?”
Thư ký: “Vào ngày khai trương, cô ấy đã dùng tấm lụa đỏ mà người ta cắt băng khánh thành để lấy trộm đi cây phát tài duy nhất trong trung tâm thương mại.”
Người đàn ông:…
#Đưa cô gái tâm thần trở về đây#
#Hạt giống kinh doanh tốt như vậy, không bồi dưỡng cẩn thận thì thật đáng tiếc#
…
Sau một khoảng thời gian sống chung, trong lúc vô tình thì Tạ Uyên đã phát hiện ra một lá thư tình còn chưa viết xong trên bàn của Kỷ Thuỵ
Tối hôm đó, anh gọi cô vào phòng và nghiêm túc tỏ vẻ rằng bọn họ không thể nào có kết quả.
Kỷ Thuỵ: “Chú hiểu lầm rồi, cái đó không phải viết cho chú.”
Tạ Uyên mỉm cười: “Vậy thì tốt.”
Anh quay đầu giẫm bức thư tình, xé nát nó thành từng mảnh rồi vứt vào cống thoát nước.
Kỷ Thuỵ: Gần đây chú nhỏ càng ngày càng trở nên kì lạ.
…
Điểm nổi bật: Không có quan hệ huyết thống, không có quan hệ họ hàng, không có sổ hộ khẩu, chú nhỏ là một cách xưng hô lịch sự, sự chênh lệch tuổi tác giữa nam và nữ chính là sáu tuổi.
4.2
Tác giả: Thải Hồng Đường
Tran / Editor: AI_Mâm đa quả
Beta: AI_Anh Đào
Thể loại: HE, Nhẹ nhàng, Sủng Ngọt, Chữa lành
Độ dài: 27
Giới thiệu
Người con gái tên Văn Hoa này:
Khi cô muốn yêu một người thì toàn tâm toàn ý, dốc sức dốc lòng.
Khi người muốn yêu cô thì lại không còn đường còn lối.
* Hội chứng Lithromantic (Hội chứng thích yêu đơn phương): Chỉ những người yêu say đắm một người khác nhưng lại không mong muốn được người khác đáp lại tình cảm của mình (hiểu đơn giản là chỉ thích đi "crush" người khác chứ không muốn được yêu lại). Tình yêu phức tạp của những người mắc hội chứng này có thể sẽ biến mất nếu như được đối phương đáp lại.
Nhân vật: Văn Hoa x Lâm Chính Tắc
Tran / Editor: AI_Mâm đa quả
Beta: AI_Anh Đào
Thể loại: HE, Nhẹ nhàng, Sủng Ngọt, Chữa lành
Độ dài: 27
Giới thiệu
Người con gái tên Văn Hoa này:
Khi cô muốn yêu một người thì toàn tâm toàn ý, dốc sức dốc lòng.
Khi người muốn yêu cô thì lại không còn đường còn lối.
* Hội chứng Lithromantic (Hội chứng thích yêu đơn phương): Chỉ những người yêu say đắm một người khác nhưng lại không mong muốn được người khác đáp lại tình cảm của mình (hiểu đơn giản là chỉ thích đi "crush" người khác chứ không muốn được yêu lại). Tình yêu phức tạp của những người mắc hội chứng này có thể sẽ biến mất nếu như được đối phương đáp lại.
Nhân vật: Văn Hoa x Lâm Chính Tắc
3.4
Tên Khác: Tôi Có Một Chiếc Váy Tiên Nữ
Giữa cuộc sống bộn bề của thực tập sinh Triệu Hựu Cẩm, một món quà bí ẩn bất ngờ xuất hiện: chiếc váy lấp lánh tưởng như được dệt từ ánh trăng.
Cô không ngờ rằng, chỉ cần khoác lên mình chiếc váy, bản thân lập tức trở nên vô hình trước mọi ánh nhìn.
Đời sống công sở căng thẳng, những âm mưu ngấm ngầm và những khao khát thầm kín giờ đây hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Cô sẽ làm gì khi bỗng chốc có thể biến mất giữa dòng đời tấp nập? Và rồi, điều gì đang chờ đợi cô trong thế giới phép màu đầy cạm bẫy ấy?
Giữa cuộc sống bộn bề của thực tập sinh Triệu Hựu Cẩm, một món quà bí ẩn bất ngờ xuất hiện: chiếc váy lấp lánh tưởng như được dệt từ ánh trăng.
Cô không ngờ rằng, chỉ cần khoác lên mình chiếc váy, bản thân lập tức trở nên vô hình trước mọi ánh nhìn.
Đời sống công sở căng thẳng, những âm mưu ngấm ngầm và những khao khát thầm kín giờ đây hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Cô sẽ làm gì khi bỗng chốc có thể biến mất giữa dòng đời tấp nập? Và rồi, điều gì đang chờ đợi cô trong thế giới phép màu đầy cạm bẫy ấy?
2.5
Tác giả: Cam Tử
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, Vô Tri, Ngược, Tổng Tài, Ngọt
Team dịch: Ngọc Tỉnh Liên - Ancoco
Giới thiệu
Mẫn Mẫn và Sương Sương là chị em cùng cha khác mẹ, tranh giành với nhau từ bé cho đến lớn.
Tới khi kết hôn, cả hai cũng vẫn cạnh tranh với nhau không ngừng.
Sau khi kết hôn, những tưởng đã không còn gì cạnh tranh nữa, hai chị em lại cùng nhau phát hiện hóa ra họ chỉ là tấm bình phong cho cuộc tình cấm kỵ trong gia đình chồng mà thôi.
Thế là, chị chị em em cùng nhau bỏ chồng.
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, Vô Tri, Ngược, Tổng Tài, Ngọt
Team dịch: Ngọc Tỉnh Liên - Ancoco
Giới thiệu
Mẫn Mẫn và Sương Sương là chị em cùng cha khác mẹ, tranh giành với nhau từ bé cho đến lớn.
Tới khi kết hôn, cả hai cũng vẫn cạnh tranh với nhau không ngừng.
Sau khi kết hôn, những tưởng đã không còn gì cạnh tranh nữa, hai chị em lại cùng nhau phát hiện hóa ra họ chỉ là tấm bình phong cho cuộc tình cấm kỵ trong gia đình chồng mà thôi.
Thế là, chị chị em em cùng nhau bỏ chồng.
8.3
Văn án:
Cậu em nhà bên không biết tại sao lại tự nhiên uống say, rồi chạy vào nhà mà ôm chầm lấy tôi.
Trong miệng lẩm bẩm rằng không muốn làm em trai, không chịu làm em trai.
“Muốn làm người trong lòng chị cơ.”
Tôi không dám động đậy dù chỉ là một chút, sợ bản thân sẽ không nhịn được mà thực sự biến em trai thành bạn trai.
Nhưng mà, tôi không làm gì, nhưng địch lại làm gì mới chết…
Cậu em nhà bên không biết tại sao lại tự nhiên uống say, rồi chạy vào nhà mà ôm chầm lấy tôi.
Trong miệng lẩm bẩm rằng không muốn làm em trai, không chịu làm em trai.
“Muốn làm người trong lòng chị cơ.”
Tôi không dám động đậy dù chỉ là một chút, sợ bản thân sẽ không nhịn được mà thực sự biến em trai thành bạn trai.
Nhưng mà, tôi không làm gì, nhưng địch lại làm gì mới chết…
4.3
Nghe đồn rằng Lục Thời Kì là một người theo chủ nghĩa không kết hôn. Trong một lần ở riêng với nhau, Khương Ngưng đã bày tỏ mong muốn chỉ yêu đương chứ không muốn kết hôn.
Hai người trò chuyện rất vui vẻ, tâm đầu ý hợp, vô tình đã trò chuyện ‘tới tận khách sạn’.
Từ đó, cô bắt đầu mối tình bí mật với Lục Thời Kì – ông chủ của tập đoàn Lục thị.
Khương Ngưng cảm thấy, với năng lực của mình thì sớm muộn gì cô cũng sẽ đưa Lục Thời Kỳ theo chủ nghĩa không kết hôn về nhà!
Tuy nhiên không lâu sau, Khương Ngưng bất ngờ mang thai.
Cô vẫn chưa thể chinh phục được Lục Thời Kì, lo lắng người đàn ông sẽ không cho đứa bé chào đời, Khương Ngưng quyết định mang theo đứa con trong bụng bỏ trốn, tiếp tục về nhà làm thiên kim tiểu thư được nuông chiều.
Sau khi sinh em bé, Khương Ngưng mới nhận ra rằng kết hôn với một người chán ngắt như Lục Thời Kì đâu có thể sánh bằng cuộc sống hiện tại của cô được chứ?
Ngày thường con trai được bảo mẫu và người giúp việc chăm sóc, mỗi ngày cô chỉ cần bế con âu yếm hôn hít, còn có thể nghe thấy đứa trẻ giống Lục Thời Kì vùi vào cổ cô nũng nịu gọi mẹ, cuộc sống thật là sung sướng!
[2] Lục Thời Kì được bạn của anh là Thẩm Yến nhờ đến trường mẫu giáo đón đứa cháu trai của anh ấy.
Trong trường mẫu giáo, đứa trẻ ôm cổ Lục Thời Kì: “Chú ơi, chú giống người bố trong ảnh của cháu quá!”
“Bố của cháu sao không đến trường đón cháu tan học?”
Đứa trẻ chỉ lên trời, làm động tác im lặng: “Bố cháu mất rồi, không đến được ạ.”
Lục Thời Kì nhất thời cảm thấy đứa trẻ thật tội nghiệp.
[3] Lục Thời Kỳ đưa đứa trẻ về nhà, phát hiện một bức tường ảnh trong phòng khách nhà cậu bé.
Trong ảnh, anh nhìn thấy người phụ nữ bốn năm trước đột nhiên xông vào thế giới của anh, làm xáo trộn tâm trí anh, sau đó đột nhiên biến mất —— Khương Ngưng.
Hóa ra Khương Ngưng là em gái của Thẩm Yến, cô mang họ của mẹ.
Và người bố đã mất của đứa trẻ đó chính là anh.
Khương Ngưng vui vẻ tham dự Tuần lễ thời trang cao cấp Paris về, tự hào vì mình đã có thêm một chiếc váy yêu thích.
Lúc mở cửa ra, cô nhìn thấy Lục Thời Kì phiên bản lớn và Lục Thời Kì phiên bản nhỏ đang đứng trong phòng khách, Lục Thời Kì phiên bản lớn đang nhìn cô bằng ánh mắt rất nguy hiểm.
【Giới thiệu ngắn gọn 】
Đại tiểu thư tán tỉnh người ta rồi phát hiện mình có thai nên đã bỏ trốn, quyết định sinh con và sống một cuộc sống nhàn nhã, kết quả bố của đứa trẻ bất ngờ đến tận cửa quỳ xuống xin được ở rể (giỡn thôi)
※ Song C, chênh lệch nhau 5 tuổi
※ Em bé vẫn theo họ mẹ
Hai người trò chuyện rất vui vẻ, tâm đầu ý hợp, vô tình đã trò chuyện ‘tới tận khách sạn’.
Từ đó, cô bắt đầu mối tình bí mật với Lục Thời Kì – ông chủ của tập đoàn Lục thị.
Khương Ngưng cảm thấy, với năng lực của mình thì sớm muộn gì cô cũng sẽ đưa Lục Thời Kỳ theo chủ nghĩa không kết hôn về nhà!
Tuy nhiên không lâu sau, Khương Ngưng bất ngờ mang thai.
Cô vẫn chưa thể chinh phục được Lục Thời Kì, lo lắng người đàn ông sẽ không cho đứa bé chào đời, Khương Ngưng quyết định mang theo đứa con trong bụng bỏ trốn, tiếp tục về nhà làm thiên kim tiểu thư được nuông chiều.
Sau khi sinh em bé, Khương Ngưng mới nhận ra rằng kết hôn với một người chán ngắt như Lục Thời Kì đâu có thể sánh bằng cuộc sống hiện tại của cô được chứ?
Ngày thường con trai được bảo mẫu và người giúp việc chăm sóc, mỗi ngày cô chỉ cần bế con âu yếm hôn hít, còn có thể nghe thấy đứa trẻ giống Lục Thời Kì vùi vào cổ cô nũng nịu gọi mẹ, cuộc sống thật là sung sướng!
[2] Lục Thời Kì được bạn của anh là Thẩm Yến nhờ đến trường mẫu giáo đón đứa cháu trai của anh ấy.
Trong trường mẫu giáo, đứa trẻ ôm cổ Lục Thời Kì: “Chú ơi, chú giống người bố trong ảnh của cháu quá!”
“Bố của cháu sao không đến trường đón cháu tan học?”
Đứa trẻ chỉ lên trời, làm động tác im lặng: “Bố cháu mất rồi, không đến được ạ.”
Lục Thời Kì nhất thời cảm thấy đứa trẻ thật tội nghiệp.
[3] Lục Thời Kỳ đưa đứa trẻ về nhà, phát hiện một bức tường ảnh trong phòng khách nhà cậu bé.
Trong ảnh, anh nhìn thấy người phụ nữ bốn năm trước đột nhiên xông vào thế giới của anh, làm xáo trộn tâm trí anh, sau đó đột nhiên biến mất —— Khương Ngưng.
Hóa ra Khương Ngưng là em gái của Thẩm Yến, cô mang họ của mẹ.
Và người bố đã mất của đứa trẻ đó chính là anh.
Khương Ngưng vui vẻ tham dự Tuần lễ thời trang cao cấp Paris về, tự hào vì mình đã có thêm một chiếc váy yêu thích.
Lúc mở cửa ra, cô nhìn thấy Lục Thời Kì phiên bản lớn và Lục Thời Kì phiên bản nhỏ đang đứng trong phòng khách, Lục Thời Kì phiên bản lớn đang nhìn cô bằng ánh mắt rất nguy hiểm.
【Giới thiệu ngắn gọn 】
Đại tiểu thư tán tỉnh người ta rồi phát hiện mình có thai nên đã bỏ trốn, quyết định sinh con và sống một cuộc sống nhàn nhã, kết quả bố của đứa trẻ bất ngờ đến tận cửa quỳ xuống xin được ở rể (giỡn thôi)
※ Song C, chênh lệch nhau 5 tuổi
※ Em bé vẫn theo họ mẹ
3.9
Ai cũng biết ảnh đế Tô Hi có một chiếc vòng lưu ly, lúc nào cũng đeo trên tay.
Mọi người đồn đoán đó là vật kỷ niệm của một cô gái anh yêu quý, hoặc là quà tặng từ một bậc trưởng lão đáng kính.
Tôi nghe xong suýt cười sặc.
Nhìn vào thùng hàng đầy vòng lưu ly mua sỉ từ Nghĩa Ô,
Loại vòng cùng kiểu dáng trên tay Tô Hi.
Tôi chợt nhận ra con đường làm giàu đang rộng mở.
Mọi người đồn đoán đó là vật kỷ niệm của một cô gái anh yêu quý, hoặc là quà tặng từ một bậc trưởng lão đáng kính.
Tôi nghe xong suýt cười sặc.
Nhìn vào thùng hàng đầy vòng lưu ly mua sỉ từ Nghĩa Ô,
Loại vòng cùng kiểu dáng trên tay Tô Hi.
Tôi chợt nhận ra con đường làm giàu đang rộng mở.
3.9
Chỉ qua một mùa hè, hai người vốn quan hệ không tốt lại đột nhiên chuyển biến 180 độ.
Bạn bè của Lương Nhạc và Chúc Úy Hàng đều biết hai người ghét cay ghét đắng đối phương, nhưng rồi bỗng nhiên lại khăng khít, hài hòa như vậy, rốt cuộc mùa hè kia đã có chuyện gì xảy ra.
Lương Nhạc: “Chuyện này thì cũng rất dài.”
Chúc Uý Hàng: “Dài hả?”
Lương Nhạc: “Hừm… Hình như cũng không dài lắm. Ờm, còn ngắn nữa.”
Chúc Uý Hàng: “Cậu muốn chết à?”
Bạn bè: “Hiểu rồi, ngoài mặt thì hai người ra vẻ hoà thuận chứ sau lưng thì vẫn còn đánh nhau thường xuyên chứ gì?”
Lương Nhạc: “Ò, ngày nào cũng đánh nhau…”
Trong trận chiến mùa hè này, cả hai người đều đầu hàng nhau.
Bạn bè của Lương Nhạc và Chúc Úy Hàng đều biết hai người ghét cay ghét đắng đối phương, nhưng rồi bỗng nhiên lại khăng khít, hài hòa như vậy, rốt cuộc mùa hè kia đã có chuyện gì xảy ra.
Lương Nhạc: “Chuyện này thì cũng rất dài.”
Chúc Uý Hàng: “Dài hả?”
Lương Nhạc: “Hừm… Hình như cũng không dài lắm. Ờm, còn ngắn nữa.”
Chúc Uý Hàng: “Cậu muốn chết à?”
Bạn bè: “Hiểu rồi, ngoài mặt thì hai người ra vẻ hoà thuận chứ sau lưng thì vẫn còn đánh nhau thường xuyên chứ gì?”
Lương Nhạc: “Ò, ngày nào cũng đánh nhau…”
Trong trận chiến mùa hè này, cả hai người đều đầu hàng nhau.
6.7
Nhận lời mời đến trang viên gặp mặt, lại mất trí nhớ vào ngày đầu tiên, bảy người xa lạ thân phận không rõ ràng, một kẻ giết người hàng loạt tàn bạo đang ẩn nấp trong đó. Mọi người bị sát hại lần lượt, trước khi định mệnh chết chóc ập xuống, rốt cuộc là chọn cách chạy trốn, hay là bắt giữ hung thủ?
7.8
Đinh Cạnh Nguyên thật sự chỉ là người hơi ở sạch một chút thôi, nội tâm có một chút âm trầm, u ám, nhưng từ khi quen Tô Mặc, mới hiểu được tình cảm giữa người với người là kì diệu và ấm áp cỡ nào.
Sau đó, hắn chuyển thành một kẻ biến thái hoàn toàn, hắn muốn chiếm hữu Tô Mặc cho riêng mình, bất chấp mọi thủ đoạn.
Sau đó, hắn chuyển thành một kẻ biến thái hoàn toàn, hắn muốn chiếm hữu Tô Mặc cho riêng mình, bất chấp mọi thủ đoạn.
4.7
Tác giả: Dạo Bước
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Hiện Đại, Chữa Lành, Ngọt
Team dịch: Thao Dang
Giới thiệu
Trước khi đi, anh đắn đo một chút, rồi cuối cùng quay lại hỏi cô: "Tống Nguyên, tại sao em lại thi vào đây? Bảo tàng ở chỗ chúng ta cũng không hẳn là đặc biệt tốt mà, đúng không?" Cô đứng ngược sáng, câu hỏi này dễ trả lời, cô đã tập luyện rất nhiều lần trong đầu rồi. Cô đáp: "Chỗ tốt hơn thì điểm không đủ để đậu. Em còn muốn vào Bảo tàng Quốc gia nữa kia, nhưng họ đâu có nhận." Nói xong, cô vô thức nhìn vào mắt anh, nhưng anh chỉ cúi đầu khẽ gật, chẳng nói thêm gì cả.
Một bộ truyện nhẹ nhàng nhưng không nhàm chán, diễn biến tâm lý và tình tiết truyện hợp lý, sát với thực tế, có cả tình yêu đôi lứa và tình thân gia đình, rất phù hợp để chữa lành những tâm hồn đang tìm sự bình yên nhé!
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Hiện Đại, Chữa Lành, Ngọt
Team dịch: Thao Dang
Giới thiệu
Trước khi đi, anh đắn đo một chút, rồi cuối cùng quay lại hỏi cô: "Tống Nguyên, tại sao em lại thi vào đây? Bảo tàng ở chỗ chúng ta cũng không hẳn là đặc biệt tốt mà, đúng không?" Cô đứng ngược sáng, câu hỏi này dễ trả lời, cô đã tập luyện rất nhiều lần trong đầu rồi. Cô đáp: "Chỗ tốt hơn thì điểm không đủ để đậu. Em còn muốn vào Bảo tàng Quốc gia nữa kia, nhưng họ đâu có nhận." Nói xong, cô vô thức nhìn vào mắt anh, nhưng anh chỉ cúi đầu khẽ gật, chẳng nói thêm gì cả.
Một bộ truyện nhẹ nhàng nhưng không nhàm chán, diễn biến tâm lý và tình tiết truyện hợp lý, sát với thực tế, có cả tình yêu đôi lứa và tình thân gia đình, rất phù hợp để chữa lành những tâm hồn đang tìm sự bình yên nhé!
3.9
Lăng Tuyết Quân đời trước ngu muội, cứ lao đầu vào Cố Khiên, bất chấp từ cả, chỉ muốn thành thê tử của hắn, dù biết rằng trong lòng Cố Khiên đã có một nốt chu sa.
Dù đã tính toán từng bước, nhưng cuối cùng vẫn thua sạch, cảm tình không đáng giá, sinh mệnh cũng thành thứ bồi theo.Có được cơ hội trọng sinh, Lăng Tuyết Quân quyết định rời xa Cố Khiên.
Tìm một người khác tốt hơn, từ đó sống một cuộc sống giản dị cùng phu quân và những đứa con bé bỏng.
Nhưng ai đó không làm được điều đó.
Hắn cười lạnh nói: Nàng nói muốn là muốn, nàng nói không cần thì không cần? Thiên hạ nào có thứ rẻ mạt như vậy?
Dù đã tính toán từng bước, nhưng cuối cùng vẫn thua sạch, cảm tình không đáng giá, sinh mệnh cũng thành thứ bồi theo.Có được cơ hội trọng sinh, Lăng Tuyết Quân quyết định rời xa Cố Khiên.
Tìm một người khác tốt hơn, từ đó sống một cuộc sống giản dị cùng phu quân và những đứa con bé bỏng.
Nhưng ai đó không làm được điều đó.
Hắn cười lạnh nói: Nàng nói muốn là muốn, nàng nói không cần thì không cần? Thiên hạ nào có thứ rẻ mạt như vậy?
8.1
[Dịch giả: [L.A]_KaiSa Team
Designer: [L.A]_Cỏ Chiêu Nghi.
1Vs1, Duyên trời tác hợp, Đô thị tình duyên, eSport - Thể thao điện tử, Hài hước, HE, Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt, Nhẹ nhàng, Song xử, Sủng, Thanh thuỷ văn, Thiên kiêu tử - Thiên chi kiêu nữ, Sạch, BP]
1.
Liên minh huyền thoại luôn là thế giới của những tuyển thủ chuyên nghiệp.
Cho đến khi xuất hiện một vị vua đi đường, mạnh mẽ xông lên phía trước.
Thái độ cứng rắn quyết không lùi bước lúc thi đấu khiến người hâm mộ thi nhau bày tỏ, ta phải điên cuồng gọi tên tiểu ca ca.
Không lâu sau, câu lạc bộ quốc nội W.I công bố hình ảnh của vua đi đường.
Mái tóc dài, khuôn mặt nhỏ nhắn, mắt tròn, làn da trắng nọn mịn màng như sữa, là một cô gái còn đang vị thành niên.
2.
Người chủ trì hỏi Lâm Lung: “Từ giới cổ điển chuyển sang thi đấu trò chơi điện tử có gì khác biệt không.”
Lâm Lung: “Không có gì khác biệt, dù sao ở nơi nào nào ta cũng là thiếu nữ thiên tài.”
Cô gái nhỏ cổ điển hai tháng trước còn toàn thân tràn ngập vui vẻ, giờ thì miệng đầy cợt nhả.
Người hâm mộ sôi nổi bàn luận, lại thêm một người bị đội trưởng nhà mình bóp méo.
Mà vị đội trưởng nhà mình đó giờ đang ngồi phía sau sân khấu, gác chân, mặt đầy vui vẻ nhìn cô gái nhỏ đang nhận phỏng vấn.
Designer: [L.A]_Cỏ Chiêu Nghi.
1Vs1, Duyên trời tác hợp, Đô thị tình duyên, eSport - Thể thao điện tử, Hài hước, HE, Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt, Nhẹ nhàng, Song xử, Sủng, Thanh thuỷ văn, Thiên kiêu tử - Thiên chi kiêu nữ, Sạch, BP]
1.
Liên minh huyền thoại luôn là thế giới của những tuyển thủ chuyên nghiệp.
Cho đến khi xuất hiện một vị vua đi đường, mạnh mẽ xông lên phía trước.
Thái độ cứng rắn quyết không lùi bước lúc thi đấu khiến người hâm mộ thi nhau bày tỏ, ta phải điên cuồng gọi tên tiểu ca ca.
Không lâu sau, câu lạc bộ quốc nội W.I công bố hình ảnh của vua đi đường.
Mái tóc dài, khuôn mặt nhỏ nhắn, mắt tròn, làn da trắng nọn mịn màng như sữa, là một cô gái còn đang vị thành niên.
2.
Người chủ trì hỏi Lâm Lung: “Từ giới cổ điển chuyển sang thi đấu trò chơi điện tử có gì khác biệt không.”
Lâm Lung: “Không có gì khác biệt, dù sao ở nơi nào nào ta cũng là thiếu nữ thiên tài.”
Cô gái nhỏ cổ điển hai tháng trước còn toàn thân tràn ngập vui vẻ, giờ thì miệng đầy cợt nhả.
Người hâm mộ sôi nổi bàn luận, lại thêm một người bị đội trưởng nhà mình bóp méo.
Mà vị đội trưởng nhà mình đó giờ đang ngồi phía sau sân khấu, gác chân, mặt đầy vui vẻ nhìn cô gái nhỏ đang nhận phỏng vấn.
4.4
Giới thiệu:
[1]
Gia đình xảy ra biến cố, khiến Tình Dã như ngôi sao băng chói lọi rớt từ thành phố lớn xuống một thị trấn nhỏ thuộc cấp mười tám, cũng kể từ đó cô đã thắp sáng cái nơi tối tăm cùng cực mang tên đình Trát Trát ấy và gặp được bất ngờ lớn nhất của cuộc đời mình
“Chẳng phải anh nói sẽ không ăn cỏ gần hang sao? Bây giờ có thấy mặt đau không hả Ông nhỏ Võ?”
“Em không phải cỏ gần hang, em là hoa Mẫu Đơn đến từ Bắc Kinh rộng lớn.”
“…Tại sao lại là hoa Mẫu Đơn?”
“Bởi vì nó tươi tắn, đẹp đẽ nhất trong muôn vàn các loài hoa.”
“…”
—
Khi em bơ vơ không nơi nương tựa, thì nhà anh chính là nhà em.
Khi em tung đôi cánh, anh sẽ đích thân đưa em bay cao.
- Hình Võ.
[2]
Một cô gái xinh đẹp, giàu có không hề “hợp đàn” mới chuyển đến trường An Trung. Thông minh, kén ăn, tính tình kiêu ngạo, thường xuyên khiến người khác phải ghen ghét.
Vừa mới khai giảng cô đã bị vây quanh, Tình Dã nhìn chằm chằm vào tên cầm đầu: “Còn dám lại gần tôi thêm nửa bước nữa, thì đệ của tôi sẽ khiến cậu không xuất hiện nổi tại con phố này nữa đấy.”
Tên đầu gấu quay đầu, nhìn thấy Hình Võ đang nheo mắt, ngậm điếu thuốc ngồi xổm trong đám người, cậu ta lập tức sợ đến mức gập người xuống chín mươi độ: “Anh Võ.”
Từ sau hôm đó, Tình Dã đã có một biệt danh mới, đó là chị đại của trường An Trung. Là một chị đại, đương nhiên cô không thể chịu được cảnh suốt ngày bị một đám thanh niên tóc xanh tóc đỏ ngốc nghếch vây quanh, đang yên đang lành hạ thấp đẳng cấp của mình.
Vì vậy, Tình Dã quyết định dẫn dắt đám côn đồ làm giàu, vừa kiếm tiền vừa học tập. Chị đại này hoàn toàn không tầm thường, chẳng những lập được shop bán hàng online nổi tiếng, mà còn mở cả lớp dạy học bổ túc nữa.
Lão đại thực sự – Hình Võ nghênh ngang bước vào lớp bổ túc, nhướng mày nhìn dòng chữ “Xông đến Đại học Bắc Kinh, chiếm đóng Đại học Thanh Hoa” được viết trên bảng đen.
Tất cả mọi người đều như sắp lâm đại trận, lấy hết can đảm, yếu ớt hỏi: “Anh Võ, anh đến thu phí bảo kê sao?”
Hình Võ chậm rãi lấy trong túi ra một quyển vở đã nát, đặt lên bàn: “Tôi đến để học.”
… Học cái mẹ gì thế?
—
[1]
Gia đình xảy ra biến cố, khiến Tình Dã như ngôi sao băng chói lọi rớt từ thành phố lớn xuống một thị trấn nhỏ thuộc cấp mười tám, cũng kể từ đó cô đã thắp sáng cái nơi tối tăm cùng cực mang tên đình Trát Trát ấy và gặp được bất ngờ lớn nhất của cuộc đời mình
“Chẳng phải anh nói sẽ không ăn cỏ gần hang sao? Bây giờ có thấy mặt đau không hả Ông nhỏ Võ?”
“Em không phải cỏ gần hang, em là hoa Mẫu Đơn đến từ Bắc Kinh rộng lớn.”
“…Tại sao lại là hoa Mẫu Đơn?”
“Bởi vì nó tươi tắn, đẹp đẽ nhất trong muôn vàn các loài hoa.”
“…”
—
Khi em bơ vơ không nơi nương tựa, thì nhà anh chính là nhà em.
Khi em tung đôi cánh, anh sẽ đích thân đưa em bay cao.
- Hình Võ.
[2]
Một cô gái xinh đẹp, giàu có không hề “hợp đàn” mới chuyển đến trường An Trung. Thông minh, kén ăn, tính tình kiêu ngạo, thường xuyên khiến người khác phải ghen ghét.
Vừa mới khai giảng cô đã bị vây quanh, Tình Dã nhìn chằm chằm vào tên cầm đầu: “Còn dám lại gần tôi thêm nửa bước nữa, thì đệ của tôi sẽ khiến cậu không xuất hiện nổi tại con phố này nữa đấy.”
Tên đầu gấu quay đầu, nhìn thấy Hình Võ đang nheo mắt, ngậm điếu thuốc ngồi xổm trong đám người, cậu ta lập tức sợ đến mức gập người xuống chín mươi độ: “Anh Võ.”
Từ sau hôm đó, Tình Dã đã có một biệt danh mới, đó là chị đại của trường An Trung. Là một chị đại, đương nhiên cô không thể chịu được cảnh suốt ngày bị một đám thanh niên tóc xanh tóc đỏ ngốc nghếch vây quanh, đang yên đang lành hạ thấp đẳng cấp của mình.
Vì vậy, Tình Dã quyết định dẫn dắt đám côn đồ làm giàu, vừa kiếm tiền vừa học tập. Chị đại này hoàn toàn không tầm thường, chẳng những lập được shop bán hàng online nổi tiếng, mà còn mở cả lớp dạy học bổ túc nữa.
Lão đại thực sự – Hình Võ nghênh ngang bước vào lớp bổ túc, nhướng mày nhìn dòng chữ “Xông đến Đại học Bắc Kinh, chiếm đóng Đại học Thanh Hoa” được viết trên bảng đen.
Tất cả mọi người đều như sắp lâm đại trận, lấy hết can đảm, yếu ớt hỏi: “Anh Võ, anh đến thu phí bảo kê sao?”
Hình Võ chậm rãi lấy trong túi ra một quyển vở đã nát, đặt lên bàn: “Tôi đến để học.”
… Học cái mẹ gì thế?
—
3.3
Vì lý do ngoài ý muốn, Giang Nha và em trai của bạn thân đã thuê nhà ở cùng nhau.
Em trai của bạn thân nhỏ hơn Giang Nha 2 tuổi, là một thiên tài tính toán, bề ngoài thì nhút nhát, nhưng thực ra nội tâm mãnh liệt như lửa.
Vào một đêm trăng cao, nhiều gió, dưới xúc tác của cồn, củi khô lửa bốc, hai người đã lăn giường với nhau.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Giang Nha kinh hoàng khi phát hiện ra tin nhắn của mình với Bạc Kỳ đều đã đổi từ “Em trai” sang “Ông xã”.
(1v1, tỷ đệ luyến, sc)
Em trai của bạn thân nhỏ hơn Giang Nha 2 tuổi, là một thiên tài tính toán, bề ngoài thì nhút nhát, nhưng thực ra nội tâm mãnh liệt như lửa.
Vào một đêm trăng cao, nhiều gió, dưới xúc tác của cồn, củi khô lửa bốc, hai người đã lăn giường với nhau.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Giang Nha kinh hoàng khi phát hiện ra tin nhắn của mình với Bạc Kỳ đều đã đổi từ “Em trai” sang “Ông xã”.
(1v1, tỷ đệ luyến, sc)
8.3
Hán Việt: Điển phạm phu phu
Tác giả: Thượng Linh
Edit: Dứa
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai, HE, Tình cảm, Song khiết 🕊️, Tinh tế, Hào môn thế gia, ABO, Song hướng yêu thầm, Tình địch hóa tình nhân
Couple chính: Hein (Alpha) x Celin (Omega)
Giới thiệu
Hein Calvid tỉnh.
Hắn nhìn Omega đang ngủ say bên cạnh, thầm nghĩ:
Omega vô sỉ này vậy mà ngọt chết đi được.
Nhưng hắn sẽ không chấp nhận một Omega không tự trọng, chủ động hiến thân tùy tiện như vậy!
—— Á, thơm ghê ~
Tác giả: Thượng Linh
Edit: Dứa
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai, HE, Tình cảm, Song khiết 🕊️, Tinh tế, Hào môn thế gia, ABO, Song hướng yêu thầm, Tình địch hóa tình nhân
Couple chính: Hein (Alpha) x Celin (Omega)
Giới thiệu
Hein Calvid tỉnh.
Hắn nhìn Omega đang ngủ say bên cạnh, thầm nghĩ:
Omega vô sỉ này vậy mà ngọt chết đi được.
Nhưng hắn sẽ không chấp nhận một Omega không tự trọng, chủ động hiến thân tùy tiện như vậy!
—— Á, thơm ghê ~
3.3
Mẹ Mạnh bình luận phía dưới -- là con tìm được bảo bối đó!
Mạnh Thư trả lời -- Có chuyện gì vậy? Là lão Mạnh của chúng ta bắt nạt mẹ sao? @ ba ba
"Kết hôn thật tốt." Lục Sùng Quân ôm eo cô, nhỏ giọng lẩm bẩm.
"Là do anh tìm được bảo bối đó!" Mạnh Thư hô to, học luôn giọng điệu của mẹ.
Lục Sùng Quân ừ một tiếng, dịu dàng vỗ về.
Mạnh Thư trả lời -- Có chuyện gì vậy? Là lão Mạnh của chúng ta bắt nạt mẹ sao? @ ba ba
"Kết hôn thật tốt." Lục Sùng Quân ôm eo cô, nhỏ giọng lẩm bẩm.
"Là do anh tìm được bảo bối đó!" Mạnh Thư hô to, học luôn giọng điệu của mẹ.
Lục Sùng Quân ừ một tiếng, dịu dàng vỗ về.
9.3
Tác giả: Tô Tửu
Thể loại: Vả Mặt, HE, Sủng, Trả Thù, Xuyên Không, Tổng Tài, Ngọt
Team dịch: Lanh Chanh Team
Trích đoạn:
Hai ngày trước, sau khi cô tỉnh dậy sau giấc ngủ, phát hiện mình đã xuyên không đến hơn 20 năm trước, trở thành vợ cũ của tử tù Lê Tiêu.
Nếu muốn nói có điềm báo gì hay không, đó chính là khi Lê Tiêu kết án xong bị áp giải đi, tình cờ cô đang đứng trong hành lang nhìn thấy. Người đàn ông vốn dĩ vô cảm nhưng khi nghe đồng nghiệp của cô gọi cô là “Giang Nhu”, ông ta đột nhiên mở mắt lên nhìn cô một cái. Ánh mắt hai người chạm nhau từ xa, đôi mắt lạnh lùng ảm đạm kia đã in sâu vào tâm trí cô, muốn quên cũng không được.
Đến mức cô gặp ác mộng trong nhiều đêm liên tiếp.
Thể loại: Vả Mặt, HE, Sủng, Trả Thù, Xuyên Không, Tổng Tài, Ngọt
Team dịch: Lanh Chanh Team
Trích đoạn:
Hai ngày trước, sau khi cô tỉnh dậy sau giấc ngủ, phát hiện mình đã xuyên không đến hơn 20 năm trước, trở thành vợ cũ của tử tù Lê Tiêu.
Nếu muốn nói có điềm báo gì hay không, đó chính là khi Lê Tiêu kết án xong bị áp giải đi, tình cờ cô đang đứng trong hành lang nhìn thấy. Người đàn ông vốn dĩ vô cảm nhưng khi nghe đồng nghiệp của cô gọi cô là “Giang Nhu”, ông ta đột nhiên mở mắt lên nhìn cô một cái. Ánh mắt hai người chạm nhau từ xa, đôi mắt lạnh lùng ảm đạm kia đã in sâu vào tâm trí cô, muốn quên cũng không được.
Đến mức cô gặp ác mộng trong nhiều đêm liên tiếp.
9
Bạn thân của tôi xúi giục tôi tỏ tình với anh bạn thanh mai trúc mã của mình trong buổi họp lớp.
Nhưng thực ra, hai người họ đã âm thầm bên nhau từ lâu.
Cô ấy chỉ muốn tôi phải bẽ mặt trước mọi người.
Kết quả là, tôi lại tỏ tình với anh chàng bá đạo của trường - người mà kiếp trước tôi thầm thương trộm nhớ nhưng chưa từng dám thổ lộ.
Anh chàng bá đạo kiểu: "?"
Bất ngờ không?
Hoa khôi của trường đã được tái sinh trở lại và lợi hại hơn xưa!
Nhưng thực ra, hai người họ đã âm thầm bên nhau từ lâu.
Cô ấy chỉ muốn tôi phải bẽ mặt trước mọi người.
Kết quả là, tôi lại tỏ tình với anh chàng bá đạo của trường - người mà kiếp trước tôi thầm thương trộm nhớ nhưng chưa từng dám thổ lộ.
Anh chàng bá đạo kiểu: "?"
Bất ngờ không?
Hoa khôi của trường đã được tái sinh trở lại và lợi hại hơn xưa!
4
- Trích từ tập "Ngươi đã rung động"
- Tác giả: Lộc Thời An
- Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, H văn, nhẹ nhàng
- Độ dài: 20 chương
- Editor: Voi Con
- Tên mỗi chương là do editor đặt. ❤
[Văn Án]
Lần đầu tiên Chu Đường nhìn thấy Trần Kính, cô đang đau bụng, anh mang cô đi bệnh viện. Anh chẳng qua là giúp người tạo niềm vui, không cần nói đến.
Chu Đường lại cảm thấy người nam nhân này cả người tràn đầy hormone nam tính, cô muốn theo đuổi anh.
Chu Đường giống thuốc cao bôi trên da chó, mềm mại quá mức, cưa cẩm anh, cường hôn anh, thậm chí còn bá vương ngạnh thượng cung. Làm vô số việc nhưng nam nhân đều thờ ơ.
Chu Đường tức giận: "Trần Kính, có phải anh không được hay không?"
Trần Kính: "Buổi tối sẽ làm em không xuống được giường."
*Giáo viên ngữ văn tiểu học lì lợm la liếm vs công nhân sửa xe đẹp trai.
- Tác giả: Lộc Thời An
- Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, H văn, nhẹ nhàng
- Độ dài: 20 chương
- Editor: Voi Con
- Tên mỗi chương là do editor đặt. ❤
[Văn Án]
Lần đầu tiên Chu Đường nhìn thấy Trần Kính, cô đang đau bụng, anh mang cô đi bệnh viện. Anh chẳng qua là giúp người tạo niềm vui, không cần nói đến.
Chu Đường lại cảm thấy người nam nhân này cả người tràn đầy hormone nam tính, cô muốn theo đuổi anh.
Chu Đường giống thuốc cao bôi trên da chó, mềm mại quá mức, cưa cẩm anh, cường hôn anh, thậm chí còn bá vương ngạnh thượng cung. Làm vô số việc nhưng nam nhân đều thờ ơ.
Chu Đường tức giận: "Trần Kính, có phải anh không được hay không?"
Trần Kính: "Buổi tối sẽ làm em không xuống được giường."
*Giáo viên ngữ văn tiểu học lì lợm la liếm vs công nhân sửa xe đẹp trai.