Trọng Sinh
296 Truyện
Sắp xếp theo
3.7
Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Hào Môn Thế Gia, Cung Đấu
Team dịch: Ổ truyện của MeoMeoz
Văn án
Trọng sinh đến ngày Lương Văn Chi từ chối hôn ước trước Kim Điện, nhìn thấy hắn chặt chẽ nắm lấy tay tỳ nữ của ta, thái độ kiên quyết.
"Hoàng thượng, Tiểu Thiến là người trong lòng của thần, ngoài nàng ra, thần tuyệt đối không lấy bất kỳ nữ nhân nào khác."
Là công chúa bị từ chối hôn ước, ta tự mình cầu xin cho hắn ân điển.
"Phụ hoàng, nếu Thế tử đã có ân tình sâu nặng như thế, vậy thì không cần miễn cưỡng nữa.
Tiểu Thiến tuy là tỳ nữ, nhưng nàng ấy cũng là người hầu thân cận của con, chi bằng phụ hoàng viết một đạo thánh chỉ ban hôn, cũng xem như thành toàn cho mối lương duyên này."
Lương Văn Chi đột ngột ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ta, ta mỉm cười nhè nhẹ.
Ta thật sự cũng rất tò mò, kiếp này không có sự trợ giúp của ta, không biết Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào.
Team dịch: Ổ truyện của MeoMeoz
Văn án
Trọng sinh đến ngày Lương Văn Chi từ chối hôn ước trước Kim Điện, nhìn thấy hắn chặt chẽ nắm lấy tay tỳ nữ của ta, thái độ kiên quyết.
"Hoàng thượng, Tiểu Thiến là người trong lòng của thần, ngoài nàng ra, thần tuyệt đối không lấy bất kỳ nữ nhân nào khác."
Là công chúa bị từ chối hôn ước, ta tự mình cầu xin cho hắn ân điển.
"Phụ hoàng, nếu Thế tử đã có ân tình sâu nặng như thế, vậy thì không cần miễn cưỡng nữa.
Tiểu Thiến tuy là tỳ nữ, nhưng nàng ấy cũng là người hầu thân cận của con, chi bằng phụ hoàng viết một đạo thánh chỉ ban hôn, cũng xem như thành toàn cho mối lương duyên này."
Lương Văn Chi đột ngột ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ta, ta mỉm cười nhè nhẹ.
Ta thật sự cũng rất tò mò, kiếp này không có sự trợ giúp của ta, không biết Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào.
5
Tác giả: Hoa Hồng Dại
Thể loại: Trọng Sinh, Hiện Đại, Trả Thù, Sảng Văn
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Cô con gái nuôi rất thích cạnh tranh với tôi bằng những trò trẻ con.
Cô ta cố tình mua váy không đúng cỡ để tôi mặc thử trước ống kính rồi chế nhạo tôi trông như những hình ảnh mua hàng xấu xí mà người bán phải bỏ tiền ra để xóa đi.
Còn cô ta thì diện chiếc váy bó sát được may đo riêng, khoe dáng trước mặt chồng và con trai tôi, rồi còn bắt họ nhận xét.
Chồng tôi nhìn với vẻ lạnh lùng nói: "Gầy như que củi, chẳng có chút thẩm mỹ nào."
Con trai tôi thì cau mày tỏ vẻ chán ghét: "Bình thường thôi, không đẹp bằng mẹ."
Vẻ mặt đắc ý của cô con gái nuôi lập tức sụp đổ.
Cô ta nào biết, hai người đàn ông này đã được sống lại một kiếp.
Thể loại: Trọng Sinh, Hiện Đại, Trả Thù, Sảng Văn
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Cô con gái nuôi rất thích cạnh tranh với tôi bằng những trò trẻ con.
Cô ta cố tình mua váy không đúng cỡ để tôi mặc thử trước ống kính rồi chế nhạo tôi trông như những hình ảnh mua hàng xấu xí mà người bán phải bỏ tiền ra để xóa đi.
Còn cô ta thì diện chiếc váy bó sát được may đo riêng, khoe dáng trước mặt chồng và con trai tôi, rồi còn bắt họ nhận xét.
Chồng tôi nhìn với vẻ lạnh lùng nói: "Gầy như que củi, chẳng có chút thẩm mỹ nào."
Con trai tôi thì cau mày tỏ vẻ chán ghét: "Bình thường thôi, không đẹp bằng mẹ."
Vẻ mặt đắc ý của cô con gái nuôi lập tức sụp đổ.
Cô ta nào biết, hai người đàn ông này đã được sống lại một kiếp.
5
Tác giả: Nam Phong Phong
Nhân vật chính: Hàn Phong x Bùi Ngọc (Tướng quân công × Công tử thế gia thụ)
Tag: Cổ đại, song tính, sinh con, H+, chính kịch, trùng sinh, 1v1, HE
Số chương: 16
Giới thiệu
Người cuối cùng Bùi Ngọc nhìn thấy trước khi chết là Hàn Phong, phụ thân y khởi nghĩa thất bại bị triều đình xử tử, người khác sợ liên lụy nên đều tránh xa, chỉ có Hàn Phong liều mình khiêng tất cả người nhà họ Bùi ra khỏi bãi tha ma để chôn cất.
Sau khi chết, Bùi Ngọc trùng sinh thành một tiểu quan trong kỹ viện, khi bị tú bà lôi đi bán thì tình cờ gặp Hàn Phong.
Y nắm chặt tay áo Hàn Phong, chỉ muốn nói một câu tạ ơn, nào ngờ Hàn Phong chuộc y ra khỏi đó.
Đến ngoài thành, Hàn Phong thả y tự do rồi bảo y tìm nơi sống yên ổn, vì muốn ở cạnh Hàn Phong nên Bùi Ngọc đành nói dối mình cũng muốn đi lính.
+
Thời thế loạn lạc, hai người nương tựa lẫn nhau, mới đầu Hàn Phong chỉ xem Bùi Ngọc như huynh đệ, nhưng cuối cùng không kìm nổi lòng mình nên nhanh chóng sa vào tình yêu với Bùi Ngọc.
Nhân vật chính: Hàn Phong x Bùi Ngọc (Tướng quân công × Công tử thế gia thụ)
Tag: Cổ đại, song tính, sinh con, H+, chính kịch, trùng sinh, 1v1, HE
Số chương: 16
Giới thiệu
Người cuối cùng Bùi Ngọc nhìn thấy trước khi chết là Hàn Phong, phụ thân y khởi nghĩa thất bại bị triều đình xử tử, người khác sợ liên lụy nên đều tránh xa, chỉ có Hàn Phong liều mình khiêng tất cả người nhà họ Bùi ra khỏi bãi tha ma để chôn cất.
Sau khi chết, Bùi Ngọc trùng sinh thành một tiểu quan trong kỹ viện, khi bị tú bà lôi đi bán thì tình cờ gặp Hàn Phong.
Y nắm chặt tay áo Hàn Phong, chỉ muốn nói một câu tạ ơn, nào ngờ Hàn Phong chuộc y ra khỏi đó.
Đến ngoài thành, Hàn Phong thả y tự do rồi bảo y tìm nơi sống yên ổn, vì muốn ở cạnh Hàn Phong nên Bùi Ngọc đành nói dối mình cũng muốn đi lính.
+
Thời thế loạn lạc, hai người nương tựa lẫn nhau, mới đầu Hàn Phong chỉ xem Bùi Ngọc như huynh đệ, nhưng cuối cùng không kìm nổi lòng mình nên nhanh chóng sa vào tình yêu với Bùi Ngọc.
4
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trùng sinh, học đường, chủ thụ, Nhẹ nhàng, Ấm áp, 1v1, Công yêu thầm, Chữa lành.
Giới thiệu
✰∘₊✧──────✧₊∘
CP: Lạnh lùng học giỏi thụ x Giả bạo lực học kém công
Bách Dịch Nhiên, đối tượng xem mắt của Ngu Thư Niên.
Trong ấn tượng của Ngu Thư Niên chưa từng xuất hiện cái tên Bách Dịch Nhiên, cũng không nhớ rõ có giao tình gì với hắn. Lần đầu gặp mặt, xe tải mất lái, Bách Dịch Nhiên đã dùng thân mình che chở cho cậu, trước khi mất đi ý thức Ngu Thư Niên chỉ kịp nghe thấy Bách Dịch Nhiên nói: "Cậu không sao là tốt rồi."
Lại mở mắt ra, Ngu Thư Niên phát hiện mình đã trở về thời cấp ba. Cũng phát hiện ra người không hề tồn tại trong ký ức ấy, từng là bạn học cấp ba của cậu.
Ngu Thư Niên muốn làm rõ mọi chuyện.
Lúc đi tìm Bách Dịch Nhiên lại vô tình bắt gặp Bách Dịch Nhiên đang đè một tên côn đồ xuống đất. Tên côn đồ đó trông có vẻ quen mắt, hình như là kẻ đã dọa dẫm cậu trong giờ kiểm tra, nếu không đưa bài cho hắn chép thì sẽ chặn đường đánh cậu.
Bách Dịch Nhiên mặt không chút biểu cảm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Để tao thấy mày tìm Ngu Thư Niên nữa, tao sẽ--"
Lời còn chưa dứt đã im bặt khi bốn mắt chạm nhau với Ngu Thư Niên. Tên côn đồ hoảng hốt bỏ chạy.
Bách Dịch Nhiên luống cuống tay chân: "Tôi... nó... cái đó..."
Ngu Thư Niên nhìn vết thương trên mặt hắn, đưa tay đưa cho hắn một miếng băng cá nhân.
Tên côn đồ vừa buông lời hung ác xong đã biến mất, sữa xuất hiện trên bàn vào buổi sáng, nước đá sau giờ thể dục mùa hè... Ngu Thư Niên nghĩ, rất nhiều chuyện khó hiểu ở kiếp trước, giờ phút này dường như đã có câu trả lời.
Hướng dẫn đọc:
Weibo của tác giả:@三千偶尔失眠
1. Một tiểu thuyết nhẹ nhàng, ấm áp, dễ chịu và ngọt ngào, không có đau khổ, chỉ có bánh ngọt nhỏ.
2. Có những thiết lập riêng tư, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại!
3. Nhân vật chính vô cùng hoàn hảo, loại hoàn hảo vượt qua rào cản giới hạn của chiều không gian, xin đừng so sánh với con người thật, xin cảm ơn.
Nhãn mục nội dung: Tuổi học trò, tình yêu sâu sắc, sống lại, học đường.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Ngu Thư Niên, Bách Dịch Nhiên ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:
Mô tả ngắn gọn: Yêu em là cả một kế hoạch dài hơi được ấp ủ kỹ càng.
Châm ngôn: Cuộc đời rất ngắn ngủi, đừng để lại tiếc nuối.
Giới thiệu
✰∘₊✧──────✧₊∘
CP: Lạnh lùng học giỏi thụ x Giả bạo lực học kém công
Bách Dịch Nhiên, đối tượng xem mắt của Ngu Thư Niên.
Trong ấn tượng của Ngu Thư Niên chưa từng xuất hiện cái tên Bách Dịch Nhiên, cũng không nhớ rõ có giao tình gì với hắn. Lần đầu gặp mặt, xe tải mất lái, Bách Dịch Nhiên đã dùng thân mình che chở cho cậu, trước khi mất đi ý thức Ngu Thư Niên chỉ kịp nghe thấy Bách Dịch Nhiên nói: "Cậu không sao là tốt rồi."
Lại mở mắt ra, Ngu Thư Niên phát hiện mình đã trở về thời cấp ba. Cũng phát hiện ra người không hề tồn tại trong ký ức ấy, từng là bạn học cấp ba của cậu.
Ngu Thư Niên muốn làm rõ mọi chuyện.
Lúc đi tìm Bách Dịch Nhiên lại vô tình bắt gặp Bách Dịch Nhiên đang đè một tên côn đồ xuống đất. Tên côn đồ đó trông có vẻ quen mắt, hình như là kẻ đã dọa dẫm cậu trong giờ kiểm tra, nếu không đưa bài cho hắn chép thì sẽ chặn đường đánh cậu.
Bách Dịch Nhiên mặt không chút biểu cảm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Để tao thấy mày tìm Ngu Thư Niên nữa, tao sẽ--"
Lời còn chưa dứt đã im bặt khi bốn mắt chạm nhau với Ngu Thư Niên. Tên côn đồ hoảng hốt bỏ chạy.
Bách Dịch Nhiên luống cuống tay chân: "Tôi... nó... cái đó..."
Ngu Thư Niên nhìn vết thương trên mặt hắn, đưa tay đưa cho hắn một miếng băng cá nhân.
Tên côn đồ vừa buông lời hung ác xong đã biến mất, sữa xuất hiện trên bàn vào buổi sáng, nước đá sau giờ thể dục mùa hè... Ngu Thư Niên nghĩ, rất nhiều chuyện khó hiểu ở kiếp trước, giờ phút này dường như đã có câu trả lời.
Hướng dẫn đọc:
Weibo của tác giả:@三千偶尔失眠
1. Một tiểu thuyết nhẹ nhàng, ấm áp, dễ chịu và ngọt ngào, không có đau khổ, chỉ có bánh ngọt nhỏ.
2. Có những thiết lập riêng tư, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại!
3. Nhân vật chính vô cùng hoàn hảo, loại hoàn hảo vượt qua rào cản giới hạn của chiều không gian, xin đừng so sánh với con người thật, xin cảm ơn.
Nhãn mục nội dung: Tuổi học trò, tình yêu sâu sắc, sống lại, học đường.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Ngu Thư Niên, Bách Dịch Nhiên ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:
Mô tả ngắn gọn: Yêu em là cả một kế hoạch dài hơi được ấp ủ kỹ càng.
Châm ngôn: Cuộc đời rất ngắn ngủi, đừng để lại tiếc nuối.
4
Ta đã làm hoàng hậu ba năm, thái hậu hai mươi năm.
Sau khi chết, con cháu vây quanh, quần thần ai nấy đều khóc thương.
Lẽ ra một cuộc đời như vậy, ta chẳng có gì phải hối tiếc.
Nhưng sống lại một đời, khi tổ mẫu hỏi ta muốn chọn ai làm phu quân, ta không chọn Thái tử nữa, mà chọn An Vương, người đang đóng quân nơi biên ải xa xôi.
Từ nay trời Nam đất Bắc, chỉ mong cùng hắn, vĩnh viễn không gặp lại người kia nữa.
Sau khi chết, con cháu vây quanh, quần thần ai nấy đều khóc thương.
Lẽ ra một cuộc đời như vậy, ta chẳng có gì phải hối tiếc.
Nhưng sống lại một đời, khi tổ mẫu hỏi ta muốn chọn ai làm phu quân, ta không chọn Thái tử nữa, mà chọn An Vương, người đang đóng quân nơi biên ải xa xôi.
Từ nay trời Nam đất Bắc, chỉ mong cùng hắn, vĩnh viễn không gặp lại người kia nữa.
4.7
Tác giả: Diệu Tâm Bạn Độc
Thể loại: Trọng Sinh, Vả Mặt, Hiện Đại, Học Đường, Học Bá, Trả Thù, Dưỡng Thê
Team dịch: Nhân Mã Hoa Cát
Giới thiệu
Tôi là nhân vật nền pháo hôi trong câu chuyện tình yêu của nam nữ chính ở trường.
Vì thành tích xuất sắc, tôi đã giành được suất duy nhất của trường để được tuyển thẳng vào đại học.
Nữ chính với thành tích trung bình đã khóc như hoa lê dưới mưa.
“Tại sao suất tuyển thẳng nhất định phải dành cho người có thành tích tốt nhất, dù sao họ cũng có thể đậu vào trường danh tiếng, chẳng lẽ không nên dành cho người cố gắng nhất sao?”
Chính vì cô ta, tôi đã bị những tên du côn do nam chính sắp đặt đánh chết.
Trước khi chết, tôi nghe thấy giọng nói lạnh lùng của nam chính trong điện thoại.
“Đã chắc chắn rằng Hướng Tinh không còn là mối đe dọa đối với Lâm Niệm Niệm chứ?”
Lần nữa mở mắt, tôi trọng sinh quay lại trước kỳ thi đại học.
Lần này, tôi nhất định phải bắt cặp đôi điên khùng này trả giá.
Thể loại: Trọng Sinh, Vả Mặt, Hiện Đại, Học Đường, Học Bá, Trả Thù, Dưỡng Thê
Team dịch: Nhân Mã Hoa Cát
Giới thiệu
Tôi là nhân vật nền pháo hôi trong câu chuyện tình yêu của nam nữ chính ở trường.
Vì thành tích xuất sắc, tôi đã giành được suất duy nhất của trường để được tuyển thẳng vào đại học.
Nữ chính với thành tích trung bình đã khóc như hoa lê dưới mưa.
“Tại sao suất tuyển thẳng nhất định phải dành cho người có thành tích tốt nhất, dù sao họ cũng có thể đậu vào trường danh tiếng, chẳng lẽ không nên dành cho người cố gắng nhất sao?”
Chính vì cô ta, tôi đã bị những tên du côn do nam chính sắp đặt đánh chết.
Trước khi chết, tôi nghe thấy giọng nói lạnh lùng của nam chính trong điện thoại.
“Đã chắc chắn rằng Hướng Tinh không còn là mối đe dọa đối với Lâm Niệm Niệm chứ?”
Lần nữa mở mắt, tôi trọng sinh quay lại trước kỳ thi đại học.
Lần này, tôi nhất định phải bắt cặp đôi điên khùng này trả giá.
3.9
Ôn Chỉ Văn xuyên vào một quyển sách niên đại.
Nữ chủ trong quyển sách đó là người am hiểu lòng người, sau khi kết hôn liền sinh ba đứa con trai, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp. Không chị dạy dỗ con cái rất tốt mà còn cực kỳ ủng hộ sự nghiệp của chồng, cả nhà được truyền thành một giai thoại tốt đẹp, chính là một người vợ tốt mẫu mực trong văn niên đại.
Mà Ôn Chỉ Văn là tổ đối chiếu của nữ chủ, vừa kiều vừa hay gây chuyện, dẫm phải vận may cứt chó mới có thể gả cho đứa con của trời trong đại viện là Vu Hoài Ngạn.
Tuy là như thế nhưng Ôn Chỉ Văn vẫn không thỏa mãn.
Sau khi kết hôn, bởi vì Vu Hoài Ngạn bận rộn sự nghiệp mà Ôn Chỉ Văn cả ngày nghi thần nghi quỷ rằng anh không trở về nhà là bởi vì đã có người phụ nữ khác ở bên ngoài, cô làm trời làm đất, làm tới trong nhà gà chó không yên, không biết đã phá hỏng bao nhiêu mối làm ăn của Vu Hoài Ngạn.
Cuối cùng Vu Hoài Ngạn không thể nhịn được nữa mà ly hôn với cô, có thể nói là hung hăng mà phụ trợ cho nam nữ chủ một phen.
Ôn Chỉ Văn xem kịch bản xong:...... Cô lựa chọn cá mặn.
*
Ngày đầu tiên kết hôn, Vu Hoài Ngạn nói với người vợ không quá quen thuộc của mình: “Công việc của anh rất bận——”
Lời nói còn chưa nói xong thì đã bị Ôn Chỉ Văn cắt ngang, đối phương nắm lấy tay anh chân thành nói: “Yên tâm, em tuyệt đối sẽ không quấy rầy anh!”
Một người chồng có nhiều tiền lại còn ít trở về nhà, đây quả thực chính là cuộc sống của thần tiên mà!
Vì thế, Ôn Chỉ Văn vui sướng mà bắt đầu cuộc sống cá mặn của cô.
Nữ chủ sáng sớm tinh mơ phải bò dậy nấu cơm cho cả nhà thì Ôn Chỉ Văn đang ngủ nướng một cách ngon lành.
Nữ chủ bị ba đứa con trai làm tức giận đến mức dậm chân thì Ôn Chỉ Văn đang vui vẻ mua sắm ở trung tâm thương mại vừa mới khai trương.
Nữ chủ chịu thương chịu khó mà chăm sóc người chồng say xỉn thì Ôn Chỉ Văn cầm điện thoại, lái xe ra ngoài hóng gió......
Nữ chủ: Mẹ nó! Đến tột cùng ai mới là tổ đối chiếu chứ!
Mà Ôn Chỉ Văn nhìn người chồng càng ngày càng chăm chỉ về nhà kia, rơi vào trầm tư:
Nói tốt là không hay về nhà rồi cơ mà!
Từ từ, anh đừng tới đây!
Tag: ngọt ngào, xuyên sách, niên đại, điền văn.
Một câu tóm tắt: Nói tốt là chồng vừa có tiền vừa không hay trở về nhà đâu rồi!
Lập ý: Dựa vào đôi tay sáng tạo tương lai hạnh phúc.
Nữ chủ trong quyển sách đó là người am hiểu lòng người, sau khi kết hôn liền sinh ba đứa con trai, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp. Không chị dạy dỗ con cái rất tốt mà còn cực kỳ ủng hộ sự nghiệp của chồng, cả nhà được truyền thành một giai thoại tốt đẹp, chính là một người vợ tốt mẫu mực trong văn niên đại.
Mà Ôn Chỉ Văn là tổ đối chiếu của nữ chủ, vừa kiều vừa hay gây chuyện, dẫm phải vận may cứt chó mới có thể gả cho đứa con của trời trong đại viện là Vu Hoài Ngạn.
Tuy là như thế nhưng Ôn Chỉ Văn vẫn không thỏa mãn.
Sau khi kết hôn, bởi vì Vu Hoài Ngạn bận rộn sự nghiệp mà Ôn Chỉ Văn cả ngày nghi thần nghi quỷ rằng anh không trở về nhà là bởi vì đã có người phụ nữ khác ở bên ngoài, cô làm trời làm đất, làm tới trong nhà gà chó không yên, không biết đã phá hỏng bao nhiêu mối làm ăn của Vu Hoài Ngạn.
Cuối cùng Vu Hoài Ngạn không thể nhịn được nữa mà ly hôn với cô, có thể nói là hung hăng mà phụ trợ cho nam nữ chủ một phen.
Ôn Chỉ Văn xem kịch bản xong:...... Cô lựa chọn cá mặn.
*
Ngày đầu tiên kết hôn, Vu Hoài Ngạn nói với người vợ không quá quen thuộc của mình: “Công việc của anh rất bận——”
Lời nói còn chưa nói xong thì đã bị Ôn Chỉ Văn cắt ngang, đối phương nắm lấy tay anh chân thành nói: “Yên tâm, em tuyệt đối sẽ không quấy rầy anh!”
Một người chồng có nhiều tiền lại còn ít trở về nhà, đây quả thực chính là cuộc sống của thần tiên mà!
Vì thế, Ôn Chỉ Văn vui sướng mà bắt đầu cuộc sống cá mặn của cô.
Nữ chủ sáng sớm tinh mơ phải bò dậy nấu cơm cho cả nhà thì Ôn Chỉ Văn đang ngủ nướng một cách ngon lành.
Nữ chủ bị ba đứa con trai làm tức giận đến mức dậm chân thì Ôn Chỉ Văn đang vui vẻ mua sắm ở trung tâm thương mại vừa mới khai trương.
Nữ chủ chịu thương chịu khó mà chăm sóc người chồng say xỉn thì Ôn Chỉ Văn cầm điện thoại, lái xe ra ngoài hóng gió......
Nữ chủ: Mẹ nó! Đến tột cùng ai mới là tổ đối chiếu chứ!
Mà Ôn Chỉ Văn nhìn người chồng càng ngày càng chăm chỉ về nhà kia, rơi vào trầm tư:
Nói tốt là không hay về nhà rồi cơ mà!
Từ từ, anh đừng tới đây!
Tag: ngọt ngào, xuyên sách, niên đại, điền văn.
Một câu tóm tắt: Nói tốt là chồng vừa có tiền vừa không hay trở về nhà đâu rồi!
Lập ý: Dựa vào đôi tay sáng tạo tương lai hạnh phúc.
3.9
Sau khi tình cảm bị phản bội, Tô Tư Doanh uống say khướt, sau đó ngã nhào vùi mình trong tuyết... Tới khi tỉnh lại, thấy mình đang ở trong lớp học, đối diện với ba giám thị coi thi và một tờ đề thi đại học môn Ngữ văn.
Tô Tư Doanh:... Excuse me?
Vốn tưởng rằng sau khi sống lại phải trực tiếp tham gia chương trình học lại đã là bi kịch trong bi kịch, mãi tới ngày đầu tiên khai giảng...
Tô Tư Doanh:... Tại sao bạn cùng bàn mềm mại này lại là tiểu tam thối tha năm năm sau không biết xấu hổ cướp bạn trai của tôi? [Không còn gì lưu luyến] [Động đậy tay tạm biệt]
***
Một câu tóm lược: Nhưng tôi chỉ thích cậu ấy.
Đại ý: Chăm chỉ học hành, tiến về phía trước.
Tô Tư Doanh:... Excuse me?
Vốn tưởng rằng sau khi sống lại phải trực tiếp tham gia chương trình học lại đã là bi kịch trong bi kịch, mãi tới ngày đầu tiên khai giảng...
Tô Tư Doanh:... Tại sao bạn cùng bàn mềm mại này lại là tiểu tam thối tha năm năm sau không biết xấu hổ cướp bạn trai của tôi? [Không còn gì lưu luyến] [Động đậy tay tạm biệt]
***
Một câu tóm lược: Nhưng tôi chỉ thích cậu ấy.
Đại ý: Chăm chỉ học hành, tiến về phía trước.
3.7
Đại Ca Và Mít Ướt kể về nhân vật Khương Điềm vì hiến thận cho chị gái mà chết ở trên bàn phẫu thuật. Sau khi cô chết cũng chỉ có một mình Tô Dĩ Nam tới thăm mộ. Cuối cùng hắn còn vì cô mà tự sát.
Hoá ra đời trước Tô Dĩ Nam cũng yêu thầm cô, nhưng không dám thổ lộ.
Sau khi sống lại, Khương Điềm quyết định phải tìm được Tô Dĩ Nam. Chủ động bày tỏ tình cảm với hắn, cô không muốn đời này hai người lại tiếp tục bỏ lỡ nhau.
Tuyến lệ của Khương Điềm trời sinh đã khác người, chỉ cần chịu một chút kích thích là rơi nước mắt. Sau khi trọng sinh cô đi tìm Tô Dĩ Nam chuẩn bị thổ lộ.
Mà giờ phút này Tô Dĩ Nam đang mặc quần jean phá cách, sắp sửa cùng đám thiếu niên lưu manh đánh nhau.
Khương Điềm sợ Tô Dĩ Nam gặp nguy hiểm, sốt ruột đến nỗi nước mắt không ngừng tuôn ra.
Sau đó đám thiếu niên lưu manh kia liền được chứng kiến một màn gây chấn động, chỉ thấy Tô lão đại thân là anh hùng Thất Trung lại luống cuống như kiến bò chảo nóng, vội vàng ôm nữ sinh nho nhỏ kia vào trong ngực dỗ dành, giọng nói mềm mại ôn nhu như nước.
Đám thiếu niên lưu manh: Đại ca, anh tới đây để đánh nhau hay để ngược cẩu độc thân vậy?
Hoá ra đời trước Tô Dĩ Nam cũng yêu thầm cô, nhưng không dám thổ lộ.
Sau khi sống lại, Khương Điềm quyết định phải tìm được Tô Dĩ Nam. Chủ động bày tỏ tình cảm với hắn, cô không muốn đời này hai người lại tiếp tục bỏ lỡ nhau.
Tuyến lệ của Khương Điềm trời sinh đã khác người, chỉ cần chịu một chút kích thích là rơi nước mắt. Sau khi trọng sinh cô đi tìm Tô Dĩ Nam chuẩn bị thổ lộ.
Mà giờ phút này Tô Dĩ Nam đang mặc quần jean phá cách, sắp sửa cùng đám thiếu niên lưu manh đánh nhau.
Khương Điềm sợ Tô Dĩ Nam gặp nguy hiểm, sốt ruột đến nỗi nước mắt không ngừng tuôn ra.
Sau đó đám thiếu niên lưu manh kia liền được chứng kiến một màn gây chấn động, chỉ thấy Tô lão đại thân là anh hùng Thất Trung lại luống cuống như kiến bò chảo nóng, vội vàng ôm nữ sinh nho nhỏ kia vào trong ngực dỗ dành, giọng nói mềm mại ôn nhu như nước.
Đám thiếu niên lưu manh: Đại ca, anh tới đây để đánh nhau hay để ngược cẩu độc thân vậy?
4.1
Tác giả: Ngã Thị Đại Vương
Thể loại: Ngôn Tình, Đoản Văn, Chữa Lành
Team dịch: 22h mẹ bắt Triệu ngủ
Giới thiệu
Tôi sống lại sau khi ở cạnh gã sát nhân cuồng sát nổi tiếng ba ngày.
Khi ấy gã vẫn là đứa trẻ tội nghiệp ngồi xe lăn bị người khác bắt nạt.
Không sao, tôi không sợ, gã giết người cướp của là chuyện của hai mươi năm sau.
Tôi có đủ tự tin cải tạo gã thành người bình thường, tạo phúc cho xã hội chủ nghĩa!
Thể loại: Ngôn Tình, Đoản Văn, Chữa Lành
Team dịch: 22h mẹ bắt Triệu ngủ
Giới thiệu
Tôi sống lại sau khi ở cạnh gã sát nhân cuồng sát nổi tiếng ba ngày.
Khi ấy gã vẫn là đứa trẻ tội nghiệp ngồi xe lăn bị người khác bắt nạt.
Không sao, tôi không sợ, gã giết người cướp của là chuyện của hai mươi năm sau.
Tôi có đủ tự tin cải tạo gã thành người bình thường, tạo phúc cho xã hội chủ nghĩa!
3.7
Tác giả: 全英英
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Vả Mặt, Hài Hước, Học Bá, Trả Thù, Điền Văn
Team dịch: Hạt Đậu Xanh
Giới thiệu:
Ta xuyên thành bạch nguyệt quang của nam chính, những tưởng đời này sẽ bình an và hạnh phúc hơn. Nhưng nữ phụ cũng trùng sinh, cô ta thay đổi vận mệnh của cả gia đình ta. Hại anh chị ta sống một cuộc đời không ai kính trọng, người người khinh ghét, còn bản thân ta lại mang trọng bệnh mà ch/ết sớm.
Nữ chính: Truyện quái quỷ gì đây? Bà đây muốn đổi kịch bản!!!!
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Vả Mặt, Hài Hước, Học Bá, Trả Thù, Điền Văn
Team dịch: Hạt Đậu Xanh
Giới thiệu:
Ta xuyên thành bạch nguyệt quang của nam chính, những tưởng đời này sẽ bình an và hạnh phúc hơn. Nhưng nữ phụ cũng trùng sinh, cô ta thay đổi vận mệnh của cả gia đình ta. Hại anh chị ta sống một cuộc đời không ai kính trọng, người người khinh ghét, còn bản thân ta lại mang trọng bệnh mà ch/ết sớm.
Nữ chính: Truyện quái quỷ gì đây? Bà đây muốn đổi kịch bản!!!!
3.5
Tác giả: Sương Nhạc
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Sủng, Trả Thù, Ngọt, Sảng Văn
Team dịch: Lộn Xộn page
Giới thiệu:
“Thái tử ca ca, huynh đi xem tỷ tỷ trước đi, muội không sao mà.”
Ta ngồi dưới đất, bộ y phục ướt sũng, cẩn thận xoa bóp cổ chân của mình. Ngẩng đầu lên, đôi mắt hơi đỏ, ánh lệ long lanh, khuôn mặt nhợt nhạt, đôi môi đỏ khẽ chu lên, trông thật đáng thương.
Thái tử Tô Triệt mặt lạnh bế ta lên, giọng trách mắng nhưng lại ẩn chứa vài phần dịu dàng:
“Muội luôn nghĩ cho nàng ta, nhưng nếu nàng ta hiểu được lòng muội, đã chẳng hại muội thành ra thế này!”
Nói rồi, chàng ôm ta rời đi, chẳng buồn liếc nhìn An Ngữ Như yếu đuối vô tội đang ngồi đó.
Nói ta trong lòng không vui ư? Thì đó là giả đấy!
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Sủng, Trả Thù, Ngọt, Sảng Văn
Team dịch: Lộn Xộn page
Giới thiệu:
“Thái tử ca ca, huynh đi xem tỷ tỷ trước đi, muội không sao mà.”
Ta ngồi dưới đất, bộ y phục ướt sũng, cẩn thận xoa bóp cổ chân của mình. Ngẩng đầu lên, đôi mắt hơi đỏ, ánh lệ long lanh, khuôn mặt nhợt nhạt, đôi môi đỏ khẽ chu lên, trông thật đáng thương.
Thái tử Tô Triệt mặt lạnh bế ta lên, giọng trách mắng nhưng lại ẩn chứa vài phần dịu dàng:
“Muội luôn nghĩ cho nàng ta, nhưng nếu nàng ta hiểu được lòng muội, đã chẳng hại muội thành ra thế này!”
Nói rồi, chàng ôm ta rời đi, chẳng buồn liếc nhìn An Ngữ Như yếu đuối vô tội đang ngồi đó.
Nói ta trong lòng không vui ư? Thì đó là giả đấy!
3.3
Tác giả: Tri Nam
Thể loại: Tiểu Thuyết, Trọng Sinh, Cổ Đại, Nữ Cường, Ngược Luyến Tàn Tâm, Trả Thù
Team dịch: Nốt Chu Sa
Giới thiệu
Kiếp trước, ta bị sư tôn chính tay moi linh cốt, đem toàn bộ tu vi truyền cho Tiểu sư muội.
Chỉ vì Tiểu sư muội trời sinh linh cốt không thuần, không thể tu luyện.
Sau đó, khi thanh trường kiếm của ta áp sát cổ sư tôn, ông ta mới hoảng sợ thốt lên: "A Ninh, sao con có thể giết ta?"
"Thật nực cười! Sao người giết ta được, mà ta lại không thể giết người?"
Mở mắt ra, ta đã trở về ngày Tiểu sư muội được sư tôn mang về.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Trọng Sinh, Cổ Đại, Nữ Cường, Ngược Luyến Tàn Tâm, Trả Thù
Team dịch: Nốt Chu Sa
Giới thiệu
Kiếp trước, ta bị sư tôn chính tay moi linh cốt, đem toàn bộ tu vi truyền cho Tiểu sư muội.
Chỉ vì Tiểu sư muội trời sinh linh cốt không thuần, không thể tu luyện.
Sau đó, khi thanh trường kiếm của ta áp sát cổ sư tôn, ông ta mới hoảng sợ thốt lên: "A Ninh, sao con có thể giết ta?"
"Thật nực cười! Sao người giết ta được, mà ta lại không thể giết người?"
Mở mắt ra, ta đã trở về ngày Tiểu sư muội được sư tôn mang về.
3.6
Tác giả: Ngày ngày ăn cá
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Trả Thù, Cung Đấu
Team dịch: Diệu Diệu Thần Kỳ
Giới thiệu:
Kiếp trước, Dương Vũ Phi tâm cao khí ngạo, nhìn người không rõ, bị tên hôn phu cặn bã cùng cô em họ trà xanh liên thủ hãm hại, khiến người chồng yêu thương nàng sâu đậm chết thảm, bản thân nàng đang mang thai chín tháng cũng một xác hai mạng, bị hành hạ đến chết. Mang theo mối hận ngập trời và sát khí trùng trùng, nàng trọng sinh trở về, quay lại cái ngày bị hãm hại có tư tình với Thế tử Trấn Nam Vương - Diêu Minh Cẩn.
Nàng gan dạ cẩn thận, từng bước hóa giải mọi mưu kế, tránh được sự hãm hại của hôn phu, cứu được Thế tử Trấn Nam Vương cũng đang bị người ta tính kế, bảo toàn danh dự cho cả nàng và Diêu Minh Cẩn. Nàng lập tức vạch trần mối quan hệ mờ ám của hôn phu và cô em họ trà xanh trước mặt mọi người, đóng đinh bọn họ vào cột nhục nhã, biến thành trò cười cho thiên hạ.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Trả Thù, Cung Đấu
Team dịch: Diệu Diệu Thần Kỳ
Giới thiệu:
Kiếp trước, Dương Vũ Phi tâm cao khí ngạo, nhìn người không rõ, bị tên hôn phu cặn bã cùng cô em họ trà xanh liên thủ hãm hại, khiến người chồng yêu thương nàng sâu đậm chết thảm, bản thân nàng đang mang thai chín tháng cũng một xác hai mạng, bị hành hạ đến chết. Mang theo mối hận ngập trời và sát khí trùng trùng, nàng trọng sinh trở về, quay lại cái ngày bị hãm hại có tư tình với Thế tử Trấn Nam Vương - Diêu Minh Cẩn.
Nàng gan dạ cẩn thận, từng bước hóa giải mọi mưu kế, tránh được sự hãm hại của hôn phu, cứu được Thế tử Trấn Nam Vương cũng đang bị người ta tính kế, bảo toàn danh dự cho cả nàng và Diêu Minh Cẩn. Nàng lập tức vạch trần mối quan hệ mờ ám của hôn phu và cô em họ trà xanh trước mặt mọi người, đóng đinh bọn họ vào cột nhục nhã, biến thành trò cười cho thiên hạ.
4.5
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Trọng sinh, Vườn trường, Hoan hỉ oan gia, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1v1.
Hồn nhiên tạc mao Hạ Thanh Hồi thụ X một bụng phúc hắc Đan Vân Triệt công.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Cầu giúp đỡ! Bạn cùng bàn bắt tôi thi lên Bắc Đại, phải làm sao bây giờ?
Lập ý: Làm người thì nên không ngừng mang theo mục tiêu tiến về phía trước, vĩnh viễn không từ bỏ.
- -----
Hạ Thanh Hồi trong một lần chuyển gạch ở công trường, vô tình bị bao cát đập chết.
Vừa mở mắt ra đã quay trở về thời trung học, vào thời điểm cha không thương mẹ không yêu, học tập thì xuống cấp trầm trọng.Sau khi sống lại, cậu không còn ký ức lúc sau này, vì vậy vẫn giống như trước kia làm bá chủ học đường, sống một cuộc sống mê muội quẩn quanh, hành hiệp trượng nghĩa.
Nhưng đột nhiên có một ngày, đệ nhất tinh anh toàn thành phố, giải thưởng thi đua cầm đến mềm tay Đan Vân Triệt không biết vì sao lại chuyển đến trường học của họ.Cái người này vừa cao to đẹp trai lại học giỏi, trong nháy mắt đã cướp hết ánh hào quang của Hạ Thanh Hồi. Hạ Thanh đáp: Một câu đmm này không biết có nên nói hay không.
Trong lòng cậu bắt đầu khó chịu, nhìn người này chỗ nào cũng không vừa mắt, rất muốn đem cái tên trắng gầy yếu đuối thích đeo kính gọng vàng này ra đánh một trận.Cuối cùng kết quả lại là ngựa vấp chân trước, người được cứu lại là chính mình?!
Ngày hôm sau, cái người này bắt đầu ép cậu học bài?!! Đáng giận nhất chính là, người này ở trước mặt người khác là vẻ mặt vô hại, nhưng trên thực tế lại là một tên biến thái, "Đề này làm không xong, cậu phải hôn tôi một cái." "Nếu cậu không hôn, tôi sẽ tự mình đến đấy."?!!!
Cuộc sống vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, Đan Vân Triệt đời trước chỉ có một tiếc nuối lớn nhất chính là để mất đi người khi bé vẫn luôn thích ôm cổ mình gọi bé mập, còn nói sẽ vĩnh viễn bảo vệ mình. Sống lại một lần nữa, vậy hãy để tôi bảo vệ em đi.
Hồn nhiên tạc mao Hạ Thanh Hồi thụ X một bụng phúc hắc Đan Vân Triệt công.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Cầu giúp đỡ! Bạn cùng bàn bắt tôi thi lên Bắc Đại, phải làm sao bây giờ?
Lập ý: Làm người thì nên không ngừng mang theo mục tiêu tiến về phía trước, vĩnh viễn không từ bỏ.
- -----
Hạ Thanh Hồi trong một lần chuyển gạch ở công trường, vô tình bị bao cát đập chết.
Vừa mở mắt ra đã quay trở về thời trung học, vào thời điểm cha không thương mẹ không yêu, học tập thì xuống cấp trầm trọng.Sau khi sống lại, cậu không còn ký ức lúc sau này, vì vậy vẫn giống như trước kia làm bá chủ học đường, sống một cuộc sống mê muội quẩn quanh, hành hiệp trượng nghĩa.
Nhưng đột nhiên có một ngày, đệ nhất tinh anh toàn thành phố, giải thưởng thi đua cầm đến mềm tay Đan Vân Triệt không biết vì sao lại chuyển đến trường học của họ.Cái người này vừa cao to đẹp trai lại học giỏi, trong nháy mắt đã cướp hết ánh hào quang của Hạ Thanh Hồi. Hạ Thanh đáp: Một câu đmm này không biết có nên nói hay không.
Trong lòng cậu bắt đầu khó chịu, nhìn người này chỗ nào cũng không vừa mắt, rất muốn đem cái tên trắng gầy yếu đuối thích đeo kính gọng vàng này ra đánh một trận.Cuối cùng kết quả lại là ngựa vấp chân trước, người được cứu lại là chính mình?!
Ngày hôm sau, cái người này bắt đầu ép cậu học bài?!! Đáng giận nhất chính là, người này ở trước mặt người khác là vẻ mặt vô hại, nhưng trên thực tế lại là một tên biến thái, "Đề này làm không xong, cậu phải hôn tôi một cái." "Nếu cậu không hôn, tôi sẽ tự mình đến đấy."?!!!
Cuộc sống vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, Đan Vân Triệt đời trước chỉ có một tiếc nuối lớn nhất chính là để mất đi người khi bé vẫn luôn thích ôm cổ mình gọi bé mập, còn nói sẽ vĩnh viễn bảo vệ mình. Sống lại một lần nữa, vậy hãy để tôi bảo vệ em đi.
3.3
Mặt trời nhỏ thích diễn trò công VS Ảnh hậu lạnh lùng ngoài lạnh trong nóng thụ.
Đêm trước ngày kết hôn, Tô Nhan có một giấc mơ.
Trong mơ, cuộc hôn nhân cô tốn bao công sức gượng ép mới có được lại bắt đầu sụp đổ vào ba tháng sau ngày kết hôn.
Dù cô có làm gì chăng nữa Sở Ngữ Hâm cũng không buồn nhìn cô một lần, xa cách đến mức còn đáng sợ hơn người xa lạ.
Cô nói với bản thân rằng do tính cách Sở Ngữ Hâm lạnh lùng vậy thôi. Mãi đến khi nhìn thấy Sở Ngữ Hâm nở nụ cười rạng rỡ với người phụ nữ khác, cô lại không thể tìm được cớ lừa dối mình nữa.
Nhưng cô không cam lòng.
Vì vậy cô bước đến tuyên thệ chủ quyền, lại nhận được hai chữ “đừng phá” lạnh lùng của Sở Ngữ Hâm.
Cuối cùng cô hết hy vọng, dùng hết sức mình thẳng thắn bỏ đi, lại bị chiếc xe tải vượt đèn đỏ cướp đi tính mạng.
Nỗi đau khổ tột cùng trong mơ khiến lòng Tô Nhan vẫn còn sợ hãi, sau khi lướt đọc lịch sử trò chuyện của mình và Sở Ngữ Hâm, cuối cùng cô quyết định buông tay.
Cô tìm được Sở Ngữ Hâm: “Hôn lễ ngày mai hủy bỏ nhé!”
Sở Ngữ Hâm rũ mắt: “Ừ.”
Cái ngày Tô Nhan hoàn toàn buông tay, Sở Ngữ Hâm hai mắt đỏ hoe xuất hiện trước mặt cô, vươn tay định nắm lấy tay cô lại bị cô nhanh nhẹn né tránh.
Đến sau này, bất kể Tô Nhan đi đến đâu, mỗi khi quay đầu lại đều nhìn thấy đôi mắt ướt át và khuôn mặt đầy vẻ hối hận của Sở Ngữ Hâm. Làm cô nhớ đến một câu trong sách: Kẻ theo đuổi trước là kẻ thua cuộc.
Trước khi buông tay Tô Nhan hoàn toàn là kẻ thua. Sau khi buông bỏ lại thành kẻ chiến thắng chẳng biết từ lúc nào.
Ngữ Hâm, cậu nói cậu sai rồi, hối hận rồi, nhưng mình cũng đã không còn yêu cậu.
Giọng nói Sở Ngữ Hâm run rẩy: “Không sao, có mình yêu cậu là đủ.” Nàng cẩn thận nhích từng bước một, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, hai bóng người trên mặt đất trùng điệp đan chéo vào nhau.
PS:
1: Song trọng sinh, sau này Sở Ngữ Hâm cũng mơ thấy chuyện kiếp trước.
2: Kiếp trước và kiếp này không phải Sở Ngữ Hâm không yêu, có uẩn khúc khác.
Đêm trước ngày kết hôn, Tô Nhan có một giấc mơ.
Trong mơ, cuộc hôn nhân cô tốn bao công sức gượng ép mới có được lại bắt đầu sụp đổ vào ba tháng sau ngày kết hôn.
Dù cô có làm gì chăng nữa Sở Ngữ Hâm cũng không buồn nhìn cô một lần, xa cách đến mức còn đáng sợ hơn người xa lạ.
Cô nói với bản thân rằng do tính cách Sở Ngữ Hâm lạnh lùng vậy thôi. Mãi đến khi nhìn thấy Sở Ngữ Hâm nở nụ cười rạng rỡ với người phụ nữ khác, cô lại không thể tìm được cớ lừa dối mình nữa.
Nhưng cô không cam lòng.
Vì vậy cô bước đến tuyên thệ chủ quyền, lại nhận được hai chữ “đừng phá” lạnh lùng của Sở Ngữ Hâm.
Cuối cùng cô hết hy vọng, dùng hết sức mình thẳng thắn bỏ đi, lại bị chiếc xe tải vượt đèn đỏ cướp đi tính mạng.
Nỗi đau khổ tột cùng trong mơ khiến lòng Tô Nhan vẫn còn sợ hãi, sau khi lướt đọc lịch sử trò chuyện của mình và Sở Ngữ Hâm, cuối cùng cô quyết định buông tay.
Cô tìm được Sở Ngữ Hâm: “Hôn lễ ngày mai hủy bỏ nhé!”
Sở Ngữ Hâm rũ mắt: “Ừ.”
Cái ngày Tô Nhan hoàn toàn buông tay, Sở Ngữ Hâm hai mắt đỏ hoe xuất hiện trước mặt cô, vươn tay định nắm lấy tay cô lại bị cô nhanh nhẹn né tránh.
Đến sau này, bất kể Tô Nhan đi đến đâu, mỗi khi quay đầu lại đều nhìn thấy đôi mắt ướt át và khuôn mặt đầy vẻ hối hận của Sở Ngữ Hâm. Làm cô nhớ đến một câu trong sách: Kẻ theo đuổi trước là kẻ thua cuộc.
Trước khi buông tay Tô Nhan hoàn toàn là kẻ thua. Sau khi buông bỏ lại thành kẻ chiến thắng chẳng biết từ lúc nào.
Ngữ Hâm, cậu nói cậu sai rồi, hối hận rồi, nhưng mình cũng đã không còn yêu cậu.
Giọng nói Sở Ngữ Hâm run rẩy: “Không sao, có mình yêu cậu là đủ.” Nàng cẩn thận nhích từng bước một, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, hai bóng người trên mặt đất trùng điệp đan chéo vào nhau.
PS:
1: Song trọng sinh, sau này Sở Ngữ Hâm cũng mơ thấy chuyện kiếp trước.
2: Kiếp trước và kiếp này không phải Sở Ngữ Hâm không yêu, có uẩn khúc khác.
3.7
Trương Thiên là một nhân viên văn phòng bị tư bản bóc lột. Vô tình trúng số, cô quyết định nghỉ việc và trở về quê mở siêu thị. Tuy nhiên, cô gặp tai nạn đầu và bất ngờ xuyên không thành nữ phụ bia đỡ đạn trong một cuốn tiểu thập niên 60.
May mắn thay, siêu thị cô làm cũng xuyên không cùng và giúp cô tìm được niềm vui sự sống giữa một thế giới khắc nghiệt đó. Nhờ vào nguồn lương thực thực phẩm của siêu thị, Trương Thiên đã xây dựng thêm các sản phẩm từ sữa và phát triển đế chế sữa tươi. Nhiều năm sau, Trương Thiên đã trở thành một doanh nhân nổi tiếng.
Tuy nhiên, khi phóng viên hỏi cô vì sao lại quyết định mở công xưởng bán sữa bò, cô thú nhận rằng bị ép buộc và đẩy vào một lối đi khó khăn. Tuy vậy, bằng sự cố gắng và nỗ lực, cô đã tạo ra một cuộc thành công gây ngạc nhiên.
Vậy nên, câu chuyện của một người phụ nữ bị xuyên không và xây dựng một đế chế sữa tươi ngày càng lớn mạnh làm say đắm trái tim độc giả...
May mắn thay, siêu thị cô làm cũng xuyên không cùng và giúp cô tìm được niềm vui sự sống giữa một thế giới khắc nghiệt đó. Nhờ vào nguồn lương thực thực phẩm của siêu thị, Trương Thiên đã xây dựng thêm các sản phẩm từ sữa và phát triển đế chế sữa tươi. Nhiều năm sau, Trương Thiên đã trở thành một doanh nhân nổi tiếng.
Tuy nhiên, khi phóng viên hỏi cô vì sao lại quyết định mở công xưởng bán sữa bò, cô thú nhận rằng bị ép buộc và đẩy vào một lối đi khó khăn. Tuy vậy, bằng sự cố gắng và nỗ lực, cô đã tạo ra một cuộc thành công gây ngạc nhiên.
Vậy nên, câu chuyện của một người phụ nữ bị xuyên không và xây dựng một đế chế sữa tươi ngày càng lớn mạnh làm say đắm trái tim độc giả...
4.3
➻ Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, báo thù, trọng sinh, xuyên thành nữ phụ, sảng văn, lôi, ngược tra, 1v1.
Văn án
《Một cô nữ phụ may mắn cấp độ E, xấu xa lại hay thích gây rối, trong văn nam chủ từ máu muỗi trộn lẫn thành đầu quả tim của mấy nam chủ chuyện xưa.》
Như chúng ta đã biết, hầu hết các nam chính của văn nam chủ, phần lớn đều đi theo con đường thăng cấp, mặc kệ giỏi đến đâu thì ban đầu ai cũng hèn mọn như nhau.
Chỉ đợi một cơn bão liền hóa thành rồng.
Nữ phụ xui xẻo Đại Ninh trong sách trọng sinh trở lại, mang theo hai chiếc xe tải chứa vật tư, đi thẳng đến vùng quê nghèo sâu trong núi.
Bây giờ là tháng bảy, Triệu Tự- một trong những nam chủ oai phong một cõi trong tương lai, hiện tại đang cắt lúa nước trên cánh đồng.
Gia đình anh có bố bị liệt, mẹ ốm nặng, em trai nhỏ học lớp hai và một cô em gái nhỏ sáu tuổi.
Cả nhà xanh xao vàng vọt, ăn bữa hôm, lo bữa mai.
Bên cạnh còn có một cô nàng xuyên sách nhìn anh ta như hổ rình mồi.
Ngồi trên hai chiếc xe tải vật tư chở đồ xa xỉ, tiến vào nhà của Triệu Tự, lấy đồ ăn ra cho Triệu Tự... nhìn một chút, cô bắt đầu dùng bữa một mình.
Thuận tiện thưởng thức sự nghèo túng của nam chủ.
Thỉnh thoảng còn dậm chân nói muốn phá bỏ đi căn nhà nát của anh ta.
→Vì vậy, nói nữ phụ thì chỉ là nữ phụ, đều không làm chuyện của người.
*
Mùa hè một năm này, Triệu Tự chán ghét cô đại tiểu thư đó.
Vào mùa thu, Triệu Tự cảm thấy thật đau đầu khi nhìn thấy cô đại tiểu thư đó.
Cho đến khi năm ấy cô rời đi, trên ngọn núi được bao phủ tuyết lớn, trong hàng ngàn dặm quạnh quẽ, Triệu Tự đã yêu cô gái ấy.
➸ Hướng dẫn đọc và gỡ mìn ➸
1. 1V1, chuyện xưa chia làm ba cuốn, văn án chỉ là cái thứ nhất.
2. Nữ chính trọng sinh, nguyên nữ chủ xuyên sách. Tất cả mọi người đang ở trong một bộ văn nam chủ có ba nhân vật nam chính.
3. Nữ phụ treo nguyên nữ chủ lên đánh, sảng văn. Hiện tại nữ chủ có mỹ mạo nghịch thiên, mỹ lệ Mary Sue sẽ liền biến thành nguyên nữ chủ hắc hóa.
4. Đại Ninh thật sự rất xấu xa, rất độc ác, rất biết diễn! Đánh dấu bằng tay. Tam quan của nhân vật không phải là tam quan của tác giả, tôi cũng cảm thấy thứ này hơi xấu. Lập lôi, đừng mắng hành động của nữ chính xấu, nếu không sẽ có một loại hiệu quả khôi hài.
5. Đọc truyện mà thôi, tâm bình khí hòa. Đừng gây chiến, hãy nhớ văn minh đọc truyện, tôn trọng lẫn nhau! Chúc cuộc sống vui vẻ ~
6. Nam chính được quyết định sẽ là...
Tác giả Weibo: Đằng La Vi Chi (Cành Cây Tử Đằng).
Hoan nghênh tìm tôi chơi.
Tag: trọng sinh, sảng văn, báo thù, ngược tra.
Vai chính: Kỷ Đại Ninh (đại tiểu thư).
Vai phụ: Triệu Tự, Ngôn Cảnh, Thời Mộ Dương.
➢ Một câu giới thiệu vắn tắt: bản đẹp các nam chủ thời niên thiếu vừa mạnh vừa thảm bị tôi ức hiếp hằng ngày. ➢
19/8/2020.
Văn án
《Một cô nữ phụ may mắn cấp độ E, xấu xa lại hay thích gây rối, trong văn nam chủ từ máu muỗi trộn lẫn thành đầu quả tim của mấy nam chủ chuyện xưa.》
Như chúng ta đã biết, hầu hết các nam chính của văn nam chủ, phần lớn đều đi theo con đường thăng cấp, mặc kệ giỏi đến đâu thì ban đầu ai cũng hèn mọn như nhau.
Chỉ đợi một cơn bão liền hóa thành rồng.
Nữ phụ xui xẻo Đại Ninh trong sách trọng sinh trở lại, mang theo hai chiếc xe tải chứa vật tư, đi thẳng đến vùng quê nghèo sâu trong núi.
Bây giờ là tháng bảy, Triệu Tự- một trong những nam chủ oai phong một cõi trong tương lai, hiện tại đang cắt lúa nước trên cánh đồng.
Gia đình anh có bố bị liệt, mẹ ốm nặng, em trai nhỏ học lớp hai và một cô em gái nhỏ sáu tuổi.
Cả nhà xanh xao vàng vọt, ăn bữa hôm, lo bữa mai.
Bên cạnh còn có một cô nàng xuyên sách nhìn anh ta như hổ rình mồi.
Ngồi trên hai chiếc xe tải vật tư chở đồ xa xỉ, tiến vào nhà của Triệu Tự, lấy đồ ăn ra cho Triệu Tự... nhìn một chút, cô bắt đầu dùng bữa một mình.
Thuận tiện thưởng thức sự nghèo túng của nam chủ.
Thỉnh thoảng còn dậm chân nói muốn phá bỏ đi căn nhà nát của anh ta.
→Vì vậy, nói nữ phụ thì chỉ là nữ phụ, đều không làm chuyện của người.
*
Mùa hè một năm này, Triệu Tự chán ghét cô đại tiểu thư đó.
Vào mùa thu, Triệu Tự cảm thấy thật đau đầu khi nhìn thấy cô đại tiểu thư đó.
Cho đến khi năm ấy cô rời đi, trên ngọn núi được bao phủ tuyết lớn, trong hàng ngàn dặm quạnh quẽ, Triệu Tự đã yêu cô gái ấy.
➸ Hướng dẫn đọc và gỡ mìn ➸
1. 1V1, chuyện xưa chia làm ba cuốn, văn án chỉ là cái thứ nhất.
2. Nữ chính trọng sinh, nguyên nữ chủ xuyên sách. Tất cả mọi người đang ở trong một bộ văn nam chủ có ba nhân vật nam chính.
3. Nữ phụ treo nguyên nữ chủ lên đánh, sảng văn. Hiện tại nữ chủ có mỹ mạo nghịch thiên, mỹ lệ Mary Sue sẽ liền biến thành nguyên nữ chủ hắc hóa.
4. Đại Ninh thật sự rất xấu xa, rất độc ác, rất biết diễn! Đánh dấu bằng tay. Tam quan của nhân vật không phải là tam quan của tác giả, tôi cũng cảm thấy thứ này hơi xấu. Lập lôi, đừng mắng hành động của nữ chính xấu, nếu không sẽ có một loại hiệu quả khôi hài.
5. Đọc truyện mà thôi, tâm bình khí hòa. Đừng gây chiến, hãy nhớ văn minh đọc truyện, tôn trọng lẫn nhau! Chúc cuộc sống vui vẻ ~
6. Nam chính được quyết định sẽ là...
Tác giả Weibo: Đằng La Vi Chi (Cành Cây Tử Đằng).
Hoan nghênh tìm tôi chơi.
Tag: trọng sinh, sảng văn, báo thù, ngược tra.
Vai chính: Kỷ Đại Ninh (đại tiểu thư).
Vai phụ: Triệu Tự, Ngôn Cảnh, Thời Mộ Dương.
➢ Một câu giới thiệu vắn tắt: bản đẹp các nam chủ thời niên thiếu vừa mạnh vừa thảm bị tôi ức hiếp hằng ngày. ➢
19/8/2020.
4.6
Là một cậu chủ thật bị ôm nhầm, Trần Mặc không cách nào hiểu nổi tại sao người bị quăng bên ngoài mười bảy năm là cậu nhưng người luôn được tất cả mọi người thích lại là cậu chủ giả Dương Thư Lạc, thế nên cậu liều mạng đi tranh, đi giành, đi cướp.
Kết quả lại là ba mẹ chán ghét vứt bỏ, chúng bạn xa lánh, bản thân cũng chết thảm ngoài ý muốn.
Cho nên, sau khi trùng sinh Trần Mặc đã nghĩ thoáng ra.
Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, ngủ sớm mới có thể sống đến già.
Không lâu sau khi về nhà, ba mẹ ruột hỏi cậu: "Trần Mặc, em trai con... Giờ nó có thể sống cùng gia đình mình tiếp không?".
Trần Mặc thật lòng nói: "Mọi người vui là được."
Lễ tết bảy cô tám dì khen cậu chủ giả.
Trần Mặc uống nước ngâm cẩu kỷ, táo đỏ, liên tục gật đầu: "Đúng đúng, tầm nhìn của mọi người chuẩn lắm."
Mọi người xung quanh âm thầm so sánh hai người họ, mỉa mai rằng cậu chả xứng với thân phận cậu chủ nhà quyền quý thật sự chút nào.
Trần Mặc ngâm chân, ngủ ngon tới mức đầu óc lên mây: "Cái này thì không phải là sự thật, cứ việc nói đi, ra đường cầm loa hét cũng được."
Những người khác: "..."
Sau này bọn họ phát hiện cậu chủ thật nhà quyền quý này này am hiểu nhất là ba chuyện.
Ăn cơm, đi ngủ, với cả làm gay.
Cậu ta không chỉ làm gay mà còn biến thanh mai trúc mã của cậu chủ giả kia cong theo.
Trần Mặc cảm thấy vô cùng oan uổng.
Cái tên Diêm Vương mặt lạnh Tịch Tư Yến đời trước có chào đón mình đâu, con mắt nào của mấy người này thấy mình bẻ cong cậu ta nhỉ.
"Hay là để tôi ra mặt giải thích thay cậu nha?" Hôm nào đó Trần Mặc hỏi thử.
Người đang dựa vào tường nhìn chăm chăm vào cậu, nhướng mày: "Giải thích cái gì?".
"Nói là Tịch Tư Yến cậu kiếp này, kiếp sau, kiếp sau nữa cũng không dính dáng gì đến Trần Mặc."
Người trước mặt bước đến hôn cậu, lạnh lùng nói: "Giờ thì có rồi."
Trần Mặc kinh hãi: Tịch Tư Yến! Tên chó này hại tôi rồi!!!
Kết quả lại là ba mẹ chán ghét vứt bỏ, chúng bạn xa lánh, bản thân cũng chết thảm ngoài ý muốn.
Cho nên, sau khi trùng sinh Trần Mặc đã nghĩ thoáng ra.
Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, ngủ sớm mới có thể sống đến già.
Không lâu sau khi về nhà, ba mẹ ruột hỏi cậu: "Trần Mặc, em trai con... Giờ nó có thể sống cùng gia đình mình tiếp không?".
Trần Mặc thật lòng nói: "Mọi người vui là được."
Lễ tết bảy cô tám dì khen cậu chủ giả.
Trần Mặc uống nước ngâm cẩu kỷ, táo đỏ, liên tục gật đầu: "Đúng đúng, tầm nhìn của mọi người chuẩn lắm."
Mọi người xung quanh âm thầm so sánh hai người họ, mỉa mai rằng cậu chả xứng với thân phận cậu chủ nhà quyền quý thật sự chút nào.
Trần Mặc ngâm chân, ngủ ngon tới mức đầu óc lên mây: "Cái này thì không phải là sự thật, cứ việc nói đi, ra đường cầm loa hét cũng được."
Những người khác: "..."
Sau này bọn họ phát hiện cậu chủ thật nhà quyền quý này này am hiểu nhất là ba chuyện.
Ăn cơm, đi ngủ, với cả làm gay.
Cậu ta không chỉ làm gay mà còn biến thanh mai trúc mã của cậu chủ giả kia cong theo.
Trần Mặc cảm thấy vô cùng oan uổng.
Cái tên Diêm Vương mặt lạnh Tịch Tư Yến đời trước có chào đón mình đâu, con mắt nào của mấy người này thấy mình bẻ cong cậu ta nhỉ.
"Hay là để tôi ra mặt giải thích thay cậu nha?" Hôm nào đó Trần Mặc hỏi thử.
Người đang dựa vào tường nhìn chăm chăm vào cậu, nhướng mày: "Giải thích cái gì?".
"Nói là Tịch Tư Yến cậu kiếp này, kiếp sau, kiếp sau nữa cũng không dính dáng gì đến Trần Mặc."
Người trước mặt bước đến hôn cậu, lạnh lùng nói: "Giờ thì có rồi."
Trần Mặc kinh hãi: Tịch Tư Yến! Tên chó này hại tôi rồi!!!
4.5
[Tác giả Di Sinh Sinh -- Thể loại: Ngôn Tình, Hệ thống, Dị Năng, Trọng Sinh, Truyện Sủng, Nữ Cường, Hài Hước, Điền Văn, Hiện Đại ]
Văn án:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
Văn án:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
4.6
4.3
Tên khác: Nàng sẽ ôn nhu ái nhân (她会温柔爱人).
Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, trọng sinh, hào môn thế gia, chủ thụ, đô thị tình duyên, giới giải trí.
Văn án
Tang Thúc ở tuổi 36, sự nghiệp đạt đến đỉnh cao, có một người vợ xinh đẹp ở bên, cuộc sống rực rỡ.
Thế nhưng lại xảy ra tai nạn bất ngờ, trong một lần quay phim, cô từ trên cao rơi xuống khiến cô bị liệt nửa người.
Trong hàng trăm đêm dài tại bệnh viện, Tang Thúc trơ mắt nhìn dung nhan và danh tiếng của mình tan thành mây khói, đồng thời người yêu cô cũng rời xa cô. Đến cuối cùng trong lúc cô hấp hối, cũng chỉ có cô em vợ làm tình nguyện viên ở bên cạnh cô.
Khi mở mắt lần nữa, Tang Thúc bất ngờ phát hiện mình đã sống lại vào năm cô trở nên nổi tiếng sau khi ra mắt. Điều ngạc nhiên là, đó cũng là năm đầu tiên cô gặp em vợ ở bệnh viện.
Bác sĩ Sư – người mà Tang Thúc vẫn luôn tránh mặt, lại bị cô chặn ở bãi đỗ xe câu eo hôn nồng nhiệt.
Đối với Sư Giá mà nói, nàng không rõ nhị thế tổ Tang Thúc, người nàng một mực không chào đón lại đột nhiên quấn quít lấy mình như vậy?
Thể loại: Đô thị tình duyên, giới giải trí, trọng sinh, hào môn thế gia.
Nhân vật chính: Sư Giá, Tang Thúc.
Tóm tắt: Ôn nhu dành cho người.
Mục đích: Sống một cuộc sống mới và trở thành người tốt.
Chú ý: Văn án là chủ công, trong truyện sẽ là chủ thụ.
Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, trọng sinh, hào môn thế gia, chủ thụ, đô thị tình duyên, giới giải trí.
Văn án
Tang Thúc ở tuổi 36, sự nghiệp đạt đến đỉnh cao, có một người vợ xinh đẹp ở bên, cuộc sống rực rỡ.
Thế nhưng lại xảy ra tai nạn bất ngờ, trong một lần quay phim, cô từ trên cao rơi xuống khiến cô bị liệt nửa người.
Trong hàng trăm đêm dài tại bệnh viện, Tang Thúc trơ mắt nhìn dung nhan và danh tiếng của mình tan thành mây khói, đồng thời người yêu cô cũng rời xa cô. Đến cuối cùng trong lúc cô hấp hối, cũng chỉ có cô em vợ làm tình nguyện viên ở bên cạnh cô.
Khi mở mắt lần nữa, Tang Thúc bất ngờ phát hiện mình đã sống lại vào năm cô trở nên nổi tiếng sau khi ra mắt. Điều ngạc nhiên là, đó cũng là năm đầu tiên cô gặp em vợ ở bệnh viện.
Bác sĩ Sư – người mà Tang Thúc vẫn luôn tránh mặt, lại bị cô chặn ở bãi đỗ xe câu eo hôn nồng nhiệt.
Đối với Sư Giá mà nói, nàng không rõ nhị thế tổ Tang Thúc, người nàng một mực không chào đón lại đột nhiên quấn quít lấy mình như vậy?
Thể loại: Đô thị tình duyên, giới giải trí, trọng sinh, hào môn thế gia.
Nhân vật chính: Sư Giá, Tang Thúc.
Tóm tắt: Ôn nhu dành cho người.
Mục đích: Sống một cuộc sống mới và trở thành người tốt.
Chú ý: Văn án là chủ công, trong truyện sẽ là chủ thụ.