Sủng
948 Truyện
Sắp xếp theo
3.6
4.2
Trong mỗi quyển ngọt sủng văn đều có một Bạch Nguyệt Quang tập hợp muôn vàn sủng ái, một kỹ nữ bên trong kỹ nữ, là trà xanh cho dù bị đánh chết cũng không nhận cơm hộp.
Đệ nhất mỹ nhân Nam Thành là Minh Yên chợt ngủ gật trong bữa tiệc sinh nhật của mình, mơ thấy mình chính là trà xanh trong một cuốn tiểu thuyết, chết vô cùng thảm.
Mà nữ giúp việc Hoa Tư trong nhà lại là Bạch Nguyệt Quang có được hào quang của nữ chính, sau này giẫm lên cô, đi đến đỉnh cao của cuộc đời.
Sau khi tỉnh dậy, Minh Yên hắc hóa.
Từ đó về sau cọ vào nhiệt độ của nam chủ, tiêu tiền của nam chủ, dùng tài nguyên của nam chủ, mỗi ngày đều hô mưa gọi gió.
Nửa năm sau, Minh Yên vui vẻ thu dọn hành lý, nhường chỗ cho nữ chủ Bạch Nguyệt Quang, bởi vì sự việc đã bị bại lộ rồi.
Người đàn ông tuấn nhã sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, ánh mắt lưu luyến nguy hiểm, mỉm cười gằn từng chữ từng chữ: Lại chạy nữa, đánh gãy chân.
Đệ nhất mỹ nhân Nam Thành là Minh Yên chợt ngủ gật trong bữa tiệc sinh nhật của mình, mơ thấy mình chính là trà xanh trong một cuốn tiểu thuyết, chết vô cùng thảm.
Mà nữ giúp việc Hoa Tư trong nhà lại là Bạch Nguyệt Quang có được hào quang của nữ chính, sau này giẫm lên cô, đi đến đỉnh cao của cuộc đời.
Sau khi tỉnh dậy, Minh Yên hắc hóa.
Từ đó về sau cọ vào nhiệt độ của nam chủ, tiêu tiền của nam chủ, dùng tài nguyên của nam chủ, mỗi ngày đều hô mưa gọi gió.
Nửa năm sau, Minh Yên vui vẻ thu dọn hành lý, nhường chỗ cho nữ chủ Bạch Nguyệt Quang, bởi vì sự việc đã bị bại lộ rồi.
Người đàn ông tuấn nhã sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, ánh mắt lưu luyến nguy hiểm, mỉm cười gằn từng chữ từng chữ: Lại chạy nữa, đánh gãy chân.
4.1
Giáo sư Bạch tại Đại học Vân Sư luôn có một cái đuôi nhỏ đi theo sau.
Cái đuôi nhỏ ấy tên là Trì Dữu, là sinh viên của trường Y bên cạnh.
Mỗi ngày Trì Dữu đều đến Đại học Vân Sư chỉ để nghe bài giảng của cô ấy.
Mỗi lần đến, nàng đều mang theo một viên kẹo, một cốc nước và một bông hoa cho người ta.
Nhưng giáo sư Bạch luôn trả lại những món quà đó, với khuôn mặt lạnh lùng, nói với nàng:
"Đừng mơ mộng hão huyền."
"Trẻ con, cái gì cũng không hiểu."
"Thay vì làm mấy chuyện này, em nên xem sách chuyên môn nhiều hơn để bổ sung kiến thức đi."
Trì Dữu đã làm cái đuôi nhỏ suốt ba năm, còn giáo sư Bạch đã liên tục cắt cái đuôi ấy trong ba năm.
Vào ngày lễ tốt nghiệp, sinh viên của hai trường đại học gần nhau tổ chức một bữa tiệc đêm liên hoan. Đêm hôm đó, trong trạng thái say xỉn, Trì Dữu dường như lờ mờ thấy bóng dáng của giáo sư Bạch.
— Không thể nào, giáo sư sẽ không bao giờ đến bữa tiệc của sinh viên đâu.
— Hứ, dù sao cũng giống, chi bằng coi người này như món ăn thay thế, tổ chức một buổi tiệc thật sự cuối cùng vậy.
Vì vậy, nàng tiến đến phía sau người đó, bàn tay nóng bỏng siết chặt cổ tay của họ.
Sáng hôm sau, khi lý trí quay lại, Trì Dữu lắc đầu, thậm chí còn không dám nhìn rõ mặt của người phụ nữ đang nằm quay lưng về phía mình trên giường, chỉ vội vàng thu dọn quần áo rồi chạy mất dạng.
Sau đó, mẹ Trì đã tìm cho nàng một đối tượng mới. Người này cao ráo, thanh lịch, trưởng thành, không có điểm nào để chê. Trì Dữu cũng muốn thử xem mình có thể phát triển mối quan hệ mới hay không nên đã đồng ý đi hẹn hò.
Vào ngày hẹn đầu tiên, sau khi ăn tối, người đó tiễn Trì Dữu về nhà.
Trên đường về, cánh tay họ chạm nhau, vai kề vai, vừa nói vừa cười. Khi quẹo qua một góc phố, đối tượng ấy mới bất ngờ thốt lên: "Ai thế?" và chỉ về một gương mặt lạ ở cửa nhà Trì Dữu.
Trì Dữu ngẩng đầu nhìn lên.
Người mà nàng đã không gặp kể từ khi tốt nghiệp, giáo sư Bạch đang đứng trên bậc thang nhà mình, trên tay cầm một bó hoa hồng, khuôn mặt không biểu cảm đang nhìn chằm chằm vào người đang hẹn hò với nàng.
"Em không phải là người yêu thích tôi nhất sao?" Giáo sư Bạch lạnh lùng chất vấn.
"Không còn yêu nữa." Trì Dữu đáp lại một cách bình thản.
Giáo sư Bạch nghiến răng, gần như muốn đem câu này vụt ra miệng: Vậy thì em cũng phải chịu trách nhiệm cho đêm đó.
- Giáo sư đánh giá ẩm thực & Chuyên viên mai táng -
Mỹ nhân yếu đuối lạnh lùng 1 x Thỏ trắng tối tăm 0
Một câu tóm tắt: Yêu em bây giờ có tính là muộn không?
Thông điệp: Sẽ luôn có người yêu thích sự cô đơn và những điều kỳ quặc của ta.
Cách nhau 9 tuổi.
Nhân vật chính từng có mối quan hệ cô trò từ hồi tiểu học, tình cảm trong sáng trong suốt thời gian này.
Tags: Hỗ công, ông trời tác hợp, điềm văn, trưởng thành, HE.
Cái đuôi nhỏ ấy tên là Trì Dữu, là sinh viên của trường Y bên cạnh.
Mỗi ngày Trì Dữu đều đến Đại học Vân Sư chỉ để nghe bài giảng của cô ấy.
Mỗi lần đến, nàng đều mang theo một viên kẹo, một cốc nước và một bông hoa cho người ta.
Nhưng giáo sư Bạch luôn trả lại những món quà đó, với khuôn mặt lạnh lùng, nói với nàng:
"Đừng mơ mộng hão huyền."
"Trẻ con, cái gì cũng không hiểu."
"Thay vì làm mấy chuyện này, em nên xem sách chuyên môn nhiều hơn để bổ sung kiến thức đi."
Trì Dữu đã làm cái đuôi nhỏ suốt ba năm, còn giáo sư Bạch đã liên tục cắt cái đuôi ấy trong ba năm.
Vào ngày lễ tốt nghiệp, sinh viên của hai trường đại học gần nhau tổ chức một bữa tiệc đêm liên hoan. Đêm hôm đó, trong trạng thái say xỉn, Trì Dữu dường như lờ mờ thấy bóng dáng của giáo sư Bạch.
— Không thể nào, giáo sư sẽ không bao giờ đến bữa tiệc của sinh viên đâu.
— Hứ, dù sao cũng giống, chi bằng coi người này như món ăn thay thế, tổ chức một buổi tiệc thật sự cuối cùng vậy.
Vì vậy, nàng tiến đến phía sau người đó, bàn tay nóng bỏng siết chặt cổ tay của họ.
Sáng hôm sau, khi lý trí quay lại, Trì Dữu lắc đầu, thậm chí còn không dám nhìn rõ mặt của người phụ nữ đang nằm quay lưng về phía mình trên giường, chỉ vội vàng thu dọn quần áo rồi chạy mất dạng.
Sau đó, mẹ Trì đã tìm cho nàng một đối tượng mới. Người này cao ráo, thanh lịch, trưởng thành, không có điểm nào để chê. Trì Dữu cũng muốn thử xem mình có thể phát triển mối quan hệ mới hay không nên đã đồng ý đi hẹn hò.
Vào ngày hẹn đầu tiên, sau khi ăn tối, người đó tiễn Trì Dữu về nhà.
Trên đường về, cánh tay họ chạm nhau, vai kề vai, vừa nói vừa cười. Khi quẹo qua một góc phố, đối tượng ấy mới bất ngờ thốt lên: "Ai thế?" và chỉ về một gương mặt lạ ở cửa nhà Trì Dữu.
Trì Dữu ngẩng đầu nhìn lên.
Người mà nàng đã không gặp kể từ khi tốt nghiệp, giáo sư Bạch đang đứng trên bậc thang nhà mình, trên tay cầm một bó hoa hồng, khuôn mặt không biểu cảm đang nhìn chằm chằm vào người đang hẹn hò với nàng.
"Em không phải là người yêu thích tôi nhất sao?" Giáo sư Bạch lạnh lùng chất vấn.
"Không còn yêu nữa." Trì Dữu đáp lại một cách bình thản.
Giáo sư Bạch nghiến răng, gần như muốn đem câu này vụt ra miệng: Vậy thì em cũng phải chịu trách nhiệm cho đêm đó.
- Giáo sư đánh giá ẩm thực & Chuyên viên mai táng -
Mỹ nhân yếu đuối lạnh lùng 1 x Thỏ trắng tối tăm 0
Một câu tóm tắt: Yêu em bây giờ có tính là muộn không?
Thông điệp: Sẽ luôn có người yêu thích sự cô đơn và những điều kỳ quặc của ta.
Cách nhau 9 tuổi.
Nhân vật chính từng có mối quan hệ cô trò từ hồi tiểu học, tình cảm trong sáng trong suốt thời gian này.
Tags: Hỗ công, ông trời tác hợp, điềm văn, trưởng thành, HE.
4.4
Trác Khiêm ngủ một giấc tỉnh dậy, không chỉ xuyên thành thụ lót đường làm trời làm đất trong một bộ đam mỹ mà còn bị ràng buộc với một hệ thống nhiệm vụ.
Quả hệ thống này suốt ngày âm mưu xúi giục Trác Khiêm chia rẽ công thụ chính.
Tiếc thay trái tim công chính chỉ có thụ chính, trong mắt hắn những người khác tương đương với không khí, mà thụ chính lại là vỏ ngoài bạch liên hoa, thực tế là kiểu nhân vật sống sót qua 300 tập trong truyện cung đấu.
Trác Khiêm vô cùng rối rắm, chọc không nổi trốn không xong, chỉ đành phải giấu đầu hở đuôi mà sống.
Một buổi chiều nọ, Trác Khiêm đi học về, bắt gặp một đám người đang bị một người đánh.
Ráng đỏ bao lấy bầu trời, bóng người cao lớn đứng lặng giữa đám người đang lê lết gào khóc trên mặt đất.
Người kia mặc áo đen quần đen, tay cầm một cây gậy gỗ, nghe tiếng xoay người, mắt phượng híp lại: “Lại thêm một tên đến chịu chết.”
Trác Khiêm: “……”
Gương, gương mặt quen thuộc này không phải bạch liên hoa thì ai vào đây nữa…
Không phải nói mảnh mai yếu đuối à? Đang yên đang lành tự dưng OOC!
Trác Khiêm vừa tuyệt vọng vừa sợ hãi, nhanh trí nảy ra ý tưởng, nhấc chân đá vào tên đang nằm gần nhất, tức giận gầm lên: “Ngay cả người tao thích mày cũng dám động đến? Đi chết đi!”
Lại một ngày nọ——
Trác Khiêm bị bạch liên hoa chặn ở góc nào đó.
Ánh mắt bạch liên hoa mang theo cáu giận nhìn cậu: “Không phải cậu nói cậu thích tôi sao?”
Trác Khiêm: “Nhưng, nhưng chúng ta không thể ở bên nhau.”
Bạch liên hoa: “Tại sao?”
Trác Khiêm rớt nước mắt: “Tôi không muốn vì yêu làm 1!”
Bạch liên hoa: “……”
Thụ xuyên sách × Thụ chính chuyển công
Nhân vật chính: Trác Khiêm, Thẩm Gia Lan
Quả hệ thống này suốt ngày âm mưu xúi giục Trác Khiêm chia rẽ công thụ chính.
Tiếc thay trái tim công chính chỉ có thụ chính, trong mắt hắn những người khác tương đương với không khí, mà thụ chính lại là vỏ ngoài bạch liên hoa, thực tế là kiểu nhân vật sống sót qua 300 tập trong truyện cung đấu.
Trác Khiêm vô cùng rối rắm, chọc không nổi trốn không xong, chỉ đành phải giấu đầu hở đuôi mà sống.
Một buổi chiều nọ, Trác Khiêm đi học về, bắt gặp một đám người đang bị một người đánh.
Ráng đỏ bao lấy bầu trời, bóng người cao lớn đứng lặng giữa đám người đang lê lết gào khóc trên mặt đất.
Người kia mặc áo đen quần đen, tay cầm một cây gậy gỗ, nghe tiếng xoay người, mắt phượng híp lại: “Lại thêm một tên đến chịu chết.”
Trác Khiêm: “……”
Gương, gương mặt quen thuộc này không phải bạch liên hoa thì ai vào đây nữa…
Không phải nói mảnh mai yếu đuối à? Đang yên đang lành tự dưng OOC!
Trác Khiêm vừa tuyệt vọng vừa sợ hãi, nhanh trí nảy ra ý tưởng, nhấc chân đá vào tên đang nằm gần nhất, tức giận gầm lên: “Ngay cả người tao thích mày cũng dám động đến? Đi chết đi!”
Lại một ngày nọ——
Trác Khiêm bị bạch liên hoa chặn ở góc nào đó.
Ánh mắt bạch liên hoa mang theo cáu giận nhìn cậu: “Không phải cậu nói cậu thích tôi sao?”
Trác Khiêm: “Nhưng, nhưng chúng ta không thể ở bên nhau.”
Bạch liên hoa: “Tại sao?”
Trác Khiêm rớt nước mắt: “Tôi không muốn vì yêu làm 1!”
Bạch liên hoa: “……”
Thụ xuyên sách × Thụ chính chuyển công
Nhân vật chính: Trác Khiêm, Thẩm Gia Lan
4
Thường gia tiểu thư đứng trước cửa sổ, cười nói: “Nhị ca lại xem con gái của bảo mẫu Tô Châu, khuôn mặt như vải tươi lột vỏ, mọng nước.”
Một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ khắc hoa chiếu vào nửa bên mặt người đàn ông cao lớn tranh tối tranh sáng.
Phùng Chi nhón chân ngắt đóa dành dành vừa trắng vừa đẹp, cài lên tóc mai, vô tình thoáng liếc nhìn thấy anh bên cửa sổ.
Năm ấy, cô mười bảy, anh đã ba mươi.
….
“Miệng ngọt đuôi độc, eo đầy phấn, tìm hoa vấn liễu, ăn hương ăn hoa, khối nhung nhỏ gắng vác nặng, đôi cánh mỏng manh bay theo gió, là gì?”
“Ong vàng?” Phùng Chi hơi thở hỗn loạn, ôm vòng eo tinh tráng của hắn.
Hắn cúi đầu hôn lên vết nốt ruồi son: “Là em!”
Ghi chú:
Cốt truyện có thịt! Nhập hố cần cẩn thận.
Tác giả: Đại cô nương Sói.
Thể loại: Đại thúc x loli, H+
Một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ khắc hoa chiếu vào nửa bên mặt người đàn ông cao lớn tranh tối tranh sáng.
Phùng Chi nhón chân ngắt đóa dành dành vừa trắng vừa đẹp, cài lên tóc mai, vô tình thoáng liếc nhìn thấy anh bên cửa sổ.
Năm ấy, cô mười bảy, anh đã ba mươi.
….
“Miệng ngọt đuôi độc, eo đầy phấn, tìm hoa vấn liễu, ăn hương ăn hoa, khối nhung nhỏ gắng vác nặng, đôi cánh mỏng manh bay theo gió, là gì?”
“Ong vàng?” Phùng Chi hơi thở hỗn loạn, ôm vòng eo tinh tráng của hắn.
Hắn cúi đầu hôn lên vết nốt ruồi son: “Là em!”
Ghi chú:
Cốt truyện có thịt! Nhập hố cần cẩn thận.
Tác giả: Đại cô nương Sói.
Thể loại: Đại thúc x loli, H+
8.8
Đỗ Hành xuyên không trở thành một tên què, một tên què bị một ca nhi hung dữ nhặt về làm chồng.
Ca nhi (hung dữ): “Chân ngươi có vấn đề thì đừng có nghĩ đến chuyện bỏ đi, ngoan ngoãn làm chồng ta, ta chắc chắn sẽ không để ngươi chết đói.”
Đỗ Hành: “…”
Hắn đường đường một đấng nam nhi, vậy mà phải chịu cảnh ăn bám! Không thể nào, dù đã xuyên không cũng tuyệt đối không cam chịu!
— Ngày hôm sau, ca nhi đi làm đồng về, thấy quần áo bẩn cậu thay tối qua đã được phơi ngay ngắn trong sân, trên bàn còn có thêm ba món mặn một món canh thơm phức, đủ sắc hương vị.
Đỗ Hành: Chỉ cần cơm do tự tay mình nấu, thì không tính là ăn bám.
Ban đêm, Đỗ Hành chuẩn bị thổi đèn đi ngủ, ca nhi bước vào, vừa cởi áo vừa lên giường.
Ca nhi: “Tranh thủ lúc nông nhàn giải quyết chuyện chính sự thôi, ngươi nằm im đừng nhúc nhích, ta tự lo được.”
Đỗ Hành ôm chặt góc chăn nghiến răng, hắn ngay cả người yêu còn chưa có, trong sạch biết bao! Mới quen có ba ngày đã đòi “giải quyết”, không được! Hắn tuyệt đối không chịu khuất phục!
— Một năm sau, đứa nhỏ chạy lon ton trong sân, Đỗ Hành đặt sách xuống thở dài, bế con lên.
Còn phải đi gọi phu lang về ăn cơm nữa.
——
Công trong sáng x Thụ thẳng thắn
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Đỗ Hành, Tần Tiểu Mãn | Nhân vật phụ: | Khác:
Tóm tắt một câu: Tự tay tôi làm.
Ý nghĩa: Bình dị mới là chân lý.
Ca nhi (hung dữ): “Chân ngươi có vấn đề thì đừng có nghĩ đến chuyện bỏ đi, ngoan ngoãn làm chồng ta, ta chắc chắn sẽ không để ngươi chết đói.”
Đỗ Hành: “…”
Hắn đường đường một đấng nam nhi, vậy mà phải chịu cảnh ăn bám! Không thể nào, dù đã xuyên không cũng tuyệt đối không cam chịu!
— Ngày hôm sau, ca nhi đi làm đồng về, thấy quần áo bẩn cậu thay tối qua đã được phơi ngay ngắn trong sân, trên bàn còn có thêm ba món mặn một món canh thơm phức, đủ sắc hương vị.
Đỗ Hành: Chỉ cần cơm do tự tay mình nấu, thì không tính là ăn bám.
Ban đêm, Đỗ Hành chuẩn bị thổi đèn đi ngủ, ca nhi bước vào, vừa cởi áo vừa lên giường.
Ca nhi: “Tranh thủ lúc nông nhàn giải quyết chuyện chính sự thôi, ngươi nằm im đừng nhúc nhích, ta tự lo được.”
Đỗ Hành ôm chặt góc chăn nghiến răng, hắn ngay cả người yêu còn chưa có, trong sạch biết bao! Mới quen có ba ngày đã đòi “giải quyết”, không được! Hắn tuyệt đối không chịu khuất phục!
— Một năm sau, đứa nhỏ chạy lon ton trong sân, Đỗ Hành đặt sách xuống thở dài, bế con lên.
Còn phải đi gọi phu lang về ăn cơm nữa.
——
Công trong sáng x Thụ thẳng thắn
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Đỗ Hành, Tần Tiểu Mãn | Nhân vật phụ: | Khác:
Tóm tắt một câu: Tự tay tôi làm.
Ý nghĩa: Bình dị mới là chân lý.
5
Tên khác: QUÝ CÔ HOẠT NGÔN
- ----
Tôi lớn lên trong một con hẻm
Ngồi trong vòng tay người
Tôi ấp ủ giấc mơ về một nữ hiệp
Lạc vào chốn giang hồ tĩnh lặng của người.
–
“Người đời chỉ trích em, phỉ báng em, bài xích em, xem em là kẻ khác người. Nhưng em vẫn luôn là em, xin em hãy sống theo cách mà em muốn, em không cần phải thay đổi vì ai cả. Anh mãi mãi tin tưởng em, bảo vệ em, chiến đấu cùng em. Anh yêu em.” — Will
*
Lưu manh ngõ hẻm & Phần tử trí thức
Nữ Po18 x Nam Tấn Giang
Gỡ mìn (nhất định phải gỡ mìn):
– Cả hai đều mất zin
– Nam chính từng ly hôn
– Nội dung không phù hợp với độc giả dưới 18 tuổi
Tóm tắt bằng một câu: Tạm biệt thành kiến!
Dàn ý: Cùng nhau xây dựng một cuộc sống tốt đẹp.
- ----
Tôi lớn lên trong một con hẻm
Ngồi trong vòng tay người
Tôi ấp ủ giấc mơ về một nữ hiệp
Lạc vào chốn giang hồ tĩnh lặng của người.
–
“Người đời chỉ trích em, phỉ báng em, bài xích em, xem em là kẻ khác người. Nhưng em vẫn luôn là em, xin em hãy sống theo cách mà em muốn, em không cần phải thay đổi vì ai cả. Anh mãi mãi tin tưởng em, bảo vệ em, chiến đấu cùng em. Anh yêu em.” — Will
*
Lưu manh ngõ hẻm & Phần tử trí thức
Nữ Po18 x Nam Tấn Giang
Gỡ mìn (nhất định phải gỡ mìn):
– Cả hai đều mất zin
– Nam chính từng ly hôn
– Nội dung không phù hợp với độc giả dưới 18 tuổi
Tóm tắt bằng một câu: Tạm biệt thành kiến!
Dàn ý: Cùng nhau xây dựng một cuộc sống tốt đẹp.
4.6
Tên: May Mắn Gả Cho Người
Hán Việt: Phó y sinh, hữu hạnh giá cấp nhĩ
Tác giả: Tiểu Bất Điểm Ái Cật Nhục
Số chương: 106
Edit: Sherry
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, H văn, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí, Tiền hôn hậu ái, Kiếp trước kiếp này, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Cường thủ hào đoạt, 1v1
Trọng sinh ngọt sủng văn.
Yêu diễm vô sỉ nữ minh tinh × Cố chấp cuồng bác sĩ.
Chế phục dụ hoặc 1v1. Thịt nhiều thơm ngọt, hầm thịt là chủ yếu cốt truyện chỉ là phụ.
Cân nhắc trước khi xem
Văn án:
Trước khi trọng sinh:
Cố Miên sợ nhất chính là Phó Dư - người biến thái cuồng ma trên tay cầm dao phẫu thuật. Hắn chế tạo một chiếc lồng đem cô giam cầm, không cho phép bước ra ngoài dù chỉ nửa bước, con người biến thái cố chấp tới cực điểm.
Sau, Cố Miên bị người bạn khuê mật duy nhất của mình lừa gạt phản bội Phó Dư, khi vừa chạy trốn ra nước ngoài thì lập tức bị lừa hết tài sản mà bản thân còn bị bán vào một kĩ viện ngầm. Ngay tại thời điểm cô sắp táng thân trong biển lửa lại là Phó Dư không màng sống chết xong tới cứu cô, cuối cùng vì cô mà chết.
Sau khi trọng sinh:
Cố Miên lập tức thay đổi thái độ với Phó Dư. Quyết tâm câu dẫn cho bằng được người đàn ông biến thái này. Vì thế trong nhà, bệnh viện, rạp chiếu phim,... tất cả đều trở thành nơi cô quyến rũ hắn. Cuối cùng khi bị Phó Dư thao tới nằm liệt trên giường, cô mới sâu sắc ý thức được người đàn ông này chính là khắc tinh trời sinh của mình.
Tiểu kịch trường 1.
Bệnh viện
Cố Miên mở hai chân dùng ngón tay moi hoa huy*t, rên rỉ nói: "Bác sĩ Phó, mấy ngày nay hoa huy*t của em thực ngứa, phải làm sao bây giờ? Anh giúp em kiểm tra một chút có được không?
Bác sĩ Phó đeo mắt kính gọng vàng nho nhã lễ nghĩa móc côn th*t lớn ra trực tiếp cắm vào tao huyệt nhỏ xinh, thọc đến Cố Miên không dám giả bệnh chạy đến bệnh viện nữa.
Note: cả kiếp trước và kiếp này nữ chính và nam chính đều sạch nhé, mọi người cứ yên tâm.
Hán Việt: Phó y sinh, hữu hạnh giá cấp nhĩ
Tác giả: Tiểu Bất Điểm Ái Cật Nhục
Số chương: 106
Edit: Sherry
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, H văn, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí, Tiền hôn hậu ái, Kiếp trước kiếp này, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Cường thủ hào đoạt, 1v1
Trọng sinh ngọt sủng văn.
Yêu diễm vô sỉ nữ minh tinh × Cố chấp cuồng bác sĩ.
Chế phục dụ hoặc 1v1. Thịt nhiều thơm ngọt, hầm thịt là chủ yếu cốt truyện chỉ là phụ.
Cân nhắc trước khi xem
Văn án:
Trước khi trọng sinh:
Cố Miên sợ nhất chính là Phó Dư - người biến thái cuồng ma trên tay cầm dao phẫu thuật. Hắn chế tạo một chiếc lồng đem cô giam cầm, không cho phép bước ra ngoài dù chỉ nửa bước, con người biến thái cố chấp tới cực điểm.
Sau, Cố Miên bị người bạn khuê mật duy nhất của mình lừa gạt phản bội Phó Dư, khi vừa chạy trốn ra nước ngoài thì lập tức bị lừa hết tài sản mà bản thân còn bị bán vào một kĩ viện ngầm. Ngay tại thời điểm cô sắp táng thân trong biển lửa lại là Phó Dư không màng sống chết xong tới cứu cô, cuối cùng vì cô mà chết.
Sau khi trọng sinh:
Cố Miên lập tức thay đổi thái độ với Phó Dư. Quyết tâm câu dẫn cho bằng được người đàn ông biến thái này. Vì thế trong nhà, bệnh viện, rạp chiếu phim,... tất cả đều trở thành nơi cô quyến rũ hắn. Cuối cùng khi bị Phó Dư thao tới nằm liệt trên giường, cô mới sâu sắc ý thức được người đàn ông này chính là khắc tinh trời sinh của mình.
Tiểu kịch trường 1.
Bệnh viện
Cố Miên mở hai chân dùng ngón tay moi hoa huy*t, rên rỉ nói: "Bác sĩ Phó, mấy ngày nay hoa huy*t của em thực ngứa, phải làm sao bây giờ? Anh giúp em kiểm tra một chút có được không?
Bác sĩ Phó đeo mắt kính gọng vàng nho nhã lễ nghĩa móc côn th*t lớn ra trực tiếp cắm vào tao huyệt nhỏ xinh, thọc đến Cố Miên không dám giả bệnh chạy đến bệnh viện nữa.
Note: cả kiếp trước và kiếp này nữ chính và nam chính đều sạch nhé, mọi người cứ yên tâm.
3.8
Đột nhiên xuyên không một cách khó hiểu đến cuối những năm 1970, đồng thời còn bị ném vào núi.
May mắn thay, được một anh lính đẹp trai cứu thoát.
Mãi về sau cô mới biết được, anh lính kia hóa ra là nam xứng xui xẻo trong niên đại văn, bị nữ chính lợi dụng và lừa gạt bằng nhiều cách khác nhau, cuối cùng bị bỏ rơi với lý do thời đại mới không thích ép hôn.
Mẹ kiếp, anh lính tốt như vậy, sau này còn có phát triển như thế nữa, cô không lấy tôi lấy đấy nha.
Chỉ là, thời đại thiếu ăn thiếu mặc phải sống như thế nào chứ? Chậc, thì ra đồ đạc mang đến có tác dụng khác, lần này có thể dẫn cả nhà nam xứng sống cuộc sống ấm no đủ đầy, làm tức chết nữ chính.
May mắn thay, được một anh lính đẹp trai cứu thoát.
Mãi về sau cô mới biết được, anh lính kia hóa ra là nam xứng xui xẻo trong niên đại văn, bị nữ chính lợi dụng và lừa gạt bằng nhiều cách khác nhau, cuối cùng bị bỏ rơi với lý do thời đại mới không thích ép hôn.
Mẹ kiếp, anh lính tốt như vậy, sau này còn có phát triển như thế nữa, cô không lấy tôi lấy đấy nha.
Chỉ là, thời đại thiếu ăn thiếu mặc phải sống như thế nào chứ? Chậc, thì ra đồ đạc mang đến có tác dụng khác, lần này có thể dẫn cả nhà nam xứng sống cuộc sống ấm no đủ đầy, làm tức chết nữ chính.
3.5
Trong sự mong chờ của Vương gia, cuối cùng nhà lão Tam cũng sinh được một cô con gái lớn! Dân làng đều cười nhà họ, bảo rằng sinh ra một “đứa con gái không sinh lợi”, vậy mà lại xem nó như bảo bối mà cưng chiều!
Nhà họ Vương: “Các người hiểu cái gì, nhà ai có bé gái mới sinh mà trắng trẻo, hồng hào như vậy chứ”,
Nhìn thôi đã thấy đáng yêu rồi. Cả nhà họ Vương đều vây quanh bé gái nhỏ xíu ấy, thật sự quá dễ thương.
Dân làng đợi xem trò cười, nhưng không ngờ từ khi nhà họ Vương có bé gái, gia đình này bắt đầu gặp nhiều may mắn. Lên núi hái nấm mà lại hái được nhân sâm? Ông cụ Vương bị đá lớn đè chỉ còn một hơi thở cuối cùng mà cũng sống lại?
Cả nhà họ Vương càng sống càng trẻ ra? Cái gì? Cả ba cậu con trai đều được đi học?
Cùng là người trong làng, tại sao ruộng nhà họ Vương lại bội thu đến thế? Đây nào phải sinh con gái, mà là sinh một tiểu phúc bảo đó chứ!!
Nhà họ Vương: “Các người hiểu cái gì, nhà ai có bé gái mới sinh mà trắng trẻo, hồng hào như vậy chứ”,
Nhìn thôi đã thấy đáng yêu rồi. Cả nhà họ Vương đều vây quanh bé gái nhỏ xíu ấy, thật sự quá dễ thương.
Dân làng đợi xem trò cười, nhưng không ngờ từ khi nhà họ Vương có bé gái, gia đình này bắt đầu gặp nhiều may mắn. Lên núi hái nấm mà lại hái được nhân sâm? Ông cụ Vương bị đá lớn đè chỉ còn một hơi thở cuối cùng mà cũng sống lại?
Cả nhà họ Vương càng sống càng trẻ ra? Cái gì? Cả ba cậu con trai đều được đi học?
Cùng là người trong làng, tại sao ruộng nhà họ Vương lại bội thu đến thế? Đây nào phải sinh con gái, mà là sinh một tiểu phúc bảo đó chứ!!
4.7
Hạ Tuyên hơn ba mươi tuổi, vào tù hai năm, quãng đời còn lại đưa mắt vọng đến cuối, tiêu sái lại tự tại. Hắn luôn cho rằng bản thân sẽ không để tâm điều gì, mãi đến khi gặp gỡ cậu thiếu niên tuấn tú sống phía đối diện.
Thời trẻ, Hạ Tuyên luôn là thích gì làm đó, thêm tuổi rồi cũng chẳng tiết chế bao nhiêu, cũng như chuyện hắn thích Hướng Biên Đình vậy.
Hạ Tuyên – Thợ xăm mình, vừa soái vừa dục, lai Trung Nga
x
Hướng Biên Đình – Lịch sự dịu dàng quý công tử
Chú ý:
Niên thượng, công hơn thụ 14 tuổi
Là nhân vật phụ từng xuất hiện trong bộ ‘Đồng Học Hôn Ước’ cùng tác giả.
Một câu tóm tắt: Vừa gặp đã yêu
Ý chính: Yêu những gì ta yêu, theo đuổi những gì ta muốn.
Thời trẻ, Hạ Tuyên luôn là thích gì làm đó, thêm tuổi rồi cũng chẳng tiết chế bao nhiêu, cũng như chuyện hắn thích Hướng Biên Đình vậy.
Hạ Tuyên – Thợ xăm mình, vừa soái vừa dục, lai Trung Nga
x
Hướng Biên Đình – Lịch sự dịu dàng quý công tử
Chú ý:
Niên thượng, công hơn thụ 14 tuổi
Là nhân vật phụ từng xuất hiện trong bộ ‘Đồng Học Hôn Ước’ cùng tác giả.
Một câu tóm tắt: Vừa gặp đã yêu
Ý chính: Yêu những gì ta yêu, theo đuổi những gì ta muốn.
4.1
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Khế ước tình nhân, Thị giác nữ chủ, Phương Tây
Văn Án
Cảnh Ngọc vì kiếm sống mà chăm chỉ làm thêm, vô tình lọt vào mắt của Klaus khi anh đi ngang qua.
Vị quý ông tóc vàng mắt xanh ấy không thể quên được khoảnh khắc thoáng qua ấy, lễ độ đưa ra một lời đề nghị với Cảnh Ngọc, một sinh viên vừa học vừa làm:
Anh sẽ giúp cô giải quyết khó khăn hiện tại, cung cấp nơi ở ổn định, chi trả mức lương hậu hĩnh.
Yêu cầu duy nhất là cô cần hợp tác với anh trong quá trình điều trị tâm lý.
Nghe anh liệt kê xong tất cả các điều kiện, Cảnh Ngọc không chút biểu cảm, tu ừng ực một hơi cạn sạch cốc nước.
Klaus nhẹ nhàng hỏi, "Xin lỗi, tôi có mạo phạm đến cô không?"
"Không phải," Cảnh Ngọc đáp, "Đến mơ tôi cũng không dám mơ lớn thế này."
*
Bốn năm sau, khi thời hạn hợp đồng sắp hết.
Klaus ẩn ý gợi ý, liệu có nên cân nhắc đến chuyện kết hôn không.
Cảnh Ngọc kinh hãi thốt lên, "Xin anh đừng dùng tình cảm làm vấy bẩn mối quan hệ tiền bạc trong sáng của chúng ta!!!"
- --
【Tác giả cẩn thận liệt kê để tránh gây hiểu lầm, mong mọi người đọc kỹ. Nếu không thích, hãy rời đi kịp thời, đừng tự biến mình thành "thí nghiệm" QAQ】:
1. Nam chính mang dòng máu lai Đức - Trung (bà ngoại là người Trung Quốc), cả hai không có người yêu cũ, chênh nhau 8 tuổi.
2. Nữ chính có miệng lưỡi sắc bén, coi trọng lợi ích, thích kiếm tiền, 【không phải tiểu thuyết nữ cường】.
3. Nam chính mắc một số vấn đề tâm lý, nhưng không vi phạm pháp luật. Việc thuê nữ chính là để hỗ trợ điều trị tâm lý, mối quan hệ mang tính giúp đỡ lẫn nhau.
Giải thích thêm: Nam chính mắc hội chứng "Hiệp sĩ trắng" (White Knight Syndrome), có xu hướng mạnh mẽ trong việc bảo vệ, giúp đỡ và kiểm soát đối phương. Tuy nhiên, được xây dựng cân bằng, không gây tổn hại cho nữ chính.
4. Giai đoạn đầu, nữ chính đặt lợi ích lên trên tình cảm; về sau, có thể lợi ích sẽ ngang bằng tình cảm. Nếu không thích chi tiết này, xin cân nhắc trước khi đọc.
5. Giá trị quan của nhân vật không phải giá trị quan của tác giả. Tác giả khuyến khích mọi người chăm chỉ học tập, làm việc. Chỉ có kiến thức học được, kinh nghiệm làm việc và tiền bạc là không bao giờ phản bội bạn.
6. Vui lòng không nhắc đến bất kỳ ngôi sao hoặc nhân vật có thật nào ngoài đời, tuyệt đối không liên quan đến thực tế.
Tags nội dung: Tình yêu định mệnh | Trời sinh một cặp | Nhẹ nhàng
Tình yêu không biên giới, vượt qua sự khác biệt văn hóa.
Tóm tắt trong một câu: Kiếm tiền!
Văn Án
Cảnh Ngọc vì kiếm sống mà chăm chỉ làm thêm, vô tình lọt vào mắt của Klaus khi anh đi ngang qua.
Vị quý ông tóc vàng mắt xanh ấy không thể quên được khoảnh khắc thoáng qua ấy, lễ độ đưa ra một lời đề nghị với Cảnh Ngọc, một sinh viên vừa học vừa làm:
Anh sẽ giúp cô giải quyết khó khăn hiện tại, cung cấp nơi ở ổn định, chi trả mức lương hậu hĩnh.
Yêu cầu duy nhất là cô cần hợp tác với anh trong quá trình điều trị tâm lý.
Nghe anh liệt kê xong tất cả các điều kiện, Cảnh Ngọc không chút biểu cảm, tu ừng ực một hơi cạn sạch cốc nước.
Klaus nhẹ nhàng hỏi, "Xin lỗi, tôi có mạo phạm đến cô không?"
"Không phải," Cảnh Ngọc đáp, "Đến mơ tôi cũng không dám mơ lớn thế này."
*
Bốn năm sau, khi thời hạn hợp đồng sắp hết.
Klaus ẩn ý gợi ý, liệu có nên cân nhắc đến chuyện kết hôn không.
Cảnh Ngọc kinh hãi thốt lên, "Xin anh đừng dùng tình cảm làm vấy bẩn mối quan hệ tiền bạc trong sáng của chúng ta!!!"
- --
【Tác giả cẩn thận liệt kê để tránh gây hiểu lầm, mong mọi người đọc kỹ. Nếu không thích, hãy rời đi kịp thời, đừng tự biến mình thành "thí nghiệm" QAQ】:
1. Nam chính mang dòng máu lai Đức - Trung (bà ngoại là người Trung Quốc), cả hai không có người yêu cũ, chênh nhau 8 tuổi.
2. Nữ chính có miệng lưỡi sắc bén, coi trọng lợi ích, thích kiếm tiền, 【không phải tiểu thuyết nữ cường】.
3. Nam chính mắc một số vấn đề tâm lý, nhưng không vi phạm pháp luật. Việc thuê nữ chính là để hỗ trợ điều trị tâm lý, mối quan hệ mang tính giúp đỡ lẫn nhau.
Giải thích thêm: Nam chính mắc hội chứng "Hiệp sĩ trắng" (White Knight Syndrome), có xu hướng mạnh mẽ trong việc bảo vệ, giúp đỡ và kiểm soát đối phương. Tuy nhiên, được xây dựng cân bằng, không gây tổn hại cho nữ chính.
4. Giai đoạn đầu, nữ chính đặt lợi ích lên trên tình cảm; về sau, có thể lợi ích sẽ ngang bằng tình cảm. Nếu không thích chi tiết này, xin cân nhắc trước khi đọc.
5. Giá trị quan của nhân vật không phải giá trị quan của tác giả. Tác giả khuyến khích mọi người chăm chỉ học tập, làm việc. Chỉ có kiến thức học được, kinh nghiệm làm việc và tiền bạc là không bao giờ phản bội bạn.
6. Vui lòng không nhắc đến bất kỳ ngôi sao hoặc nhân vật có thật nào ngoài đời, tuyệt đối không liên quan đến thực tế.
Tags nội dung: Tình yêu định mệnh | Trời sinh một cặp | Nhẹ nhàng
Tình yêu không biên giới, vượt qua sự khác biệt văn hóa.
Tóm tắt trong một câu: Kiếm tiền!
4.1
Cảnh Dực đang say ngủ, bỗng trong mơ thấy một con vịt quay vàng ươm, thơm ngậy. Cơn đói kéo đến, hắn từ từ tỉnh giấc, mơ màng mở mắt, giường bên cạnh chỉ còn trống trơn, trơ trọi mỗi mình hắn.
Hôm qua dường như hắn đã thành thân...
Phải không?
Cảnh Dực còn chưa kịp ngẫm lại, bên giường đã vang lên giọng nói già nua nhưng rõ ràng, "Gia, cuối cùng ngài cũng tỉnh!"
Là tiếng của Tề thúc, đại quản gia thứ hai của Cảnh phủ, người đã nhìn hắn lớn lên từ nhỏ. Lão gia tử từng nói, chờ khi hắn thành thân, sẽ để Tề thúc sang giúp lo liệu mọi việc.
Cũng may là hắn biết tân nương là ai.
Tân nương là tam tiểu thư nhà Lãnh đại tướng quân đối diện, đang giữ chức nữ bộ đầu dưới trướng An Vương ở Hình Bộ, cũng chính là ánh trăng trong lòng hắn bấy lâu.
Dù sao cũng là chuyện tốt, bao năm mong nhớ cuối cùng cũng cưới được người trong lòng, đáng giá để ăn một bữa no nê.
Cảnh Dực nhắm mắt lại, thoải mái lăn lộn trong chăn, cuộn mình trong tấm chăn gấm đỏ thẫm, rồi uể oải nói, "Tề thúc, ta đói bụng..."
Tề thúc mặt đầy u sầu, nhét bộ y phục mới đỏ rực vào chăn của Cảnh Dực, "Gia, cả nhà đều đói rồi... Phu nhân sáng sớm đã ra nghiêm lệnh, đợi ngài tỉnh phải chép xong một lượt 《Liệt Nữ Truyện》, trong phủ mới được nhóm bếp nấu cơm. Ai dám lén ăn một miếng dưa leo cũng bị đuổi ra ngoài, ngài không chịu nổi mà chép sách, e là cả phủ sẽ chết đói mất thôi!"
Hôm qua dường như hắn đã thành thân...
Phải không?
Cảnh Dực còn chưa kịp ngẫm lại, bên giường đã vang lên giọng nói già nua nhưng rõ ràng, "Gia, cuối cùng ngài cũng tỉnh!"
Là tiếng của Tề thúc, đại quản gia thứ hai của Cảnh phủ, người đã nhìn hắn lớn lên từ nhỏ. Lão gia tử từng nói, chờ khi hắn thành thân, sẽ để Tề thúc sang giúp lo liệu mọi việc.
Cũng may là hắn biết tân nương là ai.
Tân nương là tam tiểu thư nhà Lãnh đại tướng quân đối diện, đang giữ chức nữ bộ đầu dưới trướng An Vương ở Hình Bộ, cũng chính là ánh trăng trong lòng hắn bấy lâu.
Dù sao cũng là chuyện tốt, bao năm mong nhớ cuối cùng cũng cưới được người trong lòng, đáng giá để ăn một bữa no nê.
Cảnh Dực nhắm mắt lại, thoải mái lăn lộn trong chăn, cuộn mình trong tấm chăn gấm đỏ thẫm, rồi uể oải nói, "Tề thúc, ta đói bụng..."
Tề thúc mặt đầy u sầu, nhét bộ y phục mới đỏ rực vào chăn của Cảnh Dực, "Gia, cả nhà đều đói rồi... Phu nhân sáng sớm đã ra nghiêm lệnh, đợi ngài tỉnh phải chép xong một lượt 《Liệt Nữ Truyện》, trong phủ mới được nhóm bếp nấu cơm. Ai dám lén ăn một miếng dưa leo cũng bị đuổi ra ngoài, ngài không chịu nổi mà chép sách, e là cả phủ sẽ chết đói mất thôi!"
4.4
Tác giả: Tại Đào Bạch Đào
Tran / Editor: AI_Dưa Gang
Beta: AI_Bán Nguyệt Diệp
Thể loại: Công sở, Cưới trước yêu sau, HE, Hào môn thế gia, Góc nhìn nữ chính, Nghiệp giới tinh anh
Độ dài: 102
Giới thiệu
[1]
Vào ngày gặp mặt đối tượng kết hôn, Ninh Hảo đã kết hôn chớp nhoáng rồi.
Trong giới thượng lưu, những người biết chuyện này đều vô cùng ngạc nhiên. Không phải Ninh Hảo có hôn ước với anh của cậu ta ư? Sao lại đổi người rồi?
Đối diện với cách nói “cưới thay”, tròng mắt kính của Văn Tư Hoàn sáng lên:
“Người cô ấy chọn là tôi, có ý kiến à?”
[2]
Sau này, Văn Tư Hoàn bị bại lộ rồi. Cuối cùng Ninh Hảo đã biết anh chính là tên đàn ông tồi lừa gạt tình cảm của cô thời học sinh, còn rời đi không một lời chào.
Cô trở mặt, đuổi Văn Tư Hoàn ra khỏi nhà.
Anh trở nên luống cuống, cầm một con cá vàng đến xin cô tha thứ, anh nói là tìm chồng cho cá nhỏ nhà mình.
Ninh Hảo cười khẩy: “Không cần chồng, ném đi.”
Văn Tư Hoàn im lặng, anh có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội.
Anh nào có rời đi mà không nói lời chào, bạn thân của cô nhớ được anh, chó của cô nhớ được anh, đèn trước cửa sổ của cô, cây cối bên ngoài cửa, đến cả cá nhỏ có trí nhớ bảy giây cũng nhớ được anh, chỉ mỗi cô là ngoại lệ.
Bọn họ từng gặp nhau, hết lần này đến lần khác, nhưng cô chưa từng nhận ra anh.
[3]
Thời trẻ, Ninh Hảo là cô gái trong mộng của học sinh nam toàn trường, cô có vẻ đẹp và tài năng vẹn toàn, dịu dàng ngọt ngào. Nhưng chỉ một câu nói của cô đã khiến mọi người chùn bước, ý thức được tình yêu như cách núi cách biển, núi non biển cả này lại chẳng thể lấp dời.
Văn Tư Hoàn tự biết mình và Ninh Hảo khác nhau như trời và đất, nên anh chỉ dám đứng từ xa nhìn cô, cam lòng làm một ngọn đèn phía sau lưng cô, bảo vệ cô.
Cho đến khi kết hôn, giấc mơ đẹp đã trở thành sự thật.
Lần này anh không muốn lùi về sau nữa, dù cho trời đất có đóng băng anh cũng sẽ đợi, đợi đến khi trong mắt cô có anh rồi anh sẽ nói với cô.
“Hảo Hảo, anh đồng ý bất cứ chuyện gì cũng trả lời “được” với em. Chúng ta về nhà thôi.”
[Vở kịch nhỏ]
Ninh Hảo: “Ly hôn, được không?”
Văn Tư Hoàn: “Không được.”
Tran / Editor: AI_Dưa Gang
Beta: AI_Bán Nguyệt Diệp
Thể loại: Công sở, Cưới trước yêu sau, HE, Hào môn thế gia, Góc nhìn nữ chính, Nghiệp giới tinh anh
Độ dài: 102
Giới thiệu
[1]
Vào ngày gặp mặt đối tượng kết hôn, Ninh Hảo đã kết hôn chớp nhoáng rồi.
Trong giới thượng lưu, những người biết chuyện này đều vô cùng ngạc nhiên. Không phải Ninh Hảo có hôn ước với anh của cậu ta ư? Sao lại đổi người rồi?
Đối diện với cách nói “cưới thay”, tròng mắt kính của Văn Tư Hoàn sáng lên:
“Người cô ấy chọn là tôi, có ý kiến à?”
[2]
Sau này, Văn Tư Hoàn bị bại lộ rồi. Cuối cùng Ninh Hảo đã biết anh chính là tên đàn ông tồi lừa gạt tình cảm của cô thời học sinh, còn rời đi không một lời chào.
Cô trở mặt, đuổi Văn Tư Hoàn ra khỏi nhà.
Anh trở nên luống cuống, cầm một con cá vàng đến xin cô tha thứ, anh nói là tìm chồng cho cá nhỏ nhà mình.
Ninh Hảo cười khẩy: “Không cần chồng, ném đi.”
Văn Tư Hoàn im lặng, anh có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội.
Anh nào có rời đi mà không nói lời chào, bạn thân của cô nhớ được anh, chó của cô nhớ được anh, đèn trước cửa sổ của cô, cây cối bên ngoài cửa, đến cả cá nhỏ có trí nhớ bảy giây cũng nhớ được anh, chỉ mỗi cô là ngoại lệ.
Bọn họ từng gặp nhau, hết lần này đến lần khác, nhưng cô chưa từng nhận ra anh.
[3]
Thời trẻ, Ninh Hảo là cô gái trong mộng của học sinh nam toàn trường, cô có vẻ đẹp và tài năng vẹn toàn, dịu dàng ngọt ngào. Nhưng chỉ một câu nói của cô đã khiến mọi người chùn bước, ý thức được tình yêu như cách núi cách biển, núi non biển cả này lại chẳng thể lấp dời.
Văn Tư Hoàn tự biết mình và Ninh Hảo khác nhau như trời và đất, nên anh chỉ dám đứng từ xa nhìn cô, cam lòng làm một ngọn đèn phía sau lưng cô, bảo vệ cô.
Cho đến khi kết hôn, giấc mơ đẹp đã trở thành sự thật.
Lần này anh không muốn lùi về sau nữa, dù cho trời đất có đóng băng anh cũng sẽ đợi, đợi đến khi trong mắt cô có anh rồi anh sẽ nói với cô.
“Hảo Hảo, anh đồng ý bất cứ chuyện gì cũng trả lời “được” với em. Chúng ta về nhà thôi.”
[Vở kịch nhỏ]
Ninh Hảo: “Ly hôn, được không?”
Văn Tư Hoàn: “Không được.”
4.4
Tác giả: Mộ Như Sơ
Chuyển ngữ: Vãn Tình
Designer: Montblanc
Tag: 1Vs1, Cổ đại, Cưng chiều, Cung đình hầu tước, Dưỡng thành, HE, Nam trọng sinh, Ngọt, Song xử, Thanh mai trúc mã, Kiếp trước kiếp này, Sắc,
Tổng số chương: 106
Giới thiệu:
Muội muội ngọt ngào mềm mại x Cha hệ phu quân.
A Lê vừa ra đời đã được Duệ Vương phủ xin nhận làm tiểu tức phụ, đồng nghĩa với việc định thân từ bé. Nghe nói là do Thế tử Duệ Vương phủ tới dự thôi nôi, thấy nàng trắng trẻo đáng yêu nên đã xin mẫu thân tới hỏi cưới nàng.
Sau khi các trưởng bối cười xong thì quả thực đã ra quyết định.
A Lê cảm thấy không có gì là không tốt cả.
Dáng dấp Dung Từ ca ca đẹp đẽ, bản lĩnh cũng lợi hại. Dạy nàng đọc sách viết chữ, tặng hoa quà quần áo đẹp, có lúc còn lén lút cho nàng đồ ăn vặt.
Sau đó Hoàng đế băng hà, dưới gối không có con nối dõi nên Duệ Vương đã đăng ngôi báu, Dung Từ ca ca trở thành Thái tử ca ca. Người người đều nói A Lê tốt số, tay không nhặt được chức vị Thái tử phi.
A Lê vô cùng bất mãn, sao lại tay không nhặt được? Hôm qua nàng còn bị bắt nạt khóc trong xe ngựa của Thái tử ca ca đó.
Người đời đều nói Thái tử điện hạ Dung Từ phong thái trác tuyệt, ôn nhuận như ngọc. Nhưng chỉ có một mình Dung Từ hiểu rõ, hắn là ác quỷ bò ra từ trong đống xác chết.
Dung Từ và A Lê làm phu thê hai đời, đáng tiếc kiếp trước cả đời hắn say mê quyền thế, để A Lê cô đơn ở hậu viện. A Lê của hắn không oán không hận, lặng lẽ lo liệu việc nhà vì hắn, sau này hắn bị người ta hãm hại, A Lê cũng theo đó mà chết thảm tha hương.
Kiếp trước hắn chuyên tâm đấu đá, từng bước tự tay giết chết kẻ thù, cuối cùng cũng đã lên nắm quyền. Khi ngoảnh lại muốn đối xử tốt với A Lê thì đã muộn, A Lê bị bệnh nguy kịch mà hương tiêu ngọc vẫn.
Đời này, hắn sống lại lần nữa, sớm định hôn sự với A Lê. Quyền thế hắn muốn, A Lê hắn cũng muốn!
Hắn muốn cưng chiều nàng, cho nàng một đời vinh hoa!
*Hướng dẫn đọc truyện*
Ngọt văn hệ dưỡng thành.
A Lê tên Tống Cận Ninh.
Nam chính trọng sinh, có ký ức ba kiếp.
Nam chính bề ngoài dịu dàng nhã nhặn, thực tế thủ đoạn tàn nhẫn nhưng lại sủng thê như mạng.
Nữ chính ngoan ngoãn đáng yêu, dịu dàng như tiểu bạch hoa.
Nam nữ chính chênh nhau tám tuổi, đầu truyện là thanh mai trúc mã, sau khi lớn lên mới có thể yêu đương và thành hôn.
Chuyển ngữ: Vãn Tình
Designer: Montblanc
Tag: 1Vs1, Cổ đại, Cưng chiều, Cung đình hầu tước, Dưỡng thành, HE, Nam trọng sinh, Ngọt, Song xử, Thanh mai trúc mã, Kiếp trước kiếp này, Sắc,
Tổng số chương: 106
Giới thiệu:
Muội muội ngọt ngào mềm mại x Cha hệ phu quân.
A Lê vừa ra đời đã được Duệ Vương phủ xin nhận làm tiểu tức phụ, đồng nghĩa với việc định thân từ bé. Nghe nói là do Thế tử Duệ Vương phủ tới dự thôi nôi, thấy nàng trắng trẻo đáng yêu nên đã xin mẫu thân tới hỏi cưới nàng.
Sau khi các trưởng bối cười xong thì quả thực đã ra quyết định.
A Lê cảm thấy không có gì là không tốt cả.
Dáng dấp Dung Từ ca ca đẹp đẽ, bản lĩnh cũng lợi hại. Dạy nàng đọc sách viết chữ, tặng hoa quà quần áo đẹp, có lúc còn lén lút cho nàng đồ ăn vặt.
Sau đó Hoàng đế băng hà, dưới gối không có con nối dõi nên Duệ Vương đã đăng ngôi báu, Dung Từ ca ca trở thành Thái tử ca ca. Người người đều nói A Lê tốt số, tay không nhặt được chức vị Thái tử phi.
A Lê vô cùng bất mãn, sao lại tay không nhặt được? Hôm qua nàng còn bị bắt nạt khóc trong xe ngựa của Thái tử ca ca đó.
Người đời đều nói Thái tử điện hạ Dung Từ phong thái trác tuyệt, ôn nhuận như ngọc. Nhưng chỉ có một mình Dung Từ hiểu rõ, hắn là ác quỷ bò ra từ trong đống xác chết.
Dung Từ và A Lê làm phu thê hai đời, đáng tiếc kiếp trước cả đời hắn say mê quyền thế, để A Lê cô đơn ở hậu viện. A Lê của hắn không oán không hận, lặng lẽ lo liệu việc nhà vì hắn, sau này hắn bị người ta hãm hại, A Lê cũng theo đó mà chết thảm tha hương.
Kiếp trước hắn chuyên tâm đấu đá, từng bước tự tay giết chết kẻ thù, cuối cùng cũng đã lên nắm quyền. Khi ngoảnh lại muốn đối xử tốt với A Lê thì đã muộn, A Lê bị bệnh nguy kịch mà hương tiêu ngọc vẫn.
Đời này, hắn sống lại lần nữa, sớm định hôn sự với A Lê. Quyền thế hắn muốn, A Lê hắn cũng muốn!
Hắn muốn cưng chiều nàng, cho nàng một đời vinh hoa!
*Hướng dẫn đọc truyện*
Ngọt văn hệ dưỡng thành.
A Lê tên Tống Cận Ninh.
Nam chính trọng sinh, có ký ức ba kiếp.
Nam chính bề ngoài dịu dàng nhã nhặn, thực tế thủ đoạn tàn nhẫn nhưng lại sủng thê như mạng.
Nữ chính ngoan ngoãn đáng yêu, dịu dàng như tiểu bạch hoa.
Nam nữ chính chênh nhau tám tuổi, đầu truyện là thanh mai trúc mã, sau khi lớn lên mới có thể yêu đương và thành hôn.
4.2
4.5
Ai Nói Wibu Không Thể Kết Hôn
– 谁说老二次元不能结婚 –
Tác giả: Ngạn Nhân Hành Sơn- 鳄人行山
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại đô thị, cưới trước yêu sau, ngọt, học đường, chính kịch, 1×1, HE.
Độ dài: 86 chương + phiên ngoại.
Thời Chương x Tống Phất Chi
Giáo sư thực vật học x Giáo viên toán học
※ Weeaboo: từ dùng để chỉ những người nước ngoài yêu thích văn hóa 2D tại Nhật Bản như Anime, Manga, Game…
Weeaboo được fan Việt gọi là Wibu.
Văn án
Tống Phất Chi là một giáo viên.
Đàn ông tuổi ngoài 30, điềm tĩnh giỏi giang, mặt đẹp dáng đẹp, thế nhưng học sinh cứ nhìn thấy y là chạy trốn.
Không ai đoán được thầy Tống nghiêm khắc thật ra là một wibu, y yêu thích Anime Manga và lắp ghép mô hình Figure, thích nhất là một coser lão làng tên Bạch Tuộc.
Vì khí chất cường công phát ra trên người mà Bạch Tuộc được khen là Tổng công đại nhân của giới cos.
*Tổng công: ghép với ai cũng là công.
Tống Phất Chi yêu nhất điểm này ở hắn.
Điều khiến thầy Tống thương cảm chính là gần đây Bạch Tuộc tuyên bố sẽ rút lui khỏi cộng đồng cosplay, trở về cuộc sống 3D.
Tống Phất Chi nhìn chiếc nhẫn trên tay mình, im lặng rũ mắt.
Kết hôn khiến y phải đi giấu đi những sở thích kia và chuyện Bạch Tuộc lui giới càng làm cho cuộc sống tinh thần cằn cỗi của y trở nên tồi tệ hơn.
𓂂 ◌𓆡 ◌ 𓂂
Thời Chương và Tống Phất Chi là cuộc hôn nhân xem mắt, gia đình và đồng nghiệp đều nói họ xứng đôi.
Một giáo sư thực vật học tao nhã lịch sự và giáo viên toán ngọc thụ lâm phong, đặt cùng một chỗ lại xứng đôi vừa lứa như thế.
Nhưng chỉ có bản thân Thời Chương rõ ràng, thời niên thiếu hắn đã từng có ham muốn chiếm hữu Tống Phất Chi như thế nào.
Trong cuộc hôn nhân bình đạm như nước này, hắn không thể không ép buộc bản thân khắc chế những bản năng đen tối đó.
𓂂 ◌𓆡 ◌ 𓂂
Sau đó, cuộc sống hôn nhân “coi nhau như khách” bị phá vỡ nghiêm trọng.
Thời Chương phát hiện trong ngăn tủ luôn khóa ở nhà lại chứa đầy ảnh cosplay của mình từ lúc bắt đầu đến khi lui giới.
Tống Phất Chi phát hiện người chồng vốn nhã nhặn như cỏ cây của mình, vào một đêm nào đó đột nhiên thay đổi tính tình, động tác hung hãn trước nay chưa từng có, xxx y mềm nhũn cả chân, đưa y trở lại vô số giấc mộng về Bạch Tuộc.
𓂂 ◌𓆡 ◌ 𓂂
Sau đó Bạch Tuộc trở lại, mang theo một người đàn ông trưởng thành lãnh đạm.
Fan: Đây là bạn cặp mới của anh Bạch Tuộc sao? Đẹp trai quá a a!
Thời Chương: Tiên sinh nhà tôi. (Vẻ mặt kiêu hãnh)
===
Một câu giới thiệu vắn tắt: Câu chuyện cưới trước yêu sau của hai người đàn ông trưởng thành.
Ý nghĩa câu chuyện: Đừng để tuổi tác giới hạn bạn, hãy luôn dũng cảm sống.
1D: Tiểu thuyết
2D: Anime, manga
3D: Thế giới thực
– 谁说老二次元不能结婚 –
Tác giả: Ngạn Nhân Hành Sơn- 鳄人行山
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại đô thị, cưới trước yêu sau, ngọt, học đường, chính kịch, 1×1, HE.
Độ dài: 86 chương + phiên ngoại.
Thời Chương x Tống Phất Chi
Giáo sư thực vật học x Giáo viên toán học
※ Weeaboo: từ dùng để chỉ những người nước ngoài yêu thích văn hóa 2D tại Nhật Bản như Anime, Manga, Game…
Weeaboo được fan Việt gọi là Wibu.
Văn án
Tống Phất Chi là một giáo viên.
Đàn ông tuổi ngoài 30, điềm tĩnh giỏi giang, mặt đẹp dáng đẹp, thế nhưng học sinh cứ nhìn thấy y là chạy trốn.
Không ai đoán được thầy Tống nghiêm khắc thật ra là một wibu, y yêu thích Anime Manga và lắp ghép mô hình Figure, thích nhất là một coser lão làng tên Bạch Tuộc.
Vì khí chất cường công phát ra trên người mà Bạch Tuộc được khen là Tổng công đại nhân của giới cos.
*Tổng công: ghép với ai cũng là công.
Tống Phất Chi yêu nhất điểm này ở hắn.
Điều khiến thầy Tống thương cảm chính là gần đây Bạch Tuộc tuyên bố sẽ rút lui khỏi cộng đồng cosplay, trở về cuộc sống 3D.
Tống Phất Chi nhìn chiếc nhẫn trên tay mình, im lặng rũ mắt.
Kết hôn khiến y phải đi giấu đi những sở thích kia và chuyện Bạch Tuộc lui giới càng làm cho cuộc sống tinh thần cằn cỗi của y trở nên tồi tệ hơn.
𓂂 ◌𓆡 ◌ 𓂂
Thời Chương và Tống Phất Chi là cuộc hôn nhân xem mắt, gia đình và đồng nghiệp đều nói họ xứng đôi.
Một giáo sư thực vật học tao nhã lịch sự và giáo viên toán ngọc thụ lâm phong, đặt cùng một chỗ lại xứng đôi vừa lứa như thế.
Nhưng chỉ có bản thân Thời Chương rõ ràng, thời niên thiếu hắn đã từng có ham muốn chiếm hữu Tống Phất Chi như thế nào.
Trong cuộc hôn nhân bình đạm như nước này, hắn không thể không ép buộc bản thân khắc chế những bản năng đen tối đó.
𓂂 ◌𓆡 ◌ 𓂂
Sau đó, cuộc sống hôn nhân “coi nhau như khách” bị phá vỡ nghiêm trọng.
Thời Chương phát hiện trong ngăn tủ luôn khóa ở nhà lại chứa đầy ảnh cosplay của mình từ lúc bắt đầu đến khi lui giới.
Tống Phất Chi phát hiện người chồng vốn nhã nhặn như cỏ cây của mình, vào một đêm nào đó đột nhiên thay đổi tính tình, động tác hung hãn trước nay chưa từng có, xxx y mềm nhũn cả chân, đưa y trở lại vô số giấc mộng về Bạch Tuộc.
𓂂 ◌𓆡 ◌ 𓂂
Sau đó Bạch Tuộc trở lại, mang theo một người đàn ông trưởng thành lãnh đạm.
Fan: Đây là bạn cặp mới của anh Bạch Tuộc sao? Đẹp trai quá a a!
Thời Chương: Tiên sinh nhà tôi. (Vẻ mặt kiêu hãnh)
===
Một câu giới thiệu vắn tắt: Câu chuyện cưới trước yêu sau của hai người đàn ông trưởng thành.
Ý nghĩa câu chuyện: Đừng để tuổi tác giới hạn bạn, hãy luôn dũng cảm sống.
1D: Tiểu thuyết
2D: Anime, manga
3D: Thế giới thực
4.1
[Hoắc Hàm công, Tiêu Gia Niên thụ, thị giác hai bên đều có rất nhiều, mỗi người một nửa cho nên tag thị giác không rõ ràng]
1,
Làm một tác giả, nhân vật Hoắc Hàm yêu thích nhất là vai thụ chính vạn người mê trong cuốn truyện mới nhất của hắn.
Hắn vì nhân vật này mà dốc hết tâm huyết, tận tâm sáng tạo.
Dâng vương miện lên vì cậu, ban cho cậu sự sủng ái của vạn người.
Cuối cùng, một ngày nọ, nhắm mắt mở mắt, tuyệt, hắn xuyên vào quyển sách này rồi.
Cứ tưởng có thể tận mắt ngắm nhãi con, nhìn cậu được vạn người sủng ái, còn có thể cắn thêm một mẻ đường.
Hoắc Hàm cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Kết quả không ngờ đến ——
Gia đình nhãi con phá sản, tận mắt chứng kiến người cha luôn yêu thương cậu qua đời, lưng đeo ô danh.
Nhãi con bị nhóm người theo đuổi phản bội, đối phương đạp cậu xuống như cát bụi, lấy thống khổ của cậu làm niềm vui.
Nhãi con bị người đời trào phúng, châm chọc cậu là phượng hoàng rơi xuống nước không bằng gà.
Hoắc Hàm tự nhéo mình, hít thở không thông nghĩ, cái cốt truyện ác độc này từ đâu vậy?!!
Thế giới sụp đổ đến mức đến cha ruột là hắn còn nhận không ra.
Hắn hùng hùng hổ hổ giơ chân đá văng công nguyên tác giờ đã thành tra công, trở tay đem người đưa vào lò hỏa táng tràng*.
Hỏa táng tràng* (火葬場): trong thể loại truy thê, lò thiêu dùng để chỉ cái giá đắt gấp bội về vật chất về tinh thần để theo đuổi vợ (Trích hoc3giay).
Còn tự mình thượng vị, đối với nhãi con cục cưng hết sức che chở chiều chuộng.
Chỉ là không cẩn thận chiều hơi quá.
Hoắc Hàm ban đầu chỉ muốn nuôi dưỡng nhãi con, lại nổi lên tâm tư khác.
2,
Tiêu Gia Niên từ vạn nhân mê đến vạn người ghét, tất cả chỉ xảy ra trong một đêm.
May mắn thay, có người đàn ông tên Hoắc Hàm nhặt cậu đưa về nhà.
Hoắc Hàm giúp cậu vả mặt tra nam, sủng cậu yêu cậu che chở cậu.
Tiêu Gia Niên hỏi người đàn ông: "Tại sao ngài lại tốt với em như vậy?"
Hoắc Hàm cười cưng chiều: "Bởi vì em ngoan nha!"
Tiêu Gia Niên yên lặng nhớ kỹ.
Vì thế cậu ở trước mặt người đàn ông đó luôn giả vờ ngoan ngoãn nghe lời, phấn đấu trở thành đóa hoa trắng nhỏ thuần khiết nhất trên thế gian.
Mãi đến một ngày, Tiêu Gia Niên siêu hung siêu tàn nhẫn, một lần bộc phát mắng cho cái đứa tự đến tìm phiền phức suýt chút nữa bật khóc.
Tinh thần sảng khoái xong, vừa quay đầu lại đã thấy Hoắc Hàm đang nhìn thẳng về phía bên này.
Tiêu Gia Niên hoảng loạn không kịp giải thích, người đàn ông đã dịu dàng xoa đầu của cậu.
Hắn nói: "Nhãi con thật ngoan."
Tiêu Gia Niên vô cùng đáng thương kéo góc áo người đàn ông, nhỏ giọng hỏi: "Em vừa mới mắng chửi người ta, nói không chừng còn sẽ đánh người ta, em...... còn ngoan sao?"
Hoắc Hàm mềm lòng rối tinh rối mù, lập tức ôm chặt nhãi con: "Ngoan ngoan ngoan, em ngoan nhất, mặc kệ thế nào đều thích em nhất."
Bề ngoài khiêm khiêm quân tử, kỳ thật nội tâm sa điêu cha hệ tác giả công vs bề ngoài mềm ấm ngoan ngoãn, kỳ thật giả ngoan tâm cơ thụ.
[Hướng dẫn đọc]:
1, Ngốc nghếch tiểu ngọt văn, đừng để ý logic, đọc cho vui thôi, song xử.
Mỗi người đọc đều có cảm xúc khác nhau, chương miễn phí để đọc thử, đọc qua cũng không thiệt hại gì, nhưng nếu thấy có điều gì không thích lập tức chạy, bạn khỏe tôi khỏe mọi người cùng khỏe, cảm ơn ~
2, Tác giả đã lập dàn ý và biết mình đang viết cái gì.
[Đặc biệt một số nội dung có thể mãi về sau mới giải thích được]
3, Góp ý lịch sự và hợp lý tác giả sẽ nghe, nhưng cấm nhục mạ vai chính và tác giả, sẽ xóa bình luận.
4, Không có bất kỳ nguyên mẫu nào/xin đừng tưởng tượng quá lố.
5, Hy vọng mọi người đọc vui vẻ, nếu không thích hoặc đọc không vui, mỗi người mỗi sở thích, nhấn dấu thập out là được, không cần báo, chúc bạn tìm được cuốn truyện yêu thích!!
Tag: Ảo tưởng không gian, yêu sâu sắc, ngọt văn, xuyên thư.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tiêu Gia Niên, Hoắc Hàm ┃ vai phụ: Văn Thần Cảnh ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Nhãi con dưới ngòi bút của tôi thành bà xã tôi.
Lập ý: Nghịch cảnh tân sinh.
1,
Làm một tác giả, nhân vật Hoắc Hàm yêu thích nhất là vai thụ chính vạn người mê trong cuốn truyện mới nhất của hắn.
Hắn vì nhân vật này mà dốc hết tâm huyết, tận tâm sáng tạo.
Dâng vương miện lên vì cậu, ban cho cậu sự sủng ái của vạn người.
Cuối cùng, một ngày nọ, nhắm mắt mở mắt, tuyệt, hắn xuyên vào quyển sách này rồi.
Cứ tưởng có thể tận mắt ngắm nhãi con, nhìn cậu được vạn người sủng ái, còn có thể cắn thêm một mẻ đường.
Hoắc Hàm cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Kết quả không ngờ đến ——
Gia đình nhãi con phá sản, tận mắt chứng kiến người cha luôn yêu thương cậu qua đời, lưng đeo ô danh.
Nhãi con bị nhóm người theo đuổi phản bội, đối phương đạp cậu xuống như cát bụi, lấy thống khổ của cậu làm niềm vui.
Nhãi con bị người đời trào phúng, châm chọc cậu là phượng hoàng rơi xuống nước không bằng gà.
Hoắc Hàm tự nhéo mình, hít thở không thông nghĩ, cái cốt truyện ác độc này từ đâu vậy?!!
Thế giới sụp đổ đến mức đến cha ruột là hắn còn nhận không ra.
Hắn hùng hùng hổ hổ giơ chân đá văng công nguyên tác giờ đã thành tra công, trở tay đem người đưa vào lò hỏa táng tràng*.
Hỏa táng tràng* (火葬場): trong thể loại truy thê, lò thiêu dùng để chỉ cái giá đắt gấp bội về vật chất về tinh thần để theo đuổi vợ (Trích hoc3giay).
Còn tự mình thượng vị, đối với nhãi con cục cưng hết sức che chở chiều chuộng.
Chỉ là không cẩn thận chiều hơi quá.
Hoắc Hàm ban đầu chỉ muốn nuôi dưỡng nhãi con, lại nổi lên tâm tư khác.
2,
Tiêu Gia Niên từ vạn nhân mê đến vạn người ghét, tất cả chỉ xảy ra trong một đêm.
May mắn thay, có người đàn ông tên Hoắc Hàm nhặt cậu đưa về nhà.
Hoắc Hàm giúp cậu vả mặt tra nam, sủng cậu yêu cậu che chở cậu.
Tiêu Gia Niên hỏi người đàn ông: "Tại sao ngài lại tốt với em như vậy?"
Hoắc Hàm cười cưng chiều: "Bởi vì em ngoan nha!"
Tiêu Gia Niên yên lặng nhớ kỹ.
Vì thế cậu ở trước mặt người đàn ông đó luôn giả vờ ngoan ngoãn nghe lời, phấn đấu trở thành đóa hoa trắng nhỏ thuần khiết nhất trên thế gian.
Mãi đến một ngày, Tiêu Gia Niên siêu hung siêu tàn nhẫn, một lần bộc phát mắng cho cái đứa tự đến tìm phiền phức suýt chút nữa bật khóc.
Tinh thần sảng khoái xong, vừa quay đầu lại đã thấy Hoắc Hàm đang nhìn thẳng về phía bên này.
Tiêu Gia Niên hoảng loạn không kịp giải thích, người đàn ông đã dịu dàng xoa đầu của cậu.
Hắn nói: "Nhãi con thật ngoan."
Tiêu Gia Niên vô cùng đáng thương kéo góc áo người đàn ông, nhỏ giọng hỏi: "Em vừa mới mắng chửi người ta, nói không chừng còn sẽ đánh người ta, em...... còn ngoan sao?"
Hoắc Hàm mềm lòng rối tinh rối mù, lập tức ôm chặt nhãi con: "Ngoan ngoan ngoan, em ngoan nhất, mặc kệ thế nào đều thích em nhất."
Bề ngoài khiêm khiêm quân tử, kỳ thật nội tâm sa điêu cha hệ tác giả công vs bề ngoài mềm ấm ngoan ngoãn, kỳ thật giả ngoan tâm cơ thụ.
[Hướng dẫn đọc]:
1, Ngốc nghếch tiểu ngọt văn, đừng để ý logic, đọc cho vui thôi, song xử.
Mỗi người đọc đều có cảm xúc khác nhau, chương miễn phí để đọc thử, đọc qua cũng không thiệt hại gì, nhưng nếu thấy có điều gì không thích lập tức chạy, bạn khỏe tôi khỏe mọi người cùng khỏe, cảm ơn ~
2, Tác giả đã lập dàn ý và biết mình đang viết cái gì.
[Đặc biệt một số nội dung có thể mãi về sau mới giải thích được]
3, Góp ý lịch sự và hợp lý tác giả sẽ nghe, nhưng cấm nhục mạ vai chính và tác giả, sẽ xóa bình luận.
4, Không có bất kỳ nguyên mẫu nào/xin đừng tưởng tượng quá lố.
5, Hy vọng mọi người đọc vui vẻ, nếu không thích hoặc đọc không vui, mỗi người mỗi sở thích, nhấn dấu thập out là được, không cần báo, chúc bạn tìm được cuốn truyện yêu thích!!
Tag: Ảo tưởng không gian, yêu sâu sắc, ngọt văn, xuyên thư.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tiêu Gia Niên, Hoắc Hàm ┃ vai phụ: Văn Thần Cảnh ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Nhãi con dưới ngòi bút của tôi thành bà xã tôi.
Lập ý: Nghịch cảnh tân sinh.
4.2
Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Cận đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hoan hỉ oan gia, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1v1
Văn án:
Ở trường Thanh Thành Nhất Trung, có hai nhân vật nổi tiếng: một là Tống Mãn, người còn lại là Sở Phùng Thu. Tống Mãn là bá chủ lớp thường, nổi tiếng là một nữ Ma Vương chuyên gây rối và luôn đứng cuối bảng trong các kỳ thi.Trong khi đó, Sở Phùng Thu là học bá của lớp chọn, không chỉ học giỏi mà còn có ngoại hình xinh đẹp, thông thạo chơi đàn violin và piano, đúng chuẩn nữ thần trong mắt mọi người.Ban đầu, hai người này chẳng liên quan gì đến nhau.
Cho đến một ngày, Sở Phùng Thu tình cờ thấy Tống Mãn giải một bài toán khó thuộc dạng Olympic Toán chỉ trong vài phút - bài toán mà Sở Phùng Thu phải mất đến mười phút để suy nghĩ và vẫn chưa giải được.
Sở Phùng Thu:???Cô bạn học này chắc chắn có điều gì đó rất đặc biệt!
Thế là, Thanh Thành Nhất Trung bất ngờ có một tin sốt dẻo: Nữ thần của lớp chọn bắt đầu theo đuổi nữ Ma Vương của lớp thường!!!
♂ Kinh ngạc! Học bá và học sinh cá biệt (học tra) hẹn nhau ở rừng cây nhỏ để làm gì? Làm đề năm ba sao?! ♂
Câu chuyện vườn trường nhẹ nhàng, nơi thanh xuân tràn đầy những tình huống dở khóc dở cười.Đây là một câu chuyện bách hợp ngọt ngào, với những tình tiết thú vị và cảm động.
Văn án:
Ở trường Thanh Thành Nhất Trung, có hai nhân vật nổi tiếng: một là Tống Mãn, người còn lại là Sở Phùng Thu. Tống Mãn là bá chủ lớp thường, nổi tiếng là một nữ Ma Vương chuyên gây rối và luôn đứng cuối bảng trong các kỳ thi.Trong khi đó, Sở Phùng Thu là học bá của lớp chọn, không chỉ học giỏi mà còn có ngoại hình xinh đẹp, thông thạo chơi đàn violin và piano, đúng chuẩn nữ thần trong mắt mọi người.Ban đầu, hai người này chẳng liên quan gì đến nhau.
Cho đến một ngày, Sở Phùng Thu tình cờ thấy Tống Mãn giải một bài toán khó thuộc dạng Olympic Toán chỉ trong vài phút - bài toán mà Sở Phùng Thu phải mất đến mười phút để suy nghĩ và vẫn chưa giải được.
Sở Phùng Thu:???Cô bạn học này chắc chắn có điều gì đó rất đặc biệt!
Thế là, Thanh Thành Nhất Trung bất ngờ có một tin sốt dẻo: Nữ thần của lớp chọn bắt đầu theo đuổi nữ Ma Vương của lớp thường!!!
♂ Kinh ngạc! Học bá và học sinh cá biệt (học tra) hẹn nhau ở rừng cây nhỏ để làm gì? Làm đề năm ba sao?! ♂
Câu chuyện vườn trường nhẹ nhàng, nơi thanh xuân tràn đầy những tình huống dở khóc dở cười.Đây là một câu chuyện bách hợp ngọt ngào, với những tình tiết thú vị và cảm động.
4.6
Trước thời khắc cầu hôn, Tô Lê bỗng nhiên tỉnh ngộ - cô phát hiện mình là nữ phụ si tình trong một quyển ABO tên là 《Bà Xã Của Tổng Tài Rất Ngốc Nghếch》.
Nữ chính Kiều Mộc Mộc có năng lực kém đến đáng sợ, là loại người mà ngay cả việc rót cà phê cho khách hàng cũng có thể làm đổ lên người khác, dẫn đến việc dự án thất bại – đúng với hình tượng ngốc nghếch dễ thương. Thế nhưng Tô Lê lại như mất trí mà yêu điên cuồng cô ấy, từ một nhân viên nhỏ mà nâng đỡ Kiều Mộc Mộc thành trợ lý đặc biệt của mình.
Nhưng đáng tiếc, Tô Lê chỉ là nữ phụ. Ở giai đoạn giữa của câu chuyện, Kiều Mộc Mộc sẽ nhảy việc sang công ty đối thủ, dùng dữ liệu cốt lõi mà Tô Lê đã trao cho cô ấy để đánh sập công ty của Tô Lê, cuối cùng hạnh phúc với ông chồng bá tổng của mình cùng nắm tay nhau đi đến một cái kết HE.
Từ đầu đến cuối, Tô Lê chỉ là chất xúc tác cho mối tình của họ, còn phải đối mặt với kết cục bi thảm mất cả người lẫn tài sản.
Trong lúc cấp bách, Tô Lê liền tùy tiện kéo lấy một gương mặt xa lạ bên cạnh, cùng lúc đưa bó hoa và chiếc nhẫn trên tay ra.
"Tôi thích cô từ lâu rồi! Có thể ở bên tôi không?"
Vì là người xa lạ, chắc chắn đối phương sẽ từ chối, như vậy cô có thể thuận thế kết thúc trò hề này.
Nhưng bầu không khí xung quanh trở nên im lặng đến đáng sợ, khiến Tô Lê nhanh chóng nhận ra có điều gì đó không ổn. Cô ngẩng đầu lên, bất ngờ phát hiện trong lúc bối rối, mình đã kéo nhầm người, và đó chính là khách hàng lớn mà công ty gần đây đang tích cực tranh giành - CEO đương nhiệm của tập đoàn xuyên quốc gia lớn, Thẩm Mặc.
Theo nguyên tác, trong lúc tham quan, Thẩm Mặc tình cờ bắt gặp màn cầu hôn hề hước của Tô Lê, cuối cùng quyết định không hợp tác với công ty Tô thị.
Tô Lê hoảng sợ đến toát mồ hôi lạnh, cúi xuống lại thấy Thẩm Mặc đang từ tốn ngửi hương hoa
Ba giây sau, Thẩm Mặc ngẩng đầu lên, ánh mắt dịu dàng như nước. Cô nói: "Được."
——
Thẩm Mặc là người cực kỳ có kế hoạch, ngay từ đầu Tô Lê đã biết rõ rằng Thẩm Mặc chọn kết hôn với mình là vì lý do khác.
Nhưng một ngày nọ, cô tình cờ phát hiện ra một mục trong ghi chú của Thẩm Mặc.
Ngày 6 tháng 5 năm 2156, trời nắng.
Thời tiết thật đẹp, tôi gặp được đối tượng mà mình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Kế hoạch đối phó với nhà họ Thẩm tạm gác lại, tôi muốn dành thời gian để kết hôn với Tô Lê.
【PS: Tất cả các nữ A trong truyện ABO của tôi đều không có "trang sức".】
Nữ chính Kiều Mộc Mộc có năng lực kém đến đáng sợ, là loại người mà ngay cả việc rót cà phê cho khách hàng cũng có thể làm đổ lên người khác, dẫn đến việc dự án thất bại – đúng với hình tượng ngốc nghếch dễ thương. Thế nhưng Tô Lê lại như mất trí mà yêu điên cuồng cô ấy, từ một nhân viên nhỏ mà nâng đỡ Kiều Mộc Mộc thành trợ lý đặc biệt của mình.
Nhưng đáng tiếc, Tô Lê chỉ là nữ phụ. Ở giai đoạn giữa của câu chuyện, Kiều Mộc Mộc sẽ nhảy việc sang công ty đối thủ, dùng dữ liệu cốt lõi mà Tô Lê đã trao cho cô ấy để đánh sập công ty của Tô Lê, cuối cùng hạnh phúc với ông chồng bá tổng của mình cùng nắm tay nhau đi đến một cái kết HE.
Từ đầu đến cuối, Tô Lê chỉ là chất xúc tác cho mối tình của họ, còn phải đối mặt với kết cục bi thảm mất cả người lẫn tài sản.
Trong lúc cấp bách, Tô Lê liền tùy tiện kéo lấy một gương mặt xa lạ bên cạnh, cùng lúc đưa bó hoa và chiếc nhẫn trên tay ra.
"Tôi thích cô từ lâu rồi! Có thể ở bên tôi không?"
Vì là người xa lạ, chắc chắn đối phương sẽ từ chối, như vậy cô có thể thuận thế kết thúc trò hề này.
Nhưng bầu không khí xung quanh trở nên im lặng đến đáng sợ, khiến Tô Lê nhanh chóng nhận ra có điều gì đó không ổn. Cô ngẩng đầu lên, bất ngờ phát hiện trong lúc bối rối, mình đã kéo nhầm người, và đó chính là khách hàng lớn mà công ty gần đây đang tích cực tranh giành - CEO đương nhiệm của tập đoàn xuyên quốc gia lớn, Thẩm Mặc.
Theo nguyên tác, trong lúc tham quan, Thẩm Mặc tình cờ bắt gặp màn cầu hôn hề hước của Tô Lê, cuối cùng quyết định không hợp tác với công ty Tô thị.
Tô Lê hoảng sợ đến toát mồ hôi lạnh, cúi xuống lại thấy Thẩm Mặc đang từ tốn ngửi hương hoa
Ba giây sau, Thẩm Mặc ngẩng đầu lên, ánh mắt dịu dàng như nước. Cô nói: "Được."
——
Thẩm Mặc là người cực kỳ có kế hoạch, ngay từ đầu Tô Lê đã biết rõ rằng Thẩm Mặc chọn kết hôn với mình là vì lý do khác.
Nhưng một ngày nọ, cô tình cờ phát hiện ra một mục trong ghi chú của Thẩm Mặc.
Ngày 6 tháng 5 năm 2156, trời nắng.
Thời tiết thật đẹp, tôi gặp được đối tượng mà mình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Kế hoạch đối phó với nhà họ Thẩm tạm gác lại, tôi muốn dành thời gian để kết hôn với Tô Lê.
【PS: Tất cả các nữ A trong truyện ABO của tôi đều không có "trang sức".】
4.2
Tác giả: HOA BỈ NGẠN
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Sủng, Điền Văn
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu
Hạ thị cũng xem như là dưỡng mẫu của nàng, thương nàng còn trẻ đã tang phu, cũng không nhẫn tâm để nàng cả đời cô độc, thêm cả lo lắng có người mơ ước mĩ mạo của nàng, hai người thân cô thế cô không thể chống lại được, nên quyết định từ con dâu nuôi từ bé nhận thành nữ nhi, tuyển con rể tới nhà mình.
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Sủng, Điền Văn
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu
Hạ thị cũng xem như là dưỡng mẫu của nàng, thương nàng còn trẻ đã tang phu, cũng không nhẫn tâm để nàng cả đời cô độc, thêm cả lo lắng có người mơ ước mĩ mạo của nàng, hai người thân cô thế cô không thể chống lại được, nên quyết định từ con dâu nuôi từ bé nhận thành nữ nhi, tuyển con rể tới nhà mình.
3.6
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Ngược luyến, Đô thị tình duyên, 1v1, Chữa lành, Chức nghiệp tinh anh
Ngày phát hiện vị hôn phu Thiệu Xuyên ngoại tình, Tư Cẩn đã cởi bỏ chiếc áo cuối cùng trước mặt Lục Phóng Tranh.
“Chúa của anh luôn đưa em đến bên anh vào lúc em thảm hại nhất.”
Anh và cô cùng chia sẻ một điếu thuốc, trong đêm dài, mỗi người tận hưởng khoảnh khắc trống rỗng của mình, “Anh đối với em là gì?”.
Là Adam đã cùng cô ăn trái cấm, đi qua hành lang lâu đài trong đêm khuya, cô không muốn anh xuất hiện dưới ánh sáng.
“Lover.” Đó là câu trả lời thích hợp nhất.
Từ đó trở đi, giám đốc Lục Phóng Tranh của tập đoàn Hillsborough băng qua Đại Tây Dương, vượt qua sự chênh lệch múi giờ 8 tiếng qua lại giữa Trung Quốc và Anh để gặp người tình bí mật của mình.
Tư Cẩn lại một lần nữa chạy trốn khỏi lâu đài của anh ở Anh, còn anh đuổi theo đến văn phòng của cô.
Giám đốc lạnh lùng kiềm chế trong mắt người ngoài, khi không có ai đã tháo cà vạt của mình để nhét vào đôi môi đỏ mọng của cô.
“Em chỉ làm những việc em cho là thú vị với anh, Lục Phóng Tranh.” Cô quyến rũ như một bông hồng Anh tháng Năm, quấn đuôi chiếc cà vạt quanh cổ tay để lau mồ hôi cho anh, “Có những việc không thể ép buộc được.”
Ngay cả khi vô tình, cô vẫn say đắm lòng người, “Nếu anh càng muốn ép buộc thì sao?”
Bông hoa lạnh lùng x Quý ông Anh quốc (gốc Hoa)
Ngày phát hiện vị hôn phu Thiệu Xuyên ngoại tình, Tư Cẩn đã cởi bỏ chiếc áo cuối cùng trước mặt Lục Phóng Tranh.
“Chúa của anh luôn đưa em đến bên anh vào lúc em thảm hại nhất.”
Anh và cô cùng chia sẻ một điếu thuốc, trong đêm dài, mỗi người tận hưởng khoảnh khắc trống rỗng của mình, “Anh đối với em là gì?”.
Là Adam đã cùng cô ăn trái cấm, đi qua hành lang lâu đài trong đêm khuya, cô không muốn anh xuất hiện dưới ánh sáng.
“Lover.” Đó là câu trả lời thích hợp nhất.
Từ đó trở đi, giám đốc Lục Phóng Tranh của tập đoàn Hillsborough băng qua Đại Tây Dương, vượt qua sự chênh lệch múi giờ 8 tiếng qua lại giữa Trung Quốc và Anh để gặp người tình bí mật của mình.
Tư Cẩn lại một lần nữa chạy trốn khỏi lâu đài của anh ở Anh, còn anh đuổi theo đến văn phòng của cô.
Giám đốc lạnh lùng kiềm chế trong mắt người ngoài, khi không có ai đã tháo cà vạt của mình để nhét vào đôi môi đỏ mọng của cô.
“Em chỉ làm những việc em cho là thú vị với anh, Lục Phóng Tranh.” Cô quyến rũ như một bông hồng Anh tháng Năm, quấn đuôi chiếc cà vạt quanh cổ tay để lau mồ hôi cho anh, “Có những việc không thể ép buộc được.”
Ngay cả khi vô tình, cô vẫn say đắm lòng người, “Nếu anh càng muốn ép buộc thì sao?”
Bông hoa lạnh lùng x Quý ông Anh quốc (gốc Hoa)
4.5
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Huyền huyễn, Thanh mai trúc mã, Thị giác nữ chủ, Ngụy huynh muội
Bà Khương đã kết hôn 5 năm mà vẫn không thể sinh con, ông Cận thay bạn bè ở quê chăm sóc con trai trong thời gian người này đi vắng, nhưng không ngờ người bạn này qua đời ngoài ý muốn, cậu bé trở thành cô nhi, hai vợ chồng Cận Cường cảm thấy thương xót cậu bé này nên đã nhân nuôi cậu bé và đổi tên thành Cận Triêu.
Ba năm sau, bà Khương mang thai và sinh hạ một cô con gái đặt tên là Cận Mộ, áp lực cuộc sống cực lớn khiến mâu thuẫn giữa hai vợ chồng nhà họ Cận càng ngày càng trở nên sâu sắc.
Năm Cận Mộ lên 9 tuổi, ba mẹ cô thỏa thuận ly hôn, cô theo mẹ sống ở phía nam, còn Cận Triêu theo Cận Cường đi đến một thành phố nhỏ ở phía bắc, từ đó về sau nam bắc cách biệt, cả đời không qua lại với nhau.
Cho đến năm Mộ Mộ 18 tuổi, bà Khương phải ra nước ngoài để làm thủ tục định cư với người chồng thứ hai, bà ấy tạm thời đưa Mộ Mộ đến nhà Cận Cường nhờ ông ấy chăm sóc và coi chừng cô, và cũng từ đây Mộ Mộ đã gặp lại người anh trai 9 năm không gặp của mình...
Bà Khương đã kết hôn 5 năm mà vẫn không thể sinh con, ông Cận thay bạn bè ở quê chăm sóc con trai trong thời gian người này đi vắng, nhưng không ngờ người bạn này qua đời ngoài ý muốn, cậu bé trở thành cô nhi, hai vợ chồng Cận Cường cảm thấy thương xót cậu bé này nên đã nhân nuôi cậu bé và đổi tên thành Cận Triêu.
Ba năm sau, bà Khương mang thai và sinh hạ một cô con gái đặt tên là Cận Mộ, áp lực cuộc sống cực lớn khiến mâu thuẫn giữa hai vợ chồng nhà họ Cận càng ngày càng trở nên sâu sắc.
Năm Cận Mộ lên 9 tuổi, ba mẹ cô thỏa thuận ly hôn, cô theo mẹ sống ở phía nam, còn Cận Triêu theo Cận Cường đi đến một thành phố nhỏ ở phía bắc, từ đó về sau nam bắc cách biệt, cả đời không qua lại với nhau.
Cho đến năm Mộ Mộ 18 tuổi, bà Khương phải ra nước ngoài để làm thủ tục định cư với người chồng thứ hai, bà ấy tạm thời đưa Mộ Mộ đến nhà Cận Cường nhờ ông ấy chăm sóc và coi chừng cô, và cũng từ đây Mộ Mộ đã gặp lại người anh trai 9 năm không gặp của mình...
4.1
Sau khi bị thanh mai trúc mã cắm sừng, Từ Hi Nhiễm bị bố và mẹ kế ép đi xem mắt. Người kia sinh ra trong gia đình giàu có nhưng lại lớn hơn cô mười tuổi, không những vậy chân trái còn bị tàn tật.
Lần đầu tiên Từ Hi Nhiễm gặp Tưởng Dư Hoài, anh đeo chân giả nhưng không nhìn ra có chút gì khác thường cả, vẻ ngoài của anh đẹp trai ngoài sức tưởng tượng, trái lại tính cách lại rất khó đoán, nhìn nho nhã lễ độ nhưng lúc nào cũng thể hiện vẻ lạnh lùng xa cách.
Lúc đầu Từ Hi Nhiễm còn cho rằng lần xem mắt này sẽ không được đối phương thích. Không ngờ rằng sau khi quay về lại nhận được thông báo là đối phương rất hài lòng với cô, đồng ý kết hôn với cô luôn.
Từ Hi Nhiễm: “...”
Lúc mới gả cho Tưởng Dư Hoài, Từ Hi Nhiễm cảm thấy chắc rất khó để chung sống cùng người đàn ông lạnh lùng như anh. Về sau cô mới phát hiện, người đàn ông trưởng thành trầm ổn, thích làm bộ này lại là kẻ rất dính người.
*
Hôm đó người đàn ông đáng lẽ đang ở nước ngoài mở cuộc họp thì đột nhiên lại xuất hiện chặn Từ Hi Nhiễm ở cửa. Từ Hi Nhiễm cho rằng anh vội vàng quay về là do có việc gấp, cô kìm nén được sự căng thẳng hỏi anh: “Có phải chuyện hợp tác ở bên nước ngoài thất bại?”
Anh xị mặt, ánh mắt buồn bã nhìn cô, dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm túc nói với cô: “Vì sao em không trả lời tin nhắn của anh?”
Từ Hi Nhiễm: “...”
Lần đầu tiên Từ Hi Nhiễm gặp Tưởng Dư Hoài, anh đeo chân giả nhưng không nhìn ra có chút gì khác thường cả, vẻ ngoài của anh đẹp trai ngoài sức tưởng tượng, trái lại tính cách lại rất khó đoán, nhìn nho nhã lễ độ nhưng lúc nào cũng thể hiện vẻ lạnh lùng xa cách.
Lúc đầu Từ Hi Nhiễm còn cho rằng lần xem mắt này sẽ không được đối phương thích. Không ngờ rằng sau khi quay về lại nhận được thông báo là đối phương rất hài lòng với cô, đồng ý kết hôn với cô luôn.
Từ Hi Nhiễm: “...”
Lúc mới gả cho Tưởng Dư Hoài, Từ Hi Nhiễm cảm thấy chắc rất khó để chung sống cùng người đàn ông lạnh lùng như anh. Về sau cô mới phát hiện, người đàn ông trưởng thành trầm ổn, thích làm bộ này lại là kẻ rất dính người.
*
Hôm đó người đàn ông đáng lẽ đang ở nước ngoài mở cuộc họp thì đột nhiên lại xuất hiện chặn Từ Hi Nhiễm ở cửa. Từ Hi Nhiễm cho rằng anh vội vàng quay về là do có việc gấp, cô kìm nén được sự căng thẳng hỏi anh: “Có phải chuyện hợp tác ở bên nước ngoài thất bại?”
Anh xị mặt, ánh mắt buồn bã nhìn cô, dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm túc nói với cô: “Vì sao em không trả lời tin nhắn của anh?”
Từ Hi Nhiễm: “...”
4.2
Sau khi tuyên bố kết hôn, đôi vợ chồng này chưa từng công khai tham dự bất kỳ sự kiện nào, thậm chí trên Weibo cũng không hề có động thái tương tác nào hết.
Ngoài việc có một lượng lớn fan CP ngoài kia, tất cả mọi người đều cho rằng chuyện ly hôn của Lâm Vãn và Cố Tây Trầm chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Ngay cả Lâm Vãn cũng cảm thấy Cố Tây Trầm lấy mình chỉ là do say rượu loạn tính mới phụ trách với cô.
Cho đến một ngày, Lâm Vãn đang xem kịch bản Mary Sue mới nhận được thì xảy ra tai nạn.
Phần đầu của Lâm Vãn bị chấn thương khiến ký ức của cô hỗn độn, lầm tưởng kịch bản Mary Sue là ký ức của chính mình.
Lúc Cố Tây Trầm tới bệnh viện đón cô.
Lâm Vãn vươn đôi tay về phía Cố Tây Trầm: “Chồng ơi, ôm em một cái nào!”
Ông chồng Cố Tây Trầm ngoài mặt plastic kỳ thật đã yêu thầm Lâm Vãn mười mấy năm trực tiếp sững sờ tại chỗ.
Lâm Vãn thấy Cố Tây Trầm không chịu ôm cô thì nhảy từ trên giường bệnh xuống, chủ động ôm lấy eo anh.
Kết hôn ba năm, lần đầu tiên Cố Tây Trầm và Lâm Vãn ngủ cùng một giường.
Kết quả nửa đêm tỉnh lại, Cố Tây Trầm thấy Lâm Vãn đang cưỡi trên côn th*t của anh, bởi vì không nhét quy đầu vào được nên tức giận đến mức khóc rấm rứt.
Đoạn kịch nhỏ:
Mọi người cho rằng, ảnh đế Cố Tây Trầm có dáng người đẹp vậy, chắc hẳn công phu trên giường cũng rất tuyệt.
Nhưng có một ngày Lâm Vãn ảo não chia sẻ trên Weibo: Chồng bị bệnh liệt dương, làm sao bây giờ?
Nháy mắt mọi người khiếp sợ, không thể tin được ảnh đế thân cao 188cm, cơ bụng tám múi thế nhưng lại bị bệnh liệt dương!
Sau lại có một ngày, Lâm Vãn livestream mà quên tắt.
Tuy màn hình tắt nhưng vẫn có thể nghe được âm thanh trong phòng.
Cố Tây Trầm về nhà lôi Lâm Vãn vào phòng làm suốt 2 tiếng đồng hồ.
Mọi người: Đây thật sự là bằng chứng để bác bỏ tin đồn số 1 trong giới giải trí mà!
Ngoài việc có một lượng lớn fan CP ngoài kia, tất cả mọi người đều cho rằng chuyện ly hôn của Lâm Vãn và Cố Tây Trầm chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Ngay cả Lâm Vãn cũng cảm thấy Cố Tây Trầm lấy mình chỉ là do say rượu loạn tính mới phụ trách với cô.
Cho đến một ngày, Lâm Vãn đang xem kịch bản Mary Sue mới nhận được thì xảy ra tai nạn.
Phần đầu của Lâm Vãn bị chấn thương khiến ký ức của cô hỗn độn, lầm tưởng kịch bản Mary Sue là ký ức của chính mình.
Lúc Cố Tây Trầm tới bệnh viện đón cô.
Lâm Vãn vươn đôi tay về phía Cố Tây Trầm: “Chồng ơi, ôm em một cái nào!”
Ông chồng Cố Tây Trầm ngoài mặt plastic kỳ thật đã yêu thầm Lâm Vãn mười mấy năm trực tiếp sững sờ tại chỗ.
Lâm Vãn thấy Cố Tây Trầm không chịu ôm cô thì nhảy từ trên giường bệnh xuống, chủ động ôm lấy eo anh.
Kết hôn ba năm, lần đầu tiên Cố Tây Trầm và Lâm Vãn ngủ cùng một giường.
Kết quả nửa đêm tỉnh lại, Cố Tây Trầm thấy Lâm Vãn đang cưỡi trên côn th*t của anh, bởi vì không nhét quy đầu vào được nên tức giận đến mức khóc rấm rứt.
Đoạn kịch nhỏ:
Mọi người cho rằng, ảnh đế Cố Tây Trầm có dáng người đẹp vậy, chắc hẳn công phu trên giường cũng rất tuyệt.
Nhưng có một ngày Lâm Vãn ảo não chia sẻ trên Weibo: Chồng bị bệnh liệt dương, làm sao bây giờ?
Nháy mắt mọi người khiếp sợ, không thể tin được ảnh đế thân cao 188cm, cơ bụng tám múi thế nhưng lại bị bệnh liệt dương!
Sau lại có một ngày, Lâm Vãn livestream mà quên tắt.
Tuy màn hình tắt nhưng vẫn có thể nghe được âm thanh trong phòng.
Cố Tây Trầm về nhà lôi Lâm Vãn vào phòng làm suốt 2 tiếng đồng hồ.
Mọi người: Đây thật sự là bằng chứng để bác bỏ tin đồn số 1 trong giới giải trí mà!
4
SAO EM ĐỎ MẶT RỒI?
🍒 Tác giả: Tuệ Tuyết
🍒 Editor: Jeongie
🍒 Thể loại: Hiện đại, ngọt ngào.
🍒 Độ dài: 53 chương + 25 ngoại truyện.
🍧 Giới thiệu 🍧
Dưới nhà Tô Đào vừa có hàng xóm mới chuyển đến.
Nghe dân tình đồn rằng, hàng xóm cao 1 mét 88, theo style “cấm dục”, vẻ ngoài lạnh lùng, cư xử nhã nhặn.
…
Dạo này, vận may của Tô Đào thường xuyên “vắng nhà”. Vì sự cố thấm dột mà cô đã bị hàng xóm tầng dưới lên tiếng “nhắc nhở”.
Về sau, cô tìm được một luật sư xuất sắc trên mạng để tư vấn một vài chuyện.
Khởi đầu thuận lợi, quá trình suôn sẻ. Cuối cùng, cô còn add luôn cả Wechat của anh chàng luật sư chất lượng cao này.
Tiếng lòng của Tô Đào: … Chẳng lẽ tình yêu đang vẫy gọi?
Chuyện tình qua mạng bắt đầu rực cháy, Tô Đào ngọt ngào gọi anh là ông xã suốt ba tháng liền.
Rồi bỗng có một ngày, Tô Đào chợt phát hiện ra một chuyện vô cùng kỳ lạ.
Trai đẹp tầng dưới bỗng nhiên đổi tài khoản thành… Cắn một miếng đào.
Tô Đào: … Mi là ai?
Cắn một miếng đào: Ông xã em đây.
🍒 Tác giả: Tuệ Tuyết
🍒 Editor: Jeongie
🍒 Thể loại: Hiện đại, ngọt ngào.
🍒 Độ dài: 53 chương + 25 ngoại truyện.
🍧 Giới thiệu 🍧
Dưới nhà Tô Đào vừa có hàng xóm mới chuyển đến.
Nghe dân tình đồn rằng, hàng xóm cao 1 mét 88, theo style “cấm dục”, vẻ ngoài lạnh lùng, cư xử nhã nhặn.
…
Dạo này, vận may của Tô Đào thường xuyên “vắng nhà”. Vì sự cố thấm dột mà cô đã bị hàng xóm tầng dưới lên tiếng “nhắc nhở”.
Về sau, cô tìm được một luật sư xuất sắc trên mạng để tư vấn một vài chuyện.
Khởi đầu thuận lợi, quá trình suôn sẻ. Cuối cùng, cô còn add luôn cả Wechat của anh chàng luật sư chất lượng cao này.
Tiếng lòng của Tô Đào: … Chẳng lẽ tình yêu đang vẫy gọi?
Chuyện tình qua mạng bắt đầu rực cháy, Tô Đào ngọt ngào gọi anh là ông xã suốt ba tháng liền.
Rồi bỗng có một ngày, Tô Đào chợt phát hiện ra một chuyện vô cùng kỳ lạ.
Trai đẹp tầng dưới bỗng nhiên đổi tài khoản thành… Cắn một miếng đào.
Tô Đào: … Mi là ai?
Cắn một miếng đào: Ông xã em đây.
4.2
Trước khi mất trí nhớ, Vân Kiều si mê say đắm vị hôn phu liên hôn của mình, nhưng cô đã bị phản bội đầy đau đớn.
Sau khi mất trí nhớ, Vân Kiều chỉ nhớ mình thích vị ân nhân cứu mạng - Thẩm Trạm.
Thẩm Trạm là ai?
Đối thủ một mất một còn của vị hôn phu cũ!
[1]
Thuở nhỏ, Vân Kiều bị bắt nạt, chỉ mỗi vị hôn phu trong miệng người lớn đứng ra bảo vệ cô.
Năm mười chín tuổi, Vân Kiều ôm bao kỳ vọng muốn thổ lộ tình cảm với anh ta, lại chứng kiến anh ta ôm người con gái khác, thân mật hôn môi.
“Tôi không ưng mấy cô nhóc nhạt nhẽo vô vị.” Người đàn ông lạnh lùng nhìn cô, trong ánh mắt xa cách không hề có tình cảm.
Vân Kiều nản lòng thoái chí.
Cô mở mắt thêm lần nữa, nào ngờ bị đập đầu mất trí nhớ, bám chặt lấy người đầu tiên mà mình nhìn thấy khi tỉnh lại.
-
Kể từ khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ không đội trời chung, Thẩm Trạm kiêu ngạo, nóng tính buộc phải sinh hoạt theo nếp sống chăm con nhỏ, về nhà vào đúng tám giờ tối mỗi ngày.
Bạn bè thảo luận sôi nổi: “Anh Thẩm, sao gần đây anh ngày càng ngoan ngoãn vậy?”
“Con mắt nào của cậu thấy tôi ngoan?” Thẩm Trạm nâng ly rượu lên, cười nhạt.
Giây tiếp theo, tiếng chuông quan tâm đặc biệt vang lên, anh nhanh chân chạy về dỗ người.
[2]
Người cũ mất đi mới biết quý trọng, ân hận về việc trước đây, lao đến nhà họ Thẩm đòi người.
Bà Thẩm mới lên chức không hiểu gì hết: “Ông xã, anh ta là ai thế?”
Thẩm Trạm sầm mặt: “Kẻ thù không đội trời chung của nhà ta.”
Kiều Kiều bừng tỉnh, chỉ thẳng vào người cũ không chút nương tay: “Đóng cửa, thả chó, đánh đuổi tên đó ra ngoài!”
-
Ban đầu, khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ một mất một còn, Thẩm Trạm chỉ muốn ra oai phủ đầu!
Về sau, Vân Kiều vừa rơi một giọt nước mắt, Thẩm Trạm đã quỳ xuống ngay!
Sau khi mất trí nhớ, Vân Kiều chỉ nhớ mình thích vị ân nhân cứu mạng - Thẩm Trạm.
Thẩm Trạm là ai?
Đối thủ một mất một còn của vị hôn phu cũ!
[1]
Thuở nhỏ, Vân Kiều bị bắt nạt, chỉ mỗi vị hôn phu trong miệng người lớn đứng ra bảo vệ cô.
Năm mười chín tuổi, Vân Kiều ôm bao kỳ vọng muốn thổ lộ tình cảm với anh ta, lại chứng kiến anh ta ôm người con gái khác, thân mật hôn môi.
“Tôi không ưng mấy cô nhóc nhạt nhẽo vô vị.” Người đàn ông lạnh lùng nhìn cô, trong ánh mắt xa cách không hề có tình cảm.
Vân Kiều nản lòng thoái chí.
Cô mở mắt thêm lần nữa, nào ngờ bị đập đầu mất trí nhớ, bám chặt lấy người đầu tiên mà mình nhìn thấy khi tỉnh lại.
-
Kể từ khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ không đội trời chung, Thẩm Trạm kiêu ngạo, nóng tính buộc phải sinh hoạt theo nếp sống chăm con nhỏ, về nhà vào đúng tám giờ tối mỗi ngày.
Bạn bè thảo luận sôi nổi: “Anh Thẩm, sao gần đây anh ngày càng ngoan ngoãn vậy?”
“Con mắt nào của cậu thấy tôi ngoan?” Thẩm Trạm nâng ly rượu lên, cười nhạt.
Giây tiếp theo, tiếng chuông quan tâm đặc biệt vang lên, anh nhanh chân chạy về dỗ người.
[2]
Người cũ mất đi mới biết quý trọng, ân hận về việc trước đây, lao đến nhà họ Thẩm đòi người.
Bà Thẩm mới lên chức không hiểu gì hết: “Ông xã, anh ta là ai thế?”
Thẩm Trạm sầm mặt: “Kẻ thù không đội trời chung của nhà ta.”
Kiều Kiều bừng tỉnh, chỉ thẳng vào người cũ không chút nương tay: “Đóng cửa, thả chó, đánh đuổi tên đó ra ngoài!”
-
Ban đầu, khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ một mất một còn, Thẩm Trạm chỉ muốn ra oai phủ đầu!
Về sau, Vân Kiều vừa rơi một giọt nước mắt, Thẩm Trạm đã quỳ xuống ngay!