Trọng Sinh
296 Truyện
Sắp xếp theo
4.5
Hai vị đệ phụ* là khuê mật thân thiết với nhau.
(*) Đệ phụ: em dâu.
Lúc còn ở khuê phòng, bọn họ dính liền với nhau như hình với bóng, tỷ muội tình thâm.
Mà ta làm góa phụ phải lo liệu gia nghiệp, hiếu kính bà bà, quan tâm tiểu bối.
Nào ngờ lại bị bọn họ hiểu lầm rằng ta đang cố ý câu dẫn phu quân của các nàng, ngoài sáng trong tối xa lánh, ức hiếp ta.
Sau đó, hai vị đệ phụ bị mật thám Bắc Địch bắt đi, bị sát hại.
Người trong phủ tìm ra được thư tín cấu kết với quân địch trong phòng của ta, là ta cấu kết với mật thám Bắc Địch bắt hai vị đệ phụ.
Vị hôn phu của các nàng thương tâm muốn chết, phát tiết hết nỗi uất hận lên người ta.
Sau khi ta bị lăng nhục đến chết, bọn họ lại trở về.
Hóa ra tất cả những thứ này chỉ là chiêu trò để các nàng giả chết khảo nghiệm chân tâm của phu quân.
Mở mắt ra lần nữa, ta trở về ngày hai vị đệ phụ cùng bước vào cửa.
(*) Đệ phụ: em dâu.
Lúc còn ở khuê phòng, bọn họ dính liền với nhau như hình với bóng, tỷ muội tình thâm.
Mà ta làm góa phụ phải lo liệu gia nghiệp, hiếu kính bà bà, quan tâm tiểu bối.
Nào ngờ lại bị bọn họ hiểu lầm rằng ta đang cố ý câu dẫn phu quân của các nàng, ngoài sáng trong tối xa lánh, ức hiếp ta.
Sau đó, hai vị đệ phụ bị mật thám Bắc Địch bắt đi, bị sát hại.
Người trong phủ tìm ra được thư tín cấu kết với quân địch trong phòng của ta, là ta cấu kết với mật thám Bắc Địch bắt hai vị đệ phụ.
Vị hôn phu của các nàng thương tâm muốn chết, phát tiết hết nỗi uất hận lên người ta.
Sau khi ta bị lăng nhục đến chết, bọn họ lại trở về.
Hóa ra tất cả những thứ này chỉ là chiêu trò để các nàng giả chết khảo nghiệm chân tâm của phu quân.
Mở mắt ra lần nữa, ta trở về ngày hai vị đệ phụ cùng bước vào cửa.
4.8
Tác giả: Viên Chocolate Ngọt Ngào
Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Hoán Đổi Thân Xác, Chữa Lành
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ta và Tạ Trọng Lâu đã đính hôn mười sáu năm.
Một hôm, hắn bỗng nhiên đến từ hôn.
Ta đã cáo trạng lên Thái hậu, ép hắn ta phải cưới ta.
Sau khi thành thân, hắn ta đối xử với ta bằng sự sỉ nhục và lạnh nhạt, thậm chí còn mang một nữ nhân khác về, tuyên bố muốn bỏ vợ.
Ta là người có khí phách, làm sao chịu nổi sự uất ức này, trong đêm tân hôn của họ, ta đã phóng hỏa đốt phủ tướng quân.
Mở mắt ra lần nữa, ta lại được trọng sinh, quay về một tháng trước khi bị từ hôn.
Lần này, không đợi hắn ta mở lời, ta chủ động vào cung, cầu xin Thái hậu một đạo thánh chỉ: "Thần nữ và Tạ tướng quân có duyên không phận, chi bằng cứ thế giải trừ hôn ước, mỗi người tự tìm hạnh phúc của riêng mình."
Hôn ước được giải trừ, đáng lẽ Tạ Trọng Lâu phải vui mừng mới đúng, nhưng sau khi nhận thánh chỉ, hắn lại ngày ngày đến Lục phủ cầu kiến ta.
Ta không chịu nổi sự quấy rầy này, bèn sai nha hoàn nhắn lại với hắn: "Ngươi đã không muốn cưới ta, hành động lần này của ta, chẳng phải là vừa ý ngươi sao? Cớ gì lại đến dây dưa làm gì?"
Đêm đó, ta đẩy cửa sổ ra, thấy dưới ánh trăng có một thiếu niên áo đen trèo qua tường.
Hắn dừng lại trước cửa sổ, nghiến răng nghiến lợi hỏi ta: "Lục Chiêu Ý, ai nói bản công tử không muốn cưới nàng?"
Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Hoán Đổi Thân Xác, Chữa Lành
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ta và Tạ Trọng Lâu đã đính hôn mười sáu năm.
Một hôm, hắn bỗng nhiên đến từ hôn.
Ta đã cáo trạng lên Thái hậu, ép hắn ta phải cưới ta.
Sau khi thành thân, hắn ta đối xử với ta bằng sự sỉ nhục và lạnh nhạt, thậm chí còn mang một nữ nhân khác về, tuyên bố muốn bỏ vợ.
Ta là người có khí phách, làm sao chịu nổi sự uất ức này, trong đêm tân hôn của họ, ta đã phóng hỏa đốt phủ tướng quân.
Mở mắt ra lần nữa, ta lại được trọng sinh, quay về một tháng trước khi bị từ hôn.
Lần này, không đợi hắn ta mở lời, ta chủ động vào cung, cầu xin Thái hậu một đạo thánh chỉ: "Thần nữ và Tạ tướng quân có duyên không phận, chi bằng cứ thế giải trừ hôn ước, mỗi người tự tìm hạnh phúc của riêng mình."
Hôn ước được giải trừ, đáng lẽ Tạ Trọng Lâu phải vui mừng mới đúng, nhưng sau khi nhận thánh chỉ, hắn lại ngày ngày đến Lục phủ cầu kiến ta.
Ta không chịu nổi sự quấy rầy này, bèn sai nha hoàn nhắn lại với hắn: "Ngươi đã không muốn cưới ta, hành động lần này của ta, chẳng phải là vừa ý ngươi sao? Cớ gì lại đến dây dưa làm gì?"
Đêm đó, ta đẩy cửa sổ ra, thấy dưới ánh trăng có một thiếu niên áo đen trèo qua tường.
Hắn dừng lại trước cửa sổ, nghiến răng nghiến lợi hỏi ta: "Lục Chiêu Ý, ai nói bản công tử không muốn cưới nàng?"
3.4
Tác giả: Sơn Trung Thụ Môi
Chuyển ngữ: Fragonard
Designer: Narciso
Tag: 1Vs1, Cao H, Cổ đại, Cung đình hầu tước, HE, Huyền Huyễn, Kiếp trước kiếp này, Lâu ngày sinh tình, Trùng sinh, Fragonard,
Tổng số chương: 95
Giới thiệu:
Cả một đời trước Quan Linh làm ác, ngang nhiên cướp đoạt tình yêu của người khác, âm mưu tài lộc giết hại mạng người, cuối cùng trừng phạt đúng tội, rơi vào kết cục tự thiêu mà chết.
Ở tầng thứ mười tám trong địa ngục nàng bị nghiền ép chịu cực hình đến khi chỉ còn lại một bộ xương khô. Mạnh Bà ngại nàng dơ bẩn, nên ngay cả một chén canh Vong Xuyên cũng keo kiệt không cho nàng uống.
Oán khí của nàng sâu nặng, trừng mắt tức giận, chỉ vào bóng người cao gầy thanh tao lạnh lùng trên cầu Nại Hà, nóng nảy nói: “Đời trước người này còn làm nhiều việc ác hơn cả ta, dựa vào đâu mà hắn có thể ung dung tự tại quên đi hết thảy chứ?”
Trong mắt Phán Quan mới nhận chức tràn đầy chán ghét: “Quỷ này… Khụ khụ… Đời trước Thất vương gia là huyết mạch chính thống của hoàng thất, mà đời trước ngươi là thứ gì chứ?”
Quan Linh cứng họng, phụ thân nàng là Đại tướng quân trấn giữ biên cảnh, nhưng bây giờ binh quyền ít ỏi, dần dần mờ nhạt trong quân binh. Mẫu thân nàng là đích nữ của Thừa tướng đương triều, nhưng hồng nhan bạc mệnh, sau khi sinh nàng vài năm đã rời khỏi thế gian.
Người khoác áo bào tím trên cầu nhanh nhẹn xoay người lại, gương mặt vô cùng anh tuấn, làm cả một đám quỷ bên sông ngơ ngác.
Chỉ nghe người đó nhỏ giọng mở miệng, tiếng nói trong trẻo lạnh lùng: “Nàng là thê tử duy nhất trong đời bổn vương, là Vương phi tôn quý nhất trên đời này của Đại Lâm.”
Chuyển ngữ: Fragonard
Designer: Narciso
Tag: 1Vs1, Cao H, Cổ đại, Cung đình hầu tước, HE, Huyền Huyễn, Kiếp trước kiếp này, Lâu ngày sinh tình, Trùng sinh, Fragonard,
Tổng số chương: 95
Giới thiệu:
Cả một đời trước Quan Linh làm ác, ngang nhiên cướp đoạt tình yêu của người khác, âm mưu tài lộc giết hại mạng người, cuối cùng trừng phạt đúng tội, rơi vào kết cục tự thiêu mà chết.
Ở tầng thứ mười tám trong địa ngục nàng bị nghiền ép chịu cực hình đến khi chỉ còn lại một bộ xương khô. Mạnh Bà ngại nàng dơ bẩn, nên ngay cả một chén canh Vong Xuyên cũng keo kiệt không cho nàng uống.
Oán khí của nàng sâu nặng, trừng mắt tức giận, chỉ vào bóng người cao gầy thanh tao lạnh lùng trên cầu Nại Hà, nóng nảy nói: “Đời trước người này còn làm nhiều việc ác hơn cả ta, dựa vào đâu mà hắn có thể ung dung tự tại quên đi hết thảy chứ?”
Trong mắt Phán Quan mới nhận chức tràn đầy chán ghét: “Quỷ này… Khụ khụ… Đời trước Thất vương gia là huyết mạch chính thống của hoàng thất, mà đời trước ngươi là thứ gì chứ?”
Quan Linh cứng họng, phụ thân nàng là Đại tướng quân trấn giữ biên cảnh, nhưng bây giờ binh quyền ít ỏi, dần dần mờ nhạt trong quân binh. Mẫu thân nàng là đích nữ của Thừa tướng đương triều, nhưng hồng nhan bạc mệnh, sau khi sinh nàng vài năm đã rời khỏi thế gian.
Người khoác áo bào tím trên cầu nhanh nhẹn xoay người lại, gương mặt vô cùng anh tuấn, làm cả một đám quỷ bên sông ngơ ngác.
Chỉ nghe người đó nhỏ giọng mở miệng, tiếng nói trong trẻo lạnh lùng: “Nàng là thê tử duy nhất trong đời bổn vương, là Vương phi tôn quý nhất trên đời này của Đại Lâm.”
4.1
Cường thủ hào đoạt + Truy thê hỏa táng tràng + Song khiết + Nam chính bạch thiết hắc】
Thái tử Tạ Lâm Hành nổi tiếng là người không gần nữ sắc.
Nhiều năm qua chưa từng thân cận với bất kỳ nữ tử nào.
Năm Kiến An thứ hai, Hoàng đế bệnh nặng, Thái tử nắm quyền.
Vì muốn gặp mẫu thân, Du Thính Vãn bất đắc dĩ phải cầu xin Tạ Lâm Hành.
Thiên hạ đều nói, Thái tử điện hạ phong thái như hạc, dáng vẻ như tùng, cao quý độc nhất, lại vô cùng ôn hòa bao dung.
Từng có lúc, Du Thính Vãn cũng nghĩ như vậy.
Cho đến một đêm nọ, hắn xé bỏ lớp vỏ bọc ôn hòa giả tạo, ép nàng vào góc tường, thô bạo ghì chặt gáy nàng, hung hăng hôn sâu.
Du Thính Vãn theo bản năng phản kháng, lại càng khiến hắn phát điên, eo nhỏ bị siết đến bầm tím.
—
Năm Kiến An thứ ba, Hoàng đế đại bệnh khỏi hẳn, tiếp tục chấp chính.
Du Thính Vãn quỳ giữa điện, trước mặt Tạ Lâm Hành, xin được tứ hôn.
"Trạng nguyên lang tài hoa kinh người, phong thái thanh tao, Thính Vãn và chàng hai lòng yêu mến nhau, xin Bệ hạ thành toàn."
Hoàng đế ở phía trên còn chưa lên tiếng, Tạ Lâm Hành đã trầm giọng ngẩng đầu nhìn sang, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào nữ tử đang quỳ.
Năm ngón tay siết chặt, chiếc nhẫn trên ngón cái vỡ tan.
Giọng nói lạnh lẽo băng giá, ẩn chứa cơn thịnh nộ.
Từng chữ từng chữ, khiến người nghe phải run sợ.
"Vừa rồi nàng nói..."
"Tâm duyệt ai?".
Thái tử Tạ Lâm Hành nổi tiếng là người không gần nữ sắc.
Nhiều năm qua chưa từng thân cận với bất kỳ nữ tử nào.
Năm Kiến An thứ hai, Hoàng đế bệnh nặng, Thái tử nắm quyền.
Vì muốn gặp mẫu thân, Du Thính Vãn bất đắc dĩ phải cầu xin Tạ Lâm Hành.
Thiên hạ đều nói, Thái tử điện hạ phong thái như hạc, dáng vẻ như tùng, cao quý độc nhất, lại vô cùng ôn hòa bao dung.
Từng có lúc, Du Thính Vãn cũng nghĩ như vậy.
Cho đến một đêm nọ, hắn xé bỏ lớp vỏ bọc ôn hòa giả tạo, ép nàng vào góc tường, thô bạo ghì chặt gáy nàng, hung hăng hôn sâu.
Du Thính Vãn theo bản năng phản kháng, lại càng khiến hắn phát điên, eo nhỏ bị siết đến bầm tím.
—
Năm Kiến An thứ ba, Hoàng đế đại bệnh khỏi hẳn, tiếp tục chấp chính.
Du Thính Vãn quỳ giữa điện, trước mặt Tạ Lâm Hành, xin được tứ hôn.
"Trạng nguyên lang tài hoa kinh người, phong thái thanh tao, Thính Vãn và chàng hai lòng yêu mến nhau, xin Bệ hạ thành toàn."
Hoàng đế ở phía trên còn chưa lên tiếng, Tạ Lâm Hành đã trầm giọng ngẩng đầu nhìn sang, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào nữ tử đang quỳ.
Năm ngón tay siết chặt, chiếc nhẫn trên ngón cái vỡ tan.
Giọng nói lạnh lẽo băng giá, ẩn chứa cơn thịnh nộ.
Từng chữ từng chữ, khiến người nghe phải run sợ.
"Vừa rồi nàng nói..."
"Tâm duyệt ai?".
4.2
Giản Thời Ngọ trọng sinh, kiếp trước dựa vào gia thế để ép Thẩm Thành đính hôn với mình, làm mọi chuyện rối tung lên, cuối cùng chết thảm.
Sau khi chết, cậu mới nhận ra Thẩm Thành thật sự đáng sợ.
Nam nhân ấy có quyền lực che trời, thủ đoạn tàn nhẫn, trả thù mọi người, và xây dựng đế chế thương mại. Trong mắt mọi người, Thẩm Thành vốn ít nói và lạnh lùng, không phải là kẻ dễ bắt nạt mà là con sói độc ác ẩn mình.
Trọng sinh lần này, Giản Thời Ngọ quyết định tránh xa Thẩm Thành để bảo toàn sự bình an.
Ban đầu:
Cha mẹ: "Nghe nói con thích Thẩm Thành, có muốn chúng ta giúp con đính hôn với cậu ấy không?".
Giản Thời Ngọ: "Cha mẹ muốn con chết sao?".
Bạn bè: "Nghe nói cậu vẫn thích Thẩm Thành?".
Giản Thời Ngọ kinh hãi: "Không, hoàn toàn không có chuyện đó."
Sau này:
Khi trở thành một ngôi sao trẻ, Giản Thời Ngọ được hỏi liệu có đang hẹn hò không, anh nửa đùa nửa thật: "Tôi còn độc thân nha, tôi cũng muốn thử yêu đương, mong mọi người giới thiệu đối tượng."
Đám đông hò reo vui mừng.
Không ai để ý dưới khán đài, Thẩm Thành - người được cho là lạnh lùng và không dễ gần, sắc mặt dần đen lại.
Đêm đó:
Thẩm Thành ôm chặt Giản Thời Ngọ, giọng khàn khàn: "Em vẫn còn độc thân sao?".
Giản Thời Ngọ rơi lệ: "Không, em không."
——————
Thuộc tính:
Thể loại: Hào môn thế gia, Giới giải trí, Ngọt văn, Vườn trường
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Thẩm Thành, Giản Thời Ngọ ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:
Một câu tóm tắt: Làm lại cuộc đời mới
Cùng nhau vượt qua đêm tối, thắp sáng cho nhau, càng đi càng rực rỡ.
Sau khi chết, cậu mới nhận ra Thẩm Thành thật sự đáng sợ.
Nam nhân ấy có quyền lực che trời, thủ đoạn tàn nhẫn, trả thù mọi người, và xây dựng đế chế thương mại. Trong mắt mọi người, Thẩm Thành vốn ít nói và lạnh lùng, không phải là kẻ dễ bắt nạt mà là con sói độc ác ẩn mình.
Trọng sinh lần này, Giản Thời Ngọ quyết định tránh xa Thẩm Thành để bảo toàn sự bình an.
Ban đầu:
Cha mẹ: "Nghe nói con thích Thẩm Thành, có muốn chúng ta giúp con đính hôn với cậu ấy không?".
Giản Thời Ngọ: "Cha mẹ muốn con chết sao?".
Bạn bè: "Nghe nói cậu vẫn thích Thẩm Thành?".
Giản Thời Ngọ kinh hãi: "Không, hoàn toàn không có chuyện đó."
Sau này:
Khi trở thành một ngôi sao trẻ, Giản Thời Ngọ được hỏi liệu có đang hẹn hò không, anh nửa đùa nửa thật: "Tôi còn độc thân nha, tôi cũng muốn thử yêu đương, mong mọi người giới thiệu đối tượng."
Đám đông hò reo vui mừng.
Không ai để ý dưới khán đài, Thẩm Thành - người được cho là lạnh lùng và không dễ gần, sắc mặt dần đen lại.
Đêm đó:
Thẩm Thành ôm chặt Giản Thời Ngọ, giọng khàn khàn: "Em vẫn còn độc thân sao?".
Giản Thời Ngọ rơi lệ: "Không, em không."
——————
Thuộc tính:
Thể loại: Hào môn thế gia, Giới giải trí, Ngọt văn, Vườn trường
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Thẩm Thành, Giản Thời Ngọ ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:
Một câu tóm tắt: Làm lại cuộc đời mới
Cùng nhau vượt qua đêm tối, thắp sáng cho nhau, càng đi càng rực rỡ.
4.2
TRUYỆN GỐC CỦA PHIM "CẨM TÚ AN NINH" - TRƯƠNG VÃN Ý, NHẬM MẪN ĐÓNG CHÍNH
Thể loại: Thanh mai trúc mã, sủng, ngọt, cung đình hầu tước, trùng sinh.
Nhân vật chính: La Nghi Ninh
Phối hợp diễn: La Thận Viễn
Thừa tướng tương lai quyền khuynh thiên hạ, thủ đoạn lạnh lùng, tàn nhẫn, hiện giờ còn đang là con thứ không được sủng ái. La Nghi Ninh sống lại, nhìn thấy cảnh này có chút chột dạ. Cảm giác mình đang ngược đãi vị Thừa tướng tương lai này.
Cho dù hắn có thấp kém đê tiện đi nữa, rồi có một ngày hắn đứng trên cao, trở thành người mà bất kỳ kẻ nào cũng phải ngưỡng mộ.
Chính vì La Nghi Ninh biết điều này, cho nên nàng càng muốn khóc...
Thể loại: Thanh mai trúc mã, sủng, ngọt, cung đình hầu tước, trùng sinh.
Nhân vật chính: La Nghi Ninh
Phối hợp diễn: La Thận Viễn
Thừa tướng tương lai quyền khuynh thiên hạ, thủ đoạn lạnh lùng, tàn nhẫn, hiện giờ còn đang là con thứ không được sủng ái. La Nghi Ninh sống lại, nhìn thấy cảnh này có chút chột dạ. Cảm giác mình đang ngược đãi vị Thừa tướng tương lai này.
Cho dù hắn có thấp kém đê tiện đi nữa, rồi có một ngày hắn đứng trên cao, trở thành người mà bất kỳ kẻ nào cũng phải ngưỡng mộ.
Chính vì La Nghi Ninh biết điều này, cho nên nàng càng muốn khóc...
4.4
Đêm đại hôn với Thái tử, Nguyễn Linh Huyên mới biết Thái tử cũng không hài lòng để mình làm Thái tử phi.
Trong lúc giận dữ, nàng cũng nói thẳng mình đã có người trong lòng, không ham hố hắn.
Hai người lưng tựa lưng nằm trên giường cưới, một đêm trôi qua.
Nguyễn Linh Huyên tỉnh dậy, phát hiện mình đã trùng sinh về mười một năm trước, sau khi nàng và Thái tử cùng nhau rơi xuống nước.
Nghĩ đến nỗi ấm ức lúc đại hôn, nàng tranh thủ thời cơ cho hắn một cái bạt tai: “Đánh chết tên cẩu Thái tử nhà ngươi!”
Ai ngờ Thái tử tỉnh dậy đúng lúc, nắm chặt tay nàng: “… Ái phi?”
Hai người cùng nhau lộ tẩy.
…
Trùng sinh về thời còn bé, hai người nhìn nhau cạn lời.
Cuối cùng, hai người thảo luận cùng nhau giữ bí mật, coi như lặp lại cuộc đời một lần nữa.
Cuộc sống hằng ngày của Linh Huyên: Trèo cây, bắt cá, chờ Tiểu Tướng quân ca ca trở về.
Cuộc sống hằng ngày của Thái tử: Học tập, luyện võ, bắt Nguyễn Linh Huyên học hành chăm chỉ.
Nhìn bài vở sai be bét của Tiểu Linh Huyên, Tiểu Thái tử cau mày: “Bây giờ muội không chịu học hành đàng hoàng, sau này sao có thể gánh vác trọng trách của Thái tử phi?”
Nguyễn Linh Huyên chẳng bận tâm: “Vậy thì đừng chọn ta làm Thái tử phi là được, người chọn tài nữ mà người thích, ta gả cho Tướng quân ca ca mà ta thích!”
Tiểu Thái tử bỗng cảm thấy hoảng hốt.
…
Lớn lên một chút, Thái tử chẳng những phải bắt Linh Huyên học tập mà còn phải làm quân sư quạt mo cho nàng, giúp nàng bày mưu tính kế để Tiểu Tướng quân mà nàng sùng bái coi trọng nàng.
Nhưng mỗi lần đều kết thúc bằng thất bại, cuối cùng Linh Huyên đau lòng khóc lớn, nếm mùi đau khổ vì thất tình.
Thái tử im lặng đặt quyển sách xuống, nhẹ nhàng ôm Linh Huyên vào lòng.
“… Ta đã bảo rồi, muội vẫn nên gả cho ta làm Thái tử phi thì tốt hơn.”
Thái tử xấu bụng x Nhóc đáng yêu ngơ ngác
#Những ngày phấn đấu của Thái tử.
#Những ngày chia uyên rẽ thúy của Thái tử.
#Vợ đã dâng tận miệng mà vẫn phải theo đuổi mười một năm.
Hướng dẫn đọc truyện:
1. 1x1, HE, truyện ngọt.
2. Trước khi nữ chính cập kê sẽ không có cốt truyện liên quan đến tình cảm (chương 24 trưởng thành).
3. Bối cảnh hư cấu, rất nhiều chi tiết tự bịa, xin đừng bới lông tìm vết.
Giới thiệu vắn tắt bằng một câu: Ngươi cứ cưng chiều nàng đi!
Lập ý: Không để lại tiếc nuối.
Trong lúc giận dữ, nàng cũng nói thẳng mình đã có người trong lòng, không ham hố hắn.
Hai người lưng tựa lưng nằm trên giường cưới, một đêm trôi qua.
Nguyễn Linh Huyên tỉnh dậy, phát hiện mình đã trùng sinh về mười một năm trước, sau khi nàng và Thái tử cùng nhau rơi xuống nước.
Nghĩ đến nỗi ấm ức lúc đại hôn, nàng tranh thủ thời cơ cho hắn một cái bạt tai: “Đánh chết tên cẩu Thái tử nhà ngươi!”
Ai ngờ Thái tử tỉnh dậy đúng lúc, nắm chặt tay nàng: “… Ái phi?”
Hai người cùng nhau lộ tẩy.
…
Trùng sinh về thời còn bé, hai người nhìn nhau cạn lời.
Cuối cùng, hai người thảo luận cùng nhau giữ bí mật, coi như lặp lại cuộc đời một lần nữa.
Cuộc sống hằng ngày của Linh Huyên: Trèo cây, bắt cá, chờ Tiểu Tướng quân ca ca trở về.
Cuộc sống hằng ngày của Thái tử: Học tập, luyện võ, bắt Nguyễn Linh Huyên học hành chăm chỉ.
Nhìn bài vở sai be bét của Tiểu Linh Huyên, Tiểu Thái tử cau mày: “Bây giờ muội không chịu học hành đàng hoàng, sau này sao có thể gánh vác trọng trách của Thái tử phi?”
Nguyễn Linh Huyên chẳng bận tâm: “Vậy thì đừng chọn ta làm Thái tử phi là được, người chọn tài nữ mà người thích, ta gả cho Tướng quân ca ca mà ta thích!”
Tiểu Thái tử bỗng cảm thấy hoảng hốt.
…
Lớn lên một chút, Thái tử chẳng những phải bắt Linh Huyên học tập mà còn phải làm quân sư quạt mo cho nàng, giúp nàng bày mưu tính kế để Tiểu Tướng quân mà nàng sùng bái coi trọng nàng.
Nhưng mỗi lần đều kết thúc bằng thất bại, cuối cùng Linh Huyên đau lòng khóc lớn, nếm mùi đau khổ vì thất tình.
Thái tử im lặng đặt quyển sách xuống, nhẹ nhàng ôm Linh Huyên vào lòng.
“… Ta đã bảo rồi, muội vẫn nên gả cho ta làm Thái tử phi thì tốt hơn.”
Thái tử xấu bụng x Nhóc đáng yêu ngơ ngác
#Những ngày phấn đấu của Thái tử.
#Những ngày chia uyên rẽ thúy của Thái tử.
#Vợ đã dâng tận miệng mà vẫn phải theo đuổi mười một năm.
Hướng dẫn đọc truyện:
1. 1x1, HE, truyện ngọt.
2. Trước khi nữ chính cập kê sẽ không có cốt truyện liên quan đến tình cảm (chương 24 trưởng thành).
3. Bối cảnh hư cấu, rất nhiều chi tiết tự bịa, xin đừng bới lông tìm vết.
Giới thiệu vắn tắt bằng một câu: Ngươi cứ cưng chiều nàng đi!
Lập ý: Không để lại tiếc nuối.
4.6
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Hệ thống, Chủ công, Đô thị tình duyên, Duyên trời tác hợp.
Lâm Ứng Gia (công) x Nghiêm Sùng (thụ)
- -------
Tra trời tra đất tra nam Lâm Ứng Gia trọng sinh.
Trọng sinh vào thời điểm trắng tay chuẩn bị ôm đùi lớn đổi đời.
Nhưng cái đùi này hơi lớn, đời trước cậu chính là chết vì cái này.
Nhưng mà....
Đùi = Tiền.
Rất, rất nhiều tiền.
Lâm Ứng Gia yêu tiền, nên cậu chấp nhận.
Nhưng có một cái hệ thống phiền phức bám lấy cậu.
Không cho cậu đòi tiền.
Lâm Ứng Gia (công) x Nghiêm Sùng (thụ)
- -------
Tra trời tra đất tra nam Lâm Ứng Gia trọng sinh.
Trọng sinh vào thời điểm trắng tay chuẩn bị ôm đùi lớn đổi đời.
Nhưng cái đùi này hơi lớn, đời trước cậu chính là chết vì cái này.
Nhưng mà....
Đùi = Tiền.
Rất, rất nhiều tiền.
Lâm Ứng Gia yêu tiền, nên cậu chấp nhận.
Nhưng có một cái hệ thống phiền phức bám lấy cậu.
Không cho cậu đòi tiền.
4.3
Update sau.
3.2
Sau khi Diệp Thiển Hâm chết mới biết, mình chỉ là công cụ trong truyện niên đại nam chủ.
Nguyên thân là mối tình đầu của nam chủ Nghiêm Vệ Đông, cô chính là nguồn tài chính của hắn vào thời kỳ hắn nghèo túng, ngay cả việc qua đời của cô cũng là sự cống hiến tạo cơ hội cho nam nữ chủ gặp nhau.
Mà nữ chủ, chính là em gái cùng cha khác mẹ của cô, Diệp Xuân Yến.
Diệp Xuân Yến và Diệp Thiển Hâm khác nhau, cô ấy vô điều kiện bao dung cho nam chủ, cuối cùng khiến nam chủ cảm động và được nam chủ cưới về nhà, vì anh sinh con nấu cơm, cả đời hạnh phúc.
Nhưng mà......
Sau khi sống lại, Diệp Thiển Hâm mới phát hiện, cái mà Diệp Xuân Yến gọi là "hạnh phúc" cũng chỉ là làm nền cho nam chủ, chỉ là một công cụ sống lâu hơn một chút mà thôi.
Đời này, Diệp Thiển Hâm quyết định rời xa cuộc đời nam nữ chủ, phải sống vì chính mình.
Lần nữa xem mắt, Diệp Thiển Hâm đang chuẩn bị thi vào học viện mỹ thuật quốc gia, cô thản nhiên chỉ vào Mạnh Ngôn, anh họ của chồng cũ, người đang là quân nhân và sẽ chẳng bao giờ về nhà, sau đó lại mắc bệnh chết sớm.
Không về nhà thì càng tốt, người đàn ông không ở nhà chính là một báu vật, chỉ cần không quấy rầy mình, cả đời này anh ta không xuất hiện cũng không sao.
Nhưng sau đó, thời điểm Diệp Thiển Hâm mở phòng vẽ tranh, học lên tiến sĩ, đại diện cho trình độ quốc họa ưu tú nhất của quốc gia ra nước ngoài giao lưu, Mạnh Ngôn vẫn ở bên cạnh cô, ngày ngày đều về nhà.
Nguyên thân là mối tình đầu của nam chủ Nghiêm Vệ Đông, cô chính là nguồn tài chính của hắn vào thời kỳ hắn nghèo túng, ngay cả việc qua đời của cô cũng là sự cống hiến tạo cơ hội cho nam nữ chủ gặp nhau.
Mà nữ chủ, chính là em gái cùng cha khác mẹ của cô, Diệp Xuân Yến.
Diệp Xuân Yến và Diệp Thiển Hâm khác nhau, cô ấy vô điều kiện bao dung cho nam chủ, cuối cùng khiến nam chủ cảm động và được nam chủ cưới về nhà, vì anh sinh con nấu cơm, cả đời hạnh phúc.
Nhưng mà......
Sau khi sống lại, Diệp Thiển Hâm mới phát hiện, cái mà Diệp Xuân Yến gọi là "hạnh phúc" cũng chỉ là làm nền cho nam chủ, chỉ là một công cụ sống lâu hơn một chút mà thôi.
Đời này, Diệp Thiển Hâm quyết định rời xa cuộc đời nam nữ chủ, phải sống vì chính mình.
Lần nữa xem mắt, Diệp Thiển Hâm đang chuẩn bị thi vào học viện mỹ thuật quốc gia, cô thản nhiên chỉ vào Mạnh Ngôn, anh họ của chồng cũ, người đang là quân nhân và sẽ chẳng bao giờ về nhà, sau đó lại mắc bệnh chết sớm.
Không về nhà thì càng tốt, người đàn ông không ở nhà chính là một báu vật, chỉ cần không quấy rầy mình, cả đời này anh ta không xuất hiện cũng không sao.
Nhưng sau đó, thời điểm Diệp Thiển Hâm mở phòng vẽ tranh, học lên tiến sĩ, đại diện cho trình độ quốc họa ưu tú nhất của quốc gia ra nước ngoài giao lưu, Mạnh Ngôn vẫn ở bên cạnh cô, ngày ngày đều về nhà.
3.9
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Xuyên sách, 1v1
Tag: Xuyên qua thời không, Trùng sinh, Nữ phụ, Xuyên thư
Tình trạng cv: Hoàn (76 chương)
Edit + Beta: Thiên Ngân (Nấm)
Nữ phụ trong tiểu thuyết là một nhân vật trong cuộc đời của nam chính, nhưng chỉ yêu đương một thời gian, kết cục lại là bất đắc kì tử.
Hà Lan đã xuyên vào sách, thay thế nhân vật nữ phụ trong đó.
Mấy năm sau, nam chính cũng xuôi tay, sau đó lại bất ngờ được trọng sinh, trở về ba năm trước.
Có điều, Hà Lan mà nam chính tìm kiếm lại không phải là Hà Lan đã xuyên sách, chỉ là một nữ phụ như nguyên tác.
Chờ đợi suốt hai đời, Lăng Việt triệt để hắc hóa.
Mãi đến đời thứ ba, Lăng Việt đã hắc hóa mới tìm được Hải Lan của anh.
Tag: Xuyên qua thời không, Trùng sinh, Nữ phụ, Xuyên thư
Tình trạng cv: Hoàn (76 chương)
Edit + Beta: Thiên Ngân (Nấm)
Nữ phụ trong tiểu thuyết là một nhân vật trong cuộc đời của nam chính, nhưng chỉ yêu đương một thời gian, kết cục lại là bất đắc kì tử.
Hà Lan đã xuyên vào sách, thay thế nhân vật nữ phụ trong đó.
Mấy năm sau, nam chính cũng xuôi tay, sau đó lại bất ngờ được trọng sinh, trở về ba năm trước.
Có điều, Hà Lan mà nam chính tìm kiếm lại không phải là Hà Lan đã xuyên sách, chỉ là một nữ phụ như nguyên tác.
Chờ đợi suốt hai đời, Lăng Việt triệt để hắc hóa.
Mãi đến đời thứ ba, Lăng Việt đã hắc hóa mới tìm được Hải Lan của anh.
3.3
Tác giả: Nhược Hoa Từ Thụ
Editor: Chỉ là cây cải thìa (Express9)
Thể loại: Trọng sinh, cung đình, tình hữu độc chung, giả incest, nữ phẫn nam trang, ngược,..
Nhân vật chính: Hạ Hầu Phái (Trọng Hoa), Thôi Trinh
Giới thiệu
Nàng nhẫn tâm bỏ rơi hài tử của nàng...
Editor: Chỉ là cây cải thìa (Express9)
Thể loại: Trọng sinh, cung đình, tình hữu độc chung, giả incest, nữ phẫn nam trang, ngược,..
Nhân vật chính: Hạ Hầu Phái (Trọng Hoa), Thôi Trinh
Giới thiệu
Nàng nhẫn tâm bỏ rơi hài tử của nàng...
4.2
Sai lầm đã làm trong quá khứ, liệu có thể thay đổi?
Chuyện xưa đau lòng, quá khứ tuổi trẻ bồng bột, chứng kiến vợ và hai cô con gái sinh đôi đáng yêu ngủ say trên giường, nhưng không bao giờ có thể thay đổi được nữa.
Ngày sau tuy giàu sang, nhưng ba bóng hình đó vẫn ám ảnh mãi trong tâm trí.
Ta không cần giàu sang, chỉ cần một lần được ôm lấy vợ con, vậy là đủ rồi!
Một câu chuyện kể về tình cảm gia đình. Tình thân mới là quan trọng nhất, đừng để lúc mất đi mới thấy hối hận!
- -----
Đôi khi thức giấc lúc giữa đêm, hắn không phân biệt được đây là hiện tại hay tương lai, đây là thực hay mơ?
Cơn ác mộng về chuyện vợ con đã mất lại hiện lên khiến hắn sợ hãi, tuyệt vọng. Hắn sợ mình lại mất đi tất cả, trở thành kẻ có tất cả nhưng cũng là kẻ cô đơn nhất thế gian.
Hắn đưa tay như muốn tìm thấy bóng dáng người thân, hắn chỉ sợ tất cả những điều mình đã làm chỉ là giấc mơ, giấc mơ của một kẻ đầy tội lỗi...
- -----
Mở mắt ra, là thời điểm trước một ngày mà vợ và con hắn tự sát...
Chuyện xưa đau lòng, quá khứ tuổi trẻ bồng bột, chứng kiến vợ và hai cô con gái sinh đôi đáng yêu ngủ say trên giường, nhưng không bao giờ có thể thay đổi được nữa.
Ngày sau tuy giàu sang, nhưng ba bóng hình đó vẫn ám ảnh mãi trong tâm trí.
Ta không cần giàu sang, chỉ cần một lần được ôm lấy vợ con, vậy là đủ rồi!
Một câu chuyện kể về tình cảm gia đình. Tình thân mới là quan trọng nhất, đừng để lúc mất đi mới thấy hối hận!
- -----
Đôi khi thức giấc lúc giữa đêm, hắn không phân biệt được đây là hiện tại hay tương lai, đây là thực hay mơ?
Cơn ác mộng về chuyện vợ con đã mất lại hiện lên khiến hắn sợ hãi, tuyệt vọng. Hắn sợ mình lại mất đi tất cả, trở thành kẻ có tất cả nhưng cũng là kẻ cô đơn nhất thế gian.
Hắn đưa tay như muốn tìm thấy bóng dáng người thân, hắn chỉ sợ tất cả những điều mình đã làm chỉ là giấc mơ, giấc mơ của một kẻ đầy tội lỗi...
- -----
Mở mắt ra, là thời điểm trước một ngày mà vợ và con hắn tự sát...
4.2
Xí nghiệp gia Đường Tiêu Tiêu sống đến 80 tuổi, sau khi chết lại được thông báo nhân viên cứu hỏa sau khi cứu cô ở trận động đất năm xưa đã bị tàn tật ở chân cả một đời. Hỏi cô là muốn đi giúp ân nhân cứu mạng chữa chân hay là đầu thai? Nói nhảm, đương nhiên là chữa chân rồi!
Sau khi sống lại, Đường Tiêu Tiêu xuống nông thôn đến quê hương của ân nhân cứu mạng.
Tống Cảnh Chi: Đồng chí Đường, tôi không cần cô báo ơn, cô trở về đi.
Đường Tiêu Tiêu: Anh không cho tôi tới thì ngày mai tôi sẽ ra ngoài nói anh và tôi có tiếp xúc da thịt, anh phải chịu trách nhiệm với tôi.
Tống Cảnh Chi:...
Sau khi sống lại, Đường Tiêu Tiêu xuống nông thôn đến quê hương của ân nhân cứu mạng.
Tống Cảnh Chi: Đồng chí Đường, tôi không cần cô báo ơn, cô trở về đi.
Đường Tiêu Tiêu: Anh không cho tôi tới thì ngày mai tôi sẽ ra ngoài nói anh và tôi có tiếp xúc da thịt, anh phải chịu trách nhiệm với tôi.
Tống Cảnh Chi:...
4.3
Tưởng gia có hai mỹ nữ, trưởng nữ con vợ cả, quyến rũ như yêu, thứ nữ con vợ kế thanh lệ như tiên.
Mẹ ruột của nàng mất sớm, đại ca tử trận nơi sa trường, đạo sĩ tính bát tự nói nàng là thiên sát cô tinh, từ nhỏ đã bị đưa vào thôn trang chịu sự đối xử lạnh nhạt của mọi người.
Sau khi hồi phủ.
Nàng vẫn luôn cảm động kế mẫu thương nàng như con đẻ.
Muội muội thiện lương như tiên tử không để ý lời nguyền rủa mà thật lòng đối xử tốt với nàng.
Trong lòng cảm kích thay muội muội vào cung.
Cho rằng…
Phụ thân thật lòng yêu mến.
Dốc lòng phụ giúp người thương.
Nàng vì vinh quang của gia tộc, hy sinh vì lợi ích toàn cục.
Ai biết...
Một khi thay đổi bất ngờ, người thương có được thiên hạ, mình lại phải gánh cái danh họa quốc yêu nữ.
Muội muội cười thật khéo. “Tỷ tỷ cũng biết mình là hạt cát trong mắt tiểu muội, hôm nay đã đến thời điểm loại bỏ hạt cát. Tỷ tỷ cho rằng, đại ca và mẫu thân của tỷ vì sao mà chết?”.
Phụ thân mắt lạnh đối đãi, từng bước thăng chức, lúc đó nàng mới biết bản thân đã bị gia tộc từ bỏ.
Bị chặt mất tứ chi biến thành người lợn, tận mắt nhìn thấy con nhỏ bị quan thần chơi đùa bỡn cợt tới chết, nàng hai mắt nhỏ máu, trong lòng lập lời thề độc.
Nhưng trời xanh có mắt, cho nàng trở về mười năm trước, trưởng nữ Tưởng gia, ác ma trở về!
Thôi thôi thôi, nếu đã nói nàng là họa quốc yêu nữ, không bằng giáng họa cho nó long trời lở đất!
Muội muội thương yêu giả nhân giả nghĩa, kế mẫu ác độc, người thương tàn nhẫn, gia tộc vô tình, Diêm Vương không thu mạng, nàng đến thu!
Kiếp trước làm quân cờ, kiếp này thiên hạ là bàn cờ! Nàng nói cười duyên dáng, xinh đẹp quyến rũ, một thân đỏ rực kiều diễm khuấy cho long trời lở đất. Nàng là ác quỷ trở về từ địa ngục, nên dĩ nhiên phải khiến những kẻ đã hại nàng nợ máu trả bằng máu!
“Ta muốn những kẻ đã từng nợ mạng sống của ta phải cầm mạng sống đến gặp ta, ta muốn những kẻ đã từng khinh thường ta vĩnh viễn chỉ có thể ngưỡng mộ ta, muốn trọng thần vương hầu nhìn thấy ta thì phải run rẩy, muốn đem giang sơn gấm vóc này, tất cả đều dẫm nát dưới chân!”
“Ngươi là họa quốc yêu nữ, ta là loạn thần tặc tử.” Hắn một thân y phục đen như mực, mắt sáng như sao. “Trời sinh một đôi vừa đúng.”
Mẹ ruột của nàng mất sớm, đại ca tử trận nơi sa trường, đạo sĩ tính bát tự nói nàng là thiên sát cô tinh, từ nhỏ đã bị đưa vào thôn trang chịu sự đối xử lạnh nhạt của mọi người.
Sau khi hồi phủ.
Nàng vẫn luôn cảm động kế mẫu thương nàng như con đẻ.
Muội muội thiện lương như tiên tử không để ý lời nguyền rủa mà thật lòng đối xử tốt với nàng.
Trong lòng cảm kích thay muội muội vào cung.
Cho rằng…
Phụ thân thật lòng yêu mến.
Dốc lòng phụ giúp người thương.
Nàng vì vinh quang của gia tộc, hy sinh vì lợi ích toàn cục.
Ai biết...
Một khi thay đổi bất ngờ, người thương có được thiên hạ, mình lại phải gánh cái danh họa quốc yêu nữ.
Muội muội cười thật khéo. “Tỷ tỷ cũng biết mình là hạt cát trong mắt tiểu muội, hôm nay đã đến thời điểm loại bỏ hạt cát. Tỷ tỷ cho rằng, đại ca và mẫu thân của tỷ vì sao mà chết?”.
Phụ thân mắt lạnh đối đãi, từng bước thăng chức, lúc đó nàng mới biết bản thân đã bị gia tộc từ bỏ.
Bị chặt mất tứ chi biến thành người lợn, tận mắt nhìn thấy con nhỏ bị quan thần chơi đùa bỡn cợt tới chết, nàng hai mắt nhỏ máu, trong lòng lập lời thề độc.
Nhưng trời xanh có mắt, cho nàng trở về mười năm trước, trưởng nữ Tưởng gia, ác ma trở về!
Thôi thôi thôi, nếu đã nói nàng là họa quốc yêu nữ, không bằng giáng họa cho nó long trời lở đất!
Muội muội thương yêu giả nhân giả nghĩa, kế mẫu ác độc, người thương tàn nhẫn, gia tộc vô tình, Diêm Vương không thu mạng, nàng đến thu!
Kiếp trước làm quân cờ, kiếp này thiên hạ là bàn cờ! Nàng nói cười duyên dáng, xinh đẹp quyến rũ, một thân đỏ rực kiều diễm khuấy cho long trời lở đất. Nàng là ác quỷ trở về từ địa ngục, nên dĩ nhiên phải khiến những kẻ đã hại nàng nợ máu trả bằng máu!
“Ta muốn những kẻ đã từng nợ mạng sống của ta phải cầm mạng sống đến gặp ta, ta muốn những kẻ đã từng khinh thường ta vĩnh viễn chỉ có thể ngưỡng mộ ta, muốn trọng thần vương hầu nhìn thấy ta thì phải run rẩy, muốn đem giang sơn gấm vóc này, tất cả đều dẫm nát dưới chân!”
“Ngươi là họa quốc yêu nữ, ta là loạn thần tặc tử.” Hắn một thân y phục đen như mực, mắt sáng như sao. “Trời sinh một đôi vừa đúng.”
3.8
Ôn Diệp kiếp trước khó khăn lắm mới đấu tranh đến vị trí tổng giám của công ty, bỗng bị tai nạn xe đầu thai thành con gái thứ của một gia tộc lớn thời xưa.
Sau khi Ôn Diệp biết được chân tướng thì hoàn toàn làm một con cá mặn suốt ngày nằm lười.
Đấu đá trong gia tộc giành yêu thương gì đó mệt lắm, nàng chỉ muốn nằm ngay đơ làm con cá mặn, ngẫu nhiên lật người lại thôi.
Hậu quả của nằm lười là nàng đã hai mươi tuổi, di nương sốt ruột xin mẹ cả giúp cho.
Mẹ cả xưa nay khắc nghiệt cho Ôn Diệp ba lựa chọn:
Một: Tiến Sĩ tân khoa.
Hai: Biểu ca con dòng phụ nhà mẹ đẻ của mẹ cả.
Ba: Thị Lang Hình Bộ đã chết vợ có một đứa con.
Ôn Diệp suy xét một ngày, cuối cùng chọn người thứ ba...
Sau khi Ôn Diệp biết được chân tướng thì hoàn toàn làm một con cá mặn suốt ngày nằm lười.
Đấu đá trong gia tộc giành yêu thương gì đó mệt lắm, nàng chỉ muốn nằm ngay đơ làm con cá mặn, ngẫu nhiên lật người lại thôi.
Hậu quả của nằm lười là nàng đã hai mươi tuổi, di nương sốt ruột xin mẹ cả giúp cho.
Mẹ cả xưa nay khắc nghiệt cho Ôn Diệp ba lựa chọn:
Một: Tiến Sĩ tân khoa.
Hai: Biểu ca con dòng phụ nhà mẹ đẻ của mẹ cả.
Ba: Thị Lang Hình Bộ đã chết vợ có một đứa con.
Ôn Diệp suy xét một ngày, cuối cùng chọn người thứ ba...
4.1
Kỷ gia có mỹ nhân, Tứ cô nương kinh diễm thiên hạ.
Tính tình kiêu ngạo nhưng lại là hồng nhan bạc mệnh. Vắt óc trăn trở cưới gả ba lần lại thân vùi hậu trạch, dẫn đến dung nhan bị huỷ, mất hết danh tiếng bị gia tộc đuổi khỏi kinh.
Trên đường lánh nạn bị phu xe tham lam giết người chiếm đoạt tài sản. Hồn lìa khỏi xác, nhìn dung mạo đã từng mỹ lệ dần dần thối rữa. Cuối cùng nàng cũng hiểu ra, dung nhan chỉ là phù du như hoa trong gương, trăng trong nước.
Lần nữa tỉnh lại, nàng lại quay trở về lúc mười tuổi, hết thảy vẫn chưa phát sinh. Đời này, nàng chỉ mong sống an bình, hồi đáp ân tình của nam nhân đã nhặt xác cho nàng. Nhưng ngờ đâu, nàng lại phát hiện mình có một thân phận khác...
Tính tình kiêu ngạo nhưng lại là hồng nhan bạc mệnh. Vắt óc trăn trở cưới gả ba lần lại thân vùi hậu trạch, dẫn đến dung nhan bị huỷ, mất hết danh tiếng bị gia tộc đuổi khỏi kinh.
Trên đường lánh nạn bị phu xe tham lam giết người chiếm đoạt tài sản. Hồn lìa khỏi xác, nhìn dung mạo đã từng mỹ lệ dần dần thối rữa. Cuối cùng nàng cũng hiểu ra, dung nhan chỉ là phù du như hoa trong gương, trăng trong nước.
Lần nữa tỉnh lại, nàng lại quay trở về lúc mười tuổi, hết thảy vẫn chưa phát sinh. Đời này, nàng chỉ mong sống an bình, hồi đáp ân tình của nam nhân đã nhặt xác cho nàng. Nhưng ngờ đâu, nàng lại phát hiện mình có một thân phận khác...
4.2
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Sủng, Ngọt
Team dịch: Diệp Gia Gia
Trích đoạn
"Cố Tiểu Tây, cô thật không biết xấu hổ, lớn lên thành bộ dạng này còn dám dây dưa với anh tôi? Cô cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bản thân mình!".
"Nhà tôi là căn chính miêu hồng, gia đình chiến sĩ thi đua quang vinh, cô thì sao? Ông nội cô là địa chủ! Mẹ cô cũng không cần cô, chạy theo người trong thành, cha cô anh trai cô cũng đều là kẻ đầu đường xó chợ, còn có mặt mũi bu bám anh tôi?".
"Mau cút! Nếu không tôi sẽ lấy phân trâu giội đầu cô!".
Cố Tiểu Tây chỉ cảm thấy bị một cỗ sức lực đẩy mạnh một cái, đầu đập vào trên mặt đất, đau nhói không thôi.
Cô giống như là bỗng nhiên tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài đằng đẵng, ánh mắt mờ mịt.
Trần Nhân bị vết thương chảy máu trên đầu Cố Tiểu Tây dọa cho nhảy một cái, cô ta có chút hoảng sợ, nhìn xung quanh một vòng, thấy không ai nhìn thấy, liền chui trở về phòng, phịch một tiếng, khép cửa phòng lại.
Cố Tiểu Tây bị tiếng đóng cửa làm cho bừng tỉnh, đưa tay sờ trán, xúc cảm dinh dính, lọt vào trong tầm mắt là màu đỏ chói.
Cô nhìn mình chằm chằm ngón tay củ cải thô ráp, bờ môi run rẩy: "Mình đã sống lại?".
Team dịch: Diệp Gia Gia
Trích đoạn
"Cố Tiểu Tây, cô thật không biết xấu hổ, lớn lên thành bộ dạng này còn dám dây dưa với anh tôi? Cô cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bản thân mình!".
"Nhà tôi là căn chính miêu hồng, gia đình chiến sĩ thi đua quang vinh, cô thì sao? Ông nội cô là địa chủ! Mẹ cô cũng không cần cô, chạy theo người trong thành, cha cô anh trai cô cũng đều là kẻ đầu đường xó chợ, còn có mặt mũi bu bám anh tôi?".
"Mau cút! Nếu không tôi sẽ lấy phân trâu giội đầu cô!".
Cố Tiểu Tây chỉ cảm thấy bị một cỗ sức lực đẩy mạnh một cái, đầu đập vào trên mặt đất, đau nhói không thôi.
Cô giống như là bỗng nhiên tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài đằng đẵng, ánh mắt mờ mịt.
Trần Nhân bị vết thương chảy máu trên đầu Cố Tiểu Tây dọa cho nhảy một cái, cô ta có chút hoảng sợ, nhìn xung quanh một vòng, thấy không ai nhìn thấy, liền chui trở về phòng, phịch một tiếng, khép cửa phòng lại.
Cố Tiểu Tây bị tiếng đóng cửa làm cho bừng tỉnh, đưa tay sờ trán, xúc cảm dinh dính, lọt vào trong tầm mắt là màu đỏ chói.
Cô nhìn mình chằm chằm ngón tay củ cải thô ráp, bờ môi run rẩy: "Mình đã sống lại?".
3.5
Ánh trăng sáng tránh xa tôi ra
《白月光离我远点》- 麦芽鱼鱼
Tác giả: Mạch Nha Ngư Ngư
Người dịch: Thần
Thể loại: Hiện đại, sống lại, thanh xuân, ngọt ngào, truyện ngắn
Giới thiệu:
Kiếp trước ánh trăng sáng cướp mất bồ tôi, kiếp này… đù mé tránh xa tôi ra đi a a a a a!!!
《白月光离我远点》- 麦芽鱼鱼
Tác giả: Mạch Nha Ngư Ngư
Người dịch: Thần
Thể loại: Hiện đại, sống lại, thanh xuân, ngọt ngào, truyện ngắn
Giới thiệu:
Kiếp trước ánh trăng sáng cướp mất bồ tôi, kiếp này… đù mé tránh xa tôi ra đi a a a a a!!!
4.2
Ta từng bị người khác đánh cắp tiên tủy từ mười vạn năm trước.
Trong những năm tháng nghèo khó lụn bại chốn nhân gian, ta chẳng hề hay biết, có kẻ ôm tiên tủy của ta mà sống thịnh vượng nơi Thiên giới.
Mãi cho đến khi ta gặp Thần nữ Minh Hoa, một người tài sắc kinh diễm, lúc đó tiên tủy mới nhận chủ, tự động trở về cơ thể ta.
Minh Hoa lại khăng khăng cho rằng ta là kẻ phàm trần thấp hèn, trộm đi tiên tủy của nàng.
Nàng dựa vào Thần quân chống lưng, phế đi đôi chân ta, rồi ném ta vào Quỷ Vực để làm mồi cho ác quỷ.
Ngày ta khôi phục ký ức, ta trở lại Thiên giới, đem Minh Hoa đang tuyệt vọng và kinh hoàng giẫm dưới chân, cười mà hỏi:
"Chạy đi đâu? Đã dùng đồ của bản Điện hạ suốt bao nhiêu năm, cớ sao không nói một lời cảm tạ?"
...
Trong những năm tháng nghèo khó lụn bại chốn nhân gian, ta chẳng hề hay biết, có kẻ ôm tiên tủy của ta mà sống thịnh vượng nơi Thiên giới.
Mãi cho đến khi ta gặp Thần nữ Minh Hoa, một người tài sắc kinh diễm, lúc đó tiên tủy mới nhận chủ, tự động trở về cơ thể ta.
Minh Hoa lại khăng khăng cho rằng ta là kẻ phàm trần thấp hèn, trộm đi tiên tủy của nàng.
Nàng dựa vào Thần quân chống lưng, phế đi đôi chân ta, rồi ném ta vào Quỷ Vực để làm mồi cho ác quỷ.
Ngày ta khôi phục ký ức, ta trở lại Thiên giới, đem Minh Hoa đang tuyệt vọng và kinh hoàng giẫm dưới chân, cười mà hỏi:
"Chạy đi đâu? Đã dùng đồ của bản Điện hạ suốt bao nhiêu năm, cớ sao không nói một lời cảm tạ?"
...
4.3
Sau khi thông qua thế giới tận thế vô hạn, Diệp Tuyền mở một tiệm cơm để dưỡng lão.
Khi nào thức dậy thì mở quán, sau đó ăn uống no đủ thỏa thích! Cô sắp quên mất việc ăn uống bình thường là như thế nào rồi, lần này thì không ai có thể ngăn cản cô ăn được nữa!
Cửa hàng bị ma ám trên phố Hỉ Nhạc bắt đầu mở cửa kinh doanh!
Quán bán đồ ăn khuya này được mở từ lúc chạng vạng và đóng cửa lúc 12 giờ tối, thực đơn tùy theo chủ quán muốn ăn gì, giá cả cũng tùy theo tâm trạng của chủ quán, không giới hạn từ mười tệ đến một ngàn tệ.
Mọi người đều nhất trí cho rằng: Quán này sớm muộn gì cũng đóng cửa.
Sau này...
Chiên xào quay nướng, đồ ăn vặt làm theo công thức cổ truyền. Khách hàng mua đồ ăn trong quán xếp thành hàng dài, ai nấy đều vuốt bụng một cách thỏa mãn, phố Hỉ Nhạc vào ban đêm lại náo nhiệt hẳn lên.
Những thực khách ăn xong còn chưa đã thèm, ôm bàn nài nỉ: “Chủ quán, hay là cô mở tiệm ban ngày luôn đi, chúng tôi sẽ tới ủng hộ giúp cô phất nhanh!”
Trong cửa hàng có khách hàng sắc mặt tái nhợt nhìn bọn họ nói: “Không mở ban ngày thì chủ quán cũng giàu rồi!”
Những người kia:...Tuy rằng đối phương nói đúng nhưng mà hình như sai sai ở chỗ nào thì phải??
Diệp Tuyền: “Quỷ tai nạn xe cộ trang điểm đi rồi lại đến, quỷ thắt cổ thu lưỡi lại, không được dọa những khách hàng khác! Trước tiên cần giao tiếp âm dương để lấy số xếp hàng, cấm sử dụng phép thuật để lãnh cơm...Báo mộng làm con cháu tới chụp ảnh chung cũng không được! Nhường đường, nhường đường một chút đi, sò biển chưng tỏi băm của bàn số mười ba tới rồi đây!”.
Ngoại trừ một chút vấn đề ngoài ý muốn thì tiệm cơm dưỡng lão của cô vẫn sinh hoạt bình thường phải không??
Khi nào thức dậy thì mở quán, sau đó ăn uống no đủ thỏa thích! Cô sắp quên mất việc ăn uống bình thường là như thế nào rồi, lần này thì không ai có thể ngăn cản cô ăn được nữa!
Cửa hàng bị ma ám trên phố Hỉ Nhạc bắt đầu mở cửa kinh doanh!
Quán bán đồ ăn khuya này được mở từ lúc chạng vạng và đóng cửa lúc 12 giờ tối, thực đơn tùy theo chủ quán muốn ăn gì, giá cả cũng tùy theo tâm trạng của chủ quán, không giới hạn từ mười tệ đến một ngàn tệ.
Mọi người đều nhất trí cho rằng: Quán này sớm muộn gì cũng đóng cửa.
Sau này...
Chiên xào quay nướng, đồ ăn vặt làm theo công thức cổ truyền. Khách hàng mua đồ ăn trong quán xếp thành hàng dài, ai nấy đều vuốt bụng một cách thỏa mãn, phố Hỉ Nhạc vào ban đêm lại náo nhiệt hẳn lên.
Những thực khách ăn xong còn chưa đã thèm, ôm bàn nài nỉ: “Chủ quán, hay là cô mở tiệm ban ngày luôn đi, chúng tôi sẽ tới ủng hộ giúp cô phất nhanh!”
Trong cửa hàng có khách hàng sắc mặt tái nhợt nhìn bọn họ nói: “Không mở ban ngày thì chủ quán cũng giàu rồi!”
Những người kia:...Tuy rằng đối phương nói đúng nhưng mà hình như sai sai ở chỗ nào thì phải??
Diệp Tuyền: “Quỷ tai nạn xe cộ trang điểm đi rồi lại đến, quỷ thắt cổ thu lưỡi lại, không được dọa những khách hàng khác! Trước tiên cần giao tiếp âm dương để lấy số xếp hàng, cấm sử dụng phép thuật để lãnh cơm...Báo mộng làm con cháu tới chụp ảnh chung cũng không được! Nhường đường, nhường đường một chút đi, sò biển chưng tỏi băm của bàn số mười ba tới rồi đây!”.
Ngoại trừ một chút vấn đề ngoài ý muốn thì tiệm cơm dưỡng lão của cô vẫn sinh hoạt bình thường phải không??
4.9
Tên: Nhóm Thú phu của ta
Tác giả: Tiểu Cố
Editor: Salad days
Thể loại: đam, SONG TÍNH, NP, thú nhân, sinh tử, HE
Văn án:
Tinh cầu "Lam tinh" có tỷ lệ giống đực và giống cái 1000:1. Lại trọng sinh làm một giống cái ở tinh cầu này, Thời Dĩ Thiên theo luật phải gả cho một nhóm các trượng phu, lại còn phải thu nạp thêm 10 vị trắc phu,.....
- Văn án vậy thôi chứ thụ không lăng nhăng, không cẩu huyết nhé.
- Quan trọng đây là SONG TÍNH có SINH TỬ luôn nha. Không thích xin đừng vào.
Tác giả: Tiểu Cố
Editor: Salad days
Thể loại: đam, SONG TÍNH, NP, thú nhân, sinh tử, HE
Văn án:
Tinh cầu "Lam tinh" có tỷ lệ giống đực và giống cái 1000:1. Lại trọng sinh làm một giống cái ở tinh cầu này, Thời Dĩ Thiên theo luật phải gả cho một nhóm các trượng phu, lại còn phải thu nạp thêm 10 vị trắc phu,.....
- Văn án vậy thôi chứ thụ không lăng nhăng, không cẩu huyết nhé.
- Quan trọng đây là SONG TÍNH có SINH TỬ luôn nha. Không thích xin đừng vào.
3.6
Ta và Thẩm Duật đồng thời sống lại.
Phu thê mười năm, nay lại không hẹn mà cùng tránh gặp nhau.
Hắn không chút hối hận, dứt khoát bỏ đi tìm công chúa.
Cho đến ngày ta thành thân, hắn mới trở về.
Tả Tướng vốn luôn trầm tĩnh, uy nghiêm giờ đây lại nở nụ cười còn khó coi hơn khóc:
"Tự nàng đi theo ta, hay là để ta đến cướp dâu? A Trúc, có phải ta cho nàng quá nhiều tự do, cho nên nàng mới quên mất thủ đoạn của ta rồi?".
Phu thê mười năm, nay lại không hẹn mà cùng tránh gặp nhau.
Hắn không chút hối hận, dứt khoát bỏ đi tìm công chúa.
Cho đến ngày ta thành thân, hắn mới trở về.
Tả Tướng vốn luôn trầm tĩnh, uy nghiêm giờ đây lại nở nụ cười còn khó coi hơn khóc:
"Tự nàng đi theo ta, hay là để ta đến cướp dâu? A Trúc, có phải ta cho nàng quá nhiều tự do, cho nên nàng mới quên mất thủ đoạn của ta rồi?".
4.3
Ân Ly lập tức đi nhanh tới sau lưng Tuân Du nói: “Vương gia, tiểu nữ đã ra ngoài lâu rồi, bây giờ đi thì có chút bất tiện, hay là chúng ta hẹn ngày khác được không ạ?" Tuân Du sao lại không biết "hẹn ngày khác" của nàng là đang từ chối, liền xoay đầu khẽ cười nói: “ n cô nương lẽ nào không muốn biết vị phu tử vừa giảng bài là ai sao? Hay là để Tế Tửu dẫn ngươi đi?"
Ân Ly nhìn chằm chằm người đàn ông với nụ cười gian xảo đang đứng trước mặt thầm nghĩ, tại sao mỗi lần gặp nhau hắn đều khiến nàng sợ hãi chứ.
Ân Ly nhìn chằm chằm người đàn ông với nụ cười gian xảo đang đứng trước mặt thầm nghĩ, tại sao mỗi lần gặp nhau hắn đều khiến nàng sợ hãi chứ.