Ngôn Tình
1306 Truyện
Sắp xếp theo
4.7
1.
Lần đầu nhìn thấy Tống Đĩnh Ngôn, Tô Anh đã rạo rực khắp người: “Lên giường, lên giường với anh ấy…”
Về sau, cô được người nọ đè dưới thân, vào sâu ra cạn như mong muốn, run rẩy đón nhận kích thích, lên đến đỉnh cao dục vọng.
Cô nức nở: “Thầy… Thầy ơi…”
Người đàn ông ngừng chuyển động, cái lưỡi nóng bỏng liếm lên tai cô: “Em vừa gọi tôi là gì, hửm?”
Giọng cô yếu dần đi: “A… anh họ…”
Trán tựa trán, anh vùi sâu vào nơi ướt át mềm mại, nhẹ cười: “Ngoan quá…”
2.
Tống Đĩnh Ngôn dồn Tô Anh vào góc tường, khuôn mặt ôn hòa lộ vẻ giận dữ hiếm thấy.
“Tán cho đã đời rồi chạy mất hút, là thế này đây phải không?”
Tô Anh cúi đầu không đáp.
Ngón tay thon dài quấn lấy lọn tóc mềm trên bờ vai người con gái, giọng anh thoảng qua tai cô.
“Tiểu Anh Đào, anh nói rồi, đã leo lên giường của anh thì em đừng hòng bước xuống…”
Lần đầu nhìn thấy Tống Đĩnh Ngôn, Tô Anh đã rạo rực khắp người: “Lên giường, lên giường với anh ấy…”
Về sau, cô được người nọ đè dưới thân, vào sâu ra cạn như mong muốn, run rẩy đón nhận kích thích, lên đến đỉnh cao dục vọng.
Cô nức nở: “Thầy… Thầy ơi…”
Người đàn ông ngừng chuyển động, cái lưỡi nóng bỏng liếm lên tai cô: “Em vừa gọi tôi là gì, hửm?”
Giọng cô yếu dần đi: “A… anh họ…”
Trán tựa trán, anh vùi sâu vào nơi ướt át mềm mại, nhẹ cười: “Ngoan quá…”
2.
Tống Đĩnh Ngôn dồn Tô Anh vào góc tường, khuôn mặt ôn hòa lộ vẻ giận dữ hiếm thấy.
“Tán cho đã đời rồi chạy mất hút, là thế này đây phải không?”
Tô Anh cúi đầu không đáp.
Ngón tay thon dài quấn lấy lọn tóc mềm trên bờ vai người con gái, giọng anh thoảng qua tai cô.
“Tiểu Anh Đào, anh nói rồi, đã leo lên giường của anh thì em đừng hòng bước xuống…”
3.5
Ở trong giới, ai cũng biết biệt danh bình hoa của Ôn Ninh, không có kĩ năng diễn, thế mà dường như hậu trường rất lớn, luôn có tài nguyên tốt ập đến.
Mọi người cho rằng, hoặc là cô ta rất có tiền, hoặc là cô có kim chủ siêu nhiều tiền.
Chu Trạch Diễn nổi tiếng vì là người trẻ nhất nhận được danh hiệu ảnh đế trẻ tuổi
Phóng viên từng hỏi anh:
- Nghe nói sắp tới anh sẽ hợp tác với nữ diễn viên Ôn Ninh, xin hỏi Chu ảnh đế có cảm nghĩ gì không?"
Chu Trạch Diễn lạnh nhạt buông ba cụm từ:
- Không thân, không ấn tượng, không nhiều lời."
...... Thật lâu thật lâu về sau, khi hai người ngủ chung, Ôn Ninh cắn lỗ tai anh, nhả ra một vòng khí
"Anh nói không thân đâu? Chu ảnh đế anh tự vả vào mặt mình có đau không?
Mọi người cho rằng, hoặc là cô ta rất có tiền, hoặc là cô có kim chủ siêu nhiều tiền.
Chu Trạch Diễn nổi tiếng vì là người trẻ nhất nhận được danh hiệu ảnh đế trẻ tuổi
Phóng viên từng hỏi anh:
- Nghe nói sắp tới anh sẽ hợp tác với nữ diễn viên Ôn Ninh, xin hỏi Chu ảnh đế có cảm nghĩ gì không?"
Chu Trạch Diễn lạnh nhạt buông ba cụm từ:
- Không thân, không ấn tượng, không nhiều lời."
...... Thật lâu thật lâu về sau, khi hai người ngủ chung, Ôn Ninh cắn lỗ tai anh, nhả ra một vòng khí
"Anh nói không thân đâu? Chu ảnh đế anh tự vả vào mặt mình có đau không?
3.9
“Người tôi thích dù có làm gì tôi cũng sẽ bảo vệ cô ấy.”
Tim cô đau nhói, khó khăn vịn vào cửa mới đứng vững được.
Anh thật sự biết cách khiến cô tổn thương....
Tim cô đau nhói, khó khăn vịn vào cửa mới đứng vững được.
Anh thật sự biết cách khiến cô tổn thương....
2.9
Thể loại: Hiện đại, nhẹ nhàng, ngọt sủng, quân nhân, HE
Độ dài: 78 chương + 8 ngoại truyện
CP: Tô Linh x Thẩm Tử Kiêu
Tóm tắt: Nguyện dẫn lửa thiêu thân vì em.
Chủ đề: Song hướng cứu rỗi.
Giới Thiệu :
[1]
Tô Linh gặp Thẩm Tử Kiêu vào một đêm mưa.
Lúc ấy anh bị thương vì cứu người, cả người đều là máu, tay đặt trên đầu gối, nửa sống nửa chết dựa vào đầu ngõ hẻm.
Tô Linh lấy dù che lên người anh, lúc xoay người chuẩn bị đi thì lại bị anh nắm chặt cổ tay lại.
Đôi mắt hẹp dài của Thẩm Tử Kiêu hơi phiếm hồng, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm Tô Linh, tựa như một con sư tử vừa mới tỉnh dậy, cả người toát lên sự lạnh lẽo thấu xương.
Sau đó … Tô Linh đưa anh về nhà.
[2]
Người trong nghề đều biết, cô tiểu thư Tô Linh trốn khỏi nhà kia, nhìn như vô hại, nhưng thực chất toàn thân đều có gai nhọn.
Cô từng ở trước mặt bao người, một động tác xinh đẹp quật ngã một tên tội phạm qua vai mình, cực kì dứt khoát và nhanh nhẹn giữ chặt cánh tay của người nọ lại, dùng một vật bén nhọn kề lên cổ người đó.
Có một tên ăn chơi trác táng trào phúng nói: “Tô Linh đã không còn được người nhà che chở, còn thích xông pha không biết trời cao đất rộng như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ trêu chọc phải phiền toái.”
“Cứ để cô ấy trêu chọc.”
Thẩm Tử Kiêu cứ thưởng thức chiếc cốc pha lê không chút để ý, hơi ngước mắt lên, giọng lạnh nhạt: “Tôi có thể che chở.”[3]Tô Linh cảm thấy, Thẩm Tử Kiêu chắc chắn là một tên nghèo đáng thương không có nhà để về, không nơi nương tựa. Có một ngày, Tô Linh tò mò: “Nếu mấy năm trước anh không lựa chọn con đường trở thành đặc cảnh thì anh sẽ làm nghề gì?”.
Thẩm Tử Kiêu ngước mắt, trả lời không chút suy nghĩ: “Kế thừa gia sản nhà anh, trở thành một phú nhị đại.”
Tô Linh vẫn luôn cho rằng Thẩm Tử Kiêu chỉ đang khoác lác.
Mãi đến thời điểm hai người tình cờ gặp lại nhau lần nữa, Thẩm Tử Kiêu xuất hiện trong một buổi đấu giá, ngồi ở vị trí đáng chú ý nhất bên trong hội trường, vung tiền như rác, mua lại một hòn đảo.
Vì em, anh cam tâm tình nguyện lao vào lửa thiêu thân.
Em là tín ngưỡng không bao giờ phai mờ cho đến khi anh chết đi, em là khát vọng và cố chấp cuối cùng của cuộc đời anh.
Độ dài: 78 chương + 8 ngoại truyện
- Cửu biệt gặp lại. Trên đường đi, nam nữ chính sẽ xa nhau một thời gian ngắn khoảng 1500 chữ.
- Cựu lính bắn tỉa SWAT, boss bùm nổ hormone X Thiên kim tiểu thư giỏi cận chiến bỏ trốn khỏi nhà.
- 1V1 ngôn tình có xen lẫn một số vụ án/song C, song mối tình đầu.
CP: Tô Linh x Thẩm Tử Kiêu
Tóm tắt: Nguyện dẫn lửa thiêu thân vì em.
Chủ đề: Song hướng cứu rỗi.
Giới Thiệu :
[1]
Tô Linh gặp Thẩm Tử Kiêu vào một đêm mưa.
Lúc ấy anh bị thương vì cứu người, cả người đều là máu, tay đặt trên đầu gối, nửa sống nửa chết dựa vào đầu ngõ hẻm.
Tô Linh lấy dù che lên người anh, lúc xoay người chuẩn bị đi thì lại bị anh nắm chặt cổ tay lại.
Đôi mắt hẹp dài của Thẩm Tử Kiêu hơi phiếm hồng, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm Tô Linh, tựa như một con sư tử vừa mới tỉnh dậy, cả người toát lên sự lạnh lẽo thấu xương.
Sau đó … Tô Linh đưa anh về nhà.
[2]
Người trong nghề đều biết, cô tiểu thư Tô Linh trốn khỏi nhà kia, nhìn như vô hại, nhưng thực chất toàn thân đều có gai nhọn.
Cô từng ở trước mặt bao người, một động tác xinh đẹp quật ngã một tên tội phạm qua vai mình, cực kì dứt khoát và nhanh nhẹn giữ chặt cánh tay của người nọ lại, dùng một vật bén nhọn kề lên cổ người đó.
Có một tên ăn chơi trác táng trào phúng nói: “Tô Linh đã không còn được người nhà che chở, còn thích xông pha không biết trời cao đất rộng như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ trêu chọc phải phiền toái.”
“Cứ để cô ấy trêu chọc.”
Thẩm Tử Kiêu cứ thưởng thức chiếc cốc pha lê không chút để ý, hơi ngước mắt lên, giọng lạnh nhạt: “Tôi có thể che chở.”[3]Tô Linh cảm thấy, Thẩm Tử Kiêu chắc chắn là một tên nghèo đáng thương không có nhà để về, không nơi nương tựa. Có một ngày, Tô Linh tò mò: “Nếu mấy năm trước anh không lựa chọn con đường trở thành đặc cảnh thì anh sẽ làm nghề gì?”.
Thẩm Tử Kiêu ngước mắt, trả lời không chút suy nghĩ: “Kế thừa gia sản nhà anh, trở thành một phú nhị đại.”
Tô Linh vẫn luôn cho rằng Thẩm Tử Kiêu chỉ đang khoác lác.
Mãi đến thời điểm hai người tình cờ gặp lại nhau lần nữa, Thẩm Tử Kiêu xuất hiện trong một buổi đấu giá, ngồi ở vị trí đáng chú ý nhất bên trong hội trường, vung tiền như rác, mua lại một hòn đảo.
Vì em, anh cam tâm tình nguyện lao vào lửa thiêu thân.
Em là tín ngưỡng không bao giờ phai mờ cho đến khi anh chết đi, em là khát vọng và cố chấp cuối cùng của cuộc đời anh.
2.2
Tên Hán Việt: Ngã Thị Na Khỏa Tinh
Tác giả: Cư Ni Nhĩ Tư
Thể loại: Giới giải trí, HE, Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt ngào, Nhẹ nhàng, Tình yêu
Số chương: 11
Giới thiệu
Một câu chuyện ngắn vừa đọc vừa tủm tỉm cười, cảm giác rất thoải mái, thích hợp để đọc trước khi đi ngủ.
Nam minh tinh nổi tiếng giàu cảm xúc x Nữ học Vật lý lý trí
Họ quen nhau khi nữ chính đến đoàn phim của nam chính làm cố vấn. Anh thấy cô giảng bài đáng yêu, khi thì hiểu khi thì không, còn cô thì thấy anh đẹp trai.
Anh nhập tâm vào vai diễn quá mức không thoát ra được, cô được mời đến để giúp anh, kết quả là anh cứ ngắm cô pha cà phê lúc nửa đêm trong nhà mình, rồi không nhịn được mà tỏ tình. Tất nhiên là cô không nỡ từ chối rồi ~
Sau đó anh cầu hôn, họ bắt đầu cuộc sống “Kết hôn bí mật” không đăng ký kết hôn. Cô “nằm vùng” trong các nhóm fan, diễn đàn của anh để hóng tin tức, anh cũng thường xuyên đưa cô đi làm cùng với đủ các danh nghĩa như vệ sĩ, cố vấn,… Người thiếu cảm giác an toàn lại chính là anh, anh nói “Là anh sợ em chạy mất”.
Khi cô chuẩn bị đi du học, anh có chút giận dỗi trẻ con vì chỉ được thông báo chứ không được bàn bạc, nhưng rồi lại quyết đoán liên lạc với cô để đăng ký kết hôn. Cả hai cùng nhau hướng đến một tương lai chưa biết trước…
🌟 Nữ chính cũng rất đáng yêu, điểm thú vị là mỗi khi nam chính hỏi một câu, nữ chính sẽ trả lời bằng một tràng phân tích lý trí.
Ngoài ra, ID của cô là “猪鼻特” (Zhūbíte), phiên âm của Jupiter, còn anh lấy tên là “猪糯” (Zhūnùo), phiên âm của Juno. Trong thần thoại La Mã, Juno là vợ của Jupiter, và chỉ có bà mới có thể nhìn thấu được chân tướng của các vị thần.
Phần giới thiệu từ ID Tiểu Hồng Thư: 不加香菜! | 3199519734.
*** Lưu ý: Vì Cỏ có đu giới giải trí Trung Quốc, nên các từ lóng, từ ngữ trong giới giải trí cbiz được sử dụng trong bản edit Cỏ đều hiểu. V thế phần giải thích trong bản edit có thể sẽ có thiếu sót. Nếu bạn không hiểu từ ngữ nào, có thể bình luận bên dưới chương truyện, Cỏ sẽ giải đáp thêm.
Tác giả: Cư Ni Nhĩ Tư
Thể loại: Giới giải trí, HE, Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt ngào, Nhẹ nhàng, Tình yêu
Số chương: 11
Giới thiệu
Một câu chuyện ngắn vừa đọc vừa tủm tỉm cười, cảm giác rất thoải mái, thích hợp để đọc trước khi đi ngủ.
Nam minh tinh nổi tiếng giàu cảm xúc x Nữ học Vật lý lý trí
Họ quen nhau khi nữ chính đến đoàn phim của nam chính làm cố vấn. Anh thấy cô giảng bài đáng yêu, khi thì hiểu khi thì không, còn cô thì thấy anh đẹp trai.
Anh nhập tâm vào vai diễn quá mức không thoát ra được, cô được mời đến để giúp anh, kết quả là anh cứ ngắm cô pha cà phê lúc nửa đêm trong nhà mình, rồi không nhịn được mà tỏ tình. Tất nhiên là cô không nỡ từ chối rồi ~
Sau đó anh cầu hôn, họ bắt đầu cuộc sống “Kết hôn bí mật” không đăng ký kết hôn. Cô “nằm vùng” trong các nhóm fan, diễn đàn của anh để hóng tin tức, anh cũng thường xuyên đưa cô đi làm cùng với đủ các danh nghĩa như vệ sĩ, cố vấn,… Người thiếu cảm giác an toàn lại chính là anh, anh nói “Là anh sợ em chạy mất”.
Khi cô chuẩn bị đi du học, anh có chút giận dỗi trẻ con vì chỉ được thông báo chứ không được bàn bạc, nhưng rồi lại quyết đoán liên lạc với cô để đăng ký kết hôn. Cả hai cùng nhau hướng đến một tương lai chưa biết trước…
🌟 Nữ chính cũng rất đáng yêu, điểm thú vị là mỗi khi nam chính hỏi một câu, nữ chính sẽ trả lời bằng một tràng phân tích lý trí.
Ngoài ra, ID của cô là “猪鼻特” (Zhūbíte), phiên âm của Jupiter, còn anh lấy tên là “猪糯” (Zhūnùo), phiên âm của Juno. Trong thần thoại La Mã, Juno là vợ của Jupiter, và chỉ có bà mới có thể nhìn thấu được chân tướng của các vị thần.
Phần giới thiệu từ ID Tiểu Hồng Thư: 不加香菜! | 3199519734.
*** Lưu ý: Vì Cỏ có đu giới giải trí Trung Quốc, nên các từ lóng, từ ngữ trong giới giải trí cbiz được sử dụng trong bản edit Cỏ đều hiểu. V thế phần giải thích trong bản edit có thể sẽ có thiếu sót. Nếu bạn không hiểu từ ngữ nào, có thể bình luận bên dưới chương truyện, Cỏ sẽ giải đáp thêm.
8
Tên gốc: 《军宠小媳妇》《 quân cưng chiều tiểu tức phụ 》
Thể loại: Quân nhân/ sủng/ hài/ HE
Convert: ngocquynh520
Editor: Puck
Số chương: 73 chương + 3 ngoại truyện
Ôn Uyển, là một quân y nhỏ, sắc mặt đơn giản, áp dụng chiến thuật địch lui ta tiến, địch đuổi theo ta chạy, địch tránh né ta tấn công vu hồi *, ắt sẽ gục ngã được người đàn ông này.
* Tấn công vu hồi: đưa lực lượng vào bên sườn hoặc bên hông đối phương để phối hợp với lực lượng tiến công chính diện cùng tiêu diệt đối phương.
Giản Dung, là đàn ông trời sinh vì quân đội, là truyền kỳ từ trường học thợ săn trở về, có tất cả các điểm chung của quân nhân, cứng nhắc nghiêm túc, cố chấp, cực kỳ cố chấp, đối mặt với cô vợ nhỏ mạnh mẽ đột kích, vị quân nhân Trung tá này, nên lựa chọn phương án nào để tác chiến?
Đoạn ngắn một:
Từ khi kết hôn cho tới nay, đây là lần đầu tiên Giản Dung lộ ra tính khí lớn như vậy với Ôn Uyển: “Đồng chí Ôn Uyển, là một quân tẩu vinh quang, sao em có thể đánh nhau với chị dâu nhà đoàn trưởng vậy? Lại còn ra tay trước, một chút tư tưởng giác ngộ cũng không có!”
“Chị ấy mắng người ta trước.” Ôn Uyển đón nhận ánh mắt Giản Dung, đúng là tức giận không nhẹ.
Giản Dung hơi nhíu mày, nhìn người phụ nữ thấp hơn mình một cái đầu: “Chị ấy mắng em như thế nào?”
“Chị ấy nói, em là một đóa hoa tươi, cắm ở, cắm ở…” Ôn Uyển tức giận đỏ bừng mặt.
Giản Dung đen mặt, hồi lâu, đột nhiên mở miệng: “Ông đây đi tìm đoàn trưởng lý luận!”
Đoạn ngắn hai:
“Giản Dung, anh không được vứt mấy thứ đồ của em ra ngoài.” Ôn Uyển trừng mắt nhìn người đàn ông bên cạnh.
Giản Dung ngừng động tác trong tay, giọng nói bình tĩnh: “Nếu em không cất vào trong va li, anh đã không vứt ra ngoài.” Muốn thấy ngựa tre bỏ đi kia, nằm mơ đi.
“Hôm nay em xác định đi rồi, cùng lắm thì, em tay không trở về.” Nói xong, Ôn Uyển thuận tay ném va li ra.
Mới vừa bước ra nửa bước, cả người bay lên trời, Ôn Uyển vội vàng kêu lên: “Giản Dung, anh định làm gì?”
“Chính ủy nói, đối mặt với mâu thuẫn phải kịp thời, hữu hiệu, có thủ đoạn, vượt qua mâu thuẫn, tuyệt đối không thể để cho mâu thuẫn thăng cấp.” Một âm thanh ngắn ngủi có lực, Giản Dung ôm Ôn Uyển lên đi vào nhà.
Đoạn ngắn ba:
Nước lũ đã rút, tai họa rời đi, lúc Giản Dung biết được cô nhóc kia cũng đi tiền tuyến, trong lòng lo lắng, lúc trở về nơi trú quân, đầu tiên, trong đám thiên sứ áo trắng, lập tức tìm kiếm bóng dáng xinh đẹp.
“Ôn Uyển!” Giản Dung cao giọng gọi.
“Đây!” Một âm thanh trong trẻo, khiến trên khuôn mặt mỏi mệt của Giản Dung lộ ra nụ hạnh phúc.
Thể loại: Quân nhân/ sủng/ hài/ HE
Convert: ngocquynh520
Editor: Puck
Số chương: 73 chương + 3 ngoại truyện
Ôn Uyển, là một quân y nhỏ, sắc mặt đơn giản, áp dụng chiến thuật địch lui ta tiến, địch đuổi theo ta chạy, địch tránh né ta tấn công vu hồi *, ắt sẽ gục ngã được người đàn ông này.
* Tấn công vu hồi: đưa lực lượng vào bên sườn hoặc bên hông đối phương để phối hợp với lực lượng tiến công chính diện cùng tiêu diệt đối phương.
Giản Dung, là đàn ông trời sinh vì quân đội, là truyền kỳ từ trường học thợ săn trở về, có tất cả các điểm chung của quân nhân, cứng nhắc nghiêm túc, cố chấp, cực kỳ cố chấp, đối mặt với cô vợ nhỏ mạnh mẽ đột kích, vị quân nhân Trung tá này, nên lựa chọn phương án nào để tác chiến?
Đoạn ngắn một:
Từ khi kết hôn cho tới nay, đây là lần đầu tiên Giản Dung lộ ra tính khí lớn như vậy với Ôn Uyển: “Đồng chí Ôn Uyển, là một quân tẩu vinh quang, sao em có thể đánh nhau với chị dâu nhà đoàn trưởng vậy? Lại còn ra tay trước, một chút tư tưởng giác ngộ cũng không có!”
“Chị ấy mắng người ta trước.” Ôn Uyển đón nhận ánh mắt Giản Dung, đúng là tức giận không nhẹ.
Giản Dung hơi nhíu mày, nhìn người phụ nữ thấp hơn mình một cái đầu: “Chị ấy mắng em như thế nào?”
“Chị ấy nói, em là một đóa hoa tươi, cắm ở, cắm ở…” Ôn Uyển tức giận đỏ bừng mặt.
Giản Dung đen mặt, hồi lâu, đột nhiên mở miệng: “Ông đây đi tìm đoàn trưởng lý luận!”
Đoạn ngắn hai:
“Giản Dung, anh không được vứt mấy thứ đồ của em ra ngoài.” Ôn Uyển trừng mắt nhìn người đàn ông bên cạnh.
Giản Dung ngừng động tác trong tay, giọng nói bình tĩnh: “Nếu em không cất vào trong va li, anh đã không vứt ra ngoài.” Muốn thấy ngựa tre bỏ đi kia, nằm mơ đi.
“Hôm nay em xác định đi rồi, cùng lắm thì, em tay không trở về.” Nói xong, Ôn Uyển thuận tay ném va li ra.
Mới vừa bước ra nửa bước, cả người bay lên trời, Ôn Uyển vội vàng kêu lên: “Giản Dung, anh định làm gì?”
“Chính ủy nói, đối mặt với mâu thuẫn phải kịp thời, hữu hiệu, có thủ đoạn, vượt qua mâu thuẫn, tuyệt đối không thể để cho mâu thuẫn thăng cấp.” Một âm thanh ngắn ngủi có lực, Giản Dung ôm Ôn Uyển lên đi vào nhà.
Đoạn ngắn ba:
Nước lũ đã rút, tai họa rời đi, lúc Giản Dung biết được cô nhóc kia cũng đi tiền tuyến, trong lòng lo lắng, lúc trở về nơi trú quân, đầu tiên, trong đám thiên sứ áo trắng, lập tức tìm kiếm bóng dáng xinh đẹp.
“Ôn Uyển!” Giản Dung cao giọng gọi.
“Đây!” Một âm thanh trong trẻo, khiến trên khuôn mặt mỏi mệt của Giản Dung lộ ra nụ hạnh phúc.
4
Tác giả: TỐ UYÊN
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu:
Nhà họ Mộ mang về một cô nhóc từ Thị trấn nhỏ ở Giang Nam, tên là Thư Minh Yên.
Khi lớn lên, Thư Minh Yên trắng trẻo ngọc ngà, dịu dàng động lòng người, gương mặt xinh đẹp thanh tú, hơn nữa còn am hiểu thư pháp, hội hoạ, thực sự có tài.
Ông nội Mộ vô cùng hài lòng, nên muốn giữ cô ở lại mãi trong nhà họ Mộ, vì vậy đã sớm lập ra hôn ước giữa cô và cháu trai của nhà hộ mộ là Mộ Tri Diễn.
Bạn thân thở dài, tiếc nuối cho Thư Minh Yên: “Bên cạnh Mộ Tri Diễn có rất nhiều phụ nữ, rõ ràng là anh ta chơi vẫn chưa thấy chán, cậu thực sự muốn gả cho cái loại phóng túng đó sao?”
Thư Minh Yên không muốn kết hôn, tuy nhiên tất cả những gì mà cô có đều do ông cụ nhà họ Mộ cho, nên chẳng còn đường phản kháng.
Sau đó, người đàn ông mà ai ai cũng sợ hãi trong nhà họ Mộ đã trở về sau chuyến công tác. Anh là Mộ Du Trầm, hơn cô bảy tuổi, con trai út của ông cụ Mộ, chú út của Mộ Tri Diễn và cũng là người cầm quyền thực sự của doanh nghiệp Mộ Thị.
Trong phòng khách, Mộ Du Trầm ngồi ở vị trí trung tâm, lạnh lùng uy nghiêm, cao quý chính trực, khiến tất cả mọi người đều chẳng dám phát ra tiếng động.
Năm đó, chính người đàn ông này đã bế cô cả chặng đường, đưa cô từ Thị trấn nhỏ về đến nhà họ Mộ. Thư Minh Yên biết anh là hy vọng duy nhất có thể giúp mình thoát khỏi cuộc hôn nhân với Mộ Tri Diễn.
Sau bữa tối, Thư Minh Yên dè dặt đi theo sau Mộ Du Trầm. Đến cửa phòng ngủ, cuối cùng thì Mộ Du Trầm cũng dừng lại, nhìn cô bằng ánh mắt sâu xa, trầm mặc.
“Mộ tổng, tôi không muốn cưới Mộ Tri Diễn, tôi…” Thư Minh Yên nắm chặt gấu áo, đôi mắt sáng ngời, linh hoạt ngước nhìn, được ăn cả ngã về không nói: “Tôi gả cho chú có được không?”
“Hả?” Tâm mày Mộ Du Trầm khẽ nhúc nhích, một tia yên tĩnh quét qua đáy mắt: “Không nghe rõ, nói lại lần nữa đi.”
Ngày hôm sau, có người nhìn thấy Thư Minh Yên đi chân trần ra khỏi phòng ngủ của Mộ Du Trầm, trên người còn mặc chiếc áo sơ mi mà hôm qua Mộ Du Trầm đã mặc.
…..
Sau này, trong một đêm nào đó, Thư Minh Yên dựa vào vòng tay Mộ Du Trầm: “Nếu em không chủ động tìm anh, thì có phải anh sẽ mặc kệ, để em cưới Mộ Tri Diễn không?”
Người đàn ông lười biếng tựa bên đầu giường, ngón tay đùa nghịch những lọn tóc của cô, giọng nói ấm áp: “Vậy em cho rằng tại sao hôm đó đột nhiên anh lại về nhà họ Mộ?”
Anh muốn về để cướp dâu.
…..
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu:
Nhà họ Mộ mang về một cô nhóc từ Thị trấn nhỏ ở Giang Nam, tên là Thư Minh Yên.
Khi lớn lên, Thư Minh Yên trắng trẻo ngọc ngà, dịu dàng động lòng người, gương mặt xinh đẹp thanh tú, hơn nữa còn am hiểu thư pháp, hội hoạ, thực sự có tài.
Ông nội Mộ vô cùng hài lòng, nên muốn giữ cô ở lại mãi trong nhà họ Mộ, vì vậy đã sớm lập ra hôn ước giữa cô và cháu trai của nhà hộ mộ là Mộ Tri Diễn.
Bạn thân thở dài, tiếc nuối cho Thư Minh Yên: “Bên cạnh Mộ Tri Diễn có rất nhiều phụ nữ, rõ ràng là anh ta chơi vẫn chưa thấy chán, cậu thực sự muốn gả cho cái loại phóng túng đó sao?”
Thư Minh Yên không muốn kết hôn, tuy nhiên tất cả những gì mà cô có đều do ông cụ nhà họ Mộ cho, nên chẳng còn đường phản kháng.
Sau đó, người đàn ông mà ai ai cũng sợ hãi trong nhà họ Mộ đã trở về sau chuyến công tác. Anh là Mộ Du Trầm, hơn cô bảy tuổi, con trai út của ông cụ Mộ, chú út của Mộ Tri Diễn và cũng là người cầm quyền thực sự của doanh nghiệp Mộ Thị.
Trong phòng khách, Mộ Du Trầm ngồi ở vị trí trung tâm, lạnh lùng uy nghiêm, cao quý chính trực, khiến tất cả mọi người đều chẳng dám phát ra tiếng động.
Năm đó, chính người đàn ông này đã bế cô cả chặng đường, đưa cô từ Thị trấn nhỏ về đến nhà họ Mộ. Thư Minh Yên biết anh là hy vọng duy nhất có thể giúp mình thoát khỏi cuộc hôn nhân với Mộ Tri Diễn.
Sau bữa tối, Thư Minh Yên dè dặt đi theo sau Mộ Du Trầm. Đến cửa phòng ngủ, cuối cùng thì Mộ Du Trầm cũng dừng lại, nhìn cô bằng ánh mắt sâu xa, trầm mặc.
“Mộ tổng, tôi không muốn cưới Mộ Tri Diễn, tôi…” Thư Minh Yên nắm chặt gấu áo, đôi mắt sáng ngời, linh hoạt ngước nhìn, được ăn cả ngã về không nói: “Tôi gả cho chú có được không?”
“Hả?” Tâm mày Mộ Du Trầm khẽ nhúc nhích, một tia yên tĩnh quét qua đáy mắt: “Không nghe rõ, nói lại lần nữa đi.”
Ngày hôm sau, có người nhìn thấy Thư Minh Yên đi chân trần ra khỏi phòng ngủ của Mộ Du Trầm, trên người còn mặc chiếc áo sơ mi mà hôm qua Mộ Du Trầm đã mặc.
…..
Sau này, trong một đêm nào đó, Thư Minh Yên dựa vào vòng tay Mộ Du Trầm: “Nếu em không chủ động tìm anh, thì có phải anh sẽ mặc kệ, để em cưới Mộ Tri Diễn không?”
Người đàn ông lười biếng tựa bên đầu giường, ngón tay đùa nghịch những lọn tóc của cô, giọng nói ấm áp: “Vậy em cho rằng tại sao hôm đó đột nhiên anh lại về nhà họ Mộ?”
Anh muốn về để cướp dâu.
…..
4.4
Năm thứ ba gả cho Bùi Tịch, có một vị quý nhân tới từ kinh đô.
Nàng nói cho ta biết, Bùi Tịch chính là đương kim thái tử.
Mà nàng, mới là thê tử của Bùi Tịch.
Nàng nói cho ta biết, Bùi Tịch chính là đương kim thái tử.
Mà nàng, mới là thê tử của Bùi Tịch.
1.8
Khi máy bay của Liêu Kiêu Lâm vừa đáp xuống Mỹ thì Lục Già Nghệ đang ở nhà để tang bố mẹ vừa mất vì tai nạn máy bay, cô nhìn cơn mưa rơi mãi vẫn chẳng ngớt hạt ngoài cửa sổ, cảm thấy chút ánh sáng còn sót lại trong lòng mình dần dần bị dập tắt.
Sáu năm sau, khoảnh khắc nhìn thấy chàng trai ngông nghênh năm ấy giờ xuất hiện trong bộ vest trang nghiêm, trò chuyện vui vẻ với một cô nàng quyến rũ hấp dẫn trong tiệm cà phê cô làm thêm thì cô mới biết hóa ra ánh sáng kia chưa bao giờ vụt tắt, chỉ nhìn thoáng qua, niềm vui vẻ mừng rỡ và nỗi đau khổ lập tức nhấn chìm cô…
Sáu năm sau, khoảnh khắc nhìn thấy chàng trai ngông nghênh năm ấy giờ xuất hiện trong bộ vest trang nghiêm, trò chuyện vui vẻ với một cô nàng quyến rũ hấp dẫn trong tiệm cà phê cô làm thêm thì cô mới biết hóa ra ánh sáng kia chưa bao giờ vụt tắt, chỉ nhìn thoáng qua, niềm vui vẻ mừng rỡ và nỗi đau khổ lập tức nhấn chìm cô…
4.8
Tôi nhặt được một anh người yêu đẹp trai, mạnh mẽ nhưng lại có số phận bi thảm.
Anh ấy ngã gục trong vũng m.á/u, là tôi gọi 120.
Tôi gọi điện liên lạc với gia đình anh ấy.
Gia đình anh ấy hỏi một cách thờ ơ: "Có nguy hiểm đến tính mạng không?"
Tôi vừa nói rằng tạm thời không nguy hiểm, thì cuộc điện thoại đã bị cúp máy.
Đúng vậy, không có thêm một câu hỏi nào, cũng không đến bệnh viện thăm.
Sau đó tôi mới biết, anh ấy chưa bao giờ là người được họ lựa chọn quan tâm.
Anh ấy ngã gục trong vũng m.á/u, là tôi gọi 120.
Tôi gọi điện liên lạc với gia đình anh ấy.
Gia đình anh ấy hỏi một cách thờ ơ: "Có nguy hiểm đến tính mạng không?"
Tôi vừa nói rằng tạm thời không nguy hiểm, thì cuộc điện thoại đã bị cúp máy.
Đúng vậy, không có thêm một câu hỏi nào, cũng không đến bệnh viện thăm.
Sau đó tôi mới biết, anh ấy chưa bao giờ là người được họ lựa chọn quan tâm.
8.2
"Đã lâu không gặp, Hướng Du".
"Đáng lẽ em nên bước tiếp rồi, đúng không?"
"Anh đã từng thật sự cho rằng, cho rằng anh có thể yêu em rất lâu, rất lâu, không chỉ tám năm."
"Ban đầu anh còn không tin, nhưng xem ra thời gian thật sự sẽ chôn vùi tất cả. Ký ức về em trong trí nhớ của anh dần mờ nhạt, thậm chí anh còn không thể nhớ rõ dáng vẻ của em. Anh dường như đã thật sự thất hứa rồi."
Em thất hứa một lần, anh thất hứa một lần, vậy chúng ta hòa nhau.
***
Có lẽ yêu thầm phải là một vở kịch trọn vẹn, vậy nên tôi đã thích anh ấy từ năm này qua năm khác.
【Nhắc nhở thân thiện】
1. Kết thúc là BE, hiện tại không có ý tưởng để viết phiên ngoại song song.
2. Văn phong không tốt, cân nhắc trước khi đọc.
3. Chấp nhận góp ý và phê bình, cảm ơn bạn đã đọc.
4. Không liên tưởng với thực tế, tiểu thuyết chỉ là tiểu thuyết. 5
. Không có ý nghĩa sâu xa, chỉ viết và đọc cho vui.
"Đáng lẽ em nên bước tiếp rồi, đúng không?"
"Anh đã từng thật sự cho rằng, cho rằng anh có thể yêu em rất lâu, rất lâu, không chỉ tám năm."
"Ban đầu anh còn không tin, nhưng xem ra thời gian thật sự sẽ chôn vùi tất cả. Ký ức về em trong trí nhớ của anh dần mờ nhạt, thậm chí anh còn không thể nhớ rõ dáng vẻ của em. Anh dường như đã thật sự thất hứa rồi."
Em thất hứa một lần, anh thất hứa một lần, vậy chúng ta hòa nhau.
***
Có lẽ yêu thầm phải là một vở kịch trọn vẹn, vậy nên tôi đã thích anh ấy từ năm này qua năm khác.
【Nhắc nhở thân thiện】
1. Kết thúc là BE, hiện tại không có ý tưởng để viết phiên ngoại song song.
2. Văn phong không tốt, cân nhắc trước khi đọc.
3. Chấp nhận góp ý và phê bình, cảm ơn bạn đã đọc.
4. Không liên tưởng với thực tế, tiểu thuyết chỉ là tiểu thuyết. 5
. Không có ý nghĩa sâu xa, chỉ viết và đọc cho vui.
4
Tác giả: Mộc Đầu Khai Hoa
Chuyển ngữ: Minh Tiểu Lan
Tag: Duyên trời tác hợp, Đại thúc vs loli - Trâu già gặm cỏ non, Hài hước, Hào môn thế gia, HE, Hiện đại, Ngọt, Ngược, Nham hiểm,
Tổng số chương: 71
Giới thiệu:
Trịnh Tây Tây sống đến năm mười tám tuổi mới biết được chính mình là thiên kim hàng thật giá thật lưu lạc bên ngoài của hào môn.
Khi mọi người đều cho rằng cô sẽ cầm kịch bản thiên kim thật, thiên kim giả, tranh sủng cùng với thiên kim giả thì Trịnh Tây Tây lại ôm được một cái đùi lớn – người thừa kế tập đoàn Cố thị, đại thiếu gia nhà họ Cố, Cố Duẫn.
Còn nhiều tiền hơn cả nhà họ Trịnh.
Cố Duẫn là một kỳ nhân, độc miệng, tính tình không tốt, cũng không kiên nhẫn nhưng lại bảo vệ Trịnh Tây Tây đủ đường.
Bên ngoài đều đang đồn rằng chuyện tốt của Trịnh Tây Tây và Cố Duẫn sắp đến rồi, thậm chí cả bạn bè của Cố Duẫn cũng không nhịn được mà trêu chọc: “Anh đây là trâu già gặm cỏ non à.”
Cố Duẫn: “Đừng nói bậy, tôi chỉ coi cô ấy là em gái, tuyệt đối không có tâm tư gì khác.”
Sau lại, Cố Duẫn: Mặt đau nha.
…
Từ nhỏ Cố Duẫn đã muốn có một cô em gái, lần đầu tiên khi nhìn thấy Trịnh Tây Tây, anh cảm thấy nếu như mình có em gái, cô em gái đó nên giống như Trịnh Tây Tây vậy, thông minh, giảo hoạt, còn có một chút đáng yêu.
Vì thế Cố đại thiếu gia quyết định – cô em gái này, tôi che chở.
Thật lâu sau, Cố Duẫn rốt cuộc hậu tri hậu giác mà ý thức được rằng, tâm tình lúc ban đầu của mình cũng không phải muốn coi cô là em gái, mà mẹ nó nên gọi là nhất kiến chung tình.
Tự vả mặt thì tự mình chịu.
Cô gái mà mình cưng chiều thì mình tự cưới.
Tuy rằng quá trình có phần quanh co lòng vòng, nhưng cuối cùng vẫn là lừa được bà xã về nhà
- Trích hồi ký của Cố thiếu gia.
…
Trịnh Tây Tây: “Trước kia có một chàng trai, anh ta lớn hơn tớ sáu tuổi, rất tuấn tú, thường hay lái xe thể thao đến đón tớ, mua cho tớ những món quà quý giá, mời tớ ăn cơm, mời tớ xem phim…”
“Anh ta muốn tán tỉnh cậu à?”
“Không phải, anh ấy muốn làm anh trai tớ.”
“…”
Chuyển ngữ: Minh Tiểu Lan
Tag: Duyên trời tác hợp, Đại thúc vs loli - Trâu già gặm cỏ non, Hài hước, Hào môn thế gia, HE, Hiện đại, Ngọt, Ngược, Nham hiểm,
Tổng số chương: 71
Giới thiệu:
Trịnh Tây Tây sống đến năm mười tám tuổi mới biết được chính mình là thiên kim hàng thật giá thật lưu lạc bên ngoài của hào môn.
Khi mọi người đều cho rằng cô sẽ cầm kịch bản thiên kim thật, thiên kim giả, tranh sủng cùng với thiên kim giả thì Trịnh Tây Tây lại ôm được một cái đùi lớn – người thừa kế tập đoàn Cố thị, đại thiếu gia nhà họ Cố, Cố Duẫn.
Còn nhiều tiền hơn cả nhà họ Trịnh.
Cố Duẫn là một kỳ nhân, độc miệng, tính tình không tốt, cũng không kiên nhẫn nhưng lại bảo vệ Trịnh Tây Tây đủ đường.
Bên ngoài đều đang đồn rằng chuyện tốt của Trịnh Tây Tây và Cố Duẫn sắp đến rồi, thậm chí cả bạn bè của Cố Duẫn cũng không nhịn được mà trêu chọc: “Anh đây là trâu già gặm cỏ non à.”
Cố Duẫn: “Đừng nói bậy, tôi chỉ coi cô ấy là em gái, tuyệt đối không có tâm tư gì khác.”
Sau lại, Cố Duẫn: Mặt đau nha.
…
Từ nhỏ Cố Duẫn đã muốn có một cô em gái, lần đầu tiên khi nhìn thấy Trịnh Tây Tây, anh cảm thấy nếu như mình có em gái, cô em gái đó nên giống như Trịnh Tây Tây vậy, thông minh, giảo hoạt, còn có một chút đáng yêu.
Vì thế Cố đại thiếu gia quyết định – cô em gái này, tôi che chở.
Thật lâu sau, Cố Duẫn rốt cuộc hậu tri hậu giác mà ý thức được rằng, tâm tình lúc ban đầu của mình cũng không phải muốn coi cô là em gái, mà mẹ nó nên gọi là nhất kiến chung tình.
Tự vả mặt thì tự mình chịu.
Cô gái mà mình cưng chiều thì mình tự cưới.
Tuy rằng quá trình có phần quanh co lòng vòng, nhưng cuối cùng vẫn là lừa được bà xã về nhà
- Trích hồi ký của Cố thiếu gia.
…
Trịnh Tây Tây: “Trước kia có một chàng trai, anh ta lớn hơn tớ sáu tuổi, rất tuấn tú, thường hay lái xe thể thao đến đón tớ, mua cho tớ những món quà quý giá, mời tớ ăn cơm, mời tớ xem phim…”
“Anh ta muốn tán tỉnh cậu à?”
“Không phải, anh ấy muốn làm anh trai tớ.”
“…”
3.1
Năm 16 tuổi, tôi hỏi anh: "Cậu có muốn yêu không?"
Anh nói: "Yêu sớm sẽ ảnh hưởng đến việc mình thi vào Đại học Thanh Hoa."
Nhiều năm sau, anh tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa, đứng trước mặt tôi với dáng vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo, thế nhưng tôi lại không dám ngẩng đầu nhìn anh.
Bởi vì lúc này đây… tôi đang bán khoai lang.
Anh nói: "Yêu sớm sẽ ảnh hưởng đến việc mình thi vào Đại học Thanh Hoa."
Nhiều năm sau, anh tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa, đứng trước mặt tôi với dáng vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo, thế nhưng tôi lại không dám ngẩng đầu nhìn anh.
Bởi vì lúc này đây… tôi đang bán khoai lang.
3.3
Tác giả: Khốn Khốn Khốn
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Vườn trường, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, 1v1
Editor: Uyển bé bỏng
Giới thiệu
Cố Ninh thích ngồi bên cửa sổ.
Bởi vì ít nhất ba lần một ngày, Mạnh Diễn, lớp trưởng của lớp kế bên sẽ ôm một chồng sách vở bài tập thật dày đi ngang qua cửa sổ lớp cô.
Bộ đồng phục học sinh màu xanh trắng bình thường nhưng mặc trên người hắn lại phi thường trong trẻo tuấn tú, dáng người cao thẳng như một cây bạch dương.
Không ai biết rằng Cố Ninh đã nhiều lần ảo tưởng ra một hình ảnh đáng xấu hổ cỡ nào, ảo tưởng việc bản thân bị Mạnh Diễn đè dưới thân.
1v1 SC
Đây là một quyển ngọt văn ngốc nghếch, từ đồng phục đến áo cưới, chăm chỉ học tập tốt nghiệp sinh con bên nhau trọn đời 💪
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Vườn trường, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, 1v1
Editor: Uyển bé bỏng
Giới thiệu
Cố Ninh thích ngồi bên cửa sổ.
Bởi vì ít nhất ba lần một ngày, Mạnh Diễn, lớp trưởng của lớp kế bên sẽ ôm một chồng sách vở bài tập thật dày đi ngang qua cửa sổ lớp cô.
Bộ đồng phục học sinh màu xanh trắng bình thường nhưng mặc trên người hắn lại phi thường trong trẻo tuấn tú, dáng người cao thẳng như một cây bạch dương.
Không ai biết rằng Cố Ninh đã nhiều lần ảo tưởng ra một hình ảnh đáng xấu hổ cỡ nào, ảo tưởng việc bản thân bị Mạnh Diễn đè dưới thân.
1v1 SC
Đây là một quyển ngọt văn ngốc nghếch, từ đồng phục đến áo cưới, chăm chỉ học tập tốt nghiệp sinh con bên nhau trọn đời 💪
4
Câu truyện kể về quá trình cô nàng Triệu An Chi theo đuổi Hà Trạch Sinh.
Triệu An Chi có cơ hội trọng sinh nhiều lần và mỗi một lần cô lại thay đổi một chút quá khứ của mình.
Với hiệu ứng cánh bướm, mỗi một thay đổi nhỏ trong quá khứ của bọn họ lại tạo ra một hiện tại khác biệt. Cứ như vậy, cuối cùng cô nàng cũng chinh phục được nam thần của mình.
Triệu An Chi có cơ hội trọng sinh nhiều lần và mỗi một lần cô lại thay đổi một chút quá khứ của mình.
Với hiệu ứng cánh bướm, mỗi một thay đổi nhỏ trong quá khứ của bọn họ lại tạo ra một hiện tại khác biệt. Cứ như vậy, cuối cùng cô nàng cũng chinh phục được nam thần của mình.
3.7
Nương ta mất đi tất cả, cũng chỉ vì vẻ ngoài trông giống ánh trăng sáng trong lòng hoàng đế.
Hoàng đế đã vu tội cho cha ta, tìm cớ tru di gia tộc, sau đó cướp bà về hoàng cung.//
Nương phải liều mạng mới bảo vệ được ta.
Bà được phong làm quý phi, nhận hết sủng ái của hoàng thượng.
Người trong cung đều nói bà tham vinh hoa phú quý, là một kỹ nữ hạ tiện.
Nương chưa bao giờ để ý.
Hoàng đế đã vu tội cho cha ta, tìm cớ tru di gia tộc, sau đó cướp bà về hoàng cung.//
Nương phải liều mạng mới bảo vệ được ta.
Bà được phong làm quý phi, nhận hết sủng ái của hoàng thượng.
Người trong cung đều nói bà tham vinh hoa phú quý, là một kỹ nữ hạ tiện.
Nương chưa bao giờ để ý.
8.4
Tác giả: Bản Lật Tử
Chuyển ngữ: Fire
Designer: Narciso
Tag: Cưng chiều, Cưới trước yêu sau, Hào môn thế gia, HE, Hiện đại, Ngọt, Showbiz, Trùng sinh
Tổng số chương: 88
Giới thiệu:
Kim Mê đã từng là huyền thoại trong giới giải trí.
Với nhan sắc xinh đẹp tuyệt trần, toàn tài trên mọi lĩnh vực ca hát, nhảy múa và diễn xuất. Kim Mê xuôi chèo mát mái trên con đường đại lộ danh vọng, đồng thời ẵm được đủ loại giải thưởng đến mỏi cả tay.
Ngay khi Kim Mê vững vàng trên đỉnh, khi mà cô nổi tiếng nhất thì người quản lý lại phát hiện cô đã chết tại nhà một cách bí ẩn.
Lúc mở mắt ra lần nữa, Kim Mê đã đến hai mươi năm sau.
Cô trở thành một nữ thần tượng hát dở, nhảy kém, diễn xuất thì tệ lậu, lại còn phải dựa vào sự lăng xê mạnh mẽ của nhà đầu tư để ra mắt.
Kim Mê:... Ồ, thú vị đấy.
Mà điều càng thú vị hơn nữa chính là: Nhà đầu tư đã lăng xê hùng hậu cho Kim Mê ra mắt lại là người chồng đã bí mật kết hôn với cô.
Giờ phút này, người chồng kia đang ngồi trong bệnh viện và nhìn vào cô – người vừa mới làm ầm lên rồi đòi tự tử vì một nam nghệ sĩ nổi tiếng nào đó.
Kim Mê: …
Một câu giới thiệu vắn tắt: Tài khoản vô dụng rồi, cày lại thôi.
Dàn ý: Vĩnh viễn không bỏ cuộc.
*Nữ chính đã bị mưu sát ở kiếp trước.
*Chồng (cũng là nam chính) là chồng của nữ chính vào hai mươi năm sau, cưới trước yêu sau.
*Lúc nữ chính chết, nam chính chỉ mới tám tuổi, câu chuyện của hai người họ sẽ được giải thích ở phần sau.
Chuyển ngữ: Fire
Designer: Narciso
Tag: Cưng chiều, Cưới trước yêu sau, Hào môn thế gia, HE, Hiện đại, Ngọt, Showbiz, Trùng sinh
Tổng số chương: 88
Giới thiệu:
Kim Mê đã từng là huyền thoại trong giới giải trí.
Với nhan sắc xinh đẹp tuyệt trần, toàn tài trên mọi lĩnh vực ca hát, nhảy múa và diễn xuất. Kim Mê xuôi chèo mát mái trên con đường đại lộ danh vọng, đồng thời ẵm được đủ loại giải thưởng đến mỏi cả tay.
Ngay khi Kim Mê vững vàng trên đỉnh, khi mà cô nổi tiếng nhất thì người quản lý lại phát hiện cô đã chết tại nhà một cách bí ẩn.
Lúc mở mắt ra lần nữa, Kim Mê đã đến hai mươi năm sau.
Cô trở thành một nữ thần tượng hát dở, nhảy kém, diễn xuất thì tệ lậu, lại còn phải dựa vào sự lăng xê mạnh mẽ của nhà đầu tư để ra mắt.
Kim Mê:... Ồ, thú vị đấy.
Mà điều càng thú vị hơn nữa chính là: Nhà đầu tư đã lăng xê hùng hậu cho Kim Mê ra mắt lại là người chồng đã bí mật kết hôn với cô.
Giờ phút này, người chồng kia đang ngồi trong bệnh viện và nhìn vào cô – người vừa mới làm ầm lên rồi đòi tự tử vì một nam nghệ sĩ nổi tiếng nào đó.
Kim Mê: …
Một câu giới thiệu vắn tắt: Tài khoản vô dụng rồi, cày lại thôi.
Dàn ý: Vĩnh viễn không bỏ cuộc.
*Nữ chính đã bị mưu sát ở kiếp trước.
*Chồng (cũng là nam chính) là chồng của nữ chính vào hai mươi năm sau, cưới trước yêu sau.
*Lúc nữ chính chết, nam chính chỉ mới tám tuổi, câu chuyện của hai người họ sẽ được giải thích ở phần sau.
9.1
Tên truyện: Ba năm rồi lại ba năm
Tác giả: Nhị Bát Giang
Editor: Linh Đang, Qzh
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, chữa lành, hướng hiện thực, chua chua ngọt ngọt, HE
Độ dài: 62 chương
Giới thiệu
“Đây là năm thứ bảy em yêu anh ấy, em muốn kết hôn với anh ấy.”
Vào mùa hè đầy biến động sau kỳ thi đại học năm mười chín tuổi, Lâm Dĩ Nhiên mất tất cả, nhưng cô đã gặp Khâu Hành, người cùng cô ở đáy vực sâu. Khâu Hành nhiều lần kéo cô ra khỏi tuyệt vọng, dù anh không thích nói chuyện, luôn tỏ ra lạnh lùng.
Chiếc xe tải chạy như trốn thoát trên đường, lao mãi về phía xa xăm không ngừng nghỉ. Trong thùng xe bằng sắt vuông vức, Lâm Dĩ Nhiên tìm thấy một nơi bình yên để trú ngụ. Nó mục nát và cũ kỹ, nhưng lại vững chắc và an toàn. Sau một đêm trượt đường ray, họ bị buộc chặt vào nhau trong một thời gian dài, cùng nhau trải qua hai khoảng thời gian ba năm. Theo góc nhìn của Lâm Dĩ Nhiên, tất cả đều là sự trao đổi. Ba năm đầu tiên cô dùng sự ngây thơ của mình để đổi lấy. Ba năm tiếp theo cô dùng nước mắt để đổi lấy.
Nhưng thực ra Khâu Hành chưa bao giờ cần cô đổi lấy điều gì. Điểm đến cuối cùng của Khâu Hành chỉ có một, đó là nâng đỡ cô, để cuộc sống của cô không còn biến động, bình yên và ổn định sống tốt cả cuộc đời.
Tác giả: Nhị Bát Giang
Editor: Linh Đang, Qzh
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, chữa lành, hướng hiện thực, chua chua ngọt ngọt, HE
Độ dài: 62 chương
Giới thiệu
“Đây là năm thứ bảy em yêu anh ấy, em muốn kết hôn với anh ấy.”
Vào mùa hè đầy biến động sau kỳ thi đại học năm mười chín tuổi, Lâm Dĩ Nhiên mất tất cả, nhưng cô đã gặp Khâu Hành, người cùng cô ở đáy vực sâu. Khâu Hành nhiều lần kéo cô ra khỏi tuyệt vọng, dù anh không thích nói chuyện, luôn tỏ ra lạnh lùng.
Chiếc xe tải chạy như trốn thoát trên đường, lao mãi về phía xa xăm không ngừng nghỉ. Trong thùng xe bằng sắt vuông vức, Lâm Dĩ Nhiên tìm thấy một nơi bình yên để trú ngụ. Nó mục nát và cũ kỹ, nhưng lại vững chắc và an toàn. Sau một đêm trượt đường ray, họ bị buộc chặt vào nhau trong một thời gian dài, cùng nhau trải qua hai khoảng thời gian ba năm. Theo góc nhìn của Lâm Dĩ Nhiên, tất cả đều là sự trao đổi. Ba năm đầu tiên cô dùng sự ngây thơ của mình để đổi lấy. Ba năm tiếp theo cô dùng nước mắt để đổi lấy.
Nhưng thực ra Khâu Hành chưa bao giờ cần cô đổi lấy điều gì. Điểm đến cuối cùng của Khâu Hành chỉ có một, đó là nâng đỡ cô, để cuộc sống của cô không còn biến động, bình yên và ổn định sống tốt cả cuộc đời.
3.5
Văn án:
Ba năm sau khi chia tay Cố Thâm, tôi rơi từ trên tòa nhà cao tầng xuống, xác bị vứt vào một nơi hoang dã.
Cố Thâm về nước, lái xe đâm vào thi thể tôi.
Bà nội tôi thần trí mơ mơ hồ hồ, buộc tội anh là người gây ra tai nạn, gi người rồi bỏ chạy.
Cố Thâm tìm luật sư giỏi nhất, sau khi chứng minh mình vô tội, anh tiện tay tống luôn bà nội tôi vào tù vì tội tống tiền.
Sau khi mọi chuyện lắng xuống, bạn bè tổ chức một bữa tiệc cho anh để rửa sạch những điều xui xẻo mà anh vừa về nước đã gặp phải.
Trong bữa tiệc, có người đột nhiên nói: “Trùng hợp quá, cô gái Khương Ninh vừa mất chính là người yêu cũ của luật sư Cố đấy.”
Ly rượu vang đỏ trên tay Cố Thâm bỗng nhiên rơi mạnh xuống đất.
Dưới ánh đèn, sắc mặt anh đột nhiên trở nên trắng bệch.
Ba năm sau khi chia tay Cố Thâm, tôi rơi từ trên tòa nhà cao tầng xuống, xác bị vứt vào một nơi hoang dã.
Cố Thâm về nước, lái xe đâm vào thi thể tôi.
Bà nội tôi thần trí mơ mơ hồ hồ, buộc tội anh là người gây ra tai nạn, gi người rồi bỏ chạy.
Cố Thâm tìm luật sư giỏi nhất, sau khi chứng minh mình vô tội, anh tiện tay tống luôn bà nội tôi vào tù vì tội tống tiền.
Sau khi mọi chuyện lắng xuống, bạn bè tổ chức một bữa tiệc cho anh để rửa sạch những điều xui xẻo mà anh vừa về nước đã gặp phải.
Trong bữa tiệc, có người đột nhiên nói: “Trùng hợp quá, cô gái Khương Ninh vừa mất chính là người yêu cũ của luật sư Cố đấy.”
Ly rượu vang đỏ trên tay Cố Thâm bỗng nhiên rơi mạnh xuống đất.
Dưới ánh đèn, sắc mặt anh đột nhiên trở nên trắng bệch.
4.4
《三日春》《Ba ngày xuân》
Tác giả: Bản Lật Tử 板栗子
Số chương: 62 chương
Edit: Carrot – Beta: Carrot – Bìa: Cún
《Giới thiệu》
Nhà họ Kiều và nhà họ Lương có ý muốn kết thông gia với nhau, Kiều Nhuỵ Kỳ bay từ thành phố H tới thành phố A, để gặp Lương Khâm Việt.
Lương Khâm Việt đang bận rộn tổ chức sinh nhật cho KOL mới, nhờ người anh em Tiêu Đạc ra sân bay đón Kiều Nhuỵ Kỳ.
Ngày ấy Lương Khâm Việt đồng ý làm đám cưới, gọi điện thoại cho Kiều Nhuỵ Kỳ nhưng không ai nghe máy.
Trong phòng Kiều Nhuỵ Kỳ, Tiêu Đạc vươn tay ngắt kết nối chiếc điện thoại đang không ngừng đổ chuông.
–
Kiều Nhuỵ Kỳ ở cùng một người đàn ông ba ngày trong biệt thự của ông nội Khâu. Khi ấy cô bị mù tạm thời do một vụ tai nạn nhỏ.
Cô vẫn luôn nghĩ người đàn ông đó là Lương Khâm Việt.
Tiêu Đạc từng nhìn thấy hoa hồng ở sa mạc, ngày thứ nhất hoa hồng chỉ là nụ hoa, ngày thứ hai cánh hoa hồng hơi mở, ngày thứ 3, hoa hồng bừng nở vì một mình anh.
–
Sau này, tại đám cưới của Kiều Nhuỵ Kỳ và Tiêu Đạc.
Lương Khâm Việt đỏ mắt chất vấn Tiêu Đạc: “Lần trước anh cố tình giới thiệu cho tôi cô KOL kia? Là để đến gần Kiều Nhuỵ Kỳ?”.
Con mắt xinh đẹp của Tiêu Đạc hiện lên ý cười, anh khẽ cúi người, ghé vào tai Lương Khâm Việt nói nhỏ: “Trước cả khi ấy, bắt đầu từ ngày tôi cứu cậu.”
Tác giả: Bản Lật Tử 板栗子
Số chương: 62 chương
Edit: Carrot – Beta: Carrot – Bìa: Cún
《Giới thiệu》
Nhà họ Kiều và nhà họ Lương có ý muốn kết thông gia với nhau, Kiều Nhuỵ Kỳ bay từ thành phố H tới thành phố A, để gặp Lương Khâm Việt.
Lương Khâm Việt đang bận rộn tổ chức sinh nhật cho KOL mới, nhờ người anh em Tiêu Đạc ra sân bay đón Kiều Nhuỵ Kỳ.
Ngày ấy Lương Khâm Việt đồng ý làm đám cưới, gọi điện thoại cho Kiều Nhuỵ Kỳ nhưng không ai nghe máy.
Trong phòng Kiều Nhuỵ Kỳ, Tiêu Đạc vươn tay ngắt kết nối chiếc điện thoại đang không ngừng đổ chuông.
–
Kiều Nhuỵ Kỳ ở cùng một người đàn ông ba ngày trong biệt thự của ông nội Khâu. Khi ấy cô bị mù tạm thời do một vụ tai nạn nhỏ.
Cô vẫn luôn nghĩ người đàn ông đó là Lương Khâm Việt.
Tiêu Đạc từng nhìn thấy hoa hồng ở sa mạc, ngày thứ nhất hoa hồng chỉ là nụ hoa, ngày thứ hai cánh hoa hồng hơi mở, ngày thứ 3, hoa hồng bừng nở vì một mình anh.
–
Sau này, tại đám cưới của Kiều Nhuỵ Kỳ và Tiêu Đạc.
Lương Khâm Việt đỏ mắt chất vấn Tiêu Đạc: “Lần trước anh cố tình giới thiệu cho tôi cô KOL kia? Là để đến gần Kiều Nhuỵ Kỳ?”.
Con mắt xinh đẹp của Tiêu Đạc hiện lên ý cười, anh khẽ cúi người, ghé vào tai Lương Khâm Việt nói nhỏ: “Trước cả khi ấy, bắt đầu từ ngày tôi cứu cậu.”
7.4
Con hẻm hẹp, không khí đầy ám muội. Khói thuốc lượn lờ, hoa khôi bị chàng trai da trắng lạnh lùng ép vào tường.
Ánh trăng soi sáng nốt ruồi lệ dưới mắt anh ta, gợi cảm khiêu khích. Hoa khôi ngượng ngùng nói: "Có người ở đằng kia."
Kỳ Lãng quay đầu liếc mắt nhìn cô gái đang lúng túng mang lạp xưởng tới cho anh, thái độ lười biếng—— "Ồ, em gái tôi."
……
Bạch Hà và Kỳ Lãng là thanh mai trúc mã. Kỳ Lãng từ nhỏ đã nghịch ngợm, nắn nắn má cô bé: "Tiểu Bách Hợp, gọi anh đi, anh mời em ăn kẹo." Bạch Hà đỏ mặt, mím chặt môi, cố chấp không chịu gọi hai từ đó.
Ngoài Kỳ Lãng, còn có Ngôn Dịch lớn lên cùng Bạch Hà. Ngôn Dịch ít nói, nhỏ tuổi hơn cô, thường bị trẻ con trong hẻm bắt nạt, Bạch Hà như siêu nhân bảo vệ Ngôn Dịch.
"Ngôn Dịch, cậu phải cười nhiều lên, cậu cười trông rất đẹp, còn có má lúm đồng tiền nữa, đừng lạnh lùng thế." "Được."
Từ đó về sau, Ngôn Dịch chỉ cười với một mình cô.
Trong tuổi thanh xuân, Bạch Hà chia sẻ những bí mật của thiếu nữ với Ngôn Dịch. Nhưng cô không biết, Ngôn Dịch cũng có bí mật—— Mỗi khi cô mải mê ngắm nhìn chàng trai phóng khoáng, bất cần đời kia, Ngôn Dịch đều lén nhìn cô.
Thời đại học, Ngôn Dịch cuối cùng cũng theo đuổi được Bạch Hà, hai người công khai hạnh phúc trong vòng bạn bè vào buổi tối hôm đó, Kỳ Lãng lười nhác cười trước mặt mọi người, chúc mừng một câu. Uống say ba ngày, sau đó mọi người phát hiện, trên cổ tay Kỳ Lãng có thêm một hình xăm bông hoa bách hợp mềm mại.
Từ đó, lãng tử hóa thành Phật tử.…
Ở bên nhau một thời gian, Ngôn Dịch vô tình phát hiện, cô vẫn giữ chiếc dây chuyền "Trái tim rung động" Kỳ Lãng tặng cô, món quà thời thiếu niên, lại được cô cẩn thận kẹp trong cuốn sổ tay quý giá nhất. Ngôn Dịch không chất vấn cô, anh cắt viên kim cương giả ở giữa, thay bằng viên kim cương lấp lánh thực sự.
Để cô mãi mãi chỉ lưu giữ trái tim của anh.
Chó trung thành trở thành sói xám gian xảo.
Ánh trăng soi sáng nốt ruồi lệ dưới mắt anh ta, gợi cảm khiêu khích. Hoa khôi ngượng ngùng nói: "Có người ở đằng kia."
Kỳ Lãng quay đầu liếc mắt nhìn cô gái đang lúng túng mang lạp xưởng tới cho anh, thái độ lười biếng—— "Ồ, em gái tôi."
……
Bạch Hà và Kỳ Lãng là thanh mai trúc mã. Kỳ Lãng từ nhỏ đã nghịch ngợm, nắn nắn má cô bé: "Tiểu Bách Hợp, gọi anh đi, anh mời em ăn kẹo." Bạch Hà đỏ mặt, mím chặt môi, cố chấp không chịu gọi hai từ đó.
Ngoài Kỳ Lãng, còn có Ngôn Dịch lớn lên cùng Bạch Hà. Ngôn Dịch ít nói, nhỏ tuổi hơn cô, thường bị trẻ con trong hẻm bắt nạt, Bạch Hà như siêu nhân bảo vệ Ngôn Dịch.
"Ngôn Dịch, cậu phải cười nhiều lên, cậu cười trông rất đẹp, còn có má lúm đồng tiền nữa, đừng lạnh lùng thế." "Được."
Từ đó về sau, Ngôn Dịch chỉ cười với một mình cô.
Trong tuổi thanh xuân, Bạch Hà chia sẻ những bí mật của thiếu nữ với Ngôn Dịch. Nhưng cô không biết, Ngôn Dịch cũng có bí mật—— Mỗi khi cô mải mê ngắm nhìn chàng trai phóng khoáng, bất cần đời kia, Ngôn Dịch đều lén nhìn cô.
Thời đại học, Ngôn Dịch cuối cùng cũng theo đuổi được Bạch Hà, hai người công khai hạnh phúc trong vòng bạn bè vào buổi tối hôm đó, Kỳ Lãng lười nhác cười trước mặt mọi người, chúc mừng một câu. Uống say ba ngày, sau đó mọi người phát hiện, trên cổ tay Kỳ Lãng có thêm một hình xăm bông hoa bách hợp mềm mại.
Từ đó, lãng tử hóa thành Phật tử.…
Ở bên nhau một thời gian, Ngôn Dịch vô tình phát hiện, cô vẫn giữ chiếc dây chuyền "Trái tim rung động" Kỳ Lãng tặng cô, món quà thời thiếu niên, lại được cô cẩn thận kẹp trong cuốn sổ tay quý giá nhất. Ngôn Dịch không chất vấn cô, anh cắt viên kim cương giả ở giữa, thay bằng viên kim cương lấp lánh thực sự.
Để cô mãi mãi chỉ lưu giữ trái tim của anh.
Chó trung thành trở thành sói xám gian xảo.
4.2
Trích đoạn:
Thành phố B bệnh viện Lương thị, tầng 9, phòng cố vấn tâm lý. Thứ hai buổi chiều 4h30, không có quá nhiều người đến khám bệnh. Đã qua 1 giờ kể từ lúc người đến khám bệnh cuối cùng rời đi. Lương Diễn Chiếu sửa lại lịch khám bệnh, chuẩn bị khoảng 5h30 tan làm. Bệnh viện Lương thị là bệnh viện tư nhân, viện trưởng là cha của Lương Diễn Chiếu. Nói cách khác, anh chính là người thừa kế bệnh viện trong tương lai.
Thời gian tan làm của bệnh viện bình thường là 6 giờ, nhưng với Lương Diễn Chiếu, anh đi làm không cần báo cáo, không cần chấm công, thích về lúc nào cũng được. Thử hỏi toàn bộ bệnh viện, có ai dám quản anh? Ở thành phố A, bệnh viện có phòng cố vấn tâm lý cũng không nhiều. Thông thường đều là phòng khám tư nhân, giá cả đắt, đồng thời cũng phải có tiền mới đặt lịch hẹn trước được...
Thành phố B bệnh viện Lương thị, tầng 9, phòng cố vấn tâm lý. Thứ hai buổi chiều 4h30, không có quá nhiều người đến khám bệnh. Đã qua 1 giờ kể từ lúc người đến khám bệnh cuối cùng rời đi. Lương Diễn Chiếu sửa lại lịch khám bệnh, chuẩn bị khoảng 5h30 tan làm. Bệnh viện Lương thị là bệnh viện tư nhân, viện trưởng là cha của Lương Diễn Chiếu. Nói cách khác, anh chính là người thừa kế bệnh viện trong tương lai.
Thời gian tan làm của bệnh viện bình thường là 6 giờ, nhưng với Lương Diễn Chiếu, anh đi làm không cần báo cáo, không cần chấm công, thích về lúc nào cũng được. Thử hỏi toàn bộ bệnh viện, có ai dám quản anh? Ở thành phố A, bệnh viện có phòng cố vấn tâm lý cũng không nhiều. Thông thường đều là phòng khám tư nhân, giá cả đắt, đồng thời cũng phải có tiền mới đặt lịch hẹn trước được...
4.3
1.
Sau khi cô từ chối nam sinh thể thao đã theo đuổi cô trong một tháng, bạn tốt hỏi Nghê Thanh Gia: "Rốt cuộc cậu thích kiểu người gì?"
Nghê Thanh Gia tiện tay chỉ vào Trần Kính đang đi ngang qua. Một học sinh ba tốt nghiêm túc và trung thực.
Bạn tốt lắc đầu: "Cậu không trị được cậu ta." Nghê Thanh Gia không tin.
2.
Về sau, khi bị đụng vào chỗ không thoải mái.
Nghê Thanh Gia nắm tóc Trần Kính, giận dữ mắng mỏ: "Dám làm điều đó ở chỗ này, cậu không phải con người."
"Đúng." Giọng nói mơ hồ của Trần Kính phát ra từ dưới váy cô: "Tôi là con chó của cậu."
Sau khi cô từ chối nam sinh thể thao đã theo đuổi cô trong một tháng, bạn tốt hỏi Nghê Thanh Gia: "Rốt cuộc cậu thích kiểu người gì?"
Nghê Thanh Gia tiện tay chỉ vào Trần Kính đang đi ngang qua. Một học sinh ba tốt nghiêm túc và trung thực.
Bạn tốt lắc đầu: "Cậu không trị được cậu ta." Nghê Thanh Gia không tin.
2.
Về sau, khi bị đụng vào chỗ không thoải mái.
Nghê Thanh Gia nắm tóc Trần Kính, giận dữ mắng mỏ: "Dám làm điều đó ở chỗ này, cậu không phải con người."
"Đúng." Giọng nói mơ hồ của Trần Kính phát ra từ dưới váy cô: "Tôi là con chó của cậu."
7.2
Tác giả: Khả Ái Đích Tạc Vưu Ngưu
Chuyển ngữ: Hạ
Designer: SAC
Tag: Cổ đại, Cung đình hầu tước, HE, Ngọt, Song trọng sinh, Cưng chiều,
Tổng số chương: 39
Giới thiệu
Kiếp trước, Tô Hà Y tài sắc hơn người, gia thế cao quý, nhưng vì lo sợ sẽ bị bạo quân để mắt đến, nàng cố tình tỏ ra ngốc nghếch, ở Ngự Thư Phòng làm một nữ quan thị thư1 không tranh không đoạt suốt ba năm.
Cuối cùng rơi vào kết cục bị Quý Phi hãm hại, chết thảm trong mưa, toàn bộ người trong nhà đều rơi vào kết cục chết thảm.
Đời này sống lại, vì để giữ được Tô gia, nàng quyết tâm bước vào con đường trở thành một yêu phi mê hoặc bạo quân.
Kiếp trước Độc Cô Đình ngang ngược tự phụ, không gần nữ sắc, lại chỉ yêu duy nhất một bạch nguyệt quang trong Ngự Thư Phòng, chưa từng mở miệng lên tiếng.
Nào ngờ, thuyền lật trong mương2, bạch nguyệt quang chết thảm. Ba chữ Tô Hà Y đã mãi khắc sâu vào tim hắn, trở thành nuối tiếc của một đời.
Đời này sống lại, hắn chưa kịp có hành động đã phát hiện tính tình của bạch nguyệt quang hình như đã thay đổi rồi, còn trở nên rất mới lạ.
Tô Hà Y: Thánh Thượng, thiếp rất thích chàng! Lúc trước ra vẻ ngu ngơ là vì thiếp tự ti, cảm thấy không xứng với chàng!
Độc Cô Đình hướng dẫn chi tiết: Muốn dụ dỗ trẫm thì phải bỏ công sức ra làm, trẫm thích nàng dáng vẻ diễn trò của nàng.
Tô Hà Y run rẩy: Thánh thượng, vậy, vậy nếu thiếp muốn dùng đầu của vai phản diện để nhắm rượu thì sao?
Hoàng đế ôm eo nhỏ của nàng cười khẽ: Lớn tiếng chút nữa, trái tim trẫm cũng có thể để cho nàng nhắm rượu.
Càng ngày càng….
Song trọng sinh, 1vs1, nữ chính kiên định lương thiện x hoàng đế bụng dạ đen tối nham hiểm.
Tags: ngọt văn, trọng sinh, rải cẩu lương điên cuồng.
Tóm tắt một câu: Bạch nguyệt quang sống lại, được bạo quân dạy làm yêu phi.
Lập ý: có tình yêu thì có thể vượt qua trắc trở, thấu hiểu lẫn nhau.
Chú giải:
1. Nữ quan thị thư: vốn là tiểu thư của các gia đình quan lại được nhập cung để hầu hạ và chăm lo việc giấy bút, sách vở. Sau ba năm nếu không được Hoàng Đế sủng hạnh thì có thể xuất cung về nhà. (Chuyện này khá giống với tú nữ)
2. Thuyền lật trong mương: chỉ một việc xảy ra ngoài ý muốn, thường là những chuyện không ai ngờ đến
Editor là người chơi hệ chú giải, để tránh ảnh hưởng mạch đọc mình sẽ đặt chú giải ở cuối chương.
Chuyển ngữ: Hạ
Designer: SAC
Tag: Cổ đại, Cung đình hầu tước, HE, Ngọt, Song trọng sinh, Cưng chiều,
Tổng số chương: 39
Giới thiệu
Kiếp trước, Tô Hà Y tài sắc hơn người, gia thế cao quý, nhưng vì lo sợ sẽ bị bạo quân để mắt đến, nàng cố tình tỏ ra ngốc nghếch, ở Ngự Thư Phòng làm một nữ quan thị thư1 không tranh không đoạt suốt ba năm.
Cuối cùng rơi vào kết cục bị Quý Phi hãm hại, chết thảm trong mưa, toàn bộ người trong nhà đều rơi vào kết cục chết thảm.
Đời này sống lại, vì để giữ được Tô gia, nàng quyết tâm bước vào con đường trở thành một yêu phi mê hoặc bạo quân.
Kiếp trước Độc Cô Đình ngang ngược tự phụ, không gần nữ sắc, lại chỉ yêu duy nhất một bạch nguyệt quang trong Ngự Thư Phòng, chưa từng mở miệng lên tiếng.
Nào ngờ, thuyền lật trong mương2, bạch nguyệt quang chết thảm. Ba chữ Tô Hà Y đã mãi khắc sâu vào tim hắn, trở thành nuối tiếc của một đời.
Đời này sống lại, hắn chưa kịp có hành động đã phát hiện tính tình của bạch nguyệt quang hình như đã thay đổi rồi, còn trở nên rất mới lạ.
Tô Hà Y: Thánh Thượng, thiếp rất thích chàng! Lúc trước ra vẻ ngu ngơ là vì thiếp tự ti, cảm thấy không xứng với chàng!
Độc Cô Đình hướng dẫn chi tiết: Muốn dụ dỗ trẫm thì phải bỏ công sức ra làm, trẫm thích nàng dáng vẻ diễn trò của nàng.
Tô Hà Y run rẩy: Thánh thượng, vậy, vậy nếu thiếp muốn dùng đầu của vai phản diện để nhắm rượu thì sao?
Hoàng đế ôm eo nhỏ của nàng cười khẽ: Lớn tiếng chút nữa, trái tim trẫm cũng có thể để cho nàng nhắm rượu.
Càng ngày càng….
Song trọng sinh, 1vs1, nữ chính kiên định lương thiện x hoàng đế bụng dạ đen tối nham hiểm.
Tags: ngọt văn, trọng sinh, rải cẩu lương điên cuồng.
Tóm tắt một câu: Bạch nguyệt quang sống lại, được bạo quân dạy làm yêu phi.
Lập ý: có tình yêu thì có thể vượt qua trắc trở, thấu hiểu lẫn nhau.
Chú giải:
1. Nữ quan thị thư: vốn là tiểu thư của các gia đình quan lại được nhập cung để hầu hạ và chăm lo việc giấy bút, sách vở. Sau ba năm nếu không được Hoàng Đế sủng hạnh thì có thể xuất cung về nhà. (Chuyện này khá giống với tú nữ)
2. Thuyền lật trong mương: chỉ một việc xảy ra ngoài ý muốn, thường là những chuyện không ai ngờ đến
Editor là người chơi hệ chú giải, để tránh ảnh hưởng mạch đọc mình sẽ đặt chú giải ở cuối chương.
4.2
Trong mỗi quyển ngọt sủng văn đều có một Bạch Nguyệt Quang tập hợp muôn vàn sủng ái, một kỹ nữ bên trong kỹ nữ, là trà xanh cho dù bị đánh chết cũng không nhận cơm hộp.
Đệ nhất mỹ nhân Nam Thành là Minh Yên chợt ngủ gật trong bữa tiệc sinh nhật của mình, mơ thấy mình chính là trà xanh trong một cuốn tiểu thuyết, chết vô cùng thảm.
Mà nữ giúp việc Hoa Tư trong nhà lại là Bạch Nguyệt Quang có được hào quang của nữ chính, sau này giẫm lên cô, đi đến đỉnh cao của cuộc đời.
Sau khi tỉnh dậy, Minh Yên hắc hóa.
Từ đó về sau cọ vào nhiệt độ của nam chủ, tiêu tiền của nam chủ, dùng tài nguyên của nam chủ, mỗi ngày đều hô mưa gọi gió.
Nửa năm sau, Minh Yên vui vẻ thu dọn hành lý, nhường chỗ cho nữ chủ Bạch Nguyệt Quang, bởi vì sự việc đã bị bại lộ rồi.
Người đàn ông tuấn nhã sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, ánh mắt lưu luyến nguy hiểm, mỉm cười gằn từng chữ từng chữ: Lại chạy nữa, đánh gãy chân.
Đệ nhất mỹ nhân Nam Thành là Minh Yên chợt ngủ gật trong bữa tiệc sinh nhật của mình, mơ thấy mình chính là trà xanh trong một cuốn tiểu thuyết, chết vô cùng thảm.
Mà nữ giúp việc Hoa Tư trong nhà lại là Bạch Nguyệt Quang có được hào quang của nữ chính, sau này giẫm lên cô, đi đến đỉnh cao của cuộc đời.
Sau khi tỉnh dậy, Minh Yên hắc hóa.
Từ đó về sau cọ vào nhiệt độ của nam chủ, tiêu tiền của nam chủ, dùng tài nguyên của nam chủ, mỗi ngày đều hô mưa gọi gió.
Nửa năm sau, Minh Yên vui vẻ thu dọn hành lý, nhường chỗ cho nữ chủ Bạch Nguyệt Quang, bởi vì sự việc đã bị bại lộ rồi.
Người đàn ông tuấn nhã sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, ánh mắt lưu luyến nguy hiểm, mỉm cười gằn từng chữ từng chữ: Lại chạy nữa, đánh gãy chân.
10
Tác giả: Lưu Hầu Môn Khách
Thể loại: Truyện ngắn, Hiện đại
Độ dài: 18 chương
Biên tập: Cáo | Soát lỗi: Cún
Giới thiệu
Trong buổi học quân sự dành cho tân sinh viên, tôi nhìn thấy anh chàng đẹp trai học giỏi lớp bên cạnh.
Vì để theo đuổi cậu ấy, tôi thức đêm học bài, ngẫu nhiên gặp mặt ở thư viện, kiên quyết đắm chìm vào vai diễn nữ sinh xinh đẹp học giỏi.
Cảm giác trai đẹp sắp bị tôi tóm gọn trong lòng bàn tay rồi.
Kết quả là cuối tuần, tôi nhảy hết mình trên sàn nhảy trong bar, còn cậu ấy ở trên chơi nhạc bắn rap.
Bốn mắt nhìn nhau đầy bất ngờ ___
Tôi: “…”
Cậu ấy: “…”
Chời móe?! Đây là người bạn trai/bạn gái, dịu dàng lương thiện, thấu hiểu lòng người, mỗi ngày đều ở thư viện vùi đầu vào sách vở của tôi đó sao?
Thể loại: Truyện ngắn, Hiện đại
Độ dài: 18 chương
Biên tập: Cáo | Soát lỗi: Cún
Giới thiệu
Trong buổi học quân sự dành cho tân sinh viên, tôi nhìn thấy anh chàng đẹp trai học giỏi lớp bên cạnh.
Vì để theo đuổi cậu ấy, tôi thức đêm học bài, ngẫu nhiên gặp mặt ở thư viện, kiên quyết đắm chìm vào vai diễn nữ sinh xinh đẹp học giỏi.
Cảm giác trai đẹp sắp bị tôi tóm gọn trong lòng bàn tay rồi.
Kết quả là cuối tuần, tôi nhảy hết mình trên sàn nhảy trong bar, còn cậu ấy ở trên chơi nhạc bắn rap.
Bốn mắt nhìn nhau đầy bất ngờ ___
Tôi: “…”
Cậu ấy: “…”
Chời móe?! Đây là người bạn trai/bạn gái, dịu dàng lương thiện, thấu hiểu lòng người, mỗi ngày đều ở thư viện vùi đầu vào sách vở của tôi đó sao?
8.8
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, 1v1, Song xử, Ngọt sủng, Thanh xuân vườn trường.
Editor: Hạ An ( EllenNguyen)
Mấy người bạn cùng phòng của Tô Lâm nhàm chán quá mức, ngồi thảo luận con gái như thế nào là đáng yêu.
Nghe bọn họ nói xong, Tô Lâm khinh thường cười nhạo, "Theo tiêu chuẩn của các cậu, lớn lên xinh đẹp một chút, nhỏ nhỏ ngốc nghếch thì đều đáng yêu."
Cười người hôm trước hôm sau người cười, Tô Lâm đi học môn tự chọn tiếng Pháp thì thì thấy một cô gái nhỏ, mắt to, da trắng, người nhỏ nhắn, xinh xắn, thoạt nhìn...có chút ngốc nghếch đáng yêu..
Lộc Viên Viên nhìn người con trai có gương mặt vô cùng đẹp trai kia, cẩn thận hỏi:
“Bạn học, xin lỗi, có thể hướng vào trong nhường chỗ cho mình một chút không?”
Giọng nói rất nhỏ, âm sắc cùng người giống nhau, đều mềm mại nhẹ nhàng.
…..Thật mẹ nó đáng yêu.
Trái tim Tô Lâm bị bệnh muốn nhảy ra đến nơi.
Anh kìm nén sự kích động của mình, liếm liếm môi: “Được. Nói cho tôi tên của bạn tôi liền hướng vào.”
[Kịch nhỏ trong trường]
Bạn cùng phòng A: Gần đây Tô Lâm cùng một tiểu Loli rất thân mật với nhau, không phải là….
Bạn cùng phòng B: Không có khả năng, cậu ta không phải không thích loại người kia, ngại ngốc nghếch sao?
Một ngày nào đó.
Mấy người đi mua sắm đồ dùng sinh hoạt, nhìn thấy người nào đó tùy tiện mà nắm tay tiểu Loli ở trên phố đi bộ.
Tô Lâm nhìn thấy bọn họ, không e dè, “Giới thiệu một chút, bạn gái tôi.”
Ba bạn cùng phòng: “….”
Buổi tối trở về kí túc xá, Tô Lâm cười: “Bạn gái tôi có phải rất đáng yêu hay không?”
Ba bạn cùng phòng: “…..”
Cho nên cậu lúc trước dựa vào cái gì mà khinh thường bọn tôi??? Còn không phải cậu cũng tìm một người nấm lùn xinh đẹp????
Tóm tắt:
Câu chuyện đại khái chính là một con chó săn đem con thỏ trắng ngậm về nhà, sau đó mỗi ngày thổi mạnh con thỏ trắng với thế giới.
Editor: Hạ An ( EllenNguyen)
Mấy người bạn cùng phòng của Tô Lâm nhàm chán quá mức, ngồi thảo luận con gái như thế nào là đáng yêu.
Nghe bọn họ nói xong, Tô Lâm khinh thường cười nhạo, "Theo tiêu chuẩn của các cậu, lớn lên xinh đẹp một chút, nhỏ nhỏ ngốc nghếch thì đều đáng yêu."
Cười người hôm trước hôm sau người cười, Tô Lâm đi học môn tự chọn tiếng Pháp thì thì thấy một cô gái nhỏ, mắt to, da trắng, người nhỏ nhắn, xinh xắn, thoạt nhìn...có chút ngốc nghếch đáng yêu..
Lộc Viên Viên nhìn người con trai có gương mặt vô cùng đẹp trai kia, cẩn thận hỏi:
“Bạn học, xin lỗi, có thể hướng vào trong nhường chỗ cho mình một chút không?”
Giọng nói rất nhỏ, âm sắc cùng người giống nhau, đều mềm mại nhẹ nhàng.
…..Thật mẹ nó đáng yêu.
Trái tim Tô Lâm bị bệnh muốn nhảy ra đến nơi.
Anh kìm nén sự kích động của mình, liếm liếm môi: “Được. Nói cho tôi tên của bạn tôi liền hướng vào.”
[Kịch nhỏ trong trường]
Bạn cùng phòng A: Gần đây Tô Lâm cùng một tiểu Loli rất thân mật với nhau, không phải là….
Bạn cùng phòng B: Không có khả năng, cậu ta không phải không thích loại người kia, ngại ngốc nghếch sao?
Một ngày nào đó.
Mấy người đi mua sắm đồ dùng sinh hoạt, nhìn thấy người nào đó tùy tiện mà nắm tay tiểu Loli ở trên phố đi bộ.
Tô Lâm nhìn thấy bọn họ, không e dè, “Giới thiệu một chút, bạn gái tôi.”
Ba bạn cùng phòng: “….”
Buổi tối trở về kí túc xá, Tô Lâm cười: “Bạn gái tôi có phải rất đáng yêu hay không?”
Ba bạn cùng phòng: “…..”
Cho nên cậu lúc trước dựa vào cái gì mà khinh thường bọn tôi??? Còn không phải cậu cũng tìm một người nấm lùn xinh đẹp????
Tóm tắt:
Câu chuyện đại khái chính là một con chó săn đem con thỏ trắng ngậm về nhà, sau đó mỗi ngày thổi mạnh con thỏ trắng với thế giới.