Sủng
948 Truyện
Sắp xếp theo
3.7
Anh hứa với người bạn đã khuất sẽ chăm sóc con gái của anh ấy, nhưng kết quả là anh lại vô tình chăm sóc cô ấy trên giường!
Ngay cả khi sau này biết rằng đó là một âm mưu của cô, anh vẫn bị cơ thể nhạy cảm và căng tràn của cô ấy quyến rũ không thể cưỡng lại, chỉ muốn giam cầm cô gái này mãi mãi.
1v1, đôi bên trong sạch, chú cháu giả, chênh lệch 12 tuổi
Ngay cả khi sau này biết rằng đó là một âm mưu của cô, anh vẫn bị cơ thể nhạy cảm và căng tràn của cô ấy quyến rũ không thể cưỡng lại, chỉ muốn giam cầm cô gái này mãi mãi.
1v1, đôi bên trong sạch, chú cháu giả, chênh lệch 12 tuổi
4.6
Tên truyện: Như Ý Xuân – Gả cho quyền thần bần hàn.
Tác giả: Chanh Dữ Bạch.
Thể loại: Cổ đại, cưới trước yêu sau, ngọt sủng, cung định hầu tước, góc nhìn nữ chính.
Số chương: 89 chương + 9NT
Trans + beta: Nàng fish.
Giới Thiệu
Tầm Lại là hạ thần được tân đế ưu ái, là con dao sắc nhọn, chỉ đâu đánh đó của tân đế.
Mặc dù tướng mạo trông cực kỳ anh tuấn, nhưng hắn đi đến đâu người người đều cảm thấy nguy hiểm đến đấy.
Mọi người lén đặt cho hắn một cái tên, gọi là ‘Diêm vương mặt ngọc”.
Ngoài mặt, các thế gia đại tộc tỏ ra rất cung kính hắn, nhưng trong lòng lại thầm coi thường hắn xuất thân nghèo hèn.
Một ngày nọ, con dao này đã chém lên phủ Thịnh Lăng hầu.
Sau khi bãi triều, Thịnh Lăng hầu cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa mà đứng trước mặt hắn chửi ầm lên: “Thằng nhãi ngươi chỉ là một con chó điên, có cái gì đáng để tự hào chứ? Dám chọc vào bản hầu, bản hầu sẽ cho ngươi biết tay!”
Tầm Lại hừ lạnh một tiếng, nhìn Thịnh Lăng hầu bằng đôi mắt vô cùng lạnh lẽo.
Hôm sau, Thịnh Lăng hầu nhận được một thánh chỉ, tân đế hứa hôn đích trưởng nữ của ông cho Tầm Lại.
Thịnh Lăng hầu tức đến độ ba ngày không lên triều, tuy nhiên, một tháng sau, đích trưởng nữ Thịnh Lộ Yên vẫn phải vào Tầm phủ.
Thời gian đầu, tất cả mọi người đều thương cảm cho Đại cô nương phủ Thịnh Lăng hầu, vì một đóa hoa yêu kiều như thế mà phải cắm vào một bãi cứt trâu.
Sau này, khi thấy nàng càng ngày càng được yêu chiều, người đến phủ nhờ vả càng lúc càng đông.
Vở kịch nhỏ
Tân đế tổ chức yến tiệc để chiêu đãi trọng thần, Tầm Lại thấy thê tử bưng tới một bát cháo lạnh thì khẽ chau mày, song hắn vẫn đưa tay cầm lấy, uống hết trong vài ngụm.
Thịnh Lộ Yên nhìn ánh mắt của mọi người, chợt nảy ra một ý, nàng bắt đầu lau lệ: “Đại nhân, hôm qua thiếp thân chỉ nói ngài một câu, vậy mà hôm nay đến cháo cũng không thể uống sao?”
Gân xanh trên trán Tầm Lại hơi nảy lên, muốn nói gì đó.
Thịnh Lộ Yên lặng lẽ kéo tay áo và lắc đầu với hắn.
Tầm Lại thở ra một hơi, nghiêm mặt nói: “Nếu còn không nghe lời thì đến cả nước cũng đừng hòng uống!”
Nghe vậy, Thịnh Lộ Yên rưng rưng nước mắt.
Ánh mắt của đám đông lại tràn đầy sự thương cảm.
Sau đó, đã không còn ai đến tìm nàng cầu xin thương tình nữa.
Hướng dẫn đọc:
1. Cưới trước yêu sau.
2.Nữ chính diễn sâu vs nam chính lạnh lùng.
Tác giả: Chanh Dữ Bạch.
Thể loại: Cổ đại, cưới trước yêu sau, ngọt sủng, cung định hầu tước, góc nhìn nữ chính.
Số chương: 89 chương + 9NT
Trans + beta: Nàng fish.
Giới Thiệu
Tầm Lại là hạ thần được tân đế ưu ái, là con dao sắc nhọn, chỉ đâu đánh đó của tân đế.
Mặc dù tướng mạo trông cực kỳ anh tuấn, nhưng hắn đi đến đâu người người đều cảm thấy nguy hiểm đến đấy.
Mọi người lén đặt cho hắn một cái tên, gọi là ‘Diêm vương mặt ngọc”.
Ngoài mặt, các thế gia đại tộc tỏ ra rất cung kính hắn, nhưng trong lòng lại thầm coi thường hắn xuất thân nghèo hèn.
Một ngày nọ, con dao này đã chém lên phủ Thịnh Lăng hầu.
Sau khi bãi triều, Thịnh Lăng hầu cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa mà đứng trước mặt hắn chửi ầm lên: “Thằng nhãi ngươi chỉ là một con chó điên, có cái gì đáng để tự hào chứ? Dám chọc vào bản hầu, bản hầu sẽ cho ngươi biết tay!”
Tầm Lại hừ lạnh một tiếng, nhìn Thịnh Lăng hầu bằng đôi mắt vô cùng lạnh lẽo.
Hôm sau, Thịnh Lăng hầu nhận được một thánh chỉ, tân đế hứa hôn đích trưởng nữ của ông cho Tầm Lại.
Thịnh Lăng hầu tức đến độ ba ngày không lên triều, tuy nhiên, một tháng sau, đích trưởng nữ Thịnh Lộ Yên vẫn phải vào Tầm phủ.
Thời gian đầu, tất cả mọi người đều thương cảm cho Đại cô nương phủ Thịnh Lăng hầu, vì một đóa hoa yêu kiều như thế mà phải cắm vào một bãi cứt trâu.
Sau này, khi thấy nàng càng ngày càng được yêu chiều, người đến phủ nhờ vả càng lúc càng đông.
Vở kịch nhỏ
Tân đế tổ chức yến tiệc để chiêu đãi trọng thần, Tầm Lại thấy thê tử bưng tới một bát cháo lạnh thì khẽ chau mày, song hắn vẫn đưa tay cầm lấy, uống hết trong vài ngụm.
Thịnh Lộ Yên nhìn ánh mắt của mọi người, chợt nảy ra một ý, nàng bắt đầu lau lệ: “Đại nhân, hôm qua thiếp thân chỉ nói ngài một câu, vậy mà hôm nay đến cháo cũng không thể uống sao?”
Gân xanh trên trán Tầm Lại hơi nảy lên, muốn nói gì đó.
Thịnh Lộ Yên lặng lẽ kéo tay áo và lắc đầu với hắn.
Tầm Lại thở ra một hơi, nghiêm mặt nói: “Nếu còn không nghe lời thì đến cả nước cũng đừng hòng uống!”
Nghe vậy, Thịnh Lộ Yên rưng rưng nước mắt.
Ánh mắt của đám đông lại tràn đầy sự thương cảm.
Sau đó, đã không còn ai đến tìm nàng cầu xin thương tình nữa.
Hướng dẫn đọc:
1. Cưới trước yêu sau.
2.Nữ chính diễn sâu vs nam chính lạnh lùng.
3.2
Chu Tiêu Tiêu, cô giáo gương mẫu tại nhà trẻ, trời sinh luôn tươi cười.
Đi làm từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, trải qua cuộc sống hết sức bình thường.
Cho đến một ngày, Tạ Tinh Từ nhảy qua tường nhà trẻ, dọa khóc các bé con, trời xui đất khiến cướp đi nụ hôn đầu tiên của cô.
Sau đó, người kia còn tỏ ra huênh hoang: “Biết tôi là ai không?”
Chu Tiêu Tiêu hờ hững gọi 110: “Không biết, nhưng lát nữa tôi có thể hỏi cảnh sát.”
Tạ Tinh Từ: “…”
*
Tạ Tinh Từ, thiên tài sáng tác trong giới giải trí, mặt thối không ai bằng.
Một ngày dính vào bê bối sao chép, những người nâng anh lên đỉnh cao lại giẫm anh xuống vũng bùn.
Người người đều đánh cược anh không thể trở mình, nhưng không ngờ rằng một đoạn video lại khiến anh nổi tiếng trên mạng.
Chàng thanh niên trong video thu lại vẻ bướng bỉnh, mặc áo sơ mi trắng ngồi ở ven đường ôm đàn ghi-ta nhẹ giọng đàn hát. Người xem xung quanh rộn ràng nhốn nháo, mà đôi mắt lấp lánh của anh chỉ dừng lại trên người một cô gái nhỏ.
Tiếng hát dừng lại, anh đứng dậy đi tới bên cạnh cô gái, lòng bàn tay hướng về phía trước, dịu dàng nhân nhượng.
“Hoan nghênh em về nhà, Chu Tiêu Tiêu.”
Đi làm từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, trải qua cuộc sống hết sức bình thường.
Cho đến một ngày, Tạ Tinh Từ nhảy qua tường nhà trẻ, dọa khóc các bé con, trời xui đất khiến cướp đi nụ hôn đầu tiên của cô.
Sau đó, người kia còn tỏ ra huênh hoang: “Biết tôi là ai không?”
Chu Tiêu Tiêu hờ hững gọi 110: “Không biết, nhưng lát nữa tôi có thể hỏi cảnh sát.”
Tạ Tinh Từ: “…”
*
Tạ Tinh Từ, thiên tài sáng tác trong giới giải trí, mặt thối không ai bằng.
Một ngày dính vào bê bối sao chép, những người nâng anh lên đỉnh cao lại giẫm anh xuống vũng bùn.
Người người đều đánh cược anh không thể trở mình, nhưng không ngờ rằng một đoạn video lại khiến anh nổi tiếng trên mạng.
Chàng thanh niên trong video thu lại vẻ bướng bỉnh, mặc áo sơ mi trắng ngồi ở ven đường ôm đàn ghi-ta nhẹ giọng đàn hát. Người xem xung quanh rộn ràng nhốn nháo, mà đôi mắt lấp lánh của anh chỉ dừng lại trên người một cô gái nhỏ.
Tiếng hát dừng lại, anh đứng dậy đi tới bên cạnh cô gái, lòng bàn tay hướng về phía trước, dịu dàng nhân nhượng.
“Hoan nghênh em về nhà, Chu Tiêu Tiêu.”
3.8
🌱Hán Việt: Nữ chủ thị nhuyễn muội nha ( đoản thiên tập)
🌱Tác giả: Sơn Hải Thực Mộng
🌱Edit: Vũ Quân
Giới thiệu:
🍑[Cổ đại: Công chúa hòa thân nhát gan xui xẻo X Hoàng đế tâm tư thâm trầm]🍑
Một câu tóm tắt: Nàng thật sự chỉ muốn yên tĩnh làm một chiếc bình hoa không có tình cảm, nhưng sao phân vị lại càng lên càng cao thế này?
🍒[Hiện đại vườn trường cấp ba] 🍒
Hai couple:
Bạn nhỏ ngoan ngoãn X đại ca trường học
Nữ học bá X thầy giáo
🍓[Dân quốc: Thiếu soái xấu xa X Thập Nhất thiếu thanh lãnh nữ giả nam trang]🍓
Cái gì? Thập Nhất thiếu gia được hoan nghênh nhất Dịch Bang là nữ? Lại còn muốn kết hôn với thiếu soái Sầm Thành?!!
🌱Tác giả: Sơn Hải Thực Mộng
🌱Edit: Vũ Quân
Giới thiệu:
🍑[Cổ đại: Công chúa hòa thân nhát gan xui xẻo X Hoàng đế tâm tư thâm trầm]🍑
Một câu tóm tắt: Nàng thật sự chỉ muốn yên tĩnh làm một chiếc bình hoa không có tình cảm, nhưng sao phân vị lại càng lên càng cao thế này?
🍒[Hiện đại vườn trường cấp ba] 🍒
Hai couple:
Bạn nhỏ ngoan ngoãn X đại ca trường học
Nữ học bá X thầy giáo
🍓[Dân quốc: Thiếu soái xấu xa X Thập Nhất thiếu thanh lãnh nữ giả nam trang]🍓
Cái gì? Thập Nhất thiếu gia được hoan nghênh nhất Dịch Bang là nữ? Lại còn muốn kết hôn với thiếu soái Sầm Thành?!!
3.9
Mang hình dáng mèo đã nhiều ngày, Hàm Thiền chỉ có thể làm vậy đến bản thân giữ được chút tỉnh táo, nhưng hiện tại, hắn đã không thể gắng gượng thêm nữua.
Chống lại mí mắt nặng trĩu, sự mệt mỏi lan tràn toàn thân, hắn lê thân hình mệt nhọc của mình đến thung lũng và gục xuống trước mặt Hỏa hồ ly.
Hỏa hồ ly thực sự cảm thấy không đành lòng, bắt đầu nghi ngờ liệu quyết định của mình nhiều năm trước, khi đồng ý giao dịch với thiếu niên, có đúng không....
Ít nhất bây giờ, Hỏa hồ ly không nỡ nhìn hắn phải chia lìa với thiếu nữ trước mắt.
Nếu như Hàm Thiền rơi vào giấc ngủ dài, có lẽ sau vài chục hoặc hàng trăm năm, cơ thể của hắn sẽ hồi phục, thời gian dùng để giao dịch cũng được bù đắp, không cần phải tiêu tốn nhiều giờ chìm trong mộng mị mỗi ngày.
Nhưng lúc đó, thiếu nữ nhân loại kia còn tồn tại trên thế gian này không?
Chống lại mí mắt nặng trĩu, sự mệt mỏi lan tràn toàn thân, hắn lê thân hình mệt nhọc của mình đến thung lũng và gục xuống trước mặt Hỏa hồ ly.
Hỏa hồ ly thực sự cảm thấy không đành lòng, bắt đầu nghi ngờ liệu quyết định của mình nhiều năm trước, khi đồng ý giao dịch với thiếu niên, có đúng không....
Ít nhất bây giờ, Hỏa hồ ly không nỡ nhìn hắn phải chia lìa với thiếu nữ trước mắt.
Nếu như Hàm Thiền rơi vào giấc ngủ dài, có lẽ sau vài chục hoặc hàng trăm năm, cơ thể của hắn sẽ hồi phục, thời gian dùng để giao dịch cũng được bù đắp, không cần phải tiêu tốn nhiều giờ chìm trong mộng mị mỗi ngày.
Nhưng lúc đó, thiếu nữ nhân loại kia còn tồn tại trên thế gian này không?
3.6
Bạch Minh Châu là một cô gái trẻ xinh đẹp và thông minh, được người khác ngưỡng mộ. Tuy nhiên, cuộc đời cô bị đảo lộn khi cô phát hiện mình đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà đường muội của mình viết, trở thành một nữ phụ với cuộc sống đầy bi kịch.
Câu chuyện bắt đầu khi Bạch Minh Châu vì muốn thoát khỏi sự sắp đặt của cha mẹ mình mà quyết định gả cho Chu Lâm, một thanh niên lưu manh trong thôn. Dù Chu Lâm yêu cô và luôn cố gắng đáp ứng mọi yêu cầu của cô, nhưng cuộc sống hôn nhân của họ lại không hạnh phúc. Sau một đêm động phòng, Bạch Minh Châu mang thai, nhưng vì không muốn giữ lại đứa trẻ, cô quyết định phá thai. Trong lúc hai người tranh cãi, Bạch Minh Châu vô tình sảy thai, khiến Chu Lâm mất hết hy vọng vào cô.
Cốt truyện không dừng lại ở đó. Vì sự sắp đặt của đường muội, Bạch Minh Châu sau này bị vô sinh và ly hôn với Chu Lâm. Trong khi Chu Lâm trở thành nhà giàu số một cả nước sau nhiều năm lập nghiệp, Bạch Minh Châu lại rơi vào cảnh bi đát, không thể kéo lại được trái tim của bất kỳ ai.
Cuộc sống của Bạch Minh Châu là một chuỗi bi kịch và thất vọng, từ việc bị gia đình ruồng bỏ cho đến tình yêu không thành. Tuy nhiên, cô không ngừng cố gắng vượt qua số phận, tìm kiếm hạnh phúc và ý nghĩa thực sự của cuộc sống...
Câu chuyện bắt đầu khi Bạch Minh Châu vì muốn thoát khỏi sự sắp đặt của cha mẹ mình mà quyết định gả cho Chu Lâm, một thanh niên lưu manh trong thôn. Dù Chu Lâm yêu cô và luôn cố gắng đáp ứng mọi yêu cầu của cô, nhưng cuộc sống hôn nhân của họ lại không hạnh phúc. Sau một đêm động phòng, Bạch Minh Châu mang thai, nhưng vì không muốn giữ lại đứa trẻ, cô quyết định phá thai. Trong lúc hai người tranh cãi, Bạch Minh Châu vô tình sảy thai, khiến Chu Lâm mất hết hy vọng vào cô.
Cốt truyện không dừng lại ở đó. Vì sự sắp đặt của đường muội, Bạch Minh Châu sau này bị vô sinh và ly hôn với Chu Lâm. Trong khi Chu Lâm trở thành nhà giàu số một cả nước sau nhiều năm lập nghiệp, Bạch Minh Châu lại rơi vào cảnh bi đát, không thể kéo lại được trái tim của bất kỳ ai.
Cuộc sống của Bạch Minh Châu là một chuỗi bi kịch và thất vọng, từ việc bị gia đình ruồng bỏ cho đến tình yêu không thành. Tuy nhiên, cô không ngừng cố gắng vượt qua số phận, tìm kiếm hạnh phúc và ý nghĩa thực sự của cuộc sống...
3.7
Kiều nữ nhà giàu Giang Noãn bất ngờ phát hiện mình đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tên là «Trọng sinh chi quân tẩu nghịch tập ký», hơn nữa còn là nữ phụ pháo hôi trong sách, nữ phụ này bởi vì thích nam chính mà bị nữ chính trọng sinh tính kế gả cho tên du côn trong thôn, không bao lâu sau liền bị tên du côn kia đánh đập đến chết đi sống lại.
Việc xuyên sách đã trở thành sự thật không thể thay đổi, Giang Noãn vì để tránh rơi vào kết cục của nữ phụ trong sách, chỉ có thể tránh né nữ chính trong sách, không muốn trêu chọc, tránh cho bị hào quang của nữ chính ảnh hưởng, ai có thể nghĩ tới cô vẫn trêu chọc phải, hazz... trêu chọc thì trêu chọc đi, dù sao cô cũng không sợ, huống chi cô còn có một chỗ dựa mạnh mẽ...
Hứa Yến chẳng qua là được ông cụ trong nhà nhắc nhở khi nào rảnh thì chăm sóc cô nhóc hàng xóm chưa từng gặp mặt vì cãi nhau với người nhà mà tức giận bỏ xuống nông thôn kia, Hứa Yến làm việc theo lẽ công bằng, lúc đi làm việc ở trong thôn liền thuận tiện ghé thăm cô một chút, nói với thôn trưởng một tiếng liền không muốn xen vào nữa, không nghĩ tới bị vả mặt bôm bốp, chỉ cần anh không làm gì thì liền chạy tới thôn thăm cô nhóc mà mình luôn nhung nhớ.
Vị đoàn trưởng vốn bị quân lính trong quân doanh gọi là "Diêm Vương Mặt Lạnh", lạnh lùng vô tình, chỉ biết giáo huấn bọn họ giống như cháu trai, không nghĩ tới một ngày nào đó, có người nhìn thấy anh đang thận trọng ôm cô gái đang nũng nịu vào lòng, dịu dàng dỗ dành.
Một gã đàn ông sắt thép dịu dàng kia, một màn đầy tình ý kia, khiến một đám binh lính nhìn mà than thở!
Giang Noãn: "Người đàn ông lạnh lùng cấm dục, không gần nữ sắc đâu? Rõ ràng là đại móng heo!".
Việc xuyên sách đã trở thành sự thật không thể thay đổi, Giang Noãn vì để tránh rơi vào kết cục của nữ phụ trong sách, chỉ có thể tránh né nữ chính trong sách, không muốn trêu chọc, tránh cho bị hào quang của nữ chính ảnh hưởng, ai có thể nghĩ tới cô vẫn trêu chọc phải, hazz... trêu chọc thì trêu chọc đi, dù sao cô cũng không sợ, huống chi cô còn có một chỗ dựa mạnh mẽ...
Hứa Yến chẳng qua là được ông cụ trong nhà nhắc nhở khi nào rảnh thì chăm sóc cô nhóc hàng xóm chưa từng gặp mặt vì cãi nhau với người nhà mà tức giận bỏ xuống nông thôn kia, Hứa Yến làm việc theo lẽ công bằng, lúc đi làm việc ở trong thôn liền thuận tiện ghé thăm cô một chút, nói với thôn trưởng một tiếng liền không muốn xen vào nữa, không nghĩ tới bị vả mặt bôm bốp, chỉ cần anh không làm gì thì liền chạy tới thôn thăm cô nhóc mà mình luôn nhung nhớ.
Vị đoàn trưởng vốn bị quân lính trong quân doanh gọi là "Diêm Vương Mặt Lạnh", lạnh lùng vô tình, chỉ biết giáo huấn bọn họ giống như cháu trai, không nghĩ tới một ngày nào đó, có người nhìn thấy anh đang thận trọng ôm cô gái đang nũng nịu vào lòng, dịu dàng dỗ dành.
Một gã đàn ông sắt thép dịu dàng kia, một màn đầy tình ý kia, khiến một đám binh lính nhìn mà than thở!
Giang Noãn: "Người đàn ông lạnh lùng cấm dục, không gần nữ sắc đâu? Rõ ràng là đại móng heo!".
4
Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Truyện Sủng, Đô Thị
Giới thiệu:
Không muốn trở thành một diễn viên vạn người mê không phải là ảnh đế tốt.
Kiếp trước dựa vào kỹ năng diễn xuất độc đáo, khí ngút trời không ai có thể bắt chước, nam chính chuyển thế xuyên đến hiện đại, sau khi trưởng thành, dưới sự ủng hộ của cha là ông chủ mỏ than, anh đã mang theo tiền vốn (tiền tài + nhan sắc) bước vào cửa lớn của giới giải trí.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Truyện Sủng, Đô Thị
Giới thiệu:
Không muốn trở thành một diễn viên vạn người mê không phải là ảnh đế tốt.
Kiếp trước dựa vào kỹ năng diễn xuất độc đáo, khí ngút trời không ai có thể bắt chước, nam chính chuyển thế xuyên đến hiện đại, sau khi trưởng thành, dưới sự ủng hộ của cha là ông chủ mỏ than, anh đã mang theo tiền vốn (tiền tài + nhan sắc) bước vào cửa lớn của giới giải trí.
4.4
4
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trùng sinh, học đường, chủ thụ, Nhẹ nhàng, Ấm áp, 1v1, Công yêu thầm, Chữa lành.
Giới thiệu
✰∘₊✧──────✧₊∘
CP: Lạnh lùng học giỏi thụ x Giả bạo lực học kém công
Bách Dịch Nhiên, đối tượng xem mắt của Ngu Thư Niên.
Trong ấn tượng của Ngu Thư Niên chưa từng xuất hiện cái tên Bách Dịch Nhiên, cũng không nhớ rõ có giao tình gì với hắn. Lần đầu gặp mặt, xe tải mất lái, Bách Dịch Nhiên đã dùng thân mình che chở cho cậu, trước khi mất đi ý thức Ngu Thư Niên chỉ kịp nghe thấy Bách Dịch Nhiên nói: "Cậu không sao là tốt rồi."
Lại mở mắt ra, Ngu Thư Niên phát hiện mình đã trở về thời cấp ba. Cũng phát hiện ra người không hề tồn tại trong ký ức ấy, từng là bạn học cấp ba của cậu.
Ngu Thư Niên muốn làm rõ mọi chuyện.
Lúc đi tìm Bách Dịch Nhiên lại vô tình bắt gặp Bách Dịch Nhiên đang đè một tên côn đồ xuống đất. Tên côn đồ đó trông có vẻ quen mắt, hình như là kẻ đã dọa dẫm cậu trong giờ kiểm tra, nếu không đưa bài cho hắn chép thì sẽ chặn đường đánh cậu.
Bách Dịch Nhiên mặt không chút biểu cảm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Để tao thấy mày tìm Ngu Thư Niên nữa, tao sẽ--"
Lời còn chưa dứt đã im bặt khi bốn mắt chạm nhau với Ngu Thư Niên. Tên côn đồ hoảng hốt bỏ chạy.
Bách Dịch Nhiên luống cuống tay chân: "Tôi... nó... cái đó..."
Ngu Thư Niên nhìn vết thương trên mặt hắn, đưa tay đưa cho hắn một miếng băng cá nhân.
Tên côn đồ vừa buông lời hung ác xong đã biến mất, sữa xuất hiện trên bàn vào buổi sáng, nước đá sau giờ thể dục mùa hè... Ngu Thư Niên nghĩ, rất nhiều chuyện khó hiểu ở kiếp trước, giờ phút này dường như đã có câu trả lời.
Hướng dẫn đọc:
Weibo của tác giả:@三千偶尔失眠
1. Một tiểu thuyết nhẹ nhàng, ấm áp, dễ chịu và ngọt ngào, không có đau khổ, chỉ có bánh ngọt nhỏ.
2. Có những thiết lập riêng tư, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại!
3. Nhân vật chính vô cùng hoàn hảo, loại hoàn hảo vượt qua rào cản giới hạn của chiều không gian, xin đừng so sánh với con người thật, xin cảm ơn.
Nhãn mục nội dung: Tuổi học trò, tình yêu sâu sắc, sống lại, học đường.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Ngu Thư Niên, Bách Dịch Nhiên ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:
Mô tả ngắn gọn: Yêu em là cả một kế hoạch dài hơi được ấp ủ kỹ càng.
Châm ngôn: Cuộc đời rất ngắn ngủi, đừng để lại tiếc nuối.
Giới thiệu
✰∘₊✧──────✧₊∘
CP: Lạnh lùng học giỏi thụ x Giả bạo lực học kém công
Bách Dịch Nhiên, đối tượng xem mắt của Ngu Thư Niên.
Trong ấn tượng của Ngu Thư Niên chưa từng xuất hiện cái tên Bách Dịch Nhiên, cũng không nhớ rõ có giao tình gì với hắn. Lần đầu gặp mặt, xe tải mất lái, Bách Dịch Nhiên đã dùng thân mình che chở cho cậu, trước khi mất đi ý thức Ngu Thư Niên chỉ kịp nghe thấy Bách Dịch Nhiên nói: "Cậu không sao là tốt rồi."
Lại mở mắt ra, Ngu Thư Niên phát hiện mình đã trở về thời cấp ba. Cũng phát hiện ra người không hề tồn tại trong ký ức ấy, từng là bạn học cấp ba của cậu.
Ngu Thư Niên muốn làm rõ mọi chuyện.
Lúc đi tìm Bách Dịch Nhiên lại vô tình bắt gặp Bách Dịch Nhiên đang đè một tên côn đồ xuống đất. Tên côn đồ đó trông có vẻ quen mắt, hình như là kẻ đã dọa dẫm cậu trong giờ kiểm tra, nếu không đưa bài cho hắn chép thì sẽ chặn đường đánh cậu.
Bách Dịch Nhiên mặt không chút biểu cảm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Để tao thấy mày tìm Ngu Thư Niên nữa, tao sẽ--"
Lời còn chưa dứt đã im bặt khi bốn mắt chạm nhau với Ngu Thư Niên. Tên côn đồ hoảng hốt bỏ chạy.
Bách Dịch Nhiên luống cuống tay chân: "Tôi... nó... cái đó..."
Ngu Thư Niên nhìn vết thương trên mặt hắn, đưa tay đưa cho hắn một miếng băng cá nhân.
Tên côn đồ vừa buông lời hung ác xong đã biến mất, sữa xuất hiện trên bàn vào buổi sáng, nước đá sau giờ thể dục mùa hè... Ngu Thư Niên nghĩ, rất nhiều chuyện khó hiểu ở kiếp trước, giờ phút này dường như đã có câu trả lời.
Hướng dẫn đọc:
Weibo của tác giả:@三千偶尔失眠
1. Một tiểu thuyết nhẹ nhàng, ấm áp, dễ chịu và ngọt ngào, không có đau khổ, chỉ có bánh ngọt nhỏ.
2. Có những thiết lập riêng tư, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại!
3. Nhân vật chính vô cùng hoàn hảo, loại hoàn hảo vượt qua rào cản giới hạn của chiều không gian, xin đừng so sánh với con người thật, xin cảm ơn.
Nhãn mục nội dung: Tuổi học trò, tình yêu sâu sắc, sống lại, học đường.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Ngu Thư Niên, Bách Dịch Nhiên ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:
Mô tả ngắn gọn: Yêu em là cả một kế hoạch dài hơi được ấp ủ kỹ càng.
Châm ngôn: Cuộc đời rất ngắn ngủi, đừng để lại tiếc nuối.
3.1
Sau ba năm, tôi gặp lại Lục Tuân. Đó là do mẹ tôi đưa tôi đến ở nhờ nhà anh. Mẹ tôi nói, Lục Tuân là học sinh giỏi, tính tình hiền lành, bảo tôi học tập anh cho tốt. Ấn tượng của tôi về Lục Tuân cũng quả thực là như vậy.
Vậy mà ba tháng sau, tôi lại bị anh ghì chặt vào tường, không thể động đậy.
"Bé cưng lại không ngoan rồi..." Đôi mắt anh lóe lên ánh sáng nồng nhiệt và nguy hiểm, hình xăm màu đen ở xương quai xanh ẩn hiện.
"Lần này..."
"Phải phạt em thế nào đây?"
Vậy mà ba tháng sau, tôi lại bị anh ghì chặt vào tường, không thể động đậy.
"Bé cưng lại không ngoan rồi..." Đôi mắt anh lóe lên ánh sáng nồng nhiệt và nguy hiểm, hình xăm màu đen ở xương quai xanh ẩn hiện.
"Lần này..."
"Phải phạt em thế nào đây?"
3.1
Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn ấm áp, H văn, Tâm lý, Ngọt Sủng, 1v1, HE
Edit: dao_bach_phung
Văn án
Làm sao Tô Tiểu Đào ngờ được là phơi quần áo ngoài ban công mà cũng có thể ngất xỉu.
Làm sao Hoắc Đông Đình ngờ được rằng từ trước đến nay bản thân vô cùng tự chủ, không gì có thể khiến mình nao núng, mất bình tĩnh, thế mà có ngày lại ghen tuông đến phát cuồng, thậm chí gia giáo trước giờ cũng biến mất mà làm chuyện phi pháp.
—————-
Tô Tiểu Đào có chút tự ti, khuôn mặt bình thường rất dễ lẫn lộn trong đám đông, bộ ngực lớn đến mức từ nhỏ đến lớn cứ luôn bị người khác chỉ trỏ, cảm thấy cuộc sống của mình cứ trôi qua vậy, cũng không ôm bất kỳ hi vọng gì đối với chuyện hôn nhân, nhưng cũng không thể kiềm chế mơ ước về một hồi điên cuồng tuổi trẻ.
Hoắc Đông Đình có thể chịu đựng việc mình nghĩ đến cô thì liền cứng, chịu đựng cô cứ luôn làm lơ mình, chịu đựng bạn bè tốt của mình trêu chọc cô, nhưng khi hắn thấy trên ban công nhà cô gái kia bắt đầu có quần áo đàn ông xuất hiện, thì sự tự chủ mà hắn luôn luôn lấy làm tự hào liền ầm ầm sụp đổ, hắn biết bản thân mình cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
*
Nói ngắn gọn, đây là chuyện về một cô gái bình thường đón nhận mùa xuân của mình đến, về một ngọn núi băng bị tan chảy.
Edit: dao_bach_phung
Văn án
Làm sao Tô Tiểu Đào ngờ được là phơi quần áo ngoài ban công mà cũng có thể ngất xỉu.
Làm sao Hoắc Đông Đình ngờ được rằng từ trước đến nay bản thân vô cùng tự chủ, không gì có thể khiến mình nao núng, mất bình tĩnh, thế mà có ngày lại ghen tuông đến phát cuồng, thậm chí gia giáo trước giờ cũng biến mất mà làm chuyện phi pháp.
—————-
Tô Tiểu Đào có chút tự ti, khuôn mặt bình thường rất dễ lẫn lộn trong đám đông, bộ ngực lớn đến mức từ nhỏ đến lớn cứ luôn bị người khác chỉ trỏ, cảm thấy cuộc sống của mình cứ trôi qua vậy, cũng không ôm bất kỳ hi vọng gì đối với chuyện hôn nhân, nhưng cũng không thể kiềm chế mơ ước về một hồi điên cuồng tuổi trẻ.
Hoắc Đông Đình có thể chịu đựng việc mình nghĩ đến cô thì liền cứng, chịu đựng cô cứ luôn làm lơ mình, chịu đựng bạn bè tốt của mình trêu chọc cô, nhưng khi hắn thấy trên ban công nhà cô gái kia bắt đầu có quần áo đàn ông xuất hiện, thì sự tự chủ mà hắn luôn luôn lấy làm tự hào liền ầm ầm sụp đổ, hắn biết bản thân mình cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
*
Nói ngắn gọn, đây là chuyện về một cô gái bình thường đón nhận mùa xuân của mình đến, về một ngọn núi băng bị tan chảy.
3.7
Mọi người đều biết Minh Dư theo đuổi Thịnh Minh Hoài một năm. Khi mọi người đều cho rằng sắp đuổi tới tay, Minh Dư lắc mình biến hoá, trở thành em gái không cùng cha không cùng mẹ của Thịnh Minh Hoài.
Ban ngày, Minh Dư ngoan ngoãn đi theo sau người anh trai cao lãnh (cao ngạo lạnh lùng) của mình, thay anh dọn sạch đào hoa.
“Thật ngại quá đi, anh trai tớ không thích con gái đâu.”
Buổi tối, nam sinh áp cô lên giường. Giữ cánh tay để qua đỉnh đầu, môi lưỡi linh hoạt kích thích da đầu cô tê dại, thở dốc liên tục.
Luật động dưới thân không ngừng, Thịnh Minh Hoài khàn giọng hỏi cô: “Nói anh không thích con gái, hử? Anh bây giờ đang ‘thịt’ ai?”
“…”
Nhị tiểu thư người tiện miệng hư x Đại thiếu gia có thù tất báo
Ban ngày, Minh Dư ngoan ngoãn đi theo sau người anh trai cao lãnh (cao ngạo lạnh lùng) của mình, thay anh dọn sạch đào hoa.
“Thật ngại quá đi, anh trai tớ không thích con gái đâu.”
Buổi tối, nam sinh áp cô lên giường. Giữ cánh tay để qua đỉnh đầu, môi lưỡi linh hoạt kích thích da đầu cô tê dại, thở dốc liên tục.
Luật động dưới thân không ngừng, Thịnh Minh Hoài khàn giọng hỏi cô: “Nói anh không thích con gái, hử? Anh bây giờ đang ‘thịt’ ai?”
“…”
Nhị tiểu thư người tiện miệng hư x Đại thiếu gia có thù tất báo
4.2
Thể loại: Nguyên bản, không cp, cận đại & hiện đại, giả tưởng, tình cảm, ngọt ngào, niên đại văn, trưởng thành, chữa lành.
- ------
Khi Hạ Nhạc còn nhỏ, cô từng nghe ông nội kể lại vô vàn câu chuyện xưa của ông, những câu chuyện thời của ông khác hoàn toàn với thời nay, cô chỉ thích nghe những chuyện vui, thỉnh thoảng cô cũng thấy hơi nhàm chán đấy nhưng chưa bao giờ cô để ý nhiều đến những câu chuyện đó.
Cho đến một ngày ông nội đột ngột qua đời.
Kể từ lúc ấy, ánh sáng trong cuộc đời Hạ Nhạc không còn nữa.
Sau khi ông nội mất, hết người này đến người khác đổ lỗi cho cô bằng nhiều hình thức khác nhau.
Bởi vậy, cái chết của ông nội đã trở thành vết thương đau đớn không thể nào chữa lành nổi trong cuộc đời của cô.
25 tuổi, Hạ Nhạc đã trưởng thành nhưng cô vẫn cố chấp không bao giờ tha thứ cho chính mình và luôn luôn giữ khoảng cách với mọi người.
Bỗng một ngày, cô mở mắt ra thì thấy bản thân được trở về ngôi làng nhỏ nơi cô sống khi còn thơ ấu và chứng kiến tang lễ của ông nội.
Tất cả giống như một giấc mơ, cô được quay trở về quá khứ, thời gian lúc đó là năm 1949, một thời đại mà không ai có thể quên được…
Đó là thời thanh niên của ông nội.
–
Ở thời đại này, cô cố gắng hết sức để có thể được ở với ông và cô cũng muốn thay đổi cái chết của ông.
Song, cô không bao giờ nghĩ rằng ông nội hiền lành và tốt bụng của mình khi còn trẻ lại là một chàng trai lạnh lùng và đẹp trai đến thế.
Mọi thứ dường như khác hoàn toàn với những gì cô tưởng tượng.
“Ngoại hình của ông nội đỉnh đến mức ngang hàng với sao hạng A thời hiện đại luôn ấy.”
“Gì cơ? Ông chú luôn phóng túng kia thực sự có tham gia thế vận hội á?!”
“Bà dì lúc đó không phải là bạn thân nhất của bà nội mà là tình địch của bà?”
…
Sau khi trải qua tất cả, cuối cùng Hạ Nhạc cũng hiểu được ông, hiểu được họ và thời đại ấy của ông.
Nhiều năm sau, Hạ Nhạc ngồi một mình trên chiếc ghế mây trong ngôi nhà cũ, bầu không khí tràn ngập mùi mốc từ năm nảo năm nao không hề tiêu tan, ánh sáng lọt qua khe cửa, phản chiếu hình ảnh cô không ngừng lau chùi bức ảnh chụp sáu người.
“Ông nội của con…ông ơi, ông thực sự đã phải chịu khổ cả đời rồi…”
Trong ảnh, ông nội chỉ mỉm cười dịu dàng, nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp nhất trên đời.
Ông bảo, ông chỉ cần Nhạc Nhạc hạnh phúc.
- ------
Khi Hạ Nhạc còn nhỏ, cô từng nghe ông nội kể lại vô vàn câu chuyện xưa của ông, những câu chuyện thời của ông khác hoàn toàn với thời nay, cô chỉ thích nghe những chuyện vui, thỉnh thoảng cô cũng thấy hơi nhàm chán đấy nhưng chưa bao giờ cô để ý nhiều đến những câu chuyện đó.
Cho đến một ngày ông nội đột ngột qua đời.
Kể từ lúc ấy, ánh sáng trong cuộc đời Hạ Nhạc không còn nữa.
Sau khi ông nội mất, hết người này đến người khác đổ lỗi cho cô bằng nhiều hình thức khác nhau.
Bởi vậy, cái chết của ông nội đã trở thành vết thương đau đớn không thể nào chữa lành nổi trong cuộc đời của cô.
25 tuổi, Hạ Nhạc đã trưởng thành nhưng cô vẫn cố chấp không bao giờ tha thứ cho chính mình và luôn luôn giữ khoảng cách với mọi người.
Bỗng một ngày, cô mở mắt ra thì thấy bản thân được trở về ngôi làng nhỏ nơi cô sống khi còn thơ ấu và chứng kiến tang lễ của ông nội.
Tất cả giống như một giấc mơ, cô được quay trở về quá khứ, thời gian lúc đó là năm 1949, một thời đại mà không ai có thể quên được…
Đó là thời thanh niên của ông nội.
–
Ở thời đại này, cô cố gắng hết sức để có thể được ở với ông và cô cũng muốn thay đổi cái chết của ông.
Song, cô không bao giờ nghĩ rằng ông nội hiền lành và tốt bụng của mình khi còn trẻ lại là một chàng trai lạnh lùng và đẹp trai đến thế.
Mọi thứ dường như khác hoàn toàn với những gì cô tưởng tượng.
“Ngoại hình của ông nội đỉnh đến mức ngang hàng với sao hạng A thời hiện đại luôn ấy.”
“Gì cơ? Ông chú luôn phóng túng kia thực sự có tham gia thế vận hội á?!”
“Bà dì lúc đó không phải là bạn thân nhất của bà nội mà là tình địch của bà?”
…
Sau khi trải qua tất cả, cuối cùng Hạ Nhạc cũng hiểu được ông, hiểu được họ và thời đại ấy của ông.
Nhiều năm sau, Hạ Nhạc ngồi một mình trên chiếc ghế mây trong ngôi nhà cũ, bầu không khí tràn ngập mùi mốc từ năm nảo năm nao không hề tiêu tan, ánh sáng lọt qua khe cửa, phản chiếu hình ảnh cô không ngừng lau chùi bức ảnh chụp sáu người.
“Ông nội của con…ông ơi, ông thực sự đã phải chịu khổ cả đời rồi…”
Trong ảnh, ông nội chỉ mỉm cười dịu dàng, nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp nhất trên đời.
Ông bảo, ông chỉ cần Nhạc Nhạc hạnh phúc.
5
Thể loại: HE, Hiện Đại, Học Đường, Học Bá, Thanh Xuân Vườn Trường, Gia Đình, Chữa Lành, Ngọt
Team dịch: Ổ truyện của MeoMeoz
Văn án:
Thành tích của chị gái tôi rất tốt, là niềm tự hào của bố m-ẹ.
Em trai là con trai là sự nối dõi của bố m-ẹ.
Tôi ấy mà…
Giống như bạn đi chợ mua hai cân thịt lợn loại ngon, ông chủ sẽ luôn tặng kèm hai miếng mỡ lợn.
Tôi chính là hàng tặng kèm không được yêu thích mà thôi.
Team dịch: Ổ truyện của MeoMeoz
Văn án:
Thành tích của chị gái tôi rất tốt, là niềm tự hào của bố m-ẹ.
Em trai là con trai là sự nối dõi của bố m-ẹ.
Tôi ấy mà…
Giống như bạn đi chợ mua hai cân thịt lợn loại ngon, ông chủ sẽ luôn tặng kèm hai miếng mỡ lợn.
Tôi chính là hàng tặng kèm không được yêu thích mà thôi.
4.1
Ninh Chiêu Nhi trời sinh tính tình phóng khoáng, dung mạo xinh đẹp, đáng yêu, nhưng lại mắc bệnh tim bẩm sinh, từ nhỏ đã được gửi nuôi ở nhà cô ruột.
Cả nhà cô ruột đối xử với nàng như con ruột, đợi đến khi nàng cập kê, sẽ gả cho người biểu ca thanh mai trúc mã.
Lần đầu tiên Ninh Chiêu Nhi gặp Thẩm Hạo Hành, hắn một thân huyền y đứng trên lầu các, nhìn nàng.
Tim Ninh Chiêu Nhi bỗng nhiên thắt lại, ngất lịm đi.
Sau đó, nàng nghe biểu tỷ nói: "Vị khách quý trong phủ là Tứ hoàng tử Đại Tề - Ngụy vương, người ôn nhuận lễ độ, tuấn mỹ vô song, chỉ là đã ngoài hai mươi tuổi mà vẫn chưa thành gia lập thất..."
"Bởi vì hắn có sở thích đoạn tụ." (đoạn tụ = đồng tính)
Ninh Chiêu Nhi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra nam nhân cưỡng đoạt nàng trong cơn ác mộng kia không phải là hắn.
Rất lâu sau, cuộc sống của nàng trở lại bình lặng, cơn ác mộng từng đeo bám nàng cũng dần bị lãng quên, cho đến ngày đại hôn, Ninh Chiêu Nhi đang hồi hộp chờ đợi trong tân phòng thì đột nhiên ngất xỉu, khi tỉnh lại đã thấy mình ở trong mật thất.
Dưới ánh nến le lói, nam nhân mặc huyền y chậm rãi bước về phía nàng, vẻ mặt vẫn ôn nhu như trước.
Ninh Chiêu Nhi khóc lóc cầu xin: "Đừng, đừng lại gần..."
Thẩm Hạo Hành mỉm cười ôn nhu phủi đi bụi bặm trên trán nàng, nhẹ giọng nói: "Đừng sợ, bản vương chỉ là vừa ý nàng, sẽ không làm nàng bị thương."
Ai nói người đàn ông độc ác trong giấc mơ kia không phải là hắn.
【Đây là câu chuyện về một tiểu bệnh y thuần khiết lương thiện, muốn cảm hóa một tên điên sống chỉ để trả thù.】
Cả nhà cô ruột đối xử với nàng như con ruột, đợi đến khi nàng cập kê, sẽ gả cho người biểu ca thanh mai trúc mã.
Lần đầu tiên Ninh Chiêu Nhi gặp Thẩm Hạo Hành, hắn một thân huyền y đứng trên lầu các, nhìn nàng.
Tim Ninh Chiêu Nhi bỗng nhiên thắt lại, ngất lịm đi.
Sau đó, nàng nghe biểu tỷ nói: "Vị khách quý trong phủ là Tứ hoàng tử Đại Tề - Ngụy vương, người ôn nhuận lễ độ, tuấn mỹ vô song, chỉ là đã ngoài hai mươi tuổi mà vẫn chưa thành gia lập thất..."
"Bởi vì hắn có sở thích đoạn tụ." (đoạn tụ = đồng tính)
Ninh Chiêu Nhi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra nam nhân cưỡng đoạt nàng trong cơn ác mộng kia không phải là hắn.
Rất lâu sau, cuộc sống của nàng trở lại bình lặng, cơn ác mộng từng đeo bám nàng cũng dần bị lãng quên, cho đến ngày đại hôn, Ninh Chiêu Nhi đang hồi hộp chờ đợi trong tân phòng thì đột nhiên ngất xỉu, khi tỉnh lại đã thấy mình ở trong mật thất.
Dưới ánh nến le lói, nam nhân mặc huyền y chậm rãi bước về phía nàng, vẻ mặt vẫn ôn nhu như trước.
Ninh Chiêu Nhi khóc lóc cầu xin: "Đừng, đừng lại gần..."
Thẩm Hạo Hành mỉm cười ôn nhu phủi đi bụi bặm trên trán nàng, nhẹ giọng nói: "Đừng sợ, bản vương chỉ là vừa ý nàng, sẽ không làm nàng bị thương."
Ai nói người đàn ông độc ác trong giấc mơ kia không phải là hắn.
【Đây là câu chuyện về một tiểu bệnh y thuần khiết lương thiện, muốn cảm hóa một tên điên sống chỉ để trả thù.】
4.1
Văn Vũ đọc một bộ tiểu thuyết mạt thế vô hạn lưu. Nữ chính là một đóa sen trắng hắc ám trọng sinh, thôi được, tạm chấp nhận vậy. Nam chính là kiểu Long Ngạo Thiên bá đạo, thôi thì cố đọc vậy, chẳng lẽ lại bỏ dở giữa chừng? Hễ ai chê bai tác giả, cô đều xông vào phản bác, sợ tác giả drop truyện bỏ chạy mất thì toi.
Cho đến khi đọc đến đoạn một căn cứ cứu nạn bị dị thú tàn phá, các quân nhân anh dũng hi sinh đến giây phút cuối cùng vẫn bảo vệ người dân sơ tán, trong khi nữ chính lại lo sợ bí mật về không gian tùy thân mình mới nhặt được bị bại lộ nên giấu diếm, không chịu cứu người. Cô tức đến mức hắc hóa.
Cô bình luận một tràng dài dưới truyện, tác giả bất lực đáp lại cô một câu: Bút cho cô đấy, cô viết đi.
Thế là Văn Vũ xuyên sách, mang theo cả ngón tay vàng do chính tác giả ban tặng – hệ thống [Bút Cho Cô, Cô Viết Đi].
Biết được chỉ cần đánh quái tích lũy điểm cống hiến là có thể sửa đổi cốt truyện, cô không nói hai lời xông thẳng đến căn cứ cứu nạn, lao vào vòng tay của những người quân nhân anh dũng.
Đúng như dự đoán, dị thú ập đến, nhưng lần này cô muốn tất cả những con người đáng mến này đều được sống!
Hoang mạc mênh mông → ruộng dưa bạt ngàn, nguyên liệu nấu ăn √
Tuyết rơi trắng xóa → bông gòn rơi lả tả, áo bông √
Muỗi hút máu → muỗi truyền máu, y tế √…
Tác giả: "Tôi van cầu cô đấy, dừng tay đi, truyện banh chành hết rồi."
Văn Vũ: "Kéo tôi dậy, tôi còn sửa được!"
Nội dung nhãn: Cường cường, Hệ thống. Xuyên sách, Sảng văn
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Văn Vũ┃Nhân vật phụ: Ứng Chuẩn┃Khác: Không gian tùy thân, kiến thiết cơ sở
Lập ý: Vĩnh không từ bỏ
Cho đến khi đọc đến đoạn một căn cứ cứu nạn bị dị thú tàn phá, các quân nhân anh dũng hi sinh đến giây phút cuối cùng vẫn bảo vệ người dân sơ tán, trong khi nữ chính lại lo sợ bí mật về không gian tùy thân mình mới nhặt được bị bại lộ nên giấu diếm, không chịu cứu người. Cô tức đến mức hắc hóa.
Cô bình luận một tràng dài dưới truyện, tác giả bất lực đáp lại cô một câu: Bút cho cô đấy, cô viết đi.
Thế là Văn Vũ xuyên sách, mang theo cả ngón tay vàng do chính tác giả ban tặng – hệ thống [Bút Cho Cô, Cô Viết Đi].
Biết được chỉ cần đánh quái tích lũy điểm cống hiến là có thể sửa đổi cốt truyện, cô không nói hai lời xông thẳng đến căn cứ cứu nạn, lao vào vòng tay của những người quân nhân anh dũng.
Đúng như dự đoán, dị thú ập đến, nhưng lần này cô muốn tất cả những con người đáng mến này đều được sống!
Hoang mạc mênh mông → ruộng dưa bạt ngàn, nguyên liệu nấu ăn √
Tuyết rơi trắng xóa → bông gòn rơi lả tả, áo bông √
Muỗi hút máu → muỗi truyền máu, y tế √…
Tác giả: "Tôi van cầu cô đấy, dừng tay đi, truyện banh chành hết rồi."
Văn Vũ: "Kéo tôi dậy, tôi còn sửa được!"
Nội dung nhãn: Cường cường, Hệ thống. Xuyên sách, Sảng văn
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Văn Vũ┃Nhân vật phụ: Ứng Chuẩn┃Khác: Không gian tùy thân, kiến thiết cơ sở
Lập ý: Vĩnh không từ bỏ
4.1
Mọi người đều biết rằng Thôi Văn Hi, đích trưởng nữ của Trấn Quốc Công phủ, nổi tiếng tài sắc vẹn toàn. Nàng có vẻ đẹp dịu dàng, tính tình đoan trang, phẩm hạnh cao quý, là tấm gương mẫu mực cho các tiểu thư trong kinh thành noi theo.
Khi Thôi Văn Hi đến tuổi cập kê, Khánh Vương Triệu Thừa Diên đã đến cầu hôn, thề nguyện một đời một kiếp bên nàng. Cuối cùng, gã cũng cưới được người mình thương.
Thế nhưng, suốt bảy năm kết hôn, dù tình cảm phu thê vẫn mặn nồng, Thôi Văn Hi lại không thể có con.
Khánh Vương vì muốn có người nối dõi đã đưa vào phủ một nữ nhân khác, dự định để nàng ta sinh con và giữ thể diện cho Thôi Văn Hi.
Nào ngờ, Thôi Văn Hi lại chủ động nhường nhịn, đề xuất việc hòa ly để giữ gìn danh dự cho cả đôi bên.
Khánh Vương vô cùng phẫn nộ, không chấp nhận nổi chuyện này.
Trong suốt bảy năm làm vợ, Thôi Văn Hi luôn tận tụy lo toan việc trong phủ, đoan chính cẩn trọng, không để ai tìm thấy sơ hở. Nhưng việc không có con chính là điều khiến nàng đau lòng nhất.
Là thiên kim của một gia tộc danh giá, Thôi Văn Hi mang trong mình lòng tự tôn mạnh mẽ, cứng cỏi và không bao giờ chịu khuất phục. Khi chuyện ly hôn với Khánh Vương trở thành đề tài bàn tán xôn xao khắp nơi, nàng lại bất ngờ phát hiện ra một điều: Thái tử trẻ tuổi luôn âm thầm thương nhớ nàng.
Vị Thái tử mười tám tuổi, tuấn tú và luôn giữ mình đúng mực, lại đem lòng yêu thương nàng, người từng là vợ của hoàng thúc.
Thôi Văn Hi cảm thấy, cuộc đời này thật đúng là tràn ngập những tình tiết khó tin!
- --
**Về phần Thái tử:**
Thái tử Triệu Nguyệt, đệ tử của bậc đại nho Trần Bình, nổi tiếng là người luôn biết tự kiềm chế, giữ gìn lễ nghĩa, là hình mẫu của một quân tử ôn hòa.
Mọi người đều khen ngợi Thái tử như viên ngọc sáng không chút tì vết, nhưng trong lòng hắn lại có một bí mật — hắn yêu thầm Thôi Văn Hi.
Hắn ghi nhớ từng nụ cười của nàng, từng sở thích, nhớ cả những điều nàng yêu thích và ghét bỏ, coi nàng như vầng trăng sáng, lặng lẽ nhớ nhung nàng trong suốt nhiều năm.
Khi Thôi Văn Hi bị Khánh Vương ruồng rẫy, cuộc hôn nhân tan vỡ, Triệu Nguyệt nhận ra thời cơ của mình đã đến.
Không thể cưỡng ép, thì dùng sự khéo léo để chiếm được lòng nàng.
- --
**Tiểu kịch trường:**
Trong một buổi tiệc của Trưởng công chúa, Thôi Văn Hi vô tình uống phải rượu hợp hoan, bị đưa đến Phượng Nghi Đình.
Thái tử Triệu Nguyệt nhận ra sự bất thường của nàng, vội vàng đến kiểm tra, nhưng lại gặp đúng lúc Khánh Vương tìm đến muốn bắt gian.
Thôi Văn Hi sợ hãi, không thể để bản thân rơi vào tay Khánh Vương.
Triệu Nguyệt cũng lo lắng, tuyệt đối không thể để Tứ hoàng thúc phát hiện.
Hai người cuống cuồng trốn vào sau núi giả, bất ngờ đụng mặt nhau.
Thôi Văn Hi (mặt đỏ bừng vì ngượng ngùng): “A... Thật trùng hợp.”
Triệu Nguyệt (mặt không cảm xúc): “Trùng hợp.”
Nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần, hai người vội vàng nép mình vào kẽ đá, quay mặt đi hướng khác, không dám nhìn thẳng vào nhau.
Thôi Văn Hi (nén cảm giác hoảng loạn): Chuyến này hỏng rồi, nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được!
Triệu Nguyệt (tai đỏ lên): Vậy thì khỏi cần rửa.
- --
**Điểm nhấn của truyện:**
Trước khi ly hôn, nam và nữ chính chưa từng có mối quan hệ tình cảm! Thái tử chỉ là cháu của Khánh Vương, không có mối quan hệ huyết thống trực tiếp với Thôi Văn Hi.
Câu chuyện kể về hành trình của nữ chính Thôi Văn Hi sau hòa ly, mạnh mẽ đối mặt với dư luận và tìm kiếm hạnh phúc lần thứ hai. Sự kiện này khiến cả triều đình kinh ngạc, các quan văn võ đều chỉ trích và phản đối, thậm chí còn đề xuất cấm quan lại có thêm thê thiếp.
Cảm hứng cho câu chuyện đến từ Hoàng hậu Độc Cô Già La* nổi tiếng trong lịch sử, người đã khiến Hoàng đế tức giận đến mức rời khỏi cung.
(*) Văn Hiến hoàng hậu, hay thường gọi Độc Cô hoàng hậu
- --
**Tóm tắt nhân vật chính:**
18 tuổi, Thái tử có vẻ ngoài nghiêm nghị nhưng lại ẩn giấu những mưu mô × 24 tuổi, Thôi Văn Hi, người phụ nữ thông minh, tỉnh táo của hoàng gia.
⇒ Tóm tắt một câu: Nam chính mưu mô như “trà xanh”, âm thầm chen chân vào mối quan hệ để giành lấy tình cảm.
⇒ Thông điệp: Phụ nữ phải tự mình phấn đấu và làm chủ số phận.
Khi Thôi Văn Hi đến tuổi cập kê, Khánh Vương Triệu Thừa Diên đã đến cầu hôn, thề nguyện một đời một kiếp bên nàng. Cuối cùng, gã cũng cưới được người mình thương.
Thế nhưng, suốt bảy năm kết hôn, dù tình cảm phu thê vẫn mặn nồng, Thôi Văn Hi lại không thể có con.
Khánh Vương vì muốn có người nối dõi đã đưa vào phủ một nữ nhân khác, dự định để nàng ta sinh con và giữ thể diện cho Thôi Văn Hi.
Nào ngờ, Thôi Văn Hi lại chủ động nhường nhịn, đề xuất việc hòa ly để giữ gìn danh dự cho cả đôi bên.
Khánh Vương vô cùng phẫn nộ, không chấp nhận nổi chuyện này.
Trong suốt bảy năm làm vợ, Thôi Văn Hi luôn tận tụy lo toan việc trong phủ, đoan chính cẩn trọng, không để ai tìm thấy sơ hở. Nhưng việc không có con chính là điều khiến nàng đau lòng nhất.
Là thiên kim của một gia tộc danh giá, Thôi Văn Hi mang trong mình lòng tự tôn mạnh mẽ, cứng cỏi và không bao giờ chịu khuất phục. Khi chuyện ly hôn với Khánh Vương trở thành đề tài bàn tán xôn xao khắp nơi, nàng lại bất ngờ phát hiện ra một điều: Thái tử trẻ tuổi luôn âm thầm thương nhớ nàng.
Vị Thái tử mười tám tuổi, tuấn tú và luôn giữ mình đúng mực, lại đem lòng yêu thương nàng, người từng là vợ của hoàng thúc.
Thôi Văn Hi cảm thấy, cuộc đời này thật đúng là tràn ngập những tình tiết khó tin!
- --
**Về phần Thái tử:**
Thái tử Triệu Nguyệt, đệ tử của bậc đại nho Trần Bình, nổi tiếng là người luôn biết tự kiềm chế, giữ gìn lễ nghĩa, là hình mẫu của một quân tử ôn hòa.
Mọi người đều khen ngợi Thái tử như viên ngọc sáng không chút tì vết, nhưng trong lòng hắn lại có một bí mật — hắn yêu thầm Thôi Văn Hi.
Hắn ghi nhớ từng nụ cười của nàng, từng sở thích, nhớ cả những điều nàng yêu thích và ghét bỏ, coi nàng như vầng trăng sáng, lặng lẽ nhớ nhung nàng trong suốt nhiều năm.
Khi Thôi Văn Hi bị Khánh Vương ruồng rẫy, cuộc hôn nhân tan vỡ, Triệu Nguyệt nhận ra thời cơ của mình đã đến.
Không thể cưỡng ép, thì dùng sự khéo léo để chiếm được lòng nàng.
- --
**Tiểu kịch trường:**
Trong một buổi tiệc của Trưởng công chúa, Thôi Văn Hi vô tình uống phải rượu hợp hoan, bị đưa đến Phượng Nghi Đình.
Thái tử Triệu Nguyệt nhận ra sự bất thường của nàng, vội vàng đến kiểm tra, nhưng lại gặp đúng lúc Khánh Vương tìm đến muốn bắt gian.
Thôi Văn Hi sợ hãi, không thể để bản thân rơi vào tay Khánh Vương.
Triệu Nguyệt cũng lo lắng, tuyệt đối không thể để Tứ hoàng thúc phát hiện.
Hai người cuống cuồng trốn vào sau núi giả, bất ngờ đụng mặt nhau.
Thôi Văn Hi (mặt đỏ bừng vì ngượng ngùng): “A... Thật trùng hợp.”
Triệu Nguyệt (mặt không cảm xúc): “Trùng hợp.”
Nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần, hai người vội vàng nép mình vào kẽ đá, quay mặt đi hướng khác, không dám nhìn thẳng vào nhau.
Thôi Văn Hi (nén cảm giác hoảng loạn): Chuyến này hỏng rồi, nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được!
Triệu Nguyệt (tai đỏ lên): Vậy thì khỏi cần rửa.
- --
**Điểm nhấn của truyện:**
Trước khi ly hôn, nam và nữ chính chưa từng có mối quan hệ tình cảm! Thái tử chỉ là cháu của Khánh Vương, không có mối quan hệ huyết thống trực tiếp với Thôi Văn Hi.
Câu chuyện kể về hành trình của nữ chính Thôi Văn Hi sau hòa ly, mạnh mẽ đối mặt với dư luận và tìm kiếm hạnh phúc lần thứ hai. Sự kiện này khiến cả triều đình kinh ngạc, các quan văn võ đều chỉ trích và phản đối, thậm chí còn đề xuất cấm quan lại có thêm thê thiếp.
Cảm hứng cho câu chuyện đến từ Hoàng hậu Độc Cô Già La* nổi tiếng trong lịch sử, người đã khiến Hoàng đế tức giận đến mức rời khỏi cung.
(*) Văn Hiến hoàng hậu, hay thường gọi Độc Cô hoàng hậu
- --
**Tóm tắt nhân vật chính:**
18 tuổi, Thái tử có vẻ ngoài nghiêm nghị nhưng lại ẩn giấu những mưu mô × 24 tuổi, Thôi Văn Hi, người phụ nữ thông minh, tỉnh táo của hoàng gia.
⇒ Tóm tắt một câu: Nam chính mưu mô như “trà xanh”, âm thầm chen chân vào mối quan hệ để giành lấy tình cảm.
⇒ Thông điệp: Phụ nữ phải tự mình phấn đấu và làm chủ số phận.
4.1
“Vẽ địa giới làm tù ngục, thoát không khỏi Kinh Châu của anh.”
Sau một cơn bão lớn, Tần Chi từ một cô gái khiêm nhường và nhút nhát, đã trưởng thành thành một cô nàng vừa mạnh mẽ vừa phóng khoáng, còn Lý Kinh Châu từ một chàng trai dịu dàng như làn gió mát, trở thành một người lạnh lùng, u ám và không biết yêu. Nhưng cuối cùng, họ đã hứa với nhau sẽ không sợ bão tố hay sóng lớn, cùng nhau đi đến nơi rực rỡ ánh đèn.
Câu chuyện bắt đầu khi cô nói với anh: “Tuyết lớn không thể đè gãy cành tùng.”
Và kết thúc khi anh đáp lại: “Tuyết lớn cũng không thể đè nổi Tần Chi.”
“Tình yêu của anh giống như núi lửa đang ngủ say, một khi phun trào sẽ dâng trọn tất cả nhiệt huyết.”
_
Hướng dẫn đọc:
– Nữ chính quyến rũ, mạnh mẽ X Nam chính lạnh lùng, cô độc
– HE | Đôi bên đều là mối tình đầu | Ngọt văn | Đại học | Cứu rỗi lẫn nhau
– CP của hai nhân vật có tên: Liên Lý Chi (连理枝), đồng âm với tên thật “Liên Lý Chi” (连李枝)
连理枝 là thành ngữ ẩn dụ cho một tình yêu bất diệt. ‘李’ trong 李京州 là tên của nam chính, ‘枝’ trong 秦枝 là tên của nữ chính.
Sau một cơn bão lớn, Tần Chi từ một cô gái khiêm nhường và nhút nhát, đã trưởng thành thành một cô nàng vừa mạnh mẽ vừa phóng khoáng, còn Lý Kinh Châu từ một chàng trai dịu dàng như làn gió mát, trở thành một người lạnh lùng, u ám và không biết yêu. Nhưng cuối cùng, họ đã hứa với nhau sẽ không sợ bão tố hay sóng lớn, cùng nhau đi đến nơi rực rỡ ánh đèn.
Câu chuyện bắt đầu khi cô nói với anh: “Tuyết lớn không thể đè gãy cành tùng.”
Và kết thúc khi anh đáp lại: “Tuyết lớn cũng không thể đè nổi Tần Chi.”
“Tình yêu của anh giống như núi lửa đang ngủ say, một khi phun trào sẽ dâng trọn tất cả nhiệt huyết.”
_
Hướng dẫn đọc:
– Nữ chính quyến rũ, mạnh mẽ X Nam chính lạnh lùng, cô độc
– HE | Đôi bên đều là mối tình đầu | Ngọt văn | Đại học | Cứu rỗi lẫn nhau
– CP của hai nhân vật có tên: Liên Lý Chi (连理枝), đồng âm với tên thật “Liên Lý Chi” (连李枝)
连理枝 là thành ngữ ẩn dụ cho một tình yêu bất diệt. ‘李’ trong 李京州 là tên của nam chính, ‘枝’ trong 秦枝 là tên của nữ chính.
4
Lận Kính Trầm là một vương gia mang tiếng ác đồn xa của triều Đại Kinh, cơ thể hắn bị trúng độc, độc này chỉ có thể giải bằng cách bú sữa của đàn bà.
Lão quản gia tốn công tìm cho hắn một tên vú em, nhưng đều bị Lận Kính Trầm đỏ bừng mắt phất tay đuổi ra ngoài, “Cho dù có chết! Bổn vương tuyệt đối sẽ không chịu uy hiếp từ đám gian thần đó! Chịu nhục nhã bị bọn chúng giẫm đạp!”
“Báo! Vương gia! Bắt được một tên vú em đang trèo tường muốn chạy trốn khỏi vương phủ!”
Lận Kính Trầm ngẩng đầu thì thấy, là một thiếu niên thanh tú trắng nõn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có vài vệt tro đen, đôi mắt vừa trong vừa sáng, bướng bỉnh giống như một con bò nhỏ, hai mắt rưng rưng trừng mắt nhìn hắn.
Từng tế bào máu trong cơ thể bị độc tố dày vò làm hắn đau đớn khôn nguôi, hắn thong thả hỏi: “….. Ngươi vừa nói gì, hắn là ai?”
“Báo cáo, là vú em của ngài.”
Ban đầu:
Lận Kính Trầm: Dù bổn vương có chết, cũng nhất định sẽ không ——
Sau đó:
Cố Viễn nhỏ giọng nức nở, “Núm vú bị cắn hư rồi, đau quá, huhu —— ngài nhẹ một chút.”
Lão quản gia tốn công tìm cho hắn một tên vú em, nhưng đều bị Lận Kính Trầm đỏ bừng mắt phất tay đuổi ra ngoài, “Cho dù có chết! Bổn vương tuyệt đối sẽ không chịu uy hiếp từ đám gian thần đó! Chịu nhục nhã bị bọn chúng giẫm đạp!”
“Báo! Vương gia! Bắt được một tên vú em đang trèo tường muốn chạy trốn khỏi vương phủ!”
Lận Kính Trầm ngẩng đầu thì thấy, là một thiếu niên thanh tú trắng nõn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có vài vệt tro đen, đôi mắt vừa trong vừa sáng, bướng bỉnh giống như một con bò nhỏ, hai mắt rưng rưng trừng mắt nhìn hắn.
Từng tế bào máu trong cơ thể bị độc tố dày vò làm hắn đau đớn khôn nguôi, hắn thong thả hỏi: “….. Ngươi vừa nói gì, hắn là ai?”
“Báo cáo, là vú em của ngài.”
Ban đầu:
Lận Kính Trầm: Dù bổn vương có chết, cũng nhất định sẽ không ——
Sau đó:
Cố Viễn nhỏ giọng nức nở, “Núm vú bị cắn hư rồi, đau quá, huhu —— ngài nhẹ một chút.”
3.1
Triệu Mộng Điềm có một bí mật nhỏ khó nói:
Cô yêu thầm bạn trai của bạn thân.
Bắt đầu từ cấp ba cho đến tận hiện tại.
Lúc biết bạn trai của bạn thân biến thành bạn trai cũ, bạn thân cũng tìm được hạnh phúc mới, cô vẫn không dám nhìn thẳng vào “tình cảm” này.
Cô chỉ yên lặng nhớ thương anh, giống như khi nhìn ngắm những ngôi sao trên bầu trời, thích nhưng không thể với tới.
Yêu thầm tựa như thưởng thức một tách trà, mùi hương thì thơm ngát nhưng uống vào lại đắng chát. Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn nuốt xuống rồi chờ thời gian làm cho phai mờ đi …
Mãi đến một ngày, có một ông lão thần bí đưa cho cô một sợi dây tơ hồng, giúp cô gỡ bỏ mối tương tư nhiều năm.
° ° °
Tần Dạ nổi tiếng khó ở trong đám bạn bè thân thiết.
Tính tình nóng lạnh bất thường, đối với phụ nữ không chút mềm lòng, lúc nào cũng giữ vẻ mặt lạnh nhạt vô tình đúng với hình tượng tổng tài bá đạo.
Anh từng nói hùng hồn rằng vợ tương lai của mình phải thoả mãn đồng thời ba điều kiện thông minh, xinh đẹp, giàu có... Thiếu một thứ cũng không được.
Nếu không anh sẽ tình nguyện sống độc thân cả đời.
Sau này chính Tần Dạ đã bị vả mặt.
Anh gặp một cô gái mềm mại thích khóc, cô gái ấy ám ảnh anh giống như ma quỷ, khiến anh cưng chiều cô đến nỗi không ngừng được.
Thậm chí sau này cô gái nhỏ biến mất… anh còn điên cuồng đi tìm cô.
° ° °
Yêu – chính là chỉ cần có một tia hy vọng thì sẽ nguyện ý đi yêu người ấy.
Yêu – chính là không tiếc đánh vỡ nguyên tắc và liều mạng bảo vệ người trong lòng.
Nếu một ngày bạn gặp được người như thế, vậy đừng chần chờ, hãy mạnh mẽ mà yêu đi!!
Cô yêu thầm bạn trai của bạn thân.
Bắt đầu từ cấp ba cho đến tận hiện tại.
Lúc biết bạn trai của bạn thân biến thành bạn trai cũ, bạn thân cũng tìm được hạnh phúc mới, cô vẫn không dám nhìn thẳng vào “tình cảm” này.
Cô chỉ yên lặng nhớ thương anh, giống như khi nhìn ngắm những ngôi sao trên bầu trời, thích nhưng không thể với tới.
Yêu thầm tựa như thưởng thức một tách trà, mùi hương thì thơm ngát nhưng uống vào lại đắng chát. Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn nuốt xuống rồi chờ thời gian làm cho phai mờ đi …
Mãi đến một ngày, có một ông lão thần bí đưa cho cô một sợi dây tơ hồng, giúp cô gỡ bỏ mối tương tư nhiều năm.
° ° °
Tần Dạ nổi tiếng khó ở trong đám bạn bè thân thiết.
Tính tình nóng lạnh bất thường, đối với phụ nữ không chút mềm lòng, lúc nào cũng giữ vẻ mặt lạnh nhạt vô tình đúng với hình tượng tổng tài bá đạo.
Anh từng nói hùng hồn rằng vợ tương lai của mình phải thoả mãn đồng thời ba điều kiện thông minh, xinh đẹp, giàu có... Thiếu một thứ cũng không được.
Nếu không anh sẽ tình nguyện sống độc thân cả đời.
Sau này chính Tần Dạ đã bị vả mặt.
Anh gặp một cô gái mềm mại thích khóc, cô gái ấy ám ảnh anh giống như ma quỷ, khiến anh cưng chiều cô đến nỗi không ngừng được.
Thậm chí sau này cô gái nhỏ biến mất… anh còn điên cuồng đi tìm cô.
° ° °
Yêu – chính là chỉ cần có một tia hy vọng thì sẽ nguyện ý đi yêu người ấy.
Yêu – chính là không tiếc đánh vỡ nguyên tắc và liều mạng bảo vệ người trong lòng.
Nếu một ngày bạn gặp được người như thế, vậy đừng chần chờ, hãy mạnh mẽ mà yêu đi!!
3.8
Ta mười tám tuổi xuân xanh, nhưng chưa có nổi một mống trượng phu.
Mẫu thân lo lắng vô cùng, mời biết bao bà mối, vất vả lắm mới định được hôn ước với vị thiếu gia nhỏ hơn ta hai tuổi của phủ Tướng quân. Ai ngờ đâu, ngày thành thân, vị thiếu gia kia lại mang theo thanh mai trúc mã bỏ trốn mất dạng.
Mọi người đều thở dài, tiếc cho tiểu thư phủ Thừa tướng lận đận đường tình duyên, e là cả đời phải làm lão cô nương rồi.
Ta chỉ cười, ánh mắt xuyên qua lớp khăn voan đỏ thắm, hướng về phía nam nhân đang ngồi uy nghiêm trên cao đường phủ Tướng quân.
Mục tiêu của ta, từ trước đến nay chỉ có một.
Mẫu thân lo lắng vô cùng, mời biết bao bà mối, vất vả lắm mới định được hôn ước với vị thiếu gia nhỏ hơn ta hai tuổi của phủ Tướng quân. Ai ngờ đâu, ngày thành thân, vị thiếu gia kia lại mang theo thanh mai trúc mã bỏ trốn mất dạng.
Mọi người đều thở dài, tiếc cho tiểu thư phủ Thừa tướng lận đận đường tình duyên, e là cả đời phải làm lão cô nương rồi.
Ta chỉ cười, ánh mắt xuyên qua lớp khăn voan đỏ thắm, hướng về phía nam nhân đang ngồi uy nghiêm trên cao đường phủ Tướng quân.
Mục tiêu của ta, từ trước đến nay chỉ có một.
4.1
"Năm ấy tôi học 11, ba tôi lại kết hôn"
Trích đoạn:
Lúc ba tôi giới thiệu cho tôi người phụ nữ sắp trở thành mẹ kế của mình trên bàn ăn, tôi chẳng thèm đếm xỉa đến ổng.
Thực ra tối qua tôi nằm mơ.
Trong mơ là ba tôi tìm cho tôi một bà mẹ, mua 1 tặng 1, tôi được khuyến mãi thêm một thằng anh.
Nhưng câu chuyện không chỉ đơn giản là tôi có thêm một bà mẹ với một thằng anh như vậy.
Trong mơ, có người nói cho tôi biết, tôi thật ra là thằng em kế vừa đĩ vừa xấu xa độc ác của nhân vật chính tiểu thuyết.
Trích đoạn:
Lúc ba tôi giới thiệu cho tôi người phụ nữ sắp trở thành mẹ kế của mình trên bàn ăn, tôi chẳng thèm đếm xỉa đến ổng.
Thực ra tối qua tôi nằm mơ.
Trong mơ là ba tôi tìm cho tôi một bà mẹ, mua 1 tặng 1, tôi được khuyến mãi thêm một thằng anh.
Nhưng câu chuyện không chỉ đơn giản là tôi có thêm một bà mẹ với một thằng anh như vậy.
Trong mơ, có người nói cho tôi biết, tôi thật ra là thằng em kế vừa đĩ vừa xấu xa độc ác của nhân vật chính tiểu thuyết.