Cổ Đại
647 Truyện
Sắp xếp theo
4.8
Ta trở thành Hoàng Hậu, còn nàng trở thành Hiền vương phi.
Khi biết tin, ta không khỏi cười thầm trong bụng: Suốt mười tám năm qua, họ Tô kia, lần này ta chính là người thắng đấy.
Khi biết tin, ta không khỏi cười thầm trong bụng: Suốt mười tám năm qua, họ Tô kia, lần này ta chính là người thắng đấy.
7.3
Khắp kinh thành không ai là không biết, Thái tử Thái phó - Thẩm Hoài An có một nữ tử được hắn trân quý như ngọc.
Nàng tên là Tô Mạn Thù.
Chỉ cần một ánh mắt, một nụ cười của nàng cũng đủ khiến hắn say mê đến mức nguyện hiến dâng cả sinh mệnh.
Nhưng Hoàng thượng đã ban hôn, và ta lại trở thành thê tử của hắn.
Ngày thành thân, nàng khoác trên mình bộ hồng y lộng lẫy, tự tin bước vào đại sảnh.
"Thẩm lang thương ta nhất!"
"Chàng từng nói rằng không thể cưới ta là điều tiếc nuối lớn nhất đời của chàng, giờ ta cũng xem như đã gả cho chàng rồi."
Nét mặt nàng ngập tràn kiêu hãnh.
Ta chỉ bình thản vén khăn voan, khẽ gật đầu về phía người đứng dưới sảnh.
Trong thoáng chốc, hai nhóm thị vệ lập tức xông vào, chia làm hai đội.
Chúng nhanh chóng bắt giữ cả hai người, khóa chặt tay. Kéo hai người lại gần nhau, ấn đầu xuống.
Cử hành nghi lễ bái đường.
Nếu đã tiếc nuối đến vậy thì ta sẽ giúp các ngươi viên mãn.
Nàng tên là Tô Mạn Thù.
Chỉ cần một ánh mắt, một nụ cười của nàng cũng đủ khiến hắn say mê đến mức nguyện hiến dâng cả sinh mệnh.
Nhưng Hoàng thượng đã ban hôn, và ta lại trở thành thê tử của hắn.
Ngày thành thân, nàng khoác trên mình bộ hồng y lộng lẫy, tự tin bước vào đại sảnh.
"Thẩm lang thương ta nhất!"
"Chàng từng nói rằng không thể cưới ta là điều tiếc nuối lớn nhất đời của chàng, giờ ta cũng xem như đã gả cho chàng rồi."
Nét mặt nàng ngập tràn kiêu hãnh.
Ta chỉ bình thản vén khăn voan, khẽ gật đầu về phía người đứng dưới sảnh.
Trong thoáng chốc, hai nhóm thị vệ lập tức xông vào, chia làm hai đội.
Chúng nhanh chóng bắt giữ cả hai người, khóa chặt tay. Kéo hai người lại gần nhau, ấn đầu xuống.
Cử hành nghi lễ bái đường.
Nếu đã tiếc nuối đến vậy thì ta sẽ giúp các ngươi viên mãn.
9.8
Bạch ngọc thân Phật ngự trên mây, ưa gió ưa trăng ưa nhã nhuần, chớ mà dây dưa.
Tinh tú điểm mắt khuôn trăng đầy, ham tiền ham quyền ham sắc xuân, hồng trần đón đưa.
Một ngày kia gió trăng lung lay, ngã nhào.
Đường đi không nổi nữa ca ca, cai sắc.
Xuỵt, đừng khuyên.
*
Giải thích tên truyện: “Hành bất đắc dã ca ca” là một thành ngữ cổ của Trung Quốc, chỉ đường đi gian nan, lấy ý từ bài thơ “Cầm ngôn” của Khưu Tuấn thời Minh. Trong nguyên gốc, “ca ca” là từ tượng thanh mô phỏng tiếng chim đa đa kêu, được người xưa trữ tình hóa thành một hình ảnh thơ thay cho tiếng lòng than thở vì đường khó đi, đồng thời biểu đạt nỗi buồn ly biệt với người thân. Nhưng đặt vào bối cảnh truyện thì “ca ca” trong tên truyện có nghĩa là “anh trai”.
Chú thích tên các hồi: Tên 4 hồi đầu là những câu thơ tác giả nhặt từ bài Trường Can hành kỳ 1 của Lý Bạch, tên hồi cuối do tác giả tự đặt, tất cả đều do người dịch tự dịch.
*
Cảnh báo của người dịch:
– Truyện RẤT nhiều mìn, nhưng không phải incest gì đâu nha.
– Đừng đọc truyện với tâm thế đọc ngôn tình, sảng văn, giải trí, ngọt sủng, nam thanh nữ tú sạch tâm sạch thân đẹp đẽ nên thơ, bla bla… sốc văn hóa đấy.
Tinh tú điểm mắt khuôn trăng đầy, ham tiền ham quyền ham sắc xuân, hồng trần đón đưa.
Một ngày kia gió trăng lung lay, ngã nhào.
Đường đi không nổi nữa ca ca, cai sắc.
Xuỵt, đừng khuyên.
*
Giải thích tên truyện: “Hành bất đắc dã ca ca” là một thành ngữ cổ của Trung Quốc, chỉ đường đi gian nan, lấy ý từ bài thơ “Cầm ngôn” của Khưu Tuấn thời Minh. Trong nguyên gốc, “ca ca” là từ tượng thanh mô phỏng tiếng chim đa đa kêu, được người xưa trữ tình hóa thành một hình ảnh thơ thay cho tiếng lòng than thở vì đường khó đi, đồng thời biểu đạt nỗi buồn ly biệt với người thân. Nhưng đặt vào bối cảnh truyện thì “ca ca” trong tên truyện có nghĩa là “anh trai”.
Chú thích tên các hồi: Tên 4 hồi đầu là những câu thơ tác giả nhặt từ bài Trường Can hành kỳ 1 của Lý Bạch, tên hồi cuối do tác giả tự đặt, tất cả đều do người dịch tự dịch.
*
Cảnh báo của người dịch:
– Truyện RẤT nhiều mìn, nhưng không phải incest gì đâu nha.
– Đừng đọc truyện với tâm thế đọc ngôn tình, sảng văn, giải trí, ngọt sủng, nam thanh nữ tú sạch tâm sạch thân đẹp đẽ nên thơ, bla bla… sốc văn hóa đấy.
6.4
Hoàng đế phong một nữ tử dân gian không rõ lai lịch làm Quý phi.
Nàng rao giảng về sự bình đẳng, mở trường nữ học, trong đầu dường như có vô vàn ý tưởng mới lạ.
Thái hậu khi nghe tin, chỉ cười nhạt:
"Ồ, thật giống ngươi khi vừa xuyên không đến."
Ta khiêm tốn cúi đầu, đáp: "Phải."
Phải, nhưng cũng không phải.
Khi mới đến đây, ta còn rực rỡ hơn nàng nhiều.
Nhưng bây giờ, ta chỉ là một cung nữ già nua, vô danh giữa chốn thâm cung.
Nàng rao giảng về sự bình đẳng, mở trường nữ học, trong đầu dường như có vô vàn ý tưởng mới lạ.
Thái hậu khi nghe tin, chỉ cười nhạt:
"Ồ, thật giống ngươi khi vừa xuyên không đến."
Ta khiêm tốn cúi đầu, đáp: "Phải."
Phải, nhưng cũng không phải.
Khi mới đến đây, ta còn rực rỡ hơn nàng nhiều.
Nhưng bây giờ, ta chỉ là một cung nữ già nua, vô danh giữa chốn thâm cung.
6.2
Xuyên thành kế mẫu của hai huynh muội là nhân vật phụ độc ác, ta đã tận tâm tận lực suốt bảy năm ròng rã.
Cuối cùng, huynh trưởng đã trưởng thành, phong thái tựa trời quang sau mưa, đỗ đạt trạng nguyên vinh hiển.
Muội muội cũng lớn lên với dung nhan đoan trang, nho nhã lễ độ, khí chất rạng ngời.
Ta vốn tưởng rằng có thể an tâm dựa vào hai đứa con này để làm một quả phụ trẻ đẹp, vô lo vô nghĩ.
Cho đến đêm ấy, khi đứng bên ngoài phòng huynh trưởng, ta bất ngờ nghe thấy tiếng thở dồn dập đầy kiềm chế vọng ra.
"Tiểu nương..."
Quá kinh hoàng, ta vội vàng trốn sang chỗ muội muội.
Thiếu nữ ấy tựa như còn đắm chìm trong giấc mộng, dung nhan phảng phất vẻ uể oải, tà áo khẽ tuột xuống, lộ vẻ quyến rũ như sương mờ lúc bình minh.
Nàng kéo ta vào lòng, nhẹ nhàng trấn an, mà ta lại chẳng để ý đến bức họa mỹ nhân yêu kiều, quyến rũ đến mức rực rỡ treo ở góc giường kia.
Cuối cùng, huynh trưởng đã trưởng thành, phong thái tựa trời quang sau mưa, đỗ đạt trạng nguyên vinh hiển.
Muội muội cũng lớn lên với dung nhan đoan trang, nho nhã lễ độ, khí chất rạng ngời.
Ta vốn tưởng rằng có thể an tâm dựa vào hai đứa con này để làm một quả phụ trẻ đẹp, vô lo vô nghĩ.
Cho đến đêm ấy, khi đứng bên ngoài phòng huynh trưởng, ta bất ngờ nghe thấy tiếng thở dồn dập đầy kiềm chế vọng ra.
"Tiểu nương..."
Quá kinh hoàng, ta vội vàng trốn sang chỗ muội muội.
Thiếu nữ ấy tựa như còn đắm chìm trong giấc mộng, dung nhan phảng phất vẻ uể oải, tà áo khẽ tuột xuống, lộ vẻ quyến rũ như sương mờ lúc bình minh.
Nàng kéo ta vào lòng, nhẹ nhàng trấn an, mà ta lại chẳng để ý đến bức họa mỹ nhân yêu kiều, quyến rũ đến mức rực rỡ treo ở góc giường kia.
8.7
Ta là đích trưởng nữ trong gia đình, nhưng lại là người chưa bao giờ nhận được sự yêu thương từ mọi người.
Từ nhỏ, ta đã được dạy dỗ phải điềm đạm, đoan chính, để trở thành tấm gương cho các đệ muội noi theo.
Thế nhưng, vị hôn phu của ta lại bị đích muội cướp mất, muội ấy là người luôn tỏ ra ngây thơ và đáng yêu.
Các đệ đệ chẳng hề nhớ đến công lao của ta, chỉ biết trách ta quá nghiêm khắc.
Ngay cả phụ mẫu cũng chỉ coi ta như công cụ làm đẹp gia môn, một lòng thiên vị đích muội.
Trước cảnh tượng ấy, ta quyết định buông tay, không còn can dự vào bất kỳ việc gì trong phủ nữa.
Mặc cho họ xoay vần trong những chuyện vụn vặt, dần dần tan rã, không còn chút tình cảm ấm áp nào như trước.
Ngay cả đích muội vừa ngây thơ vừa đáng yêu ấy, khi mất đi sự hỗ trợ của ta, cũng chẳng còn là bảo bối trong mắt họ nữa.
Từ nhỏ, ta đã được dạy dỗ phải điềm đạm, đoan chính, để trở thành tấm gương cho các đệ muội noi theo.
Thế nhưng, vị hôn phu của ta lại bị đích muội cướp mất, muội ấy là người luôn tỏ ra ngây thơ và đáng yêu.
Các đệ đệ chẳng hề nhớ đến công lao của ta, chỉ biết trách ta quá nghiêm khắc.
Ngay cả phụ mẫu cũng chỉ coi ta như công cụ làm đẹp gia môn, một lòng thiên vị đích muội.
Trước cảnh tượng ấy, ta quyết định buông tay, không còn can dự vào bất kỳ việc gì trong phủ nữa.
Mặc cho họ xoay vần trong những chuyện vụn vặt, dần dần tan rã, không còn chút tình cảm ấm áp nào như trước.
Ngay cả đích muội vừa ngây thơ vừa đáng yêu ấy, khi mất đi sự hỗ trợ của ta, cũng chẳng còn là bảo bối trong mắt họ nữa.
9.8
[FULL] CÓ PHÚC LẤY ĐƯỢC DÂU TÀI
Tác giả: Bạch Thái Thái
Thể loại: cổ đại, tình cảm, tình cảm gia đình, chữa lành, cứu rỗi
—————————
Giới thiệu:
Ca ca ta dùng tiền bán đất của gia đình dành dụm để huynh ấy đi học, mua về một tẩu tẩu yếu ớt.
Nàng ấy ăn cháo thì bị nôn ra m//áu, mặc quần áo vải thô thì cánh tay nổi mẩn đỏ.
Người trong làng đều nói nhà ta cưới phải một kẻ vô dụng.
Nhưng sau này, nàng ấy buôn bán kiếm được nhiều tiền, còn lén nấu canh ba ba bổ dưỡng cho ca ca ta uống.
Nàng ấy là tẩu tẩu tốt nhất trên thế gian này.
Tác giả: Bạch Thái Thái
Thể loại: cổ đại, tình cảm, tình cảm gia đình, chữa lành, cứu rỗi
—————————
Giới thiệu:
Ca ca ta dùng tiền bán đất của gia đình dành dụm để huynh ấy đi học, mua về một tẩu tẩu yếu ớt.
Nàng ấy ăn cháo thì bị nôn ra m//áu, mặc quần áo vải thô thì cánh tay nổi mẩn đỏ.
Người trong làng đều nói nhà ta cưới phải một kẻ vô dụng.
Nhưng sau này, nàng ấy buôn bán kiếm được nhiều tiền, còn lén nấu canh ba ba bổ dưỡng cho ca ca ta uống.
Nàng ấy là tẩu tẩu tốt nhất trên thế gian này.
10
Ngày đầu tiên tiến cung, ta đã được phong làm Quý phi, được sắc phong với nghi lễ dành cho Hoàng hậu.
Nhưng ta chỉ là con gái của một ngư dân, vị trí Quý phi này ta ngồi không vững. Vì vậy sau lễ sắc phong, Hoàng đế Cao Thành đã ở lại Tiêu Phòng điện suốt hơn một tháng, cuối cùng cũng khiến ta mang thai long chủng.
Tiết Thường Khiết ghen tị đến mù quáng, lỡ tay làm bị thương mắt trái của ta, nhưng Hoàng thượng lại không phân biệt phải trái muốn đánh chết ta...
Từ đó ta đã nhìn thấu nhiều chuyện trong hậu cung, kể cả tấm lòng của Đế vương...
Nhưng ta chỉ là con gái của một ngư dân, vị trí Quý phi này ta ngồi không vững. Vì vậy sau lễ sắc phong, Hoàng đế Cao Thành đã ở lại Tiêu Phòng điện suốt hơn một tháng, cuối cùng cũng khiến ta mang thai long chủng.
Tiết Thường Khiết ghen tị đến mù quáng, lỡ tay làm bị thương mắt trái của ta, nhưng Hoàng thượng lại không phân biệt phải trái muốn đánh chết ta...
Từ đó ta đã nhìn thấu nhiều chuyện trong hậu cung, kể cả tấm lòng của Đế vương...
8
Nhân sinh có bốn hỉ: Cửu hạn phùng cam lộ, thiên lí ngộ cố tri, kim bảng đề danh thời, động phòng hoa chúc dạ! Mạc Thủy Hàn mới vừa trải qua hoàn nhân sinh bốn hỉ chi nhất: Khi tên đề bảng vàng. Không nghĩ tới, Thánh Thượng cư nhiên lại tặng hắn vui vẻ: Đêm động phòng hoa chúc!
Hắn, bị, ban, hôn,!Hơn nữa vẫn là đương kim Thánh Thượng sủng ái nhất Cửu công chúa —— Hộ Quốc công chúa Tống Tương Tuyết! Này muốn đổi làm thường nhân, lúc này chỉ sợ sớm đã mừng rỡ như điên!Chính là đối với Mạc Thủy Hàn tới nói, này lại là tràng tai nạn! Vì cái gì? Bởi vì này “Hắn” phi bỉ “Nàng” a! Mạc Thủy Hàn nàng căn bản là không phải cái nam nhi thân, lại như thế nào có thể cùng công chúa “Động phòng hoa chúc” đâu?
Tống Tương Tuyết thân là Đại Kính triều “Đệ nhất mỹ nhân”, lại là cao cao tại thượng, nhất chịu thánh sủng Cửu công chúa, bao nhiêu người đối nàng tha thiết ước mơ? Chính là tân khoa Trạng Nguyên Mạc Thủy Hàn, cư nhiên không thức thời, dám can đảm đương, triều, cự, hôn!
Tống Tương Tuyết nổi giận, ngón tay ngọc duỗi ra: Lại cứ muốn Mạc Thủy Hàn đương nàng phò mã! Cứ như vậy, Cửu công chúa nàng tự mình cho chính mình tuyển cái —— nữ, phụ, mã! Mạc Thủy Hàn thân phụ huyết hải thâm thù, không thể không nữ giả nam trang vào kinh khoa khảo, thật vất vả khảo đến Trạng Nguyên, lại bị Thánh Thượng một đạo thánh tứ hôn thánh chỉ cấp tạp ngốc!
Hôm sau, Cửu công chúa vì thắng được phò mã tâm ý chiêu số tần ra, mà Mạc Thủy Hàn vì che giấu chính mình bí mật không thể không căng da đầu “Ứng chiến”, hai người các hoài tâm tư, đấu trí đấu dũng, lệnh người không biết nên khóc hay cười.
Mà ở một loạt phu thê đại tác chiến trong quá trình, Cửu công chúa đào tim đào phổi dần dần hòa tan Mạc Thủy Hàn trong lòng hàn băng, chính là đối mặt chính mình kinh thiên bí mật, cùng với toàn trấn một ngàn hơn tánh mạng oan khuất, lại không thể không thu hồi tâm tư.
Chính là trong lời đồn điêu ngoa tùy hứng, thâm chịu sủng ái Cửu công chúa, là tốt như vậy tống cổ sao?aa Một câu tóm tắt: Công chúa gả cho cái nữ phò mã. Lập ý: Tình yêu không có giới tính, chỉ xem người đúng hay không.
Hắn, bị, ban, hôn,!Hơn nữa vẫn là đương kim Thánh Thượng sủng ái nhất Cửu công chúa —— Hộ Quốc công chúa Tống Tương Tuyết! Này muốn đổi làm thường nhân, lúc này chỉ sợ sớm đã mừng rỡ như điên!Chính là đối với Mạc Thủy Hàn tới nói, này lại là tràng tai nạn! Vì cái gì? Bởi vì này “Hắn” phi bỉ “Nàng” a! Mạc Thủy Hàn nàng căn bản là không phải cái nam nhi thân, lại như thế nào có thể cùng công chúa “Động phòng hoa chúc” đâu?
Tống Tương Tuyết thân là Đại Kính triều “Đệ nhất mỹ nhân”, lại là cao cao tại thượng, nhất chịu thánh sủng Cửu công chúa, bao nhiêu người đối nàng tha thiết ước mơ? Chính là tân khoa Trạng Nguyên Mạc Thủy Hàn, cư nhiên không thức thời, dám can đảm đương, triều, cự, hôn!
Tống Tương Tuyết nổi giận, ngón tay ngọc duỗi ra: Lại cứ muốn Mạc Thủy Hàn đương nàng phò mã! Cứ như vậy, Cửu công chúa nàng tự mình cho chính mình tuyển cái —— nữ, phụ, mã! Mạc Thủy Hàn thân phụ huyết hải thâm thù, không thể không nữ giả nam trang vào kinh khoa khảo, thật vất vả khảo đến Trạng Nguyên, lại bị Thánh Thượng một đạo thánh tứ hôn thánh chỉ cấp tạp ngốc!
Hôm sau, Cửu công chúa vì thắng được phò mã tâm ý chiêu số tần ra, mà Mạc Thủy Hàn vì che giấu chính mình bí mật không thể không căng da đầu “Ứng chiến”, hai người các hoài tâm tư, đấu trí đấu dũng, lệnh người không biết nên khóc hay cười.
Mà ở một loạt phu thê đại tác chiến trong quá trình, Cửu công chúa đào tim đào phổi dần dần hòa tan Mạc Thủy Hàn trong lòng hàn băng, chính là đối mặt chính mình kinh thiên bí mật, cùng với toàn trấn một ngàn hơn tánh mạng oan khuất, lại không thể không thu hồi tâm tư.
Chính là trong lời đồn điêu ngoa tùy hứng, thâm chịu sủng ái Cửu công chúa, là tốt như vậy tống cổ sao?aa Một câu tóm tắt: Công chúa gả cho cái nữ phò mã. Lập ý: Tình yêu không có giới tính, chỉ xem người đúng hay không.
8.4
Năm mười sáu tuổi, ta bị Thái tử từ hôn.
Chẳng mấy chốc, ta trở thành trò cười lớn nhất của cả Kinh Thành.
Chỉ vì hắn từ hôn với ta để cưới người muội muội vốn dĩ vô danh tiểu tốt của ta.
Từ hôn với đích nữ để cưới thứ nữ, đó là sự sỉ nhục lớn nhất đối với một tiểu thư của gia đình danh gia vọng tộc.
Thế nhưng, ta chẳng hề bận tâm, thậm chí còn muốn bật cười!
Sống lại một đời, ta thật sự muốn xem nàng ta còn có thể dậy sóng thế nào...
Chẳng mấy chốc, ta trở thành trò cười lớn nhất của cả Kinh Thành.
Chỉ vì hắn từ hôn với ta để cưới người muội muội vốn dĩ vô danh tiểu tốt của ta.
Từ hôn với đích nữ để cưới thứ nữ, đó là sự sỉ nhục lớn nhất đối với một tiểu thư của gia đình danh gia vọng tộc.
Thế nhưng, ta chẳng hề bận tâm, thậm chí còn muốn bật cười!
Sống lại một đời, ta thật sự muốn xem nàng ta còn có thể dậy sóng thế nào...
8.1
Ta đã theo chân một con cáo có bộ lông loang lổ từ lúc nó còn vô danh tiểu tốt cho đến ngày nó lên làm Vua của muôn thú. Giờ đây, nó lại quay đầu mang về một con Cửu Vĩ Hồ có bộ lông trắng như tuyết.
"Phán Đức, bổn vương đã chịu đựng quầng thâm mắt của ngươi đủ lâu rồi."
"Ngày ngày gặm nhấm đống trúc vô vị, chẳng có gì ngon lành trong mấy khúc tre khô đó cả."
"Chỉ có Tuyết Hồ, một kẻ ăn thịt đầy quyền uy mới đủ tư cách sánh vai với bổn vương!"
"Từ giờ trở đi, Tuyết Hồ sẽ là Vương hậu của bổn vương. Còn ngươi, chỉ đáng nâng giày cho nàng mà thôi!"
Ta nghiêng đầu nhìn qua, đôi mắt bỗng sáng rực.
Tuyết Hồ nổi danh với khả năng mê hoặc lòng người, thứ con cáo lông loang lổ kia mang về rõ ràng là một con hồ ly đực cấp cao, có hẳn chín cái đuôi, đúng là dòng dõi quý tộc của loài hồ ly! Nếu hắn hóa thành hình người cưỡi lên người ta thì...chậc chậc.
"Phán Đức, bổn vương đã chịu đựng quầng thâm mắt của ngươi đủ lâu rồi."
"Ngày ngày gặm nhấm đống trúc vô vị, chẳng có gì ngon lành trong mấy khúc tre khô đó cả."
"Chỉ có Tuyết Hồ, một kẻ ăn thịt đầy quyền uy mới đủ tư cách sánh vai với bổn vương!"
"Từ giờ trở đi, Tuyết Hồ sẽ là Vương hậu của bổn vương. Còn ngươi, chỉ đáng nâng giày cho nàng mà thôi!"
Ta nghiêng đầu nhìn qua, đôi mắt bỗng sáng rực.
Tuyết Hồ nổi danh với khả năng mê hoặc lòng người, thứ con cáo lông loang lổ kia mang về rõ ràng là một con hồ ly đực cấp cao, có hẳn chín cái đuôi, đúng là dòng dõi quý tộc của loài hồ ly! Nếu hắn hóa thành hình người cưỡi lên người ta thì...chậc chậc.
7.4
Thành hôn đã mười lăm năm, Mạnh Diệp ở bên ngoài nuôi dưỡng một cô nương kiêu ngạo.
Nàng ôm bụng đến trước mặt ta, lớn tiếng đòi danh phận:
“Ngươi đã già nua tàn tạ, nửa đời người còn lại chỉ nằm trong đất, lại không có con trai nối dõi, ngươi dựa vào đâu mà giữ vững vị trí phu nhân?”
Ta mỉm cười thú vị, quay sang hỏi Mạnh Diệp đang đứng phía sau nàng ta:
“Ngươi nói đi, dựa vào đâu?”
Hắn không dám trả lời, bởi chỉ cần con gái nhà Tướng quân ta trở mặt, nhân tình nhỏ bé của hắn dù có khóc cũng phải nín thở mà khóc.
Nàng ôm bụng đến trước mặt ta, lớn tiếng đòi danh phận:
“Ngươi đã già nua tàn tạ, nửa đời người còn lại chỉ nằm trong đất, lại không có con trai nối dõi, ngươi dựa vào đâu mà giữ vững vị trí phu nhân?”
Ta mỉm cười thú vị, quay sang hỏi Mạnh Diệp đang đứng phía sau nàng ta:
“Ngươi nói đi, dựa vào đâu?”
Hắn không dám trả lời, bởi chỉ cần con gái nhà Tướng quân ta trở mặt, nhân tình nhỏ bé của hắn dù có khóc cũng phải nín thở mà khóc.
9.1
Thể loại: Sư đồ, xuyên thư, huyền huyễn, HE
Editor: Edelweiss
Nhân vật chính: Vân Dao, Mộ Hàn Uyên.
Văn án
1.
Toàn bộ Tu chân giới đều xem Mộ Hàn Uyên là “ánh trăng sáng”, là nghĩa đen lẫn nghĩa bóng,Hắn khí chất tươi mát, trong trẻo, xuất trần, tựa như ánh trăng trên cao, không vương khói lửa nhân gian, cũng tựa như tuyết trên đỉnh Thiên Sơn, sạch sẽ, thuần khiết,
Thế nên cũng là ánh trăng sáng trong lòng của vô số người tu chân cả nam lẫn nữ.
Đáng tiếc, ánh trăng này, vốc tuyết này lại bị một bàn chân ngọc ngà giẫm đạp, tùy ý lăng nhục, giẫm thành bùn lầy nhơ nhuốc.
Người nọ chính là sư phụ của Mộ Hàn Uyên, Vân Dao.
2.
Sau cái chết bất ngờ của Vân Dao, Mộ Hàn Uyên dần trở thành đại ma đầu mà giới tu chân vừa nghe tên đã sợ mất mật, hắn là bậc kỳ tài ngút trời, chỉ mới tu hành ngàn năm mà đã sắp sửa phi thăng.
Nhưng, trước khi phi thăng, Mộ Hàn Uyên tình cờ phát hiện, trong thần hồn của hắn cất giấu một tâm ma ——
Không ai khác chính là sư phụ Vân Dao, kẻ xưa kia ép hắn làm lô đỉnh mua vui cho nàng.
Muốn loại bỏ tâm ma, chỉ có thể tự tay giết chết.
Mộ Hàn Uyên xoay chuyển thời không, thần hồn trở về mấy trăm năm trước.
Hắn muốn đoạt xá “bản thân” vào thời điểm thích hợp, sau đó tự tay giết chết Vân Dao, như thế mới có thể thành tiên.
Editor: Edelweiss
Nhân vật chính: Vân Dao, Mộ Hàn Uyên.
Văn án
1.
Toàn bộ Tu chân giới đều xem Mộ Hàn Uyên là “ánh trăng sáng”, là nghĩa đen lẫn nghĩa bóng,Hắn khí chất tươi mát, trong trẻo, xuất trần, tựa như ánh trăng trên cao, không vương khói lửa nhân gian, cũng tựa như tuyết trên đỉnh Thiên Sơn, sạch sẽ, thuần khiết,
Thế nên cũng là ánh trăng sáng trong lòng của vô số người tu chân cả nam lẫn nữ.
Đáng tiếc, ánh trăng này, vốc tuyết này lại bị một bàn chân ngọc ngà giẫm đạp, tùy ý lăng nhục, giẫm thành bùn lầy nhơ nhuốc.
Người nọ chính là sư phụ của Mộ Hàn Uyên, Vân Dao.
2.
Sau cái chết bất ngờ của Vân Dao, Mộ Hàn Uyên dần trở thành đại ma đầu mà giới tu chân vừa nghe tên đã sợ mất mật, hắn là bậc kỳ tài ngút trời, chỉ mới tu hành ngàn năm mà đã sắp sửa phi thăng.
Nhưng, trước khi phi thăng, Mộ Hàn Uyên tình cờ phát hiện, trong thần hồn của hắn cất giấu một tâm ma ——
Không ai khác chính là sư phụ Vân Dao, kẻ xưa kia ép hắn làm lô đỉnh mua vui cho nàng.
Muốn loại bỏ tâm ma, chỉ có thể tự tay giết chết.
Mộ Hàn Uyên xoay chuyển thời không, thần hồn trở về mấy trăm năm trước.
Hắn muốn đoạt xá “bản thân” vào thời điểm thích hợp, sau đó tự tay giết chết Vân Dao, như thế mới có thể thành tiên.
9
🍃Tác giả: Đạm Nguyệt
🍃Editor: Nấm
🍃Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, 1vs1, 18+
🍃Số chương: 56 chương
Giới thiệu
Hình Chiến là cận vệ giỏi nhất dưới trướng Nhiếp Chính Vương Tư Yến.
Nàng là kiếm, là lá chắn, cũng là người phụ nữ của hắn.
Nàng hiểu rõ hắn thích nàng biết giữ bổn phận, thích nàng không bao giờ đòi hỏi quá đáng
Bởi vậy nên tâm nàng lặng như nước, không đòi hỏi bất cứ điều gì, chẳng hạn như ban thưởng, chẳng hạn như địa vị, hay chẳng hạn như tình cảm.
Nàng không bao giờ bộc lộ cảm xúc, chỉ luôn cố gắng biết thân biết phận mà làm tốt vai trò của mình.
Nhưng một ngày nọ, khi đang ở trên giường, sắc mặt Tư Yến đột nhiên trở nên rét lạnh, đè nàng xuống trách mắng:
"Sao ngươi phải cười với Nhậm Hành? Về sau không cho phép ngươi cười với người đàn ông khác! Nghe rõ không?"
-
Đối với Tư Yến mà nói, có Hình Chiến luôn đi theo bên cạnh là điều hiển nhiên.
Nàng là cấp dưới đắc lực nhất của hắn, là vũ khí sắc bén nhất, là bông hoa Giải Ngữ* trầm tĩnh khiến lòng người yên tâm.
Hắn yêu lòng trung thành cũng như đánh giá cao năng lực làm việc của nàng.
Trong mười năm, hắn có tất cả những gì thuộc về nàng như một lẽ đương nhiên, chẳng hạn như ánh mắt, chẳng hạn như thời gian, hay chẳng hạn như cơ thể.
Một người trong lòng chỉ có quyền mưu lợi ích như hắn chưa từng nghĩ tới chuyện yêu đương nam nữ.
Cho tới một ngày, Thái Tử Tư Nhậm Hành ôm eo Hình Chiến ngay trước mặt hắn, cười hỏi:
"Cháu trai muốn Hình Chiến bên cạnh người"
🍃Editor: Nấm
🍃Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, 1vs1, 18+
🍃Số chương: 56 chương
Giới thiệu
Hình Chiến là cận vệ giỏi nhất dưới trướng Nhiếp Chính Vương Tư Yến.
Nàng là kiếm, là lá chắn, cũng là người phụ nữ của hắn.
Nàng hiểu rõ hắn thích nàng biết giữ bổn phận, thích nàng không bao giờ đòi hỏi quá đáng
Bởi vậy nên tâm nàng lặng như nước, không đòi hỏi bất cứ điều gì, chẳng hạn như ban thưởng, chẳng hạn như địa vị, hay chẳng hạn như tình cảm.
Nàng không bao giờ bộc lộ cảm xúc, chỉ luôn cố gắng biết thân biết phận mà làm tốt vai trò của mình.
Nhưng một ngày nọ, khi đang ở trên giường, sắc mặt Tư Yến đột nhiên trở nên rét lạnh, đè nàng xuống trách mắng:
"Sao ngươi phải cười với Nhậm Hành? Về sau không cho phép ngươi cười với người đàn ông khác! Nghe rõ không?"
-
Đối với Tư Yến mà nói, có Hình Chiến luôn đi theo bên cạnh là điều hiển nhiên.
Nàng là cấp dưới đắc lực nhất của hắn, là vũ khí sắc bén nhất, là bông hoa Giải Ngữ* trầm tĩnh khiến lòng người yên tâm.
Hắn yêu lòng trung thành cũng như đánh giá cao năng lực làm việc của nàng.
Trong mười năm, hắn có tất cả những gì thuộc về nàng như một lẽ đương nhiên, chẳng hạn như ánh mắt, chẳng hạn như thời gian, hay chẳng hạn như cơ thể.
Một người trong lòng chỉ có quyền mưu lợi ích như hắn chưa từng nghĩ tới chuyện yêu đương nam nữ.
Cho tới một ngày, Thái Tử Tư Nhậm Hành ôm eo Hình Chiến ngay trước mặt hắn, cười hỏi:
"Cháu trai muốn Hình Chiến bên cạnh người"
8.1
Khi ta nhận ra mình là một nữ phụ độc ác, thì lúc ấy, ta đang ngang nhiên cưỡng ép Thái tử, hắn là vị hoàng huynh trên danh nghĩa của ta.
"Hoàng muội, không thể như vậy." Thái tử điện hạ ôn nhu, cao quý, yếu ớt nằm trên giường, đôi tay bị xích trói chặt, trông thật đáng thương.
Dù bị chính hoàng muội của mình nhục mạ như thế, hắn vẫn giữ được sự ôn hòa và bình tĩnh, chỉ có điều trong ánh mắt hắn nhìn ta thoáng chút bất lực.
Ngay lúc đó, dục vọng trong ta bùng lên mãnh liệt, ta hét lên một tiếng rồi định lao vào hắn.
Thế nhưng, trước mắt ta đột nhiên tối sầm, ý thức của ta chìm vào hư vô, hành động đầy thú tính chỉ vừa mới bắt đầu đã bị cắt ngang.
Trong cơn mê man, ta mơ hồ nhìn thấy một quyển sách mang tên "Xuyên Không: Mỹ Nam Đều Là Kẻ Phục Tùng Dưới Chân Váy."
Trong quyển sách đó, ta là một nữ phụ độc ác, điên cuồng say mê huynh trưởng của mình - Thái tử Thẩm Túc.
Để có được hắn, ta đã dùng đủ mọi thủ đoạn từ hạ dược, uy hiếp, giam cầm, không việc gì là ta không dám làm.
Cuối cùng, khi mọi chuyện bại lộ, ta trở thành đối tượng bị thiên hạ phỉ nhổ, danh tiếng hoàn toàn sụp đổ. Mẫu thân của Thái tử, tức Hoàng hậu, đã đích thân trao cho ta một dải lụa trắng để kết thúc cuộc đời.
Còn Thẩm Túc, hắn là nam chính đầu tiên trong câu chuyện tình đa giác này, chỉ thuộc về nữ chính xuyên không - Phượng Khuynh Thành. Bất kỳ nữ nhân nào khác có ý định chiếm đoạt hắn đều không có kết cục tốt.
Trong số những kẻ ngu ngốc ấy, ta là kẻ bướng bỉnh nhất.
Những nữ phụ khác, dù có tình cảm thầm kín hay bị từ chối, cũng sẽ không dám tiếp tục dây dưa.
Chỉ riêng ta, dù Thẩm Túc đã từ chối ta vô số lần, ta vẫn không chịu từ bỏ ý định xấu xa của mình...
"Hoàng muội, không thể như vậy." Thái tử điện hạ ôn nhu, cao quý, yếu ớt nằm trên giường, đôi tay bị xích trói chặt, trông thật đáng thương.
Dù bị chính hoàng muội của mình nhục mạ như thế, hắn vẫn giữ được sự ôn hòa và bình tĩnh, chỉ có điều trong ánh mắt hắn nhìn ta thoáng chút bất lực.
Ngay lúc đó, dục vọng trong ta bùng lên mãnh liệt, ta hét lên một tiếng rồi định lao vào hắn.
Thế nhưng, trước mắt ta đột nhiên tối sầm, ý thức của ta chìm vào hư vô, hành động đầy thú tính chỉ vừa mới bắt đầu đã bị cắt ngang.
Trong cơn mê man, ta mơ hồ nhìn thấy một quyển sách mang tên "Xuyên Không: Mỹ Nam Đều Là Kẻ Phục Tùng Dưới Chân Váy."
Trong quyển sách đó, ta là một nữ phụ độc ác, điên cuồng say mê huynh trưởng của mình - Thái tử Thẩm Túc.
Để có được hắn, ta đã dùng đủ mọi thủ đoạn từ hạ dược, uy hiếp, giam cầm, không việc gì là ta không dám làm.
Cuối cùng, khi mọi chuyện bại lộ, ta trở thành đối tượng bị thiên hạ phỉ nhổ, danh tiếng hoàn toàn sụp đổ. Mẫu thân của Thái tử, tức Hoàng hậu, đã đích thân trao cho ta một dải lụa trắng để kết thúc cuộc đời.
Còn Thẩm Túc, hắn là nam chính đầu tiên trong câu chuyện tình đa giác này, chỉ thuộc về nữ chính xuyên không - Phượng Khuynh Thành. Bất kỳ nữ nhân nào khác có ý định chiếm đoạt hắn đều không có kết cục tốt.
Trong số những kẻ ngu ngốc ấy, ta là kẻ bướng bỉnh nhất.
Những nữ phụ khác, dù có tình cảm thầm kín hay bị từ chối, cũng sẽ không dám tiếp tục dây dưa.
Chỉ riêng ta, dù Thẩm Túc đã từ chối ta vô số lần, ta vẫn không chịu từ bỏ ý định xấu xa của mình...
8.8
Công chúa út của nước Lê – Nhạc Chi, xinh đẹp mặn mà kiều diễm, tựa như hoa hải đường.
Ngày đất nước bị sụp đổ, nàng đạp lên xương cốt, bò ra từ địa ngục trần gian đẫm máu, bị nội gián của kẻ thù giam giữ –
Hoắc Hủ – người từ nhỏ đã đến nước Lê làm con tin, lại là tên trúc mã bạc tình, bắt nàng về nước Tề.
Hoắc Hủ nhìn nàng trìu mến: “Chi Chi, hãy giúp ta lật đổ Thái Tử. Sau này nàng sẽ là Hoàng Hậu duy nhất của ta.”
Nhạc Chi giả vờ buông bỏ hết mọi thù hận, mỉm cười đồng ý.
Hoắc Độ là Thái Tử của nước Tề, dung mạo đẹp như tiên, nhưng chân phải lại bị tàn tật, tính cách nham hiểm tàn bạo, hành động điên cuồng.
Có một ngày phụ hoàng của chàng ban hôn, gả công chúa của nước bại trận cho chàng –
Hoắc Độ cười khinh: Thanh mai của Hoắc Hủ ư? Mỹ nhân kế à? Chậc, thế mà hoàng đệ của chàng cũng chịu được sao.
Chàng đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve con mèo trắng trên đùi: “Nào, ngươi có đồ chơi mới rồi đây.”
Tên Hoắc Hủ bên ngoài có vẻ nhiệt tình ấm áp, nhưng thâm tâm là lòng tham không đáy, tham quyền thế, tham địa vị, và cả mỹ nhân.
Vị trí Thái Tử, thanh mai yêu dấu… tất cả đều nằm trong bàn tay hắn.
Hắn rất hài lòng.
— Cho đến khi hắn bị trói lên cột, giam vào tù.
Mà hoàng huynh hắn mỉm cười đưa dao cho người mà hắn yêu, cười nói: “Giết đi, muốn đâm bao nhiêu nhát cũng được.”
Trong khi hắn còn đang kinh sợ, thì lại thấy Hoắc Độ chuyển mũi dao về trước trái tim chàng, chậm rãi nói với Nhạc Chi: “Hay nàng muốn giết ta trước? Vậy cũng được thôi…”
Con ngươi Hoắc Hủ mở to: Là hắn nghe nhầm hay hoàng huynh hắn điên thật rồi?
Công chúa bị mất nước giả vờ yếu đuối x Thái Tử bị bệnh điên thật
Lưu ý khi đọc:
Ngày đất nước bị sụp đổ, nàng đạp lên xương cốt, bò ra từ địa ngục trần gian đẫm máu, bị nội gián của kẻ thù giam giữ –
Hoắc Hủ – người từ nhỏ đã đến nước Lê làm con tin, lại là tên trúc mã bạc tình, bắt nàng về nước Tề.
Hoắc Hủ nhìn nàng trìu mến: “Chi Chi, hãy giúp ta lật đổ Thái Tử. Sau này nàng sẽ là Hoàng Hậu duy nhất của ta.”
Nhạc Chi giả vờ buông bỏ hết mọi thù hận, mỉm cười đồng ý.
Hoắc Độ là Thái Tử của nước Tề, dung mạo đẹp như tiên, nhưng chân phải lại bị tàn tật, tính cách nham hiểm tàn bạo, hành động điên cuồng.
Có một ngày phụ hoàng của chàng ban hôn, gả công chúa của nước bại trận cho chàng –
Hoắc Độ cười khinh: Thanh mai của Hoắc Hủ ư? Mỹ nhân kế à? Chậc, thế mà hoàng đệ của chàng cũng chịu được sao.
Chàng đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve con mèo trắng trên đùi: “Nào, ngươi có đồ chơi mới rồi đây.”
Tên Hoắc Hủ bên ngoài có vẻ nhiệt tình ấm áp, nhưng thâm tâm là lòng tham không đáy, tham quyền thế, tham địa vị, và cả mỹ nhân.
Vị trí Thái Tử, thanh mai yêu dấu… tất cả đều nằm trong bàn tay hắn.
Hắn rất hài lòng.
— Cho đến khi hắn bị trói lên cột, giam vào tù.
Mà hoàng huynh hắn mỉm cười đưa dao cho người mà hắn yêu, cười nói: “Giết đi, muốn đâm bao nhiêu nhát cũng được.”
Trong khi hắn còn đang kinh sợ, thì lại thấy Hoắc Độ chuyển mũi dao về trước trái tim chàng, chậm rãi nói với Nhạc Chi: “Hay nàng muốn giết ta trước? Vậy cũng được thôi…”
Con ngươi Hoắc Hủ mở to: Là hắn nghe nhầm hay hoàng huynh hắn điên thật rồi?
Công chúa bị mất nước giả vờ yếu đuối x Thái Tử bị bệnh điên thật
Lưu ý khi đọc:
- Song xử, 1v1, kết thúc có hậu
- Nam chính thần kinh nhưng có đạo đức, phẩm chất tốt
- Nam phụ bỉ ổi, truy thê hỏa táng tràng, tro xương hắn chó không thèm ăn
- Truyện ngọt, chân nam chính sẽ được chữa khỏi
- Bối cảnh giả tưởng, không dựa trên sự thật, đừng tìm hiểu chi tiết
8.5
Thân là một người xuyên không, đại sư huynh Vân Dã Môn luôn cho rằng sư môn của mình là bình thường, không có gì phải bàn cãi.
Y rất hài lòng với loại bầu không khí này.
Cho đến khi sư phụ nhặt được tiểu sư đệ.
Đại sư huynh nhìn tiểu sư đệ đeo phù hiệu Long Ngạo Thiên lâm vào trầm mặc.
Sư phụ, không ai dặn người không được nhặt đồ ven đường sao?
Sau khi hệ thống online, đại sư huynh nhận được vài tin tức. (tin xấu)
Nhị sư muội của y, nữ chính vạn người mê, dưới ánh hào quang của nhân vật chính tất cả mọi người đều yêu mến nàng.
Đại sư huynh: Xin lỗi hoàn toàn không phát hiện ra.
Tam sư muội của y, nữ chính của truyện ngược luyến tình thâm, sắp bắt đầu vào ba kiếp ngược luyến.
Đại sư huynh: Sư muội, công pháp muội tu luyện chính là Thái Thượng Vong Tình! Nếm mùi đau khổ tình yêu làm gì!
Tứ sư muội của y, một trong những giai lệ trong hậu cung trong truyện của Long Ngạo Thiên.
Sư huynh: Mài dao, xem ai dám ăn bắp cải nhỏ nhà lão tử.
Sau đó các nàng rời khỏi tông môn bắt đầu cốt truyện với cùng một lý do: Tìm kiếm đại sư huynh mất tích.
Đại sư huynh:....
Cái này còn chưa hết đâu, vở kịch lớn còn ở phía sau
Tiểu sư đệ của y, theo kịch bản nam chính nghịch tập, lúc đầu tiến vào Tu chân giới, mục đích chính là tìm người giết sư huynh báo thù.
Đại sư huynh: "Từ từ, sư huynh xuống lỗ này là ai?".
Hệ thống: "Cậu chứ ai."
Đại sư huynh:...
Nhóm sư muội đến nơi y mất tích, đến cũng thành thi thể, y đã nói là không nên nhận tiểu sư đệ mà.
Thôi, ít nhất còn nhớ rõ giúp y báo thù, cũng coi như không phí công nuôi dưỡng.
Mới vừa an ủi chính mình, hệ thống lại lần nữa ném xuống một quả bom.
Hệ thống: Nhân vật chính báo thù thất bại.
Đại sư huynh: "... Phế vật, thằng nhỏ đó không phải nhân vật chính hả?"
Hệ thống: "Quyển sách này bịp cậu rồi, bởi vì phản diện quá mạnh, tác giả không nghĩ ra cách nào để nhân vật chính chiến thắng nên nghỉ viết luôn."
Hệ thống: "Nhiệm vụ dài hạn của ký chủ, duy trì các điểm cốt truyện quan trọng và giúp nam chính tiêu diệt phản diện."
Đại sư huynh: "Phản diện này là?"
Hệ thống: "Ma tôn tương lai, kẻ đã giết cậu và biến cậu thành con rối."
"Chính là kẻ cậu sắp gặp đây, cậu sắp chết rồi."Đại sư huynh: "..."
Chú thích: Truyện là tác giả tự mình viết tự mình vui, không thích xin đừng vào.
____________________
Nhân vật chính: Túc Ly x Trúc Ẩn Trần
Lời mở đầu:《 Vào nhầm trận doanh của phản diện 》
Âm u vặn vẹo bệnh xà tinh công vs Dần dần điên luôn theo công thụ.
Tag: Cường cường/ Tiên hiệp tu chân/Tương ái tương sát/ Xuyên thư
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Đại sư huynh, nhân vật phản diện ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Hai thằng chả mỗi ngày đều đâm nhau.
Lập ý: Khao khát một cuộc sống ổn định.
Y rất hài lòng với loại bầu không khí này.
Cho đến khi sư phụ nhặt được tiểu sư đệ.
Đại sư huynh nhìn tiểu sư đệ đeo phù hiệu Long Ngạo Thiên lâm vào trầm mặc.
Sư phụ, không ai dặn người không được nhặt đồ ven đường sao?
Sau khi hệ thống online, đại sư huynh nhận được vài tin tức. (tin xấu)
Nhị sư muội của y, nữ chính vạn người mê, dưới ánh hào quang của nhân vật chính tất cả mọi người đều yêu mến nàng.
Đại sư huynh: Xin lỗi hoàn toàn không phát hiện ra.
Tam sư muội của y, nữ chính của truyện ngược luyến tình thâm, sắp bắt đầu vào ba kiếp ngược luyến.
Đại sư huynh: Sư muội, công pháp muội tu luyện chính là Thái Thượng Vong Tình! Nếm mùi đau khổ tình yêu làm gì!
Tứ sư muội của y, một trong những giai lệ trong hậu cung trong truyện của Long Ngạo Thiên.
Sư huynh: Mài dao, xem ai dám ăn bắp cải nhỏ nhà lão tử.
Sau đó các nàng rời khỏi tông môn bắt đầu cốt truyện với cùng một lý do: Tìm kiếm đại sư huynh mất tích.
Đại sư huynh:....
Cái này còn chưa hết đâu, vở kịch lớn còn ở phía sau
Tiểu sư đệ của y, theo kịch bản nam chính nghịch tập, lúc đầu tiến vào Tu chân giới, mục đích chính là tìm người giết sư huynh báo thù.
Đại sư huynh: "Từ từ, sư huynh xuống lỗ này là ai?".
Hệ thống: "Cậu chứ ai."
Đại sư huynh:...
Nhóm sư muội đến nơi y mất tích, đến cũng thành thi thể, y đã nói là không nên nhận tiểu sư đệ mà.
Thôi, ít nhất còn nhớ rõ giúp y báo thù, cũng coi như không phí công nuôi dưỡng.
Mới vừa an ủi chính mình, hệ thống lại lần nữa ném xuống một quả bom.
Hệ thống: Nhân vật chính báo thù thất bại.
Đại sư huynh: "... Phế vật, thằng nhỏ đó không phải nhân vật chính hả?"
Hệ thống: "Quyển sách này bịp cậu rồi, bởi vì phản diện quá mạnh, tác giả không nghĩ ra cách nào để nhân vật chính chiến thắng nên nghỉ viết luôn."
Hệ thống: "Nhiệm vụ dài hạn của ký chủ, duy trì các điểm cốt truyện quan trọng và giúp nam chính tiêu diệt phản diện."
Đại sư huynh: "Phản diện này là?"
Hệ thống: "Ma tôn tương lai, kẻ đã giết cậu và biến cậu thành con rối."
"Chính là kẻ cậu sắp gặp đây, cậu sắp chết rồi."Đại sư huynh: "..."
Chú thích: Truyện là tác giả tự mình viết tự mình vui, không thích xin đừng vào.
____________________
Nhân vật chính: Túc Ly x Trúc Ẩn Trần
Lời mở đầu:《 Vào nhầm trận doanh của phản diện 》
Âm u vặn vẹo bệnh xà tinh công vs Dần dần điên luôn theo công thụ.
Tag: Cường cường/ Tiên hiệp tu chân/Tương ái tương sát/ Xuyên thư
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Đại sư huynh, nhân vật phản diện ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Hai thằng chả mỗi ngày đều đâm nhau.
Lập ý: Khao khát một cuộc sống ổn định.
7.8
Tác giả: Bát Nguyệt
Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Gia Đấu, Vả Mặt, HE, Gả Thay
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ta đã gả cho vị thiếu niên tướng quân.
Tướng quân chỉ mải mê chinh chiến, ta theo hắn rong ruổi khắp nơi, cơ thể dần suy yếu vì bệnh tật.
Sau đó, ta bị quân địch bắt làm con tin, treo lên tường thành. Tướng quân vì nghĩa lớn đã dùng một mũi tên bắn chết ta.
Mở mắt ra, ta lại trở về ngày chọn chồng năm xưa.
Trưởng tỷ hoảng hốt nắm lấy tay ta: "Nhị muội, muội vốn yếu đuối, không thích hợp gả vào nhà tướng, chi bằng để tỷ thay muội gả qua đó. Tỷ lại ghét nội trạch, muội thông minh trầm ổn, nhất định có thể quán xuyến được nội trạch Mạnh gia. Chúng ta đổi gả đi!"
Hóa ra trưởng tỷ cũng sống lại.
Ta gật đầu: "Được."
Không biết đổi gả rồi, liệu có thể thay đổi vận mệnh hay không?
Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Gia Đấu, Vả Mặt, HE, Gả Thay
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ta đã gả cho vị thiếu niên tướng quân.
Tướng quân chỉ mải mê chinh chiến, ta theo hắn rong ruổi khắp nơi, cơ thể dần suy yếu vì bệnh tật.
Sau đó, ta bị quân địch bắt làm con tin, treo lên tường thành. Tướng quân vì nghĩa lớn đã dùng một mũi tên bắn chết ta.
Mở mắt ra, ta lại trở về ngày chọn chồng năm xưa.
Trưởng tỷ hoảng hốt nắm lấy tay ta: "Nhị muội, muội vốn yếu đuối, không thích hợp gả vào nhà tướng, chi bằng để tỷ thay muội gả qua đó. Tỷ lại ghét nội trạch, muội thông minh trầm ổn, nhất định có thể quán xuyến được nội trạch Mạnh gia. Chúng ta đổi gả đi!"
Hóa ra trưởng tỷ cũng sống lại.
Ta gật đầu: "Được."
Không biết đổi gả rồi, liệu có thể thay đổi vận mệnh hay không?
7.5
Trong một đêm, đích trưởng tỷ nhà ta như thay đổi thành người khác.
Nàng vốn hiền lành chất phác, đột nhiên trở nên sôi nổi hoạt bát.
Không chỉ ngày ngày nói về nội dung thoại bản nào đó, thậm chí còn cố gắng quyến rũ Thái tử què chân kia.
Mà biểu thiếu gia tới cửa mời, lại bị nàng đẩy trên mặt đất nhục nhã trước mặt mọi người.
Đích trưởng tỷ nói, nàng nhất định phải trở thành Thái tử phi, sao có thể để mắt đến dòng thương nhân thấp hèn này.
Ta lại nhìn biểu thiếu gia vẻ mặt tủi nhục trên mặt đất, trong lòng rùng mình một cái.
Đích trưởng tỷ sợ là không biết, thoại bản nàng xem chính là bản lậu.
Thái tử trong quyển sách này căn bản sống không đến chương mười.
Về phần biểu thiếu gia nhìn như nhu nhược, ôn nhuận như ngọc trước mắt này, kì thực là nam chính gi.et người không chớp mắt - - Nhiếp chính vương Dương Thầm.
Nàng vốn hiền lành chất phác, đột nhiên trở nên sôi nổi hoạt bát.
Không chỉ ngày ngày nói về nội dung thoại bản nào đó, thậm chí còn cố gắng quyến rũ Thái tử què chân kia.
Mà biểu thiếu gia tới cửa mời, lại bị nàng đẩy trên mặt đất nhục nhã trước mặt mọi người.
Đích trưởng tỷ nói, nàng nhất định phải trở thành Thái tử phi, sao có thể để mắt đến dòng thương nhân thấp hèn này.
Ta lại nhìn biểu thiếu gia vẻ mặt tủi nhục trên mặt đất, trong lòng rùng mình một cái.
Đích trưởng tỷ sợ là không biết, thoại bản nàng xem chính là bản lậu.
Thái tử trong quyển sách này căn bản sống không đến chương mười.
Về phần biểu thiếu gia nhìn như nhu nhược, ôn nhuận như ngọc trước mắt này, kì thực là nam chính gi.et người không chớp mắt - - Nhiếp chính vương Dương Thầm.
8.9
Ta là Thái tử phi, gả vào Đông Cung ba năm mà vẫn chưa có thai.
Có đại thần dâng tấu, nói rằng Đông Cung không có người nối dõi sẽ làm lung lay nền tảng quốc gia, nên xin cho Thái tử nạp thêm lương đệ.
Đế hậu vui vẻ chấp thuận.
Sau đó,
—— lại quay sang tặng cho ta mười mỹ nam.
Ta hoảng loạn.
"Tặng cho ta làm gì? Nạp cho Thái tử áaaa!"
Có đại thần dâng tấu, nói rằng Đông Cung không có người nối dõi sẽ làm lung lay nền tảng quốc gia, nên xin cho Thái tử nạp thêm lương đệ.
Đế hậu vui vẻ chấp thuận.
Sau đó,
—— lại quay sang tặng cho ta mười mỹ nam.
Ta hoảng loạn.
"Tặng cho ta làm gì? Nạp cho Thái tử áaaa!"
7.9
Ta tên Thẩm Xuân Ý, sinh ra vào mùa xuân.
Ngày ta chào đời, trời đổ cơn mưa lớn sau một thời gian dài khô hạn, giải thoát muôn vật khỏi cảnh khô cằn. Mẫu thân từng nói, ta là một cô nương mang theo phúc khí.
Nhưng kể từ khi đệ đệ ra đời, bà không còn nói như vậy nữa.
...
Ngày ta chào đời, trời đổ cơn mưa lớn sau một thời gian dài khô hạn, giải thoát muôn vật khỏi cảnh khô cằn. Mẫu thân từng nói, ta là một cô nương mang theo phúc khí.
Nhưng kể từ khi đệ đệ ra đời, bà không còn nói như vậy nữa.
...
7.4
Tác giả: Nghiêm Ca Linh
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Hào Môn Thế Gia, Cưới Trước Yêu Sau, Ngọt
Team dịch: Me Qi Qi
Giới thiệu
Tiểu sư muội của Tang Ẩn Môn, xuống núi mất trí nhớ, đánh người không chớp mắt, ăn cơm không trả tiền.
Vừa bị nhị sư huynh đá một cái ra khỏi môn phái, Triệu Ấu Lăng sờ lên cái mông bị đá đau, trong đầu nghĩ cách mách với đại sư tỷ.
Ngay trong khoảnh khắc tiếp theo, đầu óc Triệu Ấu Lăng trống rỗng, phát ra ba câu hỏi chí mạng: Ta là ai? Ta đang ở đâu? Ta phải làm gì?
Những vụ án mạng liên tiếp xảy ra; những thủ đoạn tranh chấp của nữ nhâu nơi hậu viện; bí mật của triều đại và vận mệnh của đất nước. Những việc này thật sự làm nàng đau đầu.
Triệu Ấu Lăng cảm thấy nàng bị lừa rồi.
Nhưng mà, vị Thế tử này khá được, có duyên với nàng, muốn có.
Truyện được thực hiện bởi team Qi Qi, mời các bạn cùng đọc.
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Hào Môn Thế Gia, Cưới Trước Yêu Sau, Ngọt
Team dịch: Me Qi Qi
Giới thiệu
Tiểu sư muội của Tang Ẩn Môn, xuống núi mất trí nhớ, đánh người không chớp mắt, ăn cơm không trả tiền.
Vừa bị nhị sư huynh đá một cái ra khỏi môn phái, Triệu Ấu Lăng sờ lên cái mông bị đá đau, trong đầu nghĩ cách mách với đại sư tỷ.
Ngay trong khoảnh khắc tiếp theo, đầu óc Triệu Ấu Lăng trống rỗng, phát ra ba câu hỏi chí mạng: Ta là ai? Ta đang ở đâu? Ta phải làm gì?
Những vụ án mạng liên tiếp xảy ra; những thủ đoạn tranh chấp của nữ nhâu nơi hậu viện; bí mật của triều đại và vận mệnh của đất nước. Những việc này thật sự làm nàng đau đầu.
Triệu Ấu Lăng cảm thấy nàng bị lừa rồi.
Nhưng mà, vị Thế tử này khá được, có duyên với nàng, muốn có.
Truyện được thực hiện bởi team Qi Qi, mời các bạn cùng đọc.
9.6
LƯU HẬU NƯƠNG TỬ
Tác giả: Bạch Thái Thái
Editor: Thiên Nhược Hữu Tình
________
GIỚI THIỆU NGẮN:
Năm ấy nhà ta khốn cùng nhất, ta nhận một mối sinh con nối dõi cho tử tù.
Đêm xuân ngắn ngủi qua đi, chàng lại được minh oan.
Triệu Thanh Hà lạnh nhạt nói với ta: “Sự đã rồi, nàng theo ta về phủ đi.”
Nhưng ta là góa phụ, còn chàng là quân tử như trúc được người người ca tụng ở kinh thành kia mà.
Tác giả: Bạch Thái Thái
Editor: Thiên Nhược Hữu Tình
________
GIỚI THIỆU NGẮN:
Năm ấy nhà ta khốn cùng nhất, ta nhận một mối sinh con nối dõi cho tử tù.
Đêm xuân ngắn ngủi qua đi, chàng lại được minh oan.
Triệu Thanh Hà lạnh nhạt nói với ta: “Sự đã rồi, nàng theo ta về phủ đi.”
Nhưng ta là góa phụ, còn chàng là quân tử như trúc được người người ca tụng ở kinh thành kia mà.
8.2
Xuyên Thành Cung Nữ Của Tần Thủy Hoàng Thời Niên Thiếu
Tác giả: Cố Ngã Tắc Tiếu
Thiếu niên điên phê đế vương x mạo mỹ tiểu cung nữ
Lạc Xu xuyên sách rồi, nàng xuyên vào một quyển tiểu thuyết văn học mạng vừa mới thức đêm xem xong – 《 Luật yêu đương của thiếu niên Tần Thủy Hoàng 》, trở thành một cung nữ thông phòng, phụ trách dạy dỗ thiếu niên Doanh Chính vui thú giường chiếu.
Nhìn thiếu niên trước mắt vừa mới tắm rửa xong, mặt mày lạnh nhạt, tuấn mỹ vô song, Lạc Xu thầm nghĩ: Đã đến rồi, chi bằng an phận vậy.
Nhưng mà… Ai có thể nói cho nàng biết, vì sao thiếu đế lại ham học hỏi đến thế?
Năm thiếu niên đế vương kế vị, hắn mới mười ba tuổi, mẫu hậu lại cấu kết với quyền thần, khiến hắn bị khống chế nhiều năm.
Thiếu đế trầm mặc, u ám, chỉ khi màn đêm buông xuống, triệu nàng – tiểu cung nữ xinh đẹp thị tẩm, mới thỉnh thoảng để lộ cảm xúc thật.
Về sau, Lạc Xu muốn giúp hắn. Tiểu cung nữ da trắng xinh đẹp vịn tay lên bệ cửa sổ, ngập ngừng hỏi: “Vương thượng, vì sao người lại nóng lòng khởi binh công lược thành trì?” Thiếu niên đế vương thân hình cao lớn, khom người tiến vào “thành trì”, phượng mâu liếc xéo, đuôi mắt nhuộm đỏ, siết chặt eo nàng ra sức thao túng.
Hắn cúi đầu khẽ cắn lên gáy nàng, hàm hồ đáp: “Bởi vì nhất cử nhất động, nhất tần nhất tiếu (một cái nhướng mày, một nụ cười) của Xu Nhi, đều khiến bổn vương trướng đau đến phát điên”.
Tác giả: Cố Ngã Tắc Tiếu
Thiếu niên điên phê đế vương x mạo mỹ tiểu cung nữ
Lạc Xu xuyên sách rồi, nàng xuyên vào một quyển tiểu thuyết văn học mạng vừa mới thức đêm xem xong – 《 Luật yêu đương của thiếu niên Tần Thủy Hoàng 》, trở thành một cung nữ thông phòng, phụ trách dạy dỗ thiếu niên Doanh Chính vui thú giường chiếu.
Nhìn thiếu niên trước mắt vừa mới tắm rửa xong, mặt mày lạnh nhạt, tuấn mỹ vô song, Lạc Xu thầm nghĩ: Đã đến rồi, chi bằng an phận vậy.
Nhưng mà… Ai có thể nói cho nàng biết, vì sao thiếu đế lại ham học hỏi đến thế?
Năm thiếu niên đế vương kế vị, hắn mới mười ba tuổi, mẫu hậu lại cấu kết với quyền thần, khiến hắn bị khống chế nhiều năm.
Thiếu đế trầm mặc, u ám, chỉ khi màn đêm buông xuống, triệu nàng – tiểu cung nữ xinh đẹp thị tẩm, mới thỉnh thoảng để lộ cảm xúc thật.
Về sau, Lạc Xu muốn giúp hắn. Tiểu cung nữ da trắng xinh đẹp vịn tay lên bệ cửa sổ, ngập ngừng hỏi: “Vương thượng, vì sao người lại nóng lòng khởi binh công lược thành trì?” Thiếu niên đế vương thân hình cao lớn, khom người tiến vào “thành trì”, phượng mâu liếc xéo, đuôi mắt nhuộm đỏ, siết chặt eo nàng ra sức thao túng.
Hắn cúi đầu khẽ cắn lên gáy nàng, hàm hồ đáp: “Bởi vì nhất cử nhất động, nhất tần nhất tiếu (một cái nhướng mày, một nụ cười) của Xu Nhi, đều khiến bổn vương trướng đau đến phát điên”.